Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Arc 1: Sự Trở Lại Của Bóng Tối. - Chap 16: Những Chuyện Giấu Kín. (Zan)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Arc 1: Sự Trở Lại Của Bóng Tối. - Chap 16: Những Chuyện Giấu Kín. (Zan)


Dạo này, Zan không hiểu nổi Dượng và Mợ của nó. Có chuyện gì mà họ muốn giấu nó chứ. Gia đình của nó từ xưa tới giờ luôn mở lòng với nhau, lớn nhỏ gì cũng san sẻ cho nhau những niềm vui và nỗi buồn.

"Em chào anh ạ" Zan tiến tới chỗ chàng bồi bàn mới toanh, lễ phép.

Ở dưới nhà của nó, vọng lại những tiếng nói chuyện rầm rì như thác nước đổ. Tiếng hát vui vẻ và trong veo như chim sơn ca lúc tinh mơ của chị Beaute khiến cho không khí quán rượu trở nên sôi nổi hẳn. Kế bên phòng là tiếng của chị Roxa và một người đàn ông khác đang hí hửng buôn lời d·â·m d·ụ·c.

"Có lẽ, họ chọn sự im lặng vì sợ rằng ngươi sẽ không thể đón nhận sự thật."

Zan đưa cho Xanre một chút kiến thức và hiểu biết về ma binh là nhằm giúp cho Xanre đổi đời. Giúp cho cậu ta một ngày nào đó trở nên giàu có. Và nếu được cậu ta sẽ trở thành lực lượng của nó.

Zan chạy vào trong gương, nó chạy xuyên qua những bức tường ở phản chiếu giới và đi vào phòng của bố mẹ mình. Không thấy lão Edda đâu, nhưng đó lại không phải là mối bận tâm của nó lúc này.

"Có chứ. Mặc dù, bưng rượu anh không giỏi nhưng anh tháo vát lắm. Cái gì cũng biết sửa cả. Anh cũng đánh đấm ra trò đấy nhá." Ezkar nhoẻn miệng cười, trưng cái bảng hiệu cho tất cả mọi người cùng vài đường quyền vào trong không khí.

"Tại sao họ lại hành xử lạ lùng thế?"

"Đó là do tôi đề nghị thế. Không phải điều này." Zan phồng má, bẻ lại.

"Con trai ruột đoàn tụ! Chà, chuyện này càng lúc càng phức tạp nha." Imathuras trầm trồ.

Dượng Ganry thay quần áo xong thì ngồi lên cái ghế tựa. Ông nói:

"Dượng và Mợ em đã cam kết với ngài đại pháp sư là sẽ trả nợ cho chị."

"Ồ, chào xinh xắn. Nhóc chắc là con của hai, ông bà chủ. Anh là Ezkar Ring. Bồi bàn mới, có gì chỉ bảo cho anh nhé"

Nhiều tin đồn lan rộng và để làm an lòng dân chúng, lãnh chúa Phagan huy động hội hiệp sĩ để trấn an người dân làng Vel, nhưng không may thay lại gây ra ảnh hưởng ngược lại. Cả khu chợ trung tâm làng ai cũng đang bàn tán xôn xao về mấy tin động trời suốt mấy ngày nay, còn có kẻ cho rằng buổi lễ Thu Hoạch bốn ngày tới của làng rất có thể bị hủy.

Đoạn nó thấy ông đeo cái bọc trên lưng của mình xuống, cởi áo ra. Zan thấy cơ thể ông trông cực kì lực lưỡng, nhưng lại chi chít sẹo, nào là vết đ·ạ·n bắn, vết dao chém, vết bỏng. Lần đầu tiên, nó thấy đôi thân trần của dượng mình khiến nó không khỏi bàng hoàng về quá khứ của ông. Imathuras chợt nói:

Chốc lát, mọi thứ như tĩnh lặng đi hẳn.

"...Erosa, anh phải làm. Đó là cách duy nhất." Ganry nghẹn ngào, tay ông nắm lấy hai bên tay vợ mình.

Zan đứng ở trong phòng, nó cảm thấy bàng hoàng vô cùng khi nghe được điều này từ chính miệng của Dượng. Dượng Ganry sẽ đi một chuyến đi đầy nguy hiểm với lão đại pháp sư Zaarkill Eldervein. Và hơn hết, là người anh bị chia cắt từ nhỏ của gia đình Sorrow.

