Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 67: Phiên ngoại 1

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 67: Phiên ngoại 1


TốngSơChiêugậtđầu:“Đúngvậy,nhưngmàbởivìmọingườiđềukhôngbiếtnhiều,chonêntachỉcóthểdạybàivỡlòngthôi.Ítnhấtcũngphảidạybọnhọhọcnhữngkýtựcơbảnnhất.Saukhihọcnhậnbiếtmặtchữthìđiđâucũngthuậntiện,ngươinóicóđúngkhông?”

TốngSơChiêuhỏi:“Vìsaongươitớiđây?Trongnhàcóchuyệngìsao?”

TốngSơChiêugiơtaygiơtayhướnglêntrêncười:“Nơinàylàdotalàm.Hômnaytatớiđâynhìnthửxemlạitìnhcờgặpđượcngươi.Ngươiđừngsợ,banđầunhiềungườicũnggiốngnhưngươi,nhưngdầndầnsẽtốtlên.”

AVânngheđượcthìtronglòngrấtmongmỏinhưngđáylòngnànglạitựti,lạicảmthấymìnhlàmkhôngđược.

Nữtửnàytỏranghingờvàkhôngdámđitiếpnữa.Mấynămtrước,trongthànhđộtnhiênxuấthiệnmộtkhunhà“Cứutếviện”đặcbiệt.Khácvớicứutếviệnchỉnhậnlãoấutàntậtdotriềuđìnhquảnlýthìcứutếviệnnàylạichỉnhậnphụnữ,màđặcbiệtlànữtửtrẻtuổi,nếunhưlàbégáithìcũngđượcnhận.

Nộitâmnàngcómộtluồngkhínóngbắtđầukhởiđộng,dườngnhưmuốnnóichonàngbiếtrằngnàngcũngmuốntrởthànhmộtngườinhưvậy.

Nữtửlậptứcđứnglên,ấpaấpúng:“Ta……Talậptứcđingay!”

Nữtửmuốntừchối,nhưnglạibịnụcườitươisángcủaTốngSơChiêulàmchotronglòngđộtnhiênkhôngcònđềphòng,nàngấythấpthỏm:“Chỉ…chỉănchútgìthôisao?”

Nhưng……

“Nghenóichínhlàđểgiúpđỡnữnhân.”AVânmộtmặtnói,mộtmặtliếcnhìnsắcmặtcủaTốngSơChiêu,“Aikhôngcócơmăn,sốngkhôngnổi,bịngườinhàđánhchịukhôngnổithìcóthểđếnđâytìmngườigiúpđỡ.Nóicácngươisẽnuôidưỡngcácnàngấy.”

Điềunàythậtkỳlạ.

TốngSơChiêunói:“Khôngphảitanuôicácnàngấymàchínhlàcácnàngtựnuôilấybảnthânmình.Trênđờinàykhôngcóaicóthểvĩnhviễngiúpđỡngươi,cầungườikhôngbằngcầumình.”

“Cóchứ.Dùsaocóchútviệcnặngcũngphảidonamtửtớilàmđúngkhông?”TốngSơChiêunói,“Thếnhưngcũngkhôngcầnquásợhãinamtử,ởchỗnàybọnhọkhôngdámlàmcáigìđâu.Huốngchinhữngngườigiúpđỡởđâyđềulàngườitốt,ngươikhôngcầnsợ.”

Nữtửđộtnhiêntứcgiậntronglòng,khôngthểgiảithíchđượctựphỉnhổchínhmình.Nàngdùngtayđậpvàođầugốimìnhrồilạirồivòđầubứttóc.

TốngSơChiêuđếngầnmộtbước,trấnanhỏi:“Ngươitênlàgì?”

TốngSơChiêuchobiết:“Ởđâydạymọithứ,hiểnnhiênbaogồmcảviệcđọcsách.Mấyđứanhỏcóthểđếnđâyhọcmàkhôngcầntiền.Vềphầnsáchvởthìdochínhcáccônươngởđâychéptaylại.Còntiênsinhthìcũngdomấycônươngbiếtchữđảmnhiệm.Cơmcanhmỗingàycủamọingườilàdođồăndưđượcdânchúngxungquanhtặng,cũngcómấytiênsinhởgầnchỗnàytớiđâyhỗtrợkhibọnhọrảnhrỗi.Àđúngrồi,Trạngnguyênnămtrướccũngởtrongđâymởmộtkhóamiễnphítrongmộttháng.Ngaycảcácquanviêntrongtriềucũngngẫunhiênghélạiđâyxem,cũngtặngchovàithứ.”

TốngSơChiêuthấynữtửđóngâyngườithìnànglạigọimộttiếngvàhỏi:“Cônương,ngươilàmgìởđây?”

Mộtnữtửăn mặctảtơiđứngtrướccổng.

AVândừngbước,nàngsợhãimànắmchặtcổáomình.

[1] Làm đồ chơi bằng đường: Từ xa xưa, thành phố Thiên Môn thuộc tỉnh Hồ Bắc đã nổi tiếng khắp Trung Quốc với nghề làm các món đồ bằng đường. Kỹ thuật tạo hình bằng đường của các nghệ nhân ở Thiên Môn có sự kết hợp giữa việc thổi và nặn, nhờ đó họ thể hiện rất sống động từng chi tiết. Hầu hết các món có hình trái cây hoặc muôn thú đều được nghệ nhân tạo nên bằng cách thổi, riêng hình ảnh con người phải nặn bằng tay.

AVânquansátvàilầnthấyTốngSơChiêukhôngcóchútnàobộdángcoithườngmìnhthìnàngcốlấydũngkhíhỏi:“Trongviệnnàykhôngcónamtửchứ?”

AVânkínhnểhỏi:“Cônương,ngươi……ngươicódanhvọngthậtcao.Ngươilàaiởđây?”

https://dulichvietnam.com.vn/an-tuong-nghe-thuat-lam-do-choi-bang-duong-o-trung-quoc.html

Cómộtnhómđứatrẻhoạtbátdễthươngđangcầmtrêntaymộtbăngghếdài,bọnchúngxếpthànhmộthàngđiratừhậuviện.

TốngSơChiêunói:“Ngươixemnơinàycóthậtnhiềungười,nhưngsaukhirờikhỏiđâythìbọnhọđãcóthểtựlựccánhsinhvàquaylạigiúpđỡ.Chỉcầnngươichămchỉ,tấtnhiênkhôngthểkémhơnsovớicácnàngấy.Thậtrabanđầucácngươicũngkhôngkémnhưngchỉlàkhôngtựtin.Đừngbaogiờđánhgiáthấpbảnthânmình.”

――tathậtđúnglàvôdụng!

Nàngđãkhôngtắmtrongmấytháng.Trướckhiđếnđâythìnàngchỉtìmmộtconsônggầnđóđểgiặtsơquaáongoàimộtlầnrồisauđólạimặccáiáoướtnhưvậyvào.Mặcdùquầnáobâygiờđãkhônhưngchúngvẫncòncómùi,nàngcảmthấynhưmìnhđãlàmdơtayđốiphương.

AVângậtđầu.

Khuônmặtđầytangthương,trongánhmắtlộranỗiubuồnvàmêmang.Rõràngtuổicòntrẻnhưngđôibàntayđãbịchekínbởinhữngvếtsẹovàvếtchaidocôngviệc,chỉcầnnhìnthoángqualàcóthểthấyđượcsựnghèokhótrongcuộcsốngcủanàng.

Cóaingờrằngnàngvượtquachặngđườnggiannannhất,trămcaynghìnđắngmớitớitrướccửanhànàylạibắtđầuchầnchừ.

AVânlậptứcnói:“Tatrồngraurấtgiỏi!Nhữngthứtatrồngđềutươingonmọngnướchơnsovớingườikhác!”

TốngSơChiêucườinói:“Làđúngnhữngcũngkhôngđúng.”

TốngSơChiêu:“Chờngươiancưrồithìcóthểđónmuộimuộingươitớiđây,đệđệcủangươithìkhôngtiệnlắm,dùsaophầnlớnngườiởđâylànữhàitử.Nhưngnếunhưhắnchỉtớiđâybanngàyđểhọcthìcũngkhôngcóvấnđềgì.”

“Đừngđi!”TốngSơChiêubắtlấynàngnói,“Ngươitớinơinàytìmngườigiúpđỡđúngkhông?Vìsaokhôngđivào?Ngươikhôngđinhầmđâu,nơinàychínhlàcứutếviện.”

Nếukhôngphảikhôngchịuđựngđượcnữathìnàngcũngsẽkhôngliềulĩnhchạyrangoàinhưvậy.

Nữtửquayđầulại,nhìnchằmchằmnămngóntayđốiphươngđangchộplấycánhtaymình,sắcmặtđỏbừng.

Đôimắtcủanữtửnàytrôiđi,trôitheodòngngườiqualại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cônươngnàykhôngchỉcódungmạoxinhđẹpmàkhicườicòncóvẻrấtdịudàng,khóemắtcongcong,làndatrắngngần,trênngườicònthoangthoảnghươngthơm.

HaimắtAVânđẫmlệmônglung,nàngấyđưataylênlaumắt.TốngSơChiêunhanhchóngnắmlấytaynàngấy,đưamộtcáikhănsạchsẽchonàng.

Nànghốcmồm,nhấtthờikhônghồiphục,chỉcóthểnhìnchằmchằmvàongườitrướcmặt.

TốngSơChiêuhỏi:“Ngươinghenóithếnào?”

AVânnói:“Nơinàyđượclàmđểlàmgì?”

Nữtửnhớtớimấycônươngtrongthônbịmẹmìnbắtcócbánđimàkhôngkhỏisợhãi,sợnơinàycũngchỉlànơicấukếtbẩnthỉugiữathươngnhânvàquanlạimàthôi.

Nghengườitrongthônnóinếumộtnơichỉtuyểnnữgiớithìerằngcóâmmưugâyrốigìđó;nếukhôngchỉtuyểnmộtđámphụnữ,còncungcấpđồănngonlạinuôidưỡngcácnàngthìlàmsaonuôinổi?

Nghĩđếnđây,dũngkhícủanàngbịcáimìnhkhôngbiếtđánhbại,nàngnhịnkhôngđượcmuốnchạy,thửđitìmngườihỏithăm.

Nữtửnhỏgiọngngậpngừng:“Mẫuthân,kêuta,Nhịnương.ThôntrưởngđặttênchotalàAVân.”

Chương 67: Phiên ngoại 1

AVânlaunướcmắtvàmỉmcườivớiTốngSơChiêu.TốngSơChiêutrongmắtnàngtuytrẻđẹpnhưngnàngấycósựcứngcỏivàmạnhmẽmàngườikháckhôngcó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chỉvìsựbốcđồngmànàngmớitrốnrađây,sốlươngkhômangtheotrênngườiđểlênđườngcũngđãănhếtrồi,nửachặngđườngsaugầnnhưnàngchỉuốngnướcmớichốngđỡđểtớiđây.Nàngkhôngdámbắtchuyệnvớinhữngngườinamtửkhác.Nhờgặpmộtsốítngườihảotâmtrênđường,thấynàngthậtsựđángthươngnênkhôngđợinàngmởmiệngđãchonàngănmộtítmớilàmchonàngkhôngđếnmứcbịđóichết.

TốngSơChiêucườinói:“Nếutươnglaingươicódưsứclựcthìcũngcóthểđitrợgiúpngườikhác.Vớitamànói,thậtrachỉlàchuyệnnhỏkhôngtốnsứcgìmàthôi.”

Bêntaiđộtnhiênvanglênmộttiếngkêukhẽ.Nữtửsửngsốt,nàngngẩngđầuthìthấymộtnữtửnhưthầntiên.

Chú thích

Bởivìnóquánổitiếng,chậmrãitruyềnvàothônnênnàngmớicóthểbiếtđến.Nhưngnhữngchuyệnliênquanđềukhôngrõrànglắm,ngườitrongthônchỉcoinhưlàtròđùamàkhôngbaogiờtintưởng.

Ởtrongthônnàng,phụnữkhôngcómộtkhắcđểngừngnghỉ.Họphảiphụgiúpviệcnhà,làmđồngáng,chămsócđệ,muộivàconcái.Nàocóthểgiốngvớicácnàngấy–nhữngngườivốndĩkhôngphảilàngườithường–duytrìtrạngtháisạchsẽnhưvậymọilúcmọinơi.Huốngchibọnhọcòncóđầyđủquầnáo,khônggiốngnhưnàng,mặcbộquầnáomàhuynhtrưởngkhôngmuốnnữabởivìnóquácũnát,cònphảisửachữalạibằngcáchválạibằngnhữngmảnhvảivụnđủmàu,làmchomộtbộtrangphụcchẳnggiốngcáigì.

Nàngnghetiếngkêuđóilụcbụccồncàotrongbụngnênđưataylênấnbụng,mộtnỗibuồndânglêntronglòngnàng.

Nàngpháthiệnnhữngnữtửbướcvàocánhcửanàyđềuănmặcđẹpđẽ,chodùkhôngmặcloạivảiđắttiềnthìítnhấtcũngcóthểgiữquầnáogọngàng,ngănnắp.

AVânnóinghẹnngào:“Cônương,ngươithậtlàmộtngườitốt!”

TốngSơChiêuthấythếbậtcười,cũngngừnglạinóivớinàngấy:“Ngươihiểulầmrồi,thậtranơinàycànggiốngvớimộtcáihọcđườngmàthôi.Saukhihọcxongrồixuấtsư,hầuhếtmọingườiđềucóthểtựkiếmtiền.Nếunhưchỉmuốntớiđểđượcănđượcuốngthôithìchúngtacũngkhôngnhận.”

AVâncuốicùngphụchồitinhthầnlại,nàngnói:“Nhàtakhôngcòncơm.Trongthôncóhạnhán,trongnhàcòncóđệ,muộivàlãonhân,hơnmườimiệngngườiđangchờăn.Nươngtatínhbántađi,tanghenóinơinàycóthểkiếmtiềnnênliềutớiđâythửxem.”

“Nhưngtakhôngthểhọcchữtrongmộtthờigianngắn.”AVânlolắng,“Hơnnữatalạicóđôitayvụngvề!Tađãlàmcôngviệcđồngángtừkhicònnhỏ,takhẳngđịnhmìnhkhôngthểlàmnhