Thâm Uyên Võ Đạo
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 67: Tản Viên Thánh Kình
Trong nội tâm của gia chủ Hồng gia gầm thét.
"Trước khi tiễn khách, ta phải kiểm tra đống rương này, hi vọng tiền cược đầy đủ." Mặc Kiên mỉa mai nói ra, hai tay xoa xoa với nhau.
Hai chân như tàn ảnh, đôi tay xuất hiện ảo ảnh.
Đây chính là một viên cuối cùng hắn để dành, hỗ trợ mình đột phá bình cảnh, tạo điều kiện trở thành Linh cấp võ giả.
Đám tiểu thương nhân bên đường gần Mặc phủ bàn tán sôi nổi.
"Mặc gia có việc vui gì lớn à?"
Bản thân hắn cũng có nhiều kiến giải độc đáo trong lĩnh vực này.
Dùng một quyển sách và cây bút để ghi lại, đối chiếu số lượng.
Hoàn toàn bình thường.
Lưỡi đao được bao bọc bởi một cái vỏ đao, nhìn có chút điệu thấp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dù cho là hắn ở kiếp trước cũng chưa từng nghe qua danh hào của môn chiến kỹ này.
'Hahaha, từ này ta cũng có năng lực tự vệ.' Mặc Tân mừng thầm.
Tam thiếu gia Mặc gia không nhận thua liên tục lặp lại tu luyện các chiêu thức, miệng không ngừng đọc khẩu quyết.
"Cẩn tuân mệnh lệnh."
Bản thân hắn nhận ra được là vì năm xưa hắn đi cầu đạo, học hỏi khắp nơi, dung hội nhiều môn công pháp để sáng tạo ra {Ám Ảnh Đao Kinh}.
Dần dần bên trong thanh đao giống như xuất hiện linh tính, truyền ra khí tức không tầm thường.
Tam thiếu gia Mặc gia móc từ trong ngực ra một quyển sách khác.
'Bình tĩnh tôi ơi, đây là địa bàn của Mặc gia. Mình dám động thủ vậy thì phải c·hết.'
Hồng Khánh nhìn xem viên linh thạch rời đi tay mình, quá đau lòng.
"Không thể kết luận vội, để luyện được môn công pháp này cần có nghị lực hơn người, có thể ta đã luyện sai chỗ nào đó." Chuẩn Đế cường giả nhanh chóng phủ nhận ý nghĩ của mình.
Không thể tin vào phán đoán của mình, hắn bật người dậy khỏi giường.
{Tản Viên Thánh Kình} là chiến kỹ giúp võ giả luyện ra một loại kình lực đặc thù, có thể gia tăng thêm lực lượng cho chiêu thức.
Bắt đầu vào tư thế, bắt đầu luyện tập các chiêu thức ở trong sách. Miệng lẩm nhẩm khẩu quyết.
Không tin, hắn lại luyện tập một lần nữa. Những cũng chẳng có sự khác biệt gì xảy ra.
Bên cạnh là một người đàn ông bụng phệ nhưng cao lớn đang quan sát bọn họ.
"Dù sao cũng chỉ mới luyện qua một lần, lại tu luyện vài ngày nữa xem sao. Hừ chỉ là một môn chiến kỹ sao làm khó được ta. Chờ đấy!"
Dùng linh hồn để uẩn dưỡng thanh đao. Một đao ra, quét ngang hết thảy. Thời gian uẩn dưỡng càng lâu, uy lực càng mạnh mẽ.
…
Tức là phải có Hồn cấp tinh thần lực trở lên.
Thấy hành động này, Hồng Khánh hai bàn tay nắm chặt, thiếu chút nữa mất lý trí. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trước cửa lớn Mặc gia.
Dựa vào một môn bí pháp có tên là {Nhất Đao Uẩn Thần Thuật}.
"Cái đó thì không chắc. Kiểm tra đi." Mặc Kiên quay đầu lại nói cho Đinh Dũng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chính là chiến kỹ {Tản Viên Thánh Kình} mà Phan Quân đã đưa cho hắn.