Zan đi lên lầu, chú tâm vào học cùng lão thầy giáo. Nhưng, nó phát hiện mình chả thể tập trung nổi vào chuyện học hành khi đầu óc của nó cứ quay cuồng với những suy tư cùng lo âu.

Zan nghe thấy thế liền nhớ tới buổi tối hôm đó. Ngày mà Jana b·ị đ·ánh, đôi mắt nó nhìn dượng bằng một cái nhìn tò mò.

Vì nó. Nó chợt để ý câu nói này, đầu óc nó chợt trở nên đa nghi. Zan nói:

Imathuras khuyên bảo:

"Tôi có một người anh ư...?" Zan nói, nó thật sự sốc với những bí mật của gia đình mình.

Trở về phòng, Xương Xẩu cảm thấy thâm tâm có chút nặng nề. Hai mắt trĩu xuống, khuôn mặt hiện lên những nỗi buồn.

"Tôi biết chứ. Nhưng ông có thể đừng xen vào chuyện đời tư của tôi. Tôi không nghĩ rằng ông có thể giải quyết cho tôi chuyện gia đình mình đâu."

"Họ đã thỏa thuận với nhau điều gì?" Zan mở to mắt, xoáy vào trong trọng tâm vấn đề.

"Câu hỏi quan trọng hơn là tại sao họ lại hoán đổi hai người, đúng không?" Imathuras lấp lửng.

Nó đảo mắt nhìn về phía cửa sổ để trông ngóng vào những vì sao trên bầu trời, tự vẽ vời ra trong đầu mình một điều tuyệt vời gì đó. Imathuras ở bên cạnh của nó tiếp tục huyên thuyên về mấy điều tích cực hay cổ vũ nó bằng mấy câu đùa vô duyên.

"Có thể lắm. Kể từ giờ ngươi phải cẩn thận hơn. Kẻ thù đang ở gần kề ngươi đấy." Imathuras cảnh báo.

"Ý ông là có liên quan tới tôi ư? Về việc tôi là chìa khóa nào đó." Zan tròn mắt.

Quay mặt đi với cuộc đời yên ả trước đây của mình, quay mặt đi với những nỗi đau trong tâm hồn.

Zan đóng quyển sách cuối cùng lại trong mệt mỏi, đầu nó gục xuống bàn, thở dài một hơi để cảm thấy vơi bớt đi áp lực. Imathuras ở bên cạnh chợt thăm hỏi:

Khuôn mặt tươi cười, lòng đầy suy tư. Nhưng Zan có thể che giấu ai thì giấu chứ không phải Jana. Nàng gái chợt gõ nhẹ đầu nó sau khi nó suýt dẫm vào chân của một lão khách. May mắn cho nó là không bị ngã, không thì lãnh đủ. Thấy thế nên chị Jana dắt nó vào trong nhà và nói:

Zan thở dài trong buồn bã, đầu óc nó đắm chìm trong những suy tư và câu hỏi mà người lớn chẳng bao giờ nói ra.

"Dĩ nhiên là thế. Nhưng sao tự nhiên ngươi xung quá vậy...?" Imathuras gật gù với chút ngập ngừng. Nhưng lão chưa kịp nói hết câu thì bị Zan kéo vào trong gương đi cùng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mợ Erosa ở kế bên ông, khuôn mặt mợ buồn rầu hẳn đi. Mợ đem cho ông bát súp nóng hổi, tay cẩn thận đặt nó xuống bàn ở trước mặt ông. Ganry nhìn bát súp, đặt muỗn vào húp từng ngụm, cơ thể mệt mỏi do hoạt động cơ bắp nên ông ăn ngấu nghiến. Chốc lát, ông đã ăn xong, mợ Erosa nói, khuôn mặt bà buồn rầu:

"Là do chị sao?" Zan nghiêng nhẹ đầu nói.

"Có thể lắm chứ!" Imathuras đùa bâng quơ.

"Chị xin lỗi em nhiều lắm." Jana nói, giọng cô chứa đầy những uất nghẹn và hối lỗi.

"Dạo này trông em hình như hơi buồn thì phải."

Về phần Fathun, Imathuras nói hãy để lão xử lý. Lão cần tên công tử ăn chơi nhà Horseshoe làm một việc hết sức bí mật, mà không kể cho Zan nghe bất cứ thứ gì. Điều này khiến cho Xương Xẩu cảm thấy mình bị cho đứng ngoài rìa và cảm thấy lão chưa có đủ tin tưởng với nó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dạo này, dượng Ganry hành xử rất khác thường. Ông chẳng còn đứng tiệm như trước mà giao lại cho mợ Erosa làm công việc pha chế rượu, cũng vì thế mà Zan và Beaute phải làm thay công việc bếp núc, vốn là công việc của Mợ.

