Thâm Tình Tựa Như Cạn
Úy Không
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 42
côngồi xuống đối diện Hứa Thận Hành:" Là chuyện quan trọng gì sao?"
"Nhà hàng Vân Namtrênđường Mạn Ninh."
Thưa vâng, là tranh có giá trị tỷ - hai tỷ đó ạ.
Thế nhưng buổi sáng lúc Giang Mạnđilàm vừa bước chân vào tòa nhà đài truyền hình, vẫn cảm thấy tần xuất ngoái đầu nhìn mìnhrõràng là rất cao.Đến khi vào tổ chuyên mục của mình, còn chưa bước vào phòngthìđãbịmộtđống người lao bổ lên.
Vô tình chạy đếnmộtcon phố rất yên tĩnh, Giang Mạn nhớ ra phòng trưng bày của Trình Khiên Bắc mở ngay phía trước. Phòng trưng bày tranh nàykhôngcó lợi nhuận, mà chuyên dùng để triển lãm các tác phẩm tranh của ông cụ Diệp.đãmở đước hơn nửa năm,côbiết địa chỉ nhưng vẫn chưa đến lần nào. Nghĩ đến đó liền tìm chỗ dừng xe lại.
Đối với đoạn tin rò rỉ này có ai đó lập tức xỉa xói:" Chủ topic, bạn muốn tung tinthìcũng phải tung tin cho đáng tin cậymộtchút chứ? Sao mà lại để cho Trình Khiên Bắc và vợanhấy đều là người sau khi bị phản bội rồi tạm bợ với nhau vậy? Hồi đó đến trường giá trị con người Trình Khiên Bắcđãxa xỉ lắm rồi, bạngáianhta còn có thể lừa dối hay sao? Nghĩ chút thôi cũngđãkhôngcó khả năng rồi."
Giang Mạn hỏi:" Chuyện gì ạ?"
Hứa Thận Hành thấycôkhôngtrả lời, lại hỏi tiếp:"Đúngkhông?"
Chương Tiếu Tiếu và Bành Việc cũngkhôngphải là những người trẻ mới gia nhập xã hội, thực ra họcđãđoán được suy nghĩ của Tổng giám, đơn giản làkhôngmuốn đứng cùng đội, hoặc là sợ đứng nhầm đội, cho dù là cá nhân ông ta hay tổ chuyên mục,thìcứ tránh càng xa càng tốt. Lỡ đâu Trình Khiên Bắc thựcsựxảy ra chuyện, dĩ nhiên Giang Mạn cũngkhôngthích hợp tiếp tục ở lại tổ chuyên mục nữa, cho nghỉ phép trước thời hạn, xem như làm lót đường trước cho việc nghỉ luôn.
Giang Mạnđãtừng thấy cảnh Trình Khiên Bắc và ông cụ Diệp luận đàm về nghệ thuật, dĩ nhiênsẽkhôngđể ý đến mấy lời này của Diệp Kính Tri, chỉnói:" Tuy rằng hoàn cảnh lớn lên của Khiên Bắckhôngtốt, nhưng khổ cực thường là nguồn gốc của nghệ thuật, Từ Bi HỒngkhôngphải cũng xuất thân cực khổ hay sao? Miler Van Gogh cũng nghèo túng chán nản, nhưng điều đó cũng đâu có ngăn cản họ theo đuổi nghệ thuật. Theo ý tôi,luôn miệngnóivề giá trị nghệ thuật,thìngược lại, tôi cảm thấy mớikhôngthậtsựhiểu về nghệ thuật."
" Gì chứ! Cái này có quan hệ gì tới công việc của chị chứ?"
Giang Mạn mỉm cười:"thậtkhôngdám giấu diếm, tôikhônghiểu biết về hội họa, chỉ có điều ông nội là bậc thầy quốc họa, dĩ nhiên tranh vẽkhôngphải bình thường."
Chương Tiếu Tiếu gật đầu lòng đầy căm phẫn:" Em đã bảo mà, Trình tổng nhà chị giàu như thế, cần gì mà phải giở thủ đoạn lừa mấy bức tranh đó chứ?"
Giang Mạn thoáng ngẩn người, xímộttiếng:" Nghĩ hay quá nhỉ."
"Giang Mạn,côgiấu cũng kỹthậtđấy!"
Phòng trưng bày được lấy theo tên của ông cụ Diệp, gọi là Hạc Minh Hiên.
Cuối cùng Giang Mạn cũng được giải cứu, quay về phòng làm việcnhỏcủa mình.
Đầu kia hỏi bằng giọng trêu chọc:" Hứa Thận Hành à?"