Luyện đến cuối cùng có thể đủ sức hủy diệt cả một tòa đại lục, về lý thuyết thì là như vậy. Nhưng cũng đã thể hiện ra sự cường đại của nó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Một lát sau, "Gia chủ, trừ một viên linh thạch ra, thì tất cả những thứ khác đều có ở đây." Đinh Dũng nhìn sách báo cáo cho Mặc Kiên.
Mặc Tân hai mắt tràn đầy đấu chí.
"Cái gì thế? Sao chẳng có gì xảy ra cả?" Mặc Tân nghi ngờ.
Quay sang Đinh Dũng phân phó: "Ngươi gọi người, khiêng đống v·ũ k·hí và giáp đến khố phòng. Còn một trăm vạn lượng bạc khiêng để trước cửa thư phòng ta, lát nữa ta cất sau."
Mặc Kiên cười híp mắt nhìn xem Hồng Khánh.
Bản thân hắn bắt đầu lẩm nhẩm khẩu quyết của bí pháp, đưa tinh thần lực của mình quấn quanh lưỡi đao.
"Cái gì cơ??" Một môn chiến kỹ kinh khủng như thế lại chỉ là một phần thiếu sót.
Đáng lẽ ra môn bí pháp này phải là Hồn cấp võ giả mới có thể tu luyện.
Nhưng không như hắn mong đợi, sau khi luyện xong các chiêu thức, chẳng có gì xảy ra cả.
Mặc Kiên cười nhếch mép nhìn xem tên bại tướng đi xa.
"Chuyện quái quỷ gì thế này?" Hắn thở mạnh, bực tức.
Mặc Kiên tươi cười đón tiếp hắn, quả nhiên câu hù dọa hồi sáng làm cho Hồng gia sợ quắc cần câu. Chưa gì, chiều nay đã khiêng theo đống tiền cược đến trả.
Hắn đã cảm nhận được tinh thần lực của hắn đã tới giới hạn, cần nghỉ ngơi.
Viên đá có màu trắng, hình dạng tinh thể, đó chính là một viên linh thạch.
"Haha, Kiên huynh yên tâm đều đủ hết." Hồng Khánh cười lạnh.
Mặc Kiên nắm trong tay linh thạch, nội tâm cực kỳ hưng phấn. Từ nay Mặc gia chúng ta có thể có vô hạn linh thạch. Ngoài mặt lại bình thản, đem viên linh thạch đó cất kỹ.
{Nhất Đao Uẩn Thần Thuật} là môn bí pháp cường đại. Kiếp trước hắn nhặt được bản bí tịch này trên xác của một tên kẻ thù.
"Từ nay ta sẽ gọi ngươi là Định Thân đao." Mặc Tân hài lòng vuốt ve cán đao.
Càng lúc khuôn mặt của hắn càng kinh ngạc.
Mặc dù không chắc nhận ra được chỗ nào đúng chỗ nào sai, nhưng chắc chắn biết được chỗ nào thiếu.
Nhưng chúng ta, ai cũng đều biết Mặc Tân cái gì cũng thiếu nhưng riêng tinh thần lực là không thiếu.
Nhưng theo như Phan Quân nói qua, để luyện được {Tản Viên Thánh Kình} cần phải sở hữu nghị lực hơn người.
Môn chiến kỹ này cực kỳ lợi hại, nếu luyện được vượt mấy đẳng cấp g·iết địch không nói chơi.
Vì thế hắn quyết định tu luyện môn bí pháp này luôn, biến nó trở thành một con bài chưa lật cực kỳ kinh thiên động địa.
Hồng Khánh khuôn mặt không mấy đẹp đẽ nhưng vẫn cười nhẹ dẫn theo người khiêng mấy cái rương đi vào Mặc gia.
Khi rút đao, tinh thần lực cường đại trong đao sẽ hỗ trợ khóa chặt kẻ địch, từ đó làm được vung đao tất trúng.
Chương 67: Tản Viên Thánh Kình
"Không biết là vị Phan đại nhân kia có biết việc này không?" Mặc Tân suy đoán.
Vấn đề ở đây là môn chiến kỹ này gia tăng không có giới hạn.
Gia chủ Mặc gia không nhiều lời, đưa tay ra giơ đến ngay mặt Hồng Khánh.
Mặc Tân về phòng. Đóng cửa, ngồi lên giường, ôm trong lòng thanh đao đạt đến cấp bậc trăm rèn. Cũng là thanh đao có khối lượng nhẹ nhất.
Mặc Kiên vui vẻ nhìn xem cảnh này, đưa tay sờ vào ngực ở vị trí viên linh thạch.
Ánh mắt hắn xuất hiện mảng lửa nóng.
Ngay cả ông ta cũng chỉ tu luyện đạt đến giai đoạn đầu thôi. Đã có thể phần nào thấy được sự khó nhằn của nó.
Đọc đến gần cuối, Mặc Tân hơi bất ngờ, bởi vì đây chỉ là một bản thiếu sót.
Cầm thanh đao có vỏ ấy nhẹ nhàng cất tại bên giường.
Người đàn ông lực lưỡng nhận lệnh, mở ra từng rương đồ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Khánh huynh thật sự là biết giữ lời, là vị quân tử đáng kính." Mặc Kiên nhân dịp này, buồn nôn hắn một phát.
Không biết vị Phan đại nhân đó lấy đâu ra môn chiến kỹ này.
"Chẳng lẽ Phan Quân đưa cho ta một môn chiến kỹ giả. Thực ra chỉ là đang đùa nghịch ta thôi." Mặc Tân đầu chảy mồ hôi, bắt đầu nghi ngờ Lực cấp cường giả.
Điều đó có nghĩa là sau Tản Viên kình lực còn có cảnh giới khác.
Lần thứ ba, thứ bốn, thứ năm…Lần thứ mười một. Đến khi mặt trời đã gần xuống núi mời dừng lại.
Hắn dự định luyện hóa thanh đao này thành một con át chủ bài lật ngược thế trận.
Một canh giờ trôi qua, Mặc Tân ngừng lại việc uẩn dưỡng, thu hồi tinh thần lực của mình.
Không một cơn đau, không có sự nhức mỏi của kinh mạch, không có gì xảy ra hết.
Mọi người thấy gia chủ mình rời đi, cũng rời đi theo hắn.
Mặc Tân lao ra ngoài sân, ngay lập tức tu luyện {Tản Viên Thánh Kình}.
'Mặc Kiên con c·h·ó hoang, ngay cả chỗ ngồi hay một chén trà mời khách cũng không có. Ngươi là đang coi thường nhà chúng ta sao??'
Vì thế lượng tri thức đối với bí tịch và công pháp của Mặc Tân khá phong phú.
Nhưng ngoài mặt hắn cố gắng nín nhịn, khiến cho khuôn mặt của bản thân rất âm u.
Hồng Khánh không nói không rằng, vẻ mặt tối tăm, hừ lạnh vung tay rời khỏi chỗ này.
Có thể gia tăng gấp hai, gấp năm, gấp mười…gấp một trăm, một ngàn thậm chí là gấp cả triệu lần so với lực lượng ban đầu của võ giả.
Gia chủ Hồng gia, từ túi quần móc ra một viên đá lớn bằng quả trứng gà đưa cho hắn.
Hơi nghỉ ngơi một tí, hắn lại lấy một thanh đao khác ra tu luyện đao pháp bên trong chiến kỹ {Cửu Trọng Đao Pháp}.
Có thể kết hợp dùng chung với các chiến kỹ khác.
Quá hiếu kỳ với môn chiến kỹ này.
Hắn đi gọi người đến bắt đầu lu bù công việc, sắp xếp đồ trong khố phòng.
"Ê có ai khiêng mấy cái rương đồ vào Mặc gia kìa."
Luồng khí vận bên dưới Mặc gia càng thêm phát triển, dần dần thấy được hình hài mơ hồ của nó.
"Ai đâu mà biết."
Mặc Tân mệt mỏi ngồi bệch trong sân, tuy vậy hắn cũng chẳng cảm thụ được thân thể mình đã có sự thay đổi gì, ngoài cơn mỏi mệt ra.
"Đâu có đâu có, Kiên huynh mới thực sự là quân tử." Hồng Khánh trán nổi gân xanh, cười gượng đáp trả hắn.
Cảnh giới của {Tản Viên Thánh Kình} được chia từ thấp đến cao là: Tản kình lực, Viên kình lực, Tản Viên kình lực.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.