"Em biết chứ. Nhưng đâu cần anh phải đánh đổi tính mạng của mình như thế. Kể cả khi lão hứa rằng sẽ cho con trai ruột của chúng ta đoàn tụ cùng. Không có gì đảm bảo anh có thể trở về được cả." Erosa nói, mắt của bà chảy ra một hàng nước mắt.

"Tên đó hình như là Ma thuật sư thì phải. Không nói chuẩn xác hơn là Ma Kiếm Sư." Imathuras nói, ánh sáng màu xanh lục nhè nhẹ vọng ra từ tren ngực Zan.

"Quả là một ngày tập luyện đầy mệt mỏi. Lâu rồi không cầm kiếm, anh cảm thấy mình đã thụt lùi nhiều."

Song, nhiều đường quá thì cũng ngán nên nó dừng cuộc hội thoại giữa hai thầy trò và quyết định lăn vào giường. Vừa ngồi, vừa đắm chìm hồn mình vào khung cảnh bên ngoài cửa sổ, quên đi những suy nghĩ vụn vặt của mình.

"Ngươi muốn giải quyết chuyện này thế nào?" Imathuras nói, lão nhìn nó bằng ngọn lửa nhè nhẹ như ánh nến.

Arc 1: Sự Trở Lại Của Bóng Tối. - Chap 16: Những Chuyện Giấu Kín. (Zan)

Tới thời gian này, lại thường là giờ ngủ nên nó chả ngần ngại gì mà về phòng mình để học cũng lão Imathuras. Hơn nữa, hình như nghe nói dượng Ganry có tuyển thêm người cho quán. Một gã thanh niên thì phải, nghe nói đẹp trai lãng tử lắm.

Buổi tối, không khí của quán mới sôi nổi lên hẳn. Mấy gã đàn ông thân thiện và vui cười buổi sáng tới tối thì đều thành bợm nhậu cả. Sau một ngày bận rộn họ lại mò tới ăn uống với nhau say mèm, nhiều người còn dẫn theo đám g·ái đ·iếm từ nới khác tới nữa.

Cũng sau khi đưa quà cho Xanre, Imathuras cũng dặn nó rằng lão sẽ bất thình lình kiểm tra nó cho những gì nó đã học. Xương Xẩu không lo lắng tới vấn đề này lắm, vì nó tự tin vào khả năng của bản thân mình.

"Có Zan ở đây và cả em nữa. Và lão Zaarkill cũng đã cử một người xuống giúp đỡ. Anh sẽ cố gắng kết thúc sớm việc này. Khi con trai ruột của chúng ta trở về, anh sẽ nói tất cả sự thật cho chúng biết." Ganry ôm chầm lấy vợ, cả hai đã trải qua nhiều thăng trầm cùng sóng gió.

Nếu là trước đây, ông sẽ hút năm sáu điếu khi gặp nhiều phiền muộn, nhưng ông bỏ hẳn kể từ cái thời cưới vợ và di cư đến làng Vel.

Về phần nguyên liệu, Zan đã đưa hết sẵn vào ngày hôm đó và nếu cần thiết thì Imathuras cũng có thể chỉ dạy cậu ta thông qua Xương Xẩu. Xanre đồng thuận nhưng cậu ta bảo rằng mình sẽ tự mình tìm hiểu về chúng mà không cần tới Zan. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Quán vắng vẻ khiến nó cảm thấy lười nhác. Cộng thêm cả việc nghĩ ngợi quá nhiều lại làm tăng sự chán chường và mệt mỏi trong Xương Xẩu.

"Chị biết gì đó, đúng không? Dượng và Mợ em đã đến Ceratt để làm gì?"

"Em đừng nghĩ ngợi nhiều quá. Dù là điều gì thì họ cũng làm vì em và gia đình thôi." Jana nói, đôi tay mềm mại của cô xoa đầu nó. Nhưng đầu óc nó chả còn là đứa con nít như ngày xưa.

"Là chuyện bố mẹ em. Kể từ khi họ trở về, họ trông lạ lắm. Họ khiến em xa cách thế nào ấy."

"Chị cũng không rõ nữa." Jana lắc đầu rồi tiếp tục."Nhưng dượng Ganry phải trở thành người trong nhóm hộ tống của ngài đại pháp sư. Đó là điều mà chị nghe được."

