Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 6: Trở lại chốn cũ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 6: Trở lại chốn cũ


Tiệc tối buổi lễ chúc mừng bắt đầu vào lúc 8 giờ tối, bởi vì trước đó mấy vị lão đại trong tổ tiết mục muốn gặp mặt lãnh đạo học viện, hiếm khi buổi chiều được kết thúc công việc sớm rồi cứ thế phóng tới Giang Đại. Có điều loại gặp mặt này là chuyện của nhóm lão đại, chẳng liên quan gì đến nhân viên công tác bình thường như Giang Mạn. Sau khi tới trường,côlấy cớ muốnđidạo trường xưa, tạm thời thoát khỏi đội hình.

Cuối tháng trùng với dịp kỷ niệm 60 năm thành lập học viện quản lý Giang Đại, bọn họ làm tiết mục tài chính nổi tiếng, dĩ nhiên cũng được mời. Ngoại trừ đại MC Văn Hạo là vị khách quan trọng được mời phát biểutrênsân khấu, tổ tiết mục vẫn còn mấy tấm vé mời, Giang Mạn là cựu sinh viên, hiển nhiên cũng được lão Vương pháiđilàm đại biểu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

(*)Danh viện thường được chỉ các thiên kim tiểu thư trong giới thượng lưu, con nhà danh giá, gia thế hiển hách ( nguồn: Tàng Thư Viện)

Giang Mạn cũngkhôngcảm thấy khổ mấy,côthích công việc này.hiệngiờ vẫn là lão Vương tập chung đào tạo người kế thừa, công việc đem lại chocôsựhài lòng và cảm giác thành tựu, làmcôkhôngcòn giống như thời thiếu nữ, tất thảy những ước ao chẳng qua là được ở cùng với người mìnhyêu, ngây thơ nghĩ rằng điều quan trọng nhấttrênthế giới này là tìnhyêu.

(*) Cao phú soái: Cao ráo, giàu có, đẹp trai

Hành, Hứa Thận Hành.

Nhưng bất luận thế nào, loại cảm giác khoảng cách vừa đủ thế này, có lẽ cũng chính là nguyên nhân quan trọng nhất mà Giang Mạn để mối quan hệ này tiếp tục duy trì.

Trình Khiên Bắc nhướng mắt nhìncô, cườinói: "Sao hả? Kinh ngạc lắm sao?"

Trình Khiên Bắc nhướn nhướn màykhôngnóigì, chờ ông chủ đặt bữa sáng lên bàn,anhcầm lấy cái thìa dùngmộtlầnnhẹnhàng khuấy khuấy tàu hũ, mới ung dung mở miệng: "Hồinhỏnhà tôi cũng mở quán ăn sáng,khôngkhác nơi này lắm."

Lúc này hai người họ và thực khách bên cạnhkhôngcó gì khác biệt, chỉ là một đôi nam nữ đến ăn sáng bình thường mà thôi.

Giang Mạn lẳng lặng nhìnanh, nhận ra gương mặtanhmang theo chút ý cười ấm áp hiếm thấy, như thể đó chỉ làmộtđiềunhỏnhặt trong cuộc sống, còn lẫn lộn mơ hồ khi hoài niệm về quá khứ tươi đẹp.

côăn xong trước, cầm điện thoại di động thanh toán tiền,đangmuốn nói tiếng tạm biệt với Trình Khiên Bắc hẵng còn ngồi tại bàn, bỗng dưng nhìn thấy tin tức nhảy ra trong điện thoại di động. Mở ra đọc, tiêu đề phíatrênkhiến miệngcôcong lên, cười đưa điện thoại đặt ở trước mặtanh, nhỏ giọng nói: "Trình tổng giờ ngày càng nổi tiếng rồi, c*̃ng lên hot search rồi này!"

Giang Mạn cười tủm tỉm nhìnanh, chế nhạonói: "Đến chỗ này ăn sáng, hình như có chútkhôngphù hợp với thân phận và phong cách của Trình tổng đó nha!”

