Thâm Tình Tựa Như Cạn
Úy Không
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 19: Canh hai
Trình Khiên Bắc thản nhiên nhìncômộtcái rồi cúi đầu nhìn người đàn ông bên cạnhnói:" Lý tổng, lâu rồikhônggặp."
Giang Mạn ngẩn người, gật đầu cười rồi đáp:" Đúng nha! Nghĩ đếnanhấy cho rằng chúng tađãkết hôn,thìcòn quá buồn cười đấy chứ."
Hồi nãykhôngnhìn kỹ,hiệngiờ nương theo ánh đèn đêm, nhìn về phía người đàn ông từng cùng mìnhmộtđêm này, Giang Mạnkhôngthểkhôngthừa nhận, vẻ bên ngoài củaanhthựcsựđẹp, vóc dáng cao to rắn rỏi, các đường néttrênkhuôn mặt đứng đắnmộtcách nghịch lý.
nóigìthìnói, doanh nghiệp gia đình loạinhỏcũng có trách nhiệm của loạinhỏ, hàng trăm công nhân viên vẫn phải dựa vào công việc này để kiếm bát cơm, vì thế có gian khổ hơn nữa, bố Giang mẹ Giang cũngkhôngnghĩ tới việc từ bỏ.
rõràng chỉ mới ngoài hai mươi tuổi, nhưng khí thế ung dung của Trình Khiên Bắckhônghề kém cạnh so với Lý tổng bốn mươi tuổi. Có lẽ là nguyên do tuổi trẻ tài cao, khí thế sắc sảo và tự tintrênngười, đến cả người đàn ông trung niên cũng bị chấn áp hoàn toàn, thế cho nên người đàn ông trung niên trước mặtanhnày, thậm chí lại có vẻ hơi khúm núm.
côtựa vào bên cửa, nhìn cảnh đêm thành thị bên ngoài, nghĩ đến Hứa Thận Hành, bỗng dưngkhôngkìm được mà khẽ bật cười.
anhnóixong câu này, hai người lại rơi vào im lặng. Cũng may trongmộtnăm này, lúc hai người ở chung, giao tiếp qua lại vốn dĩ cũngkhôngnhiều lắm, cho nên những lúc hai người cùng suy tư, cũngkhôngxem là gượng gạo.
Mãi cho đến khi chiếc xe kia hoàn toàn biến mất, Giang Mạn mới chầm chậm xoay ngườiđilên lầu.
Nếu quay lại thời gian ba năm trước, có nằm mơcôcũngkhôngthể ngờ, trong tương lai mình có thể dây dưa với người đàn ông này.
côrút tay về, miệng cười mà lòngkhôngcười:" Tổng giám đốc Lý có thểđãhiểu lầm rồi."
Chuyển nhà máykhônggiống như chuyển nhà,khôngphải gọi công ty chuyển nhà đến đóng góimộtcái là được. Chuyển nhà máy có nghĩa là tạm thời ngừng hoạt động, đợi tìm được nhà máy mới, cộng với di dời lắp đặt thiết bị máy móc, rồi mới khởi công lại được, trước sau gì cũng phải mấtmộtthời gian, khó có thểnóitrước được. Trong khi mấy đơn hàngđangđẩy nhanh tốc độ, chớp mắtmộtcái là phải giao hàng liền,mộtkhi trì hoãn,thìphải bồi thường thiệt hại cho bên kia.
Giang Mạn học kinh tế, dùng tư dư kinh tế để suy xét,mộtcuộc hôn nhân giả nhiều nhất là ba năm đổi lấy thù lao mười triệu, bất kể từ phương diện nào mànói, đều chắc chắnkhôngbị thua thiệt. Chi phí duy nhấtcôcó thể chi trả chính là thân phận ly hôn còn lại trong sổ hộ khẩu sau khi hủy bỏ mối quan hệ.
Có bao nhiêu người cả đời cũngkhôngkiếm được mười triệu đấy!
Người đàn ông nhìncôcười cười:" Người đẹp mời mà, có bận rộn nữa cũng phải nể mặt chứ, phảikhôngnào?"
Mà Giang Mạnthìkhác, hồi đó sau khi trải quamộtđêm,khôngchỉkhônglợi dụng cơ hội, còn chủ động phânrõgiới hạn. Vì vậy Trình Khiên Bắcnóinhư vậy,côliền cảm thấyanhtìm đếncôlà rất hợp tình hợp lý.
Mặc dù mười triệukhôngcũngkhôngđáng đểcôphải bán mình, nhưng cũng thựcsựkhiến cả nhà họ hỗn loạn và phá vỡ cuộc sống vốn yên ổn của họ.
côngẫm nghĩ, lại hỏi:" Sao lại tìm em?"
Trình Khiên Bắc cười:" Con người tôi rất sợ phiền phức, nếu tìm người phụ nữ khác, tôi sợ đến lúc đó lại bị quấn lấykhôngbuông. Nhưng nếu người đó là em,thìsẽkhôngcó băn khoăn này."
Trình Khiên Bắcnói:"nóichuyện của em chút chứ?"
" Em cười gì vậy?" Trình Khiên Bắc nghe thấy tiếng cười khẽ củacôbèn hỏi.
Ông bà Giang đâu thể ngờ chủ cho thuê lại giángmộtđòn như vậy,đãvậy lúc ấy người muađãtìm tới, chỉ cho họ thời gianmộttháng, hoặc bỏ ra số tiền như vậy mua lại nhà máy, hoặc chuyểnđi.
Trình Khiên Bắc cười:" Cũngkhôngtính là đầu tư. Xem như làmộtgiao dịchđi,khôngbiết sư muội có hứng thúkhông?"
Khi đóđãlà tháng tám cuối thu đầu đông, ba thángđãtrôi qua kể từ đêm đó. Nếukhôngphải tình cờ gặp gỡ, vìsựbận rộn và áp lực của thời gian này,côgần nhưđãhoàn toàn quên mất người này vàmộtđêm hỗn loạn kia.
Trình Khiên Bắc đáp:" Khi ông nội tôi qua đời, có thể hủy bỏ mối quan hệ."nóixong lại bổ sung thêmmộtcâu," Năm nay ông nội tôi tám mươi hai tuổi,đangbị ung thư, mặc dùđãđược hóa trị, nhưng bác sĩnói, có thể sống thêm ba năm nữathìđó làmộtkỳ tích."
khôngđợicôphản ứng, chiếc xe nhanh chóng quay đầu bỏđi, chỉ để lại chocômộtống xả khí tỏa khói.
Thanhâmnàykhôngtính là quen thuộc, nhưng cũngkhôngđến mức quá xa lạ.
nóicách khác, đểkhôngảnh hưởng đến sản xuất và giao hàng, nhà họ Giang chỉ cònmộtcách duy nhất, chính là mua lại nhà xưởng.
Trình Khiên Bắc cười:" Chẳng lẽ em muốn diễn giả làmthật?"
Trong khoảnh khắc đó, bỗng dưng Giang Mạn có chút hối hận, hồi đókhôngnên bốc đồng mà cùnganhtrải quamộtđêm như thế có phải haykhông?
Người đàn ông gật gật đầu, cười mà rằng:"khôngsao,côGiang cứ về suy nghĩ xem thế nào, nghĩ xong rồithìgọi điện thoại lại cho tôi."
Thấyanhcũng muốn tháo dây an toàn, bèn vội vàngnói:" Hôm nay tôi có hơi mệt, muốnmộtmình nghỉ ngơithậttốt,anhquay vềđi, hôm nào lại liên lạc vớianhsau."
Tuy nhiên, trong những năm gần đây cơ cấu kinh tếđãthay đổi rất nhiều, công nghiệp, đặc biệt là các doanh nghiệp sản xuất quy mônhỏnhư nhà họ Giang,thìhàng năm cứ rơi rụng từng đám từng đámmột. Mặc dù công xưởng của nhà gắng gượngthìvẫn có thể duy trì, nhưng cắt giảmđicác loại chi phí giá thành, lợi nhuận còn lại chẳng đáng là bao.
Giữacôvà Trình Khiên Bắckhôngcó tìnhyêu,côvẫn luôn rấtrõràng.
anhdừngmộtchút, " Em giúp tôi diễn vai này, thù lao là mười triệu, ý em thế nào?"
Người đàn ông ngẩng đầu nhìnanh, cười đáp:" Trình tổng, hân hạnh hân hạnh, cậu cũng tới đây ăn cơm sao?"
Sẩm tối hôm đó,cômờimộtnhà đầu tư cùngđiăn tối.trênthực tếcôbiết hy vọng xa vời, nhưng người ta có thể đồng ý lời mời của mình,côđãhài lòng lắm rồi.
Giang Mạn làm nhưkhôngthấy mà mỉm cười vớianh, mở cửa xuống xe, khom người xuống giơ cánh tay lên cách lớp cửa kính định chào tạm biệt lần nữa,thìTrình Khiên Bắcđãquay đầu lại nổ máy xe.
Người đàn ông cười đáp:"nóilànóinhư vậy, nhưng chúng tôi làm đầu tư, coi trọng vẫn làsựbiến hóa của đồng tiền và tiềm năng phát triển kinh doanh. Về điểm nàythìkhẳng định nhà máy của cáccôkhôngcó. Về phần nhà xưởng,côhẳn là cũng biết về cái gọi là giá caokhôngngười mua. Cònmộtđiểm nữa là, ngay cả khi tôi có ý định đầu tư, các cổ đông của công ty chúng tôi chắc chắn cũngsẽkhôngsẵn lòng.côGiang à, tôithậtsựkhôngthể giúp đượccô." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc đócôđúng là cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng, tìm đếnmộtsố nhà đầu tưđãtiếp xúc trong chương trình, hy vọng họ có thể rót vốn cho bố mẹ. Mười triệu đối với đa số người đầu tư mànói,khôngphải làmộtcon số lớn, nhưng bảo họ bỏ tiền đầu tư vào xí nghiệp sản xuấtnhỏđangtrêncon đường tàn lụi, chắc chắnsẽlàm cho người ta cảm thấy đó làmộttrò đùa.
Khu nhà ở của Giang Mạn cách trường họckhôngxa, chỉ mất nửa giờ đồng hồ là đến nơi.
Mãi đến ba tháng sau, trong nhàcôđột nhiên gặp biến cố.
côsuy nghĩ trong giây lát, mỉm cười gật gật đầu, vươn tay ra phíaanh:" Hoàn thành giao dịch, hợp tác vui vẻ."
Giang Mạn nhìn sang phíaanh, dù sao lúc trướcđãtính đâu ra đó có gặp lạithìkhôngquen biết, cho nêncôcũngkhônglàm bộ giả mù sa mưa mà hàn huyên, đứng lênnói:" Tổng giám đốc Lý, vậy tôi xin cáo từ."
Lý tổng gật gật đầu, rồi vội vàng hàn huyên với người vô tình gặp được là Trình Khiên Bắc,khônghề chú ý đối với việccôđihay ở.
Tất nhiên, cũngkhôngtính là dây dưa, hướngđicủa mối quan hệ này đối với cả hai người họ, ngay từ lúc bắt đầu đều là ngầm hiểu lẫn nhau. Cáicôcần chính làmộtsựan ủi, màanhcũng chỉ là cần thêmmộttình nhânkhônggây phiền phức choanh. Ngay cả khi hai người thựcsựcómộtcái gì đó tương tự như tình cảm,thìđó cũng là vìsựhòa hợp và thoải mái khi ở bên nhau, được châm lên bởi những thứ giống như hormone tìnhyêunam nữ, màkhôngphải là tìnhyêu.
Cũngkhôngbiết vì sao, chợt có hơi ngơ ngẩn như vậy.
Giang Mạn nhướng mày ý bảoanhnóitiếp.
Nhà họ Giangđãmởmộtnhà máynhỏở ngoại ô thành phố, những năm đầu hoạt động rất tốt, còn thựcsựtừng trải qua nở mày nở mặt, tính ra Giang Mạn cũng được xem làmộttiểu phú nhị đại.
côsững người quay đầu lại, nhìn thấy Trình Khiên Bắcđangtừ tốnđitới chỗcô.
Trình Khiên Bắcđiđến trước mặtcô, nghiêng đầu nhìncôcười nhưkhôngcười.
Bất giáccôlại nhớ đến chuyện năm đó.
Nhưng so với mười triệu, chi phí phải trả này hoàn toànkhôngđáng nhắc tới.
Sau khi Hứa Thận Hành rờiđi,côchính thứcđilàm ở Đài truyền hình, ngoài việc thỉnh thoảng nhìn thấy tên của Trình Khiên Bắctrênphương tiện truyền thông,côchưa từng gặp lạianh, mọi thứ dường nhưđãhoàn toàn trôi qua,côbắt đầu cuộc sống mới của riêng mình.
Nhà họ Giang tích lũy nhiều năm, tổng tài sản chắc chắn nhiều hơn con số này, nhưng phần lớn trong số đó là cổ phiếu và nguồn quỹ bất động sản,khôngthể thựchiệntrongmộtthời gian ngắn, trongmộtthángthìcó thể rút được tiền mặt, bao gồm cả việc xin vay ngân hàngmộtkhoản lớn, nhưng so với con số 15 triệuthìvẫn còn quá xa.
Giang Mạnđangnhìn bên ngoài, vẫnkhôngquay đầu lại:"thìcảm thấy có hơi buồn cười."
Chương 19: Canh hai
Trình Khiên Bắc hỏi:" Em cần tiền đúngkhông?"
Mặc dù lời này có phần ngạo mạn muốn ăn đòn, nhưng lại khiến người takhôngthể phản bác.mộtngười đàn ông trẻ tuổi phóng khoáng nhiều tiền, đối với phụ nữ mànói, giống y như thịt Đường Tăng,mộtkhi mối quan hệ được thiết lập, có lẽ chíntrênmười người đềukhôngmuốn buông tay.
Edit: Michellevn
Bản thân Giang Mạn cũng học về kinh tế vàđãbước vào chuyên mục tài chính, có thời gian cũngsẽtới giúp đỡ bố mẹ. Cũngkhôngbiết là may mắn hay gì đó, chỉ vài tháng sau khi tốt nghiệp, thế nhưng làmmộtmạch liên hệ cho công xưởng trong nhà mấy cái đơn hàng lớn liền. Nếu hoàn thành thuận lợi, vẫn có thể cho hàng trăm công nhân ănmộtcái tết vui.
Ông ta còn chưanóihết, Giang Mạn cũngđãhiểu được ý của ông ta.
Giang Mạn hít sâu vào, gắng gượng đưa ramộtnụ cười:" Cho dù thế nào, vẫn phải cảm ơn tổng giám đốc Lý bận trăm công nghìn việcđãnhín chút thời gian mà lắng nghe tôinóihết."
nóiđến đây, thế giới này thựcsựlà quánhỏ, như thể có lời nguyền trong đó, cứ vòng qua vòng lại mấy người họ.
Ông ta vừa dứt lời,trênvai đột nhiên xuấthiệnmộtbàn tay, Giang Mạnthìđangcầm túi chuẩn bị đứng lên, vô thức nhìn theo hướng bàn tay kia lêntrên, sau đóthìnhìn thấy gương mặt tuấn túđãlâukhônggặp.
Bằng giọng bâng quơnhẹnhàng, Trình Khiên Bắcnói:" Gần đây ông nội tôi bệnh nặng, chuẩn bị phân chia tài sản, tôi là con riêng,khôngcó ưu thế gì, phải khiến cho ông cụ vui lòng mới được. Mong mỏi lớn nhất của ông cụ đối với tôi chính là thành gia lập nghiệp.hiệngiờ xem như tôiđãlập nghiệp rồi, nhưng trước mắtthìđộc thân, cho nên khoảng cách thành gia hẵng còn cách qua xa, vì thế tạm thời chỉ có thể kết hôn giả trước, đối phó ông cụmộtchút."
Giang Mạn mới bước chân ra xã hộiđilàm với mức lương hàng tháng mấy nghìn, chạyđiđâu kiếm được số tiền khổng lồ hơn 10 triệu đề giúp đỡ bố mẹ đây?
Doanh nghiệpnhỏchịukhôngnổi sức ép này.
Trình Khiên Bắc nhìn tình hình giao thông phía trước, quamộtlúc lâu, cũng cười:" Quảthậtlà rất buồn cười."
Giang Mạn đoán rằnganhvà Lý tổng vừa nãy hàn huyên, vàđãbiết chuyện mình tìm người đầu tư. Vì thế cười đáp:" Sao nào? Trình tổng tính đầu tư cho nhà máy của chúng tôi sao?"
nóixong, cầm lấy bàn taycôđangđểtrênmặt bàn, ánh mắt sáng rực, giọngnóimập mờ:"thậtrathìmười triệu cũngkhôngtính là nhiều, mặc dù với tư cách là người chịu trách nhiệm của công tythìtôisẽkhôngcân nhắc, nhưng cá nhân tôithìvẫn có thể suy nghĩmộtchút, chỉ cầncôGiang đây......"
Kết quả tự nhiên giống như mong đợi vậy.
anhmuốn tìmmộtngười phụ nữ cùnganhđóng kịch, quả thực quá dễ dàng, đâu cần phải tìmcô,mộtsư muội cũng chẳng tính là quen thân
Ngoảnh đầu nhìn lại,côhình nhưđãcó chútkhôngphản ứng được, mình và Trình Khiên Bắc ban đầukhônghề qua lại, vậy mà tại sao lại phát triển thành loại quan hệ này?
Giang Mạn kiên trì thưa chuyện:" Mặc dù lợi nhuận của doanh nghiệpnhỏkhôngthể so sánh được với các ngành công nghiệp mới nổi, nhưng rất nhiều ngành công nghiệp mới nổi vẫn phải dựa vào doanh nghiệpnhỏ, theomộtnghĩa nào đó mànói,thìdoanh nghiệpnhỏkỳ thực là gốc rễ huyết mạch của thương nghiệp. Hơn nữa nhà xưởng cũng được xem như là bất động sản, tôi nghĩ Tổng giám đốc Lý cũng biết,hiệnnay đầu tư về bất động sảnthìcơ bảnkhônghề cósựrủi ro nào."
Tóm lại, chắc chắn là phải rất sốc rồi.
Giang Mạn buông cánh taytrênkhôngtrung xuống, quay đầu nhìn hướng chiếc xe dần dần biến mất trong màn đêm kia, vầng tránkhôngkhỏi khẽ nhăn lại.
Cuộc sống củamộtngười trưởng thành, rất nhiều khi trong tình cảm, cũngkhôngquan trọng như vậy. Công việc mới, nhóm bạn mới, tất cả những thứ đó đối vớimộtcôgáihai mươi tuổi như Giang Mạn mànói, cũng đủ để chocôcảm thấy cuộc sống còn rất tốt đẹp.
Đúng vậy, chính là đẹpmộtcách nghịch lý. Bởi vì phía sau đường nét khuôn mặt đứng đắn này, lại mơ hồ che giấumộtsựtà khí. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tay Trình Khiên Bắc dừng lạitrêndây an toàn, quay qua nhìncô, nét mặtrõràng làkhôngđược tốt lắm.
Giang Mạn cũng được xem như làmộtngười hiểu chút ít trong giới thương nhân, chính bản thâncôcũng cảm thấy giống nhưmộttrò đùa.
Giang Mạn sau đó cũng lặng yên.
Có điều ý niệm trong đầu này cũng chỉ là thoáng qua, dù sao thời gianđãchứng minh, sau đêm hôm đó, cũngkhôngphát sinh cái gì.
Giang Mạn hỏi:" Chỉ cần diễn sao?"
Bởi vìđãthuê nhà xưởng này được mười mấy năm rồi, mối quan hệ giữa bố mẹ Giang và chủ cho thuê cũng rất tốt, hợp đồng của những năm sau đó căn bảnkhôngđitheo các điều khoảntrênthị trường, phần lớn đều là thỏa thuận miệng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trình Khiên Bắc cho xe chạy vào trong tiểu khu rồi tiếp tục lái đến sát tầng trệt. Sau khi để xe dừng hẳn, Giang Mạn tháo cởi dây an toàn ra, vẫy vẫy tay vớianh:" Cảm ơn nhá!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cũngkhôngbiếthiệngiờanhấyđangsuy nghĩ cái gì nhỉ? Là kinh ngạc hóa racôcũngkhôngngoại lệ, cuối cùng vẫn đâm đầu vào vòng tay của Trình Khiên Bắc? Hay là cảm thấykhôngthể tin được đối với chuyện người đàn ông mà Ninh Nhiễm bó taythìcôlại có thể hạ gục?
Dù saocôcũng vừa mới tốt nghiệp, vẫn làmộtngười trẻ tràn đầy sức sống, mặc dùhiệngiờcôtạm thờikhôngcó hứng thú với chuyện tình cảm, nhưng điều đó cũngkhôngảnh hưởng đến tìnhyêucủacôđối với cuộc sống.
mộtkhikhôngcòn cách nào mua lại nhà máy, cũng có nghĩa là khoảng cách bị phá sản của nhà họ Giangkhôngcòn xa nữa.sựnghiệp nỗ lực trong hai mươi năm,có thểsẽthành hưkhôngtrongmộtmộtbuổi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đối với thân thế củaanhGiang Mạn hoàn toànkhôngbiết gì hết, đột ngột nghe thấyanhbâng quơnóira hai từ " con riêng ", ngây ngườimộtlúc mới định thần lại, hỏi:" Ý củaanh, giao dịch này là kêu tôi vàanhkết hôn giả?"
Trình Khiên Bắc lơ đãng liếc nhìncô,khôngnóigì thêm nữa.
Giang Mạnđira khỏi nhà hàng, hítmộthơithậtsâu trong cơn gió lạnh giữa hoàng hôn.
Trình Khiên Bắc gật đầu:" Cũngkhônghoàn toàn là giả, vì liên quan đến vấn đề xử lý tài sản, thân phận nhất định phải hợp pháp.
khôngcó người ngoài, Giang Mạnthậtra cũngkhôngcố ý giả bộ làm cái gì, cười nhạt mở miệng:" Sư huynh, có việc sao?"
Trình Khiên Bắc lạnh lùng xuymộttiếng:" Nhìn thấy Hứa Thận Hànhthìbuồn cười vậy sao?"
Vị tổng tài họ Lý này, tuổi chừng bốn mươi,đãcó vợ con. Giang Mạn vốn có ấn tượng tốt với ông ta, mới liên hệ ông ta, thử thuyết phục ông ta đầu tư cho nhà mình, vậy làđãhiểu hóa làmộtkẻ mặt người dạ thú.
Tổng giá trị của nhà máy là 15 triệu ( khoảng 45 tỷ VND),khôngđược phép trả góp.
"Chuyện của em à?"
khôngthểkhôngnói, sau khi trải qua nhiều lần kiếm tiền thất bại, cơ hội từtrêntrời rơi xuống mười triệu này, vẫn khiến cho Giang Mạn bị cám dỗ ngay lập tức,côngập ngừngmộtlát rồi hỏi:" Vậy có thời hạn haykhông?"
Nhà đầu tư kia nghecônóixong, cười cười mà bảo:" Ý củacôGiang đây,nóithẳng ra chính là kêu tôi giúp đỡ bỏ vốn mua lạimộtnhà xưởng, đúngkhông? Bởi vì nhà máy của gia đìnhcôGiang cũngkhôngcó bất kỳ giá trị đầu tư nào,khôngphải sao?"
Ngay tại lúc sứt đầu mẻ trán này, Giang Mạnmộtlần nữađãgặp được Trình Khiên Bắc.
Nào biết đâu, ngay tại lúc công xưởngđanghừng hực khí thế đẩy nhanh tốc độ, chủ cho thuê nhà xưởng bỗng nhiên cần vốn xoay vòng gấp, muốn hủy hợp đồng với bố mẹ để bán nhà xưởngđi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.