Zan nghe được câu trả lời, nhưng nó không nghĩ là chuyện này liên quan tới món nợ của Jana nhiều lắm. Dượng Ganry suy cho cùng sẽ không vì chuyện tiền bạc mà bỏ gia đình của mình đi và ông cũng chả phải loại người dễ uy h·iếp.

"Đó là chuyện của người lớn bọn ta. Con nên vào trong nhà nấu ăn, rửa bát, lau bàn." Mợ lạnh giọng nói, nó chưa bao giờ thấy mợ Erosa như thế.

"Nhưng em không muốn anh phải đi trở lại thế giới đó lần nữa. Nó không dành cho chúng ta." Erosa nói, mắt bà rưng rưng như sắp khóc.

"Trả nợ cho Jana chỉ là một phần rất nhỏ trong đó. Anh nợ lão Zaarkill nhiều hơn em nghĩ. Chúng ta có thể sống được một cuộc sống yên bình như thế này là nhờ vào sự che dấu của ngài đại pháp sư." Ganry thở dài. Tiếp đó, ông tự pha mình một cốc nước để lấy lại sự bình tĩnh.

"Mợ Erosa nhắn với anh đi vào trong bếp phụ mợ chút chuyện kìa " Zan cười, chỉ tay vào trong bếp.

"Anh đáng nhẽ ra không nên chấp nhận lời đề nghị đó của lão ta. Chúng ta đáng lẽ ra chỉ cần lão giúp vụ của Jana là được."

Sáng hôm nay, Xương Xẩu bắt gặp được ông đi đâu đó hướng về phía nam của làng, nhưng chưa kịp đuổi theo thì bị mợ Erosa tóm lại. Zan hỏi mợ:

Mắt Xương Xẩu nặng trĩu, tưởng chừng như nhắm nghiền lại tới nơi. Nó chợt nhìn thấy ảnh bóng quen thuộc của Dượng. Ông đã về nhà, mợ Erosa đi ra ngoài ôm chầm lấy ông. Dượng cười mỉm, dù trông ông có vẻ rất mệt mỏi, cứ như vừa mới trở về từ một cuộc chiến vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ánh đèn đường đã được người của làng thắp lên, dòng người trở nên tấp nập hơn vào buổi tối vì mùa hội cũng sắp đến. Các tay hiệp sĩ dưới quyền nhà Redtusk đi lòng vòng với cái huy hiệu lợn lòi trên giáp tay của họ để giữ trật tự. Nó thấy anh Arto đi vào quán, chắc là để thăm chị Jana rồi, hai người bọn họ hình như là đang hẹn hò.

"Chưa. Chưa đâu. Đừng có gọi tôi là con gái vội vàng thế." Zan đảo mắt, mặt nó méo mó vì mấy câu châm chọc vô duyên của lão.

Cảm thấy tò mò, nó quyết định sẽ thử theo dõi hai người bọn họ. Nó ngồi bật dậy, chợt quay qua nói với Imathuras:

Zan muốn lắc đầu và chối phăng mọi thứ cho qua chuyện, nhưng cả hai đã sống đủ lâu với nhau để hiểu hết những gì kẻ kia đang nghĩ. Xương Xẩu thở dài:

"Anh cứ tưởng là chúng ta đã thông suốt việc này." Ganry tặc lưỡi, ông không muốn phải cãi nhau với vợ lần nữa về quyết định mà cả hai người họ cùng đồng ý.

Đây có thể chỉ là bề nổi của một tảng băng trôi.

"Sự thật đôi khi cay đắng thật đó." Zan nói mấp máy, môi nó khô và nhệt nhạt như tâm trạng của nó hiện tại vậy.

Zan cảm thấy lạnh xương sống. Nó cảm thấy mọi chuyện đang dần đi vào trong một cục diện khó gỡ hơn bao giờ hết.

"Anh thấy thoải mái với công việc mới chứ?"

Zan uể oải, nó chườm chăn lại và quay mặt đi.

"Chà, tên này có quá khứ không hề đơn giản. Không chừng là có chút duyên nợ với pháp thuật giới."

"Dượng Ganry đi đâu thế hả mợ?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Ha ha ha! Việc ta giúp ngươi trả thù chẳng phải là đã xen vào đời tư của ngươi rồi hay sao." Imathuras cười, cặp hàm đập cành cạch xuống bàn.