Giang Mạn:"khôngcó chuyện gì, thời điểm ông c*̣ chia gia sản, luật sư và bác sĩ c*̃ng có mặt, khi đó người nhà họ Diệp c*̃ngkhônghề nói gì cả, giờ người mất rồi mới dám tranh giành, chứng tỏ là gốc rễ vấn đềkhôngchắc chắn."
Giang Mạn cũngkhôngbiết vì sao trong lòng có chút trống rỗng khó hiểu, vô thức phủ nhận:" Dĩ nhiênkhôngphải rồi."
Tổng giám Lý gật đầu vẻ mặt tươi cười chân thành, đưa tay ra hiệu:" Mau ngồiđi!"
thậtrathìbất luận là Diệp Hạc Minh hay là Trình Khiên Bắc, cho dù đều là người nổi tiếng trong lĩnh vực của mình, nhưng dù sao cũngkhôngchân chính là người của công chúng, nên ngườikhôngbiết về tin tức nghệ thuật hoặc tài chính kinh tếthìcũng chưa chắcđãnghe qua tên tuổi của hai ông cháu.
Giang Mạn đặt đũa xuống, mở tài liệu ra, liếc sơ mấy cái,khôngtự chủ nhíu mày lại.
"Bạn nào?"
"Dạ, vâng."
Lúccôđến nhà hàngthìHứa Thận Hànhđãđến trước, ngồitrêndãy ghế dài bên cửa sổ, chậm rãi uống trà.
Diệp Kính Tri cùngkhônggượng ép, cất danh thiếpđi, mỉm cườikhôngrõràng và quay người rờiđi.
Hứa Thận Hành mím chặt môi,khôngtruy hỏi nữa.
Giang Mạn:" Lý tổng yên tâm, tôisẽkhôngđể việc nhà làm ảnh hưởng đến công việc đâu ạ."
côđãquen với ngày làm việc bận rộn, ra khỏi cơ quan lái xe rong ruổitrênphố, vậy mà trong nhất thời lại chẳng biếtđiđâu, vốn định gọi điện thoại cho Trình Khiên Bắcnóivề kỳ nghỉ dài hạn của mình, nhưng ngẫm nghĩ thôi cứ quên luônđi.
Chỉ là tiếng tăm của hai người chồng chất, cộng với những từ ngữ có tính chất bùng nổ như con ngoài giá thú, tranh chấp gia sản, rồi tác phẩm hội họa có giá trị cả tỷ, tự nhiên trở thành tin tức thu hútsựchú ý của mọi người.
Đối mặt với vẻ quyết tâm củacô, Hứa Thận Hành thở dài bất lực:" Chỉ mong em biết thôi!"
Giang Mạn lên xe xongđangđịnh gọi cho Trình Khiên Bắc hẹnanhcùng ăn cơm,thìđột nhiên nhận được điện thoại của Hứa Thận Hành.
côthở phì bật cười:" Đúng vậy."
Diệp Kính Tri cười:"côGiang, tôi biết rấtrõgiao dịch của hai người ngày trước. Vì tiềnthìcũng chẳng có gì đáng chê trách, dù saomộtngàn năm trăm vạnkhôngphải là con sốnhỏ. Nhưnghiệngiờcôlựa chọn tiếp tục giúp nó,thậtlòng mànói, tôi cảm thấycôrấtkhôngsáng suốt. Chim khôn chọn cây tốt, tôi khuyêncôvẫn nên kiểm tra quá khứ của nó kỹ càngmộtchút, để thanh xuân của mìnhkhôngphải trôi quamộtcáchkhôngđáng giá."
Edit: Michellevn
Chương Tiếu Tiếu:" Cài nàythìcó bao nhiêu ảnh hưởng chứ?"
Giang Mạn khép lại tài liệu,nói:" Trình Khiên Bắc là thạc sĩ của tài chính Giang Đại,khônggiống Vương Hạo Thiên."
Hứa Thận Hànhnói:" Em yên tâm,anhsẽkhôngliên quan đến nhà họ Diệp. Có điều,anhcó thể tra đượcthìkhẳng định họ cũngsẽtra được, chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi."
hiệngiờ nhà họ Diệpđangtranh giành gia sản ồn ào ầm ĩ,côlàm vợ của Trình Khiên Bắc, theo lý mànói, người nhà họ Diệp là kẻ địch củacô. Tuy nhiênnóicho cùng chuyện này cũngkhôngliện quan trực tiếp đếncô, đưa taykhôngđánh người mặt tươi cười, đối phương chào hỏicô, dĩ nhiêncôcũng phải khách sáo đáp lại:" ChàoanhDiệp."
Giang Mạn lắc đầu:"Emkhôngbiết!"
Trình Khiên Bắc khẽ cười:" Đừngnóimấy tháng, cả đời tôi cũng phụ trách mà."
Tổng giám Lý gật đầu:" Tôi hiểu lo lắng củacô."
thậtra chínhcôcũng hiểu quan hệ củacôvà Trình Khiên Bắc là rất loạn rồi. Chẳng qua là loạn tới loạn lui mà loạn thànhthậtluôn.
Thế như từngyêunhư vậy, vì sao lại có thể từ bỏmộtcách tuyệt tình như thế?
Chương 42
Giang Mạn ngồi xuống đối diện với ông.
Từ phòng triển lãm tranhđira,đãsắp năm giờ.
Lý tổng gật gật đầu:" Tôi biếccôlàm việc rất cố gắng, và cũng rất tốt, mấy tháng này coi như nghỉ ngơi cho tốt." Dừng chút rồinóitiếp," Tiện đây cho tôi chúc Trình tổng mọi việc thuận lợi, cũng hi vọngcôcó thể mau chóng trở về làm việc."
QuảthậtGiang Mạnđãnghenóivề cái tên Vương Hạo Thiên này, ông chủmộtcông ty tài chính, thời gian trước bị vạch trần việc hùn vốn trái phép,đãbỏ trốn, theo báo cáo của cảnh sát, công ty củahắnta còn liên quan đến việc rửa tiền.
Hứa Thận Hành:" Trong tayanhcó chút đồ của Trình Khiên Bắc,anhcảm thấy chắc là emsẽcảm thấy hứng thú.
Giang Mạn cố gắng để đầu óc thoát ra khỏi những hỗn loạn của Hứa Thận Hành, trả lời:" Đúng đấy! Đều là bịanhliên lụy, mấy tháng tới tôikhôngđilàm,anhphải chịu trách nhiệm."
Giang Mạn ngập ngừngmộtlát:" Có lẽ vậy!"
Dân mạng:" Mẹ nó tôi sắp bị choáng đến nơi rồi, học viện quản lý kinh tế Giang Đại của mấy người có thể loạn nữa haykhôngđây?"
Diệp Kính Tri:" Chỉ mong được như vậy."nóixong rút danh thiếp ra đưa chocô," Có điều nếu ngày nào đócôGiang thay đổi ý định, muốn đứng ra làm chứng cho nhà họ Diệp chúng tôi,thìcó thể liên hệ với tôi bất cứ lúc nào, tôi rất hoan nghênh."
Hai ngườiđangnói chuyện, lão Vương thò đầu vào nói:" Giang Mạn, tổng giám kêucôđến văn phòng ông ấy một chút."
côkhôngnóidốianhta,côvà Trình Khiên Bắcđãdiễn giả thànhthật.
Trình Khiên Bắc khẽ cười lên,nóigiỡn:"khôngphải là tốt rồi, thực ra con người tôi có hơinhỏnhen, tôikhôngthích lắm khi bà xã và bạn trai cũ liên hệ."
Giang Mạn cười:" Đúng đúng! Rất là chuẩn!"
Chủ topic kia trả lời:" Bị phản bội haykhôngthìkhôngrõlắm, nhưng thời điểm Trình Khiên Bắc sắp tốt nghiệp thạc sĩthìđãcó bạngái, là hoa khôi của học viện quản lý Giang Đại, lại theo đuổianhấy rất lâu đấy. Giang Mạn cũng có bạn trai, nực cười nhất là người bạn trai này vẫn luôn thíchcôhoa khôi kia. Theo tôi được biết, hồi đại học Trình Khiên Bắc và Giang Mạn có lẽ làkhôngqua lại với nhau, mà đối tượng của hai người ngược lại có quan hệkhôngít.hiệngiờ đọc tin tôi mới biết hóa ra Trình Khiên Bắc vậy màđãkết hôn với Giang Mạn. Lúc họ tốt nghiệp vẫn chưa chia tay với đối tượng của mình mà, nhưng xem tin tức, cuối năm đó hai ngườiđãkết hôn rồi, tốc độ này cũng nhanhthậtđấy nhỉ?"
Đám người lúc này mới tan tác như chim muông.
anhcất tiếng trầm giọng bảo tài xế:" Về nhà!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khi bàn giao công việc trong tay rồi dùng bữa cơm với đồng nghiệp, Giang Mạn liền thu dọn đồ đạc rời khỏi văn phòng. Thànhthậtmànói,côvẫn có chútkhôngđành lòng lắm, bởi vìnóilà để chomộtkỳ nghỉ dài, ai biết còn có cơ hội trở về haykhông.
côtiện tay nhét tài liệu vào trong giỏ xách, có chút khó chịu mà đứng lên:" Cho dù thế nào, cảm ơnanhđãcho em xem những cái này, nhưng em tin tưởnganhấysẽkhônglàm chuyện phạm tội trái pháp luật."
Giang Mạn vốn địnhnóichắc chắn, nhưng lời đến bên miệng lại có do dự.
" Với bạn hả?"
Quay về văn phòng của mình, Chương Tiếu Tiếu và Bành Việt sáp lại gần, thi nhau hỏi:" Thế nào rồi?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giang Mạn mỉm cười:" Đường dây nóng và các đơn vị truyền thông đều truy tìm tôi,đãgây ảnh hưởng đến công việc bình thường của tổ chuyên mục chúng ta rồi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Giang Mạn, mau chia sẻ cho chúng tôi trải nghiệm con dâu nhà giàu là thế nào?"
Giang Mạn ngẩn người, đoán rằng công việc c*̉a mình có thể đã bị ảnh hưởng, liền mỉm cười gật đầu:" Cảm ơn lão Vương."
Hứa Thận Hành đặt tách trà xuống, lẳng lặng nhìncô, mãi lâu sau mới đáp:" Tiểu Mạn, emthậtsựở bên Trình Khiên Bắc sao?"
Giang Mạn đứng lên,nói:" Cảm ơn Lý tổng."
Giang Mạnkhôngkhỏi nhíu mày, biểu tình của này quá là bình tĩnh, bình tĩnh đến độ khiến chocôcó chút dự cảmkhôngtốt.
Đối với những lời này củacô, Diệp Kính Tri lơ đễnh cười cười,nói:"khôngngờcôGiang lại che chở Khiên Bắc như vậy, tôi tưởng hai người chỉ là quan hệ hợp đồng thuận mua vừa bán, diễn kịch trước mặt người lớn mà thôi."
Hứa Thận Hành rútmộttờ trong xấp giấytrêntaycô, chỉ vào khuôn mặttrênbức ảnh:" Chính là người này -- Vương Hạo Thiên, vì hùn vốn trái phép và rửa tiền,đãbị truy nã, em ở kênh tài chính, chắc làđãnghenóirồi."
trênthực tế,côhoàn toànkhôngbiết gì về Trình Khiên Bắc cả.
Chương Tiếu Tiếu buôngcôra, cảm thán:" Trước đó em còn nói để chị thử chút coi sao, biết đâu lại có hi vọng c*̀ng Trình Khiên Bắc,khôngngờ hai người căn bản chính là một đôi. Nhưng điều này một mặt nào c*̃ng cho thấy, giác quan thứ sáu c*̉a em vẫn khá chuẩn đấy."
cônhấn loa để trả lời rảnh tay.
Hứa Thận Hành nghe vậy im lặngmộtcách buồn bã rồinhỏgiọngnói:" Nếuanhkhôngđixem Ninh NHiễm vào ngày sinh nhật đó, có phải emsẽxuất ngoại cùnganhnhưđãhẹn haykhông?"
Giang Mạn duỗi duỗi cánh tay, cười đáp:" Lãnh đạo có suy tính của họ,khôngsao mà, đúng lúc được nghỉ dài hạn. Mọi người cứ tự mình bận rộn trướcđinhá, đợi mọi chuyện kết thúc, tôi quay về mời mọi người ăn cơm."
Hứa Thận Hành quăng đại 2 tờ tiền lêntrênbàn, vội vã chãy theocôra cửa, lúc đến bãi đỗ xe, kéo lấycôtừ phía sau:" Tiểu Mạn, lai lịch trưởng thành của người này quá phức tạp, em và cậu takhôngphù hợp."
Tổng giám họ Lý, so với phong cách c*̉a lão Vương thìkhônggiống lắm, bình thường khá nghiêm túc, c*̃ng rất sắc sảo, hiển nhiên là có chút khoảng cách với cấp dưới c*̉a mình.
Hứa Thận Hành khẽ cười bất đắc dĩ:"anhvà cậu ta cũng xem như bạn học bảy năm, chẳng có người nào xung quanhanhbiết lai lịch này của cậu ta. Em chắc chắn là rất biếtrõvề cậu ta sao?"
Đúng vậy,côcũngkhôngchắc chắn.
"Cậu ta lớn lên ở phố Hạ Đường, nới đó từng là chợ bán buôn, nơi mất trật tự nhất thành phố. Bạn thân nhất hồinhỏcủaanhta, là lưu manh nổi tiếng ở con phố đó, từng bị đưa đến nơi quản lý tuổi vị thành niên, và cũng từng bị ở tù. Bản thân cậu tathìcũngđãlàm hai người bị thương nặng, nhưng bởi vì chưa đủ mười bốn tuổi nênkhôngbị kết án và dĩ nhiên cũngkhôngbị lưu hồ sơ. "
Giang Mạn giơ tay đầu hàng, vẫn là lão Vương chạy tới, phất phất tay ngay người đuổi ra khỏi cửa:" Giờ là lúc nào hả? Cònkhôngmau về làm việc của mìnhđi!"
Chương Tiếu Tiếu chạy theo vào,nóibằng giọng hung dữ:" Chẳng trách lần đó ở Hải đảo,rõràng lão VươngđãnóiTrình Khiên Bắc tham gia xong diễn đàn lãnh đạo thanh niênthìphải quay về ngay, nên trước đóđãtừ chối lời mời của chúng ta. Ấy thế mà chị lại mời đượcanhấy đến cứu chương trình.thìra bíẩnchính làanhấy là chồng chị!"nóixongthìnắm lấy bả vaicôlắc mạnh," Emđãbảo sao mà chị lạikhôngquan tâm đến các kim cương vương lão ngũ trong chương trình của chúng ta.thìra là trong tayđãnắm được kim cương châu phi! Đồng nghệp với nhauđãhơn hai năm, vậy mà chịkhônghề hé lộ chút phong phanh gì cả, chị còn xem em là bạn của chịkhônghả?"
Giang Mạnkhôngmuốn dừng ở chủ đề này nữa liền bảo:" Được rồi mà, tôi về đây. Vìanhmà tôi sắp mất việc, tối nayanhphải đền bùthậttốt cho tôi."
Giang Mạn đẩy cửa vào, cất lời cung kính:" Chào Lý tổng!"
Trong suốt cuối tuần, lượt truy cập internet hầu như đều bị lôi cuốn bởisựkiện tranh chấp gia sản của nhà họ Diệp bao thầu.
Giang Mạn cau mày nhìnanhta.
Diệp Kính Trinói:"khôngbiếtcôDiệp cảm thấy thế nào về tác phẩm của ông cụ trong nhà?"
Đối với cách thức thừa nước đục thả câu này củaanhta,thậtra Giang Mạn có phần phản cảm, nhưng nghĩ tới Trình Khiên Bắc,côvẫn đồng ý:" Dạ được, vậyđiđâu ạ?"
" Ừm."
Tổng giám Lýnói:" Tôiđãbiết chuyện củacôrồi,thậtsựlà làm người ta bất ngờ quá đấy."
Đúng thế, trong mối quan hệ đó, quá nhiềuthậtgiả, quá nhiều suy đoán,côkhôngthể đưa ramộtcâu trả lời chính xác được.
côhít sâumộthơi, mỉm cười gật đầu:" Tôiđãhiểu rồi Lý tổng."
" Ăn rồi."
"anhbiết hai người là hôn nhân hợp đồng."
Mà cách đókhôngxa,mộtchiếc xe màu đen dừng bên ven đường, Trình Khiên Bắc ngồi ghế sau nhìn màn hình di độngđãtắt trong tay. Nụ cườitrêngương mặt dần dần cứng lại cuối cùng biến thành lạnh băng như thường ngày.
Giang Mạn lưỡng lự giây lát rồi bảo:" Nếu đây là những gìanhtra được,thìmonganhđừng giao nó cho nhà họ Diệp."
Đồ ăn được mang lên, hai người im lặng ăn trong chốc lát, Giang Mạnnói:"anhvẫn chưanóitìm em có chuyện gì đấy."
Đương nhiên Giang Mạn biết phố Hạ Đường, chính là nơi lần trước Trình Khiên Bắc đưacôtới.côcũng biết môi trường lớn lên củaanhrất tồi tệ, nhưng nghe giọng ông chủnhỏhàng xóm, hồinhỏanhchắc chắn là đứa bé hiểu chuyện biết nghe lời. Mà những tài liệu này của Hứa Thận Hành, là tư liệu khu vực trước kia, hẳn làkhôngthể giả được.
"đichếtđi!" Giang Mạn cười ngắt điện thoại, ánh mắt liếc nhìn nửa trang giấy thò ra trong túi xách, lạikhôngkhỏi cau mày.
Dân mạng nhiều chuyện nhanh chóng chia ra làm hai phe,mộtphe cho rằng thằng con riêng Trình Khiên Bắc lòng lang dạ sói tham vọng chiếm đoạt tài sản của nhà họ Diệp; Phe còn lạithìnhận định người nhà họ Diệp đợi ông cụ Diệp qua đời mới tranh giành tài sản, tất nhiên là bởi vì những tác phẩm hội họa đóđãđược ông cụ Diệp tặng cho cháu trai, người nhà họ Diệp lúc ông cụ Diệp còn sốngthìkhôngtìm được lý do nênkhôngthểkhôngđợi đến c·h·ế·t, huống hồ giá trị con người Trình Khiên Bắc vượt xa các tác phẩm hội họa, chắc chắn làkhôngcó khả năng mưu cầu tiền bạc.
Đài truyền hình của họ người nổi tiếng rất nhiều, độ quốc dân cao như Văn Hạothìkhỏinói, còn có MC tonhỏcác kiểu, lại còn cókhôngít những cái miệng nổi danh, cộng thêm ở đài truyền hình lượng người ra vào cà phê cà pháo mỗi ngày,trênthực tế người làm việc ở đây đối với nhân vật nổi tiếng cũngđãkhôngcòn quan tâm nhiều.
Đến thứ haiđilàm, Giang Mạn càng là bó tay toàn tập.
Hứa Thận Hànhnói:" Vương Hạo Thien cũng chính là gã lưu manh bạn hồinhỏkia của Trình Khiên Bắc, gã ta dựa vào năng lực chuyên nghiệp của Trình Khiên Bắc, từmộttên côn đồ, nhanh chóng biến thành chuyên gia tài chính, emnóicó hoang đường haykhông? Người nàykhôngsạchsẽthìem cảm thấy Trình Khiên Bắc sạchkhông?"
Hồi đầu hai người qua lại, vì Giang Mạn thích ăn món cơm hấp dứa của nhà hàng này và hai ngườiđãcùngđiđến đó rất nhiều lần. Mặc dùkhôngcó hứng thú ôn lại chuyện cũ nhưng tự phụ quá cũngkhôngtốt lắm liềnđãđồng ý.
Vì là thứ hai vẫnđanglà giờ làm việc, lúc này chỉ có lẻ tẻ 2-3 người xem triển lãm tranh, còn lạithìchính là cửa hàng trưởng và bảo vệ. Cũngkhôngbiết có phảikhôngquan tâm đến tin đồnkhôngmà cửa hàng trưởngkhôngnhận ra Giang Mạn, chính điều đó ngược lại khiến Giang Mạn có thể thanh tĩnh thưởng thức các tác phẩm bậc thầy.
Từ trong thế giới nghệ thuật Giang Mạn hồi hồn, quay đầu nhìn sang, mới nhận ra đó là Diệp Kính Tri.
Giang Mạn biết đây chính là quy tắc thương trường, lãnh đạo tự có suy tính của mình.
Giang Mạn sững người, bởi vìcônhận ra bản thân mình cũngkhôngcó đáp án. Đương nhiên,côđãtừngyêuHứa Thận Hành, hơn nữa còn làyêukhôngbất chấp.
Giang Mạn mỉm cười:" Lúc tôi kết hôn là vừa mớiđilàmkhônglâu, sợ ảnh hưởng công việc, nênkhôngnóivới mọi người."
côyêuanh.
"Đương nhiên làkhônggiống rồi, có văn hóa mới càng đáng sợ."
Ngoài ra, với tư cách làmộtngười vợ bíẩncủa Trình Khiên Bắc, Giang Mạn cũngđãgây ramộttrận sôi nổinhỏtrênmạng.khôngít "người biết chuyện" đứng ra vạch trần, có ngườinóinăm đó hồiđihọc, từng thấy hai người chơi bóng trong trường. Lại có ngườinóihồi đó ở trường, hai người đềuđãcó đối tượng của mình, nhưng bạn trai Giang Mạn và bạngáiTrình Khiên Bắc hình như có qua lại nhập nhằng.
Bởi vìkhôngcầnđilàm.côliềnkhôngcó khái niệm về thời gian nữa,khôngbiết từ lúc nào có người đứng bên cạnh, hơn nữa còn đứng rất lâu,côcũngkhôngpháthiệnra, vẫn là người đó mở miệng gọicô:"côGiang,đãlâukhônggặp!"
Hứa Thận Hànhnóitiếp:" Cậu ta phát tài là nhờ đầu cơ cổ phiếu, chuyện nàykhôngcó gì là bí mật. Nhưnganhtra đượcmộtvài cổ phiếu mà năm đó cậu ta kiếm tiền thực ra đều là cổ phiếu tồi, cậu ta liên thủ với nhà cái lợi dụng thị trường chứng khoán tăng giá mà nâng giá cổ phiếu rồi bán tống ra giá cao.hiệngiờ mấy cái cổ phiếu đóđãrớt giá hàng trăm lần, có cái còn bị hủy bỏ luôn. Tất nhiên là giao dịch đòn bẩykhôngphải là bất hợp pháp, mặc dù cókhôngít nhà đầu tưnhỏlẻ, nhưng thị trường chứng khoán vốn là mạo hiểm, cái này cũngkhôngăn nhằm gì. Thế nhưng em có biết lúc đó người hợp tác của cậu ta là aikhông?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giang Mạn làm bộ kinh ngạc:" SaoanhDiệp có thểnóinhư vậy nhỉ? Tôi và Khiên Bắc kết hôn trong tìnhyêu, cũng giống như nam nữ bình thường thôi, thế nào mà trong miệnganhDiệp lại biến thành đóng kịch rồi?"
Hứa Thận Hành lấy từ trong túi ramộtxấp tài liệu:" Đây làmộtít chuyệnanhtra được về Trình Khiên Bắc, em xemđi. Cậu ta phức tạp hơn em nghĩ,anhhi vọng em có thể xem tài liệu nàymộtcách nghiêm túc, liệu có nên ở bên cạnhmộtngười như thế nàykhông?"
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Có điều Chương Tiếu Tiếunóiđúng, dù sao cũng chẳng thiếu tiền, cứ nghỉ ngơi mấy tháng chothậttốt.
" Đúng đấy, đúng đấy, chồngcôxuất thân đại gia tỷ bạc, ngày ngày láimộtcon xe polonhỏ, còn làm thêm giờ với giai cấp vô sản tụi tôi, rốt cuộc làcônghĩ gì đó hở?"
Giang Mạn hiểu ýanhta, khẽ cười:"anhDiệp lo lắng nhiều rồi, lúc trước ông nội tặng tranh cho Khiên Bắc, hoàn toàn là vìanhấy hiểu ông nhất."
Giang Mạn có chút dở khóc dở cười:" Chúng tôi cũngđãkết hôn hơn hai năm rồi,anhcảm thấy thế nào?"
Chương Tiếu Tiếu cười:" Vậy tụi em chờ chị trở về đó nha! Mấy tháng này chị cứ nghỉ ngơithậttốt, dù sao cũng chẳng thiếu tiền, cứ ăn uống thoải mái, muốn mua gìthìmua nấy."
Giang Mạn cười khổ:" Tổng giám cho chị nghỉ dài hạn!"
Giang Mạn bịcôấy lắc đến choáng váng, dở khóc dở cười bảo:" Em c*̃ng biết mà, nếu lúc đầu mới vào làm chị mà nói với mọi người rằng ông xã tôi là Trình Khiên Bắc, thì liệu có thể yên ổn làm việckhông?"
côcũng từng cho rằng là vì Ninh Nhiễm, nhưng khi tình cảm này dần dần phai nhạt,côphải thừa nhận rằng có lẽ ảnh hưởng của Ninh NHiễmkhônglớn lắm, sở dĩcôtừ bỏ, thực ra chỉ có lẽ là chính mình đối với Hứa Thận Hànhkhôngcóyêunhiều như vậy.nóicách khác, tìnhyêumàcônghĩ lúc đó, chẳng qua làsựcuồng nhiệt về tìnhyêucủa bản thân, là ảo tưởng, tự mình nghĩ ra và cảm động. Vàmộtkhi tìnhyêunày trở nên cụ thể,sựdũng cảm và quyết chí tiến lên củacôcũng suy giảm rất nhiều. Cho nên mới rút lui trước khi xuất ngoại.
Trình Khiên Bắc lại hỏi:" Ăn cơm chưa?"
Chương Tiếu Tiếu nghĩ nghĩ, lại dò hỏi:" À mà.... Chuyện tranh giành tài sản c*̉a nhà họ Diệp đó,khôngcó vấn đề gì lớn chứ?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
côkhônghiểu nghệ thuật hội họa, nhưng cũngkhônggây trở ngạicôtrong việc cảm thụ vẻ đẹp của bút tích bậc thầy.
Lý tổng yên lặngmộtlát, mỉm cười:" Tiểu Giang à,côcó biết sáng nay đường dây nóng của chúng ta tiếp nhận bao nhiêu cuộc điện thoại liên quan đếncôkhông? Rồi có bao nhiêu truyền thôngđangcố gắng liên hệ với chúng takhông? Tôikhôngbiết tranh chấp giữa nhà họ Diệp và Trình tổng rốt cuộc là ai đúng ai sai, dĩ nhiên cá nhân tôithìvẫn mong muốn Trình tổng có thể thắng kiện, thế nhưng bởi vì quan hệ củacôvà Trình tổng, quảthậtlà có chút ảnh hưởng đến công việc bình thường của chúng ta." Ông dừng lại giây lát rồinóitiếp, " Đề nghị của tôi là, trước cứ chocônghỉ phép dài ngàymộtthời gian, đợi chuyện này kết thúcthìhẵng quay về."
Giang Mạn:" Cho dù khi chúng tôi bắt đầu kết hôn là vìmộtmục đích nào đó,thìcũng diễn giả thànhthậttừ lâu rồi."
Giang Mạn hít sâu vào, rút cánh tay về, gằn từng chữ:" Hứa Thận Hành, emkhôngphải thiếu nữ tinh khiếtcôđơn trong tòa tháp ngà, em biết mìnhđanglàm gì."
Giang Mạn mím chặt môi gật đầu, xoay người lên xe, vừa mới láiđi, chuông điện thoại di động vang lên, là điện thoại của Trình Khiên Bắc gọi tới.
.............
Diệp Kính Tri cười cười, bảo:" Cho nên để những tác phẩm hội họa này rơi vào trong tay ngườikhônghiểu giá trị, quả thực là rất đáng tiếc."
Giang Mạn đặt túi xuốngđingoài, tới cửa lão Vương vỗ vỗ vaicônói nhỏ:" Lãnh đạo làm việc có lý c*̉a lãnh đạo,côđừng nghĩ nhiều, người c*̉a bộ phận chúng ta sẽ luôn ở phía sau ủng hộcô."
Giang Mạn nghe những lờinóiuyển chuyển này của ông, mới nhận ra rằng mình vẫn nghĩ mọi chuyện quá đơn giản.
Thực tế, đường dây nóng và những truyền thông kia có thể có bao nhiêu ảnh hưởng? Tổng giám chắc là lo lắng về tranh chấp giữa nhà họ Diệp và Trình Khiên Bắc. Đểcôngừng việc tạm thời, chẳng qua là tạm thời xem thế nào, chờ đợi kết quả. Nếu Trình Khiên Bắc thắng kiện,khôngnhữngcôkhôngbị ảnh hưởng gì ở tổ chuyên mục, mà sau này còn có thể cung cấp cho tổ chuyên mục nhiều lợi thế hơn nữa, đương nhiênsẽphục chức; Nhưng nếu Trình Khiên Bắc thua kiện,thìcó nghĩa là tiếng tăm củaanhthất bại thảm hại, mà làm vợ củaanh, có vinh cùng vinh có nhục cùng nhục, cũngkhôngthể tiếp tục làm việc tại chỗ cũ được nữa, trướcthìlà ngừng việc tạm thời,thậtra cũng chính là sa thải sớm, đến lúc đó tổ chuyên mục có thể tuyên bố với bên ngoài,côđãnghỉ việc từ lâu, coi như là phủi sạch quan hệ.
Diệp Kính Tri cười xem thường:" Nó chỉ là thằng nhóc lớn lên ở chợ búa, đến nghệ thuật là gì cũngkhônghiểu, chẳng qua là dùng hết tâm tư để cố làm vừa lòng ông cụ nhà tôi mà thôi."
Giang Mạn xem những tin tức hằm bà lằng cóthậtcó gỉả này, quảthậtlà dở khóc dở cười.
" Đền bù bằng thịt sao? Cực kỳ vui lòng."
"Cảm ơnanhDiệp nhắc nhở, tôi và Khiên Bắc là bạn học, tôi rất hiểuanhấy là người thế nào."
Hứa Thận Hành ngước nhìncô:" Vậythì, em rời khỏianh, rốt cuộc là vì quan hệ củaanhvà Ninh Nhiễm, hay là.....thậtra em cũng đâu cóyêuanhnhiều?"
Tuy ngoài mặtcôcười hi ha, trông có vẻkhônghề để ý, nhưng trong lòng vẫn có phần u uất. May mắn thay,côcũngđãchuẩn bị phần nào đó tinh thần, quyết định ở bên Trình Khiên Bắc, thực ra ý nghĩa cũng là cuốn vào phòng phân tranh của nhà họ Diệp,cônghĩsẽkhôngbị ảnh hưởng gì, tiếp túc cuộc sống bình lặng, khẳng định làkhôngđược rồi.
Giọngnóiđầu dây bên kia nghethậtnhẹnhàng:" Nghenóiem bị lãnh đạo bên đó cho nghỉ phép dài hạn?"
Giang Mạn cúi đầu nhìn tayanhta,khôngnhận lấy danh thiếp, chỉ cười bảo:" Tôi cũng chúcanhDiệp mọi điều thuận lợi. Liên hệ làkhôngcần thiết rồi."
" Có rảnhkhông?anhmuốn mời em ăn bữa cơm, có chút chuyện muốnnóivới em."anhta dừng lại chút bổ sung," Về Trình Khiên Bắc."
Giang Mạn nhíu mày, gằn từng chữ:" Hứa Thận Hành, em hi vọnganhkhôngcần vì em mà có thành kiến với Trình Khiên Bắc, em biếtanhấy là người thế nào?"
" Nam giới."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.