Bấm ngón tay,đãba năm.

Hiểu được điểm này, tâm trạng Giang Mạn bỗng dưng trở nên tốt hơn, buông lỏng cả người, lang thang vô địnhtrêncác nẻo đường trong trường,đisát bên cạnh đều là các sinh viên tuổi trẻ phơi phới, là bộ dạngmộtthời củacô.

Chương 6: Trở lại chốn cũ

Trưởng thành cùng thời gian,thậtsựlàmộtđiều tốt.

Giang Mạn tới gần thân cây, ngón tay khẽ sờ lên phíatrên, theo ký ức tìm lại những dòng chữkhôngthể thốt nên lời mà mìnhđãtừng lưu lại ở đây.

khôngý thứcđiđến đường ven hồ của trường, lúc này hoàng hôn buông xuống, đèn đường bên cạnhđãsáng lên nhàn nhạt. Giónhẹbên hồ lướt qua khuôn viên trường học, ngoài tiếngnóicười nhonhỏcủa học sinhđingang qua, cùngâmthanh xào xạc của gió thổi qua lớp lá cây,khôngcó bất cứ hối hả nhộn nhịp nào của dân thành thị, đem đến cho người tamộtloại cảm giác thanh bình và yên tĩnh.

Giang Mạn ăn chưa được mấy miếng, đối diện bànnhỏcómộtngười ngồi xuống.khôngcần nhìn lên,đãcómộtcảm giác quen thuộc.

côvẫn luôn cho rằng người này là mộtcỗ máy kiếm tiền chỉ mưu cầu lợi lộc, vì lợi ích cả ông nội c*̃ng tính kế,khôngngờ vẫn còn một mặt ôn nhu như vậy. Xem ra đó thực sự là một người mẹ tốt.

Đây có lẽ chính là chín chắn.

Trình Khiên Bắc gật đầu: "Dĩ nhiên."nóirồi lại nhìncô, như là thuận miệngnóira, "Tiếc là bà ấy rađiquá sớm,khôngthìtôi có thể đưa emđinếm thử tay nghề của bà ấy, nhất định đều phải ngon hơn so với tất cả các đầu bếp nhà hàng danh tiếng."

Editor: Michellevn

Vừa sợ phải sống lạisựngây thơ và lố bịch của chính mình, vừa lo lắng lạimộtlần nữa nhận ra rằng cho đến bây giờ cảm giác thất bại chưa được loại bỏ hoàn toàn.

Trình Khiên Bắc vẻ mặt khó đoán nhìncô, vô thức nhíu mày,khôngđể ý lắm mà nhún nhún vai.

*

Hầu hết người trong đài truyền hìnhkhôngbấm thẻ chấm công, bề ngoài là thời gian làm việc thay đổi, nhưngtrênthực tế bọn họ quanh năm suốt tháng vẫnkhôngđược mấy ngày thay đổi.

thìra màu sắc thanh xuân, cũngkhôngđơn điệu giống như trong tưởng tượng củacô,khôngphải chỉ có đoạn tình cảm thất bại kia, còn có rất nhiều rất nhiều nhưng cái khác nữa.

côrút tay lại, tựa ngườitrênthân cây, nhắm mắt lại, cảm nhận làn gió lướtnhẹqua mặt, tâm trạng đột nhiên cómộtsựthư giãn và niềm vui mà lâu rồikhôngthấy.

anhnhìn bữa sáng của Giang Mạn, vẫy tay với ông chủ quán: "mộtchén tàu hũ, hai cái bánh nướng."

côcon gái c*̉a ông trùm nước giải khát này tên Du Hoan, là một danh viện(*) phú nhị đại kênh kiệu, tần xuất lên hot search còn nhiều hơn minh tinh. Tin này xuất hiệnkhôngbao lâu, thì lại có kẻ nhiều chuyện đào ra người đàn ông bí mật chính là nhà sáng lập quỹ số 7 Trình Khiên Bắc.

Mặc dùcôkhôngquá quen thuộc với cuộc sống củaanh, nhưng về mặt sinh hoạt cá nhân này có lẽ hiểu rấtrõ. Đơn giản hơncôtưởng tượng.nóitheo cách riêng củaanh, bận rộn đến cả thời gian g*** h*p cònkhôngcó, lấy đâu ra hơi sứcđiquan hệ nam nữ bậy bạ.

Trình Khiên Bắckhôngxem nữa, chậm rãi ăn nốt miếng bánh nướng cuối cùng, rồi lại nhìn vẻ mặtđangxem kịch vui của Giang Mạn, khẽ cười, thờ ơnói: "Giới truyền thông còn rất biết dựng chuyện tưởng tượng. Nếu như em để ý, tôi kêu người ta hủy bỏ."

Đây là ba chữcôtừng lưutrênthân cây này, cũng là cái tên quan trọng nhất trong tuổi thanh xuân củacô.

Vì thế Trình Khiên Bắc với tư cách "tình mới" c*̉a Du Hoan hôm nay đã lên hot search.

Giang Mạn khẽ cười: "Vậythìrất lấy làm tiếc."

Xem ra cũngkhônggiống như trong tưởng tượng củacôvề cái gì mà bí mật danh mônkhôngthểnói.

Trận mưa đêm qua, khiến cả thành phố đều mát mẻkhôngít. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trình Khiên Bắc gật gật đầu, nhìn theocôđiđến bên đường lấy xe ô tô rờiđi, nghĩ nghĩ, rút điện thoại di động ra bấmmộtdãy số.

Giang Mạn nhún nhún vai, từ chối cho ý kiến.

Giang Mạn cầm lại điện thoại di động: "Vậyđi, tựanhbận bịu rồi, tôiđãhẹn đồng nghiệpđiuống cà phê rồi. Tôi vừa huấn luyện trở về, chắcsẽbận rộnmộtthời gian, đợi rảnh rỗi lại liên lạc vớianhsau."

côcười cười, dùng từ ngữ an toànnói: "Vậy chắc chắn dì là người phụ nữ rất khéo léo."

Một bữa ăn cả người đều dễ chịu, loại quán nhỏ lề đường này, Giang Mạn vừakhôngphải lo lắng bị ai nhìn thấycôđangở c*̀ng chỗ với Trình Khiên Bắc, lại càngkhôngphải sợ quan hệ bí mật kia c*̉a hai người bị người ta biết được.

Thế nhưng, có lẽkhôngai ngờ được, vị cao phú soáihiệngiờtrênhot search lúc này lạiđangngồi quán lề đường ăn sáng.

Trình Khiên Bắc đưa mắt quét xuống màn hình điện thoại c*̉acô, là một tin sốt dẻo --------- Con gái ông trùm nước giải khát có tình mới, dùng bữa tối c*̀ng người đàn ônganhtuấn thần bí.

Người mà bản thânđãbắt đầu thích từ năm mười lăm tuổi, rốt cuộc hoàn toàn triệt để dừng lại trong tuổi thanh xuânđãtrôi qua, trở thànhmộtký hiệu.sẽkhônglàmcôđau nữa, cũngsẽkhôngđểcôyêulần nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

côtìmmộtchỗ trống ngồi xuống, gọimộtchén tàu hũ, hai cái bánh nướng. Tàu hũ vị mặn, rắc tôm lên, cải bẹ, chao, hành băm, thêmmộtthìa sa tế, nhìn có vẻ đơn giản, thế nhưng mùi vị lại tươi ngonkhôngnóirõđược, kèm với bánh nướng ngọt phủ bên ngoài lớp mè(vừng) mỏng. Cơn gió sớm mai nhènhẹthổi qua, tiệc lớn tại Đào Nguyên Cư tối qua, cũngkhônghơn cái này là mấy.

Sau khi Trình Khiên Bắc xuấthiệnlan truyền trong kỳ tiết mục kia, nhận được phản hồi rất tốt, tênanhvà Lê Lạc, trở nên phổ biếntrêninternet. Nhưng đối với tất cả các loại tin đồn nhảm ở khắp mọi nơi, như Lê Lạc chỉ thiếu điều bị lột quần ra nữa thôi,thìtin tức lưu truyềntrênmạng về Trình Khiên Bắc lại rất ít. Ngay cả hình ảnh trước đó bị chụp cùng với Du Hoan, cũng chỉ bị tên nhiều chuyện nào đókhôngcẩn thận nhắc qua,nóirằng hai người chỉ là có quan hệ hợp tác qua lại, cũngkhôngcó quan hệ cá nhân nào cả. Về phần tin tức riêng tư khác, càng cực kỳ ít, thậm chí hoàn cảnh gia đình cũngkhôngcó bị người ta bới móc ra.

côngẩng đầu, quả nhiên là Trình Khiên Bắc.

Bởi vì là cuối tuần, mặc dù có hơi muộn, nhưng quán ăn sáng ở cổng tiểu khu vẫn khá đông người. Khẩu vị thức ăn sáng của quán nhà nàykhôngtệ lắm, chỉ có điều hai năm nay Giang Mạn công việc quá bận rộn, cuối tuần lại lười dậy sớm ra cửa,đãlâu rồikhôngngồi bên lề đường chậm rãi tận hưởng loại mùi vị khói lửa nhân gian này.

trênthân cây này bị học sinh khắc lên rất nhiều chữnhỏ, phần lớn đều là các loại biểu lộ tỏ tình. Cómộtsố còn rất mới, thấy cực kỳrõràng, cómộtsố mà thời gianđãlâu,thìngày ngày phơi trong nắng gió, trở nên mờ mờ, tựa như thanh xuânmộtđikhôngtrở lại.

Giang Mạn ngẩn người, hơi buồn cườinói: "Tôi để ý gì chứ? Đừngnóitôi biếtanhxác địnhkhôngcó quan hệ với vị thiên kim này, cho dù có, cũngkhôngliên quan đến tôi.anhchỉ cầnnóitôimộttiếng, chúng ta gặp gỡ vui vẻ, chia tay yên bình là được."

Giang Mạnđimộtlúc, bỗng dưng như nhớ ra cái gì, giữa những cây liễu dừng lại ởmộtthân cây.

Cũng may, Trình Khiên Bắc cũng giốngcô, hai chữ "đúng mực" giải quyết rất tốt.cônóilúc nào hết bậnsẽliên lạcanh,anhcũngsẽkhôngthình lình xuấthiệntới quấy rầy. Tất nhiên, bản thânanhcũng làmộtngười vô cùng bận rộn, cả ngày bay khắp nơi từ nam ra bắc, còn nhiều việc hơn so với thời giancôbận nhất.

Cũng chính vì vậy,cômới yên tâm mà bắt đầu mối quan hệkhôngkhống chế này.nóicho cùngcôkhôngcó sở thích cùng người phụ nữ khác xài đồ chung. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chỉ là, bây giờ thấy cái tên "Hành" trơ trọi mờ mờ kia,cômới phát giác ra đoạn tình cảmđãtừng thất bại đó,thậtsựđãkhôngcòn quan trọng lắm.

"Có liền!"

*

Bởi vì chuyện thân thế, Giang Mạn vẫn luôn cảm thấy đối vớianh, từ mẹ này chắc là câu chuyện giấu kín. Cho tới bây giờ trước mặtcôanhvẫn chưa từng nhắc tới,côđương nhiên cũngkhôngthể tò mòđihỏi. Dù sao quan hệ của hai người cũngkhôngthích hợp tìm hiểu riêng tư của nhau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vốn cho rằng sắp qua bảy năm, bốn mùa thay đổi, nét chữ đóđãtừ lâu biến mấtkhôngcòn hình dạng, thế nhưngkhôngnghĩ tới,trênlớp ngoài thân cây xù xì thô ráp, thế mà lại khiếncômơ hồ tìm đượcmộtcái tên "Hành" quen thuộc. Nhưng cũng chỉ cómộtchữ này mà thôi.

Beta: B.Cat

Người nàyđãtắm qua, mặcmộtbộ quần áo thoải mái. Cả người đều lộ ra hương vịnhẹnhàng khoan khoái, so với cách ăn mặc trang trọng, nom lại trẻ trung rất nhiều. Chỉ làtrênngười vẫn mang theo khí chất ngạo mạn, người này cùng với quán xá khói lửa ven đường dù sao vẫn có hơikhôngthích hợp.

Từ lần cuối gặp Trình Khiên Bắc nháy mắtđãhơn mười ngày, hầu nhưcôngày nào cũng tăng ca, thường là phải qua mười giờ mới có thể về đến nhà, ngay cả cuối tuần cũngkhôngcó may mắn tránh khỏi. Cuộc sống cứ ngả đầu liền ngủ, đừngnóicó tâm tư suy nghĩ con mẹ nóyêuhaykhôngyêu, căn bản ngay cả h*m m**n g*** h*p cũngkhôngcó.

mộthàng cây liễu được trồng dọc theo con đườngnhỏven hồ,đãđược mấy chục năm rồi, cây vừa cao vừa thô, mùa này đúng là thời điểm xanh um tươi tốt.

Trình Khiên Bắc khẽ cười, cúi xuống nếmmộtmiếng tàu hũ, rồinói: "Mùi vị này vẫn kém hơnmộtchút so với tay nghề của mẹ tôi."

Thế nhưng, khiếncôcó hơi bất ngờ, chính là, ba năm xa cách kể từ lúc đó, rốt cuộc khi lần nữa bước vào vườn trường quen thuộc, những cảm giácđãtừng dự liệu cũngkhôngđến như mong đợi. Hơn nữa những mảnh ghép rời rạc mà đẹp đẽ chân thực cứ ùn ùn kéo tới. Ví như giày Converseyêuthích, miến chua cay trong căn tin,điđến sân thể d·ụ·c với bạn cùng phòng ngắm nhìn các trai đẹp đổ mồ hôi...

Cuối tuần ngắn ngủi loáng cáiđãqua, lạiđilàm, quả nhiên Giang Mạn lại nghênh đón chuỗi ngày đau khổkhôngthuộc về mình. Công việc tại đài truyền hình áp lực vốnđãnặng, hơn nữa bọn họ vừamộttuần ba kỳ, còn phải theo sát thờisự, mỗi ngày đảm nhiệm chọn lựa chủ đề, thu thập tư liệu, viết kịch bản, còn phải liên hệ với khách mời giao tiếp trước giờ nữa. Ngay cả thời gian để thở cũngkhôngcó.

"Xóa hot search ngày hôm nay. Sau này hễ có loại chuyện này, cứ xử lý nhanh gọn ngay lập tức, tôikhôngmuốn nhìn thấy tên tôi và bất luận phụ nữ hay chuyện xấu nào dính chùm với nhau."

Giang Mạn hơi sửng sốt,côchỉ biết sơ sơ thân thế củaanh, cũngkhôngbiết chi tiết. Trước nayanhcũng chưa tự mình đề cập trước mặtcô, đột nhiên bây giờ ngheanhnóitới,khôngkhỏi có chút bất ngờ.

Dĩ nhiên, Giang Mạn vẫnkhôngđể ý tới những điều này, chỉ thích thú lắng nghe các loại tin tức mà Chương Tiếu Tiếu tò mò sưu tầm được.

Tất nhiên, cũngkhôngtính là lấy cớ đơn thuần. Từ sau khi tốt nghiệp,côvẫn chưa từng quay lại trường học, dù cho vô tình chạy xe ngang qua, cũngkhôngdừng xe lại.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 6: Trở lại chốn cũ