Nhưng vết sẹo trên người đó... Rốt cuộc dượng của nó là một người như thế nào? Zan thầm nghĩ. Imathuras và Zan bắt đầu tập trung sâu hơn vào chuyện của dượng Ganry và mợ Erosa.

Ngôi nhà tưởng chừng như hạnh phúc của Xương Xẩu thoáng chốc như xuất hiện một vết nứt. Nó không hiểu được vì sao người anh của nó lại bị lão pháp sư Zaarkill Eldervein lấy đi. Nó cũng tự hỏi Zaarkill và dượng đã thỏa thuận nhau điều gì và vì sao thỏa thuận đó lại nguy hiểm.

Gã thanh niên cười nói. Giọng gã trầm, thân người cao lớn, vai rộng với mái tóc dài bồng bềnh như những áng mây khiến cho mấy ả g·ái đ·iếm trong quán cứ nhìn gã lia lịa.

Imathuras gật đầu dẫu cho lão có chút chần chừ khi làm thế, song mọi việc đã trải qua một cách suôn sẽ. Hơn thế nữa, lão cũng cho rằng điều đó là điều cần thiết nên đã đưa cho Xanre cả một thiết kế chế tạo áo giáp.

Jana tròn mắt, rồi ánh mắt cô trở nên nặng trĩu. Cô ôm chầm lấy Zan.

Để có thể thực sự thuyết phục thành công Xanre, Zan đã nghĩ rằng cần cho thêm một gia vị vào công thức nữa. Đó chính là đưa cho thằng nhóc đó một tài liệu chế tạo ma binh, nó đã thuyết phục Imathuras rằng: "Nếu chúng ta thực sự muốn Xanre về phe chúng ta nhanh chóng thì ngoài cho cậu ta thấy chúng ta ở phe cậu ta thì còn phải đưa nhóc thợ rèn một tí lợi ích nữa."

Zan lủi thủi đi vào trong.

"Ông muốn giúp tôi phải không?"

"Tôi nghĩ mình mệt rồi. Hôm nay, như vậy là quá đủ. Chúc ông ngủ ngon."

"Con chúng ta nó có thể tự lo cho mình được. Anh thì khác, anh đi rồi thì ai có thể chống đỡ được cho gia đình này nữa. Zan cũng là con của chúng ta cơ mà." Mợ Erosa ngước lên nhìn khuôn mặt dượng.

Chiều choạng voạng xuống, quán rượu trở nên đông hơn nhiều, công việc của mợ Erosa và các cô nàng gái trở nên tất bật hơn hẳn. Buổi sáng trưa, hầu hết mọi người chỉ tới quán để ăn là chính chứ ít khi uống rượu, có thì cũng chỉ nhâm nhi vài ly cho ấm người và kích thích đầu lưỡi.

Không khí của quán rượu về đêm là như thế, ồn ào, khó chịu. Nhưng đối với một đứa đã quen với những tiếng ồn như nó thì chúng chỉ là một bài ca ru ngủ.

Hôm nay, quán rượu khá là vắng vẻ, vụ việc giữa Ecrane và Edda gây chấn động cả thị trấn. Thêm nữa là việc này lại ít nhiều liên quan tới con trai của chủ thành Brand nên nghe nói là đã có một nhóm kỵ sĩ phép thuật đã được phái xuống để điều tra.

"Ta biết là dạo này có nhiều phiền muộn nhưng ngươi luôn có thể chia sẻ cùng ta."

Tại sao bây giờ lại im lặng như thế? Họ không biết rằng những sự im lặng đang tạo ra khoảng cách giữa nó và họ hay sao?

"Thế nếu một mình ta không giúp được thì cả hai ta cùng làm. Thấy thế nào, ta là một người thầy rất quan tâm và lo lắng cho nữ đệ tử thân yêu của mình. Ha ha!" Imathuras trêu ghẹo.

Zan đưa cho lão một cái liếc nhìn uể oải, nó vờ nói:

Zan nở nụ cười hạnh phúc khi nghe mợ nói thế.

"Vào liền!" Ezkar hớn hở chạy vào ngay.

Người làng Vel vốn thế, do sống cách biệt với những đấu tranh ngoài kia nên họ ai cũng có một cái đầu vô cùng thật thà và thẳng thắn, nhưng cũng vì vậy mà họ dễ sợ hãi đối với những mối hiểm họa vô hình.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Arc 1: Sự Trở Lại Của Bóng Tối. - Chap 16: Những Chuyện Giấu Kín. (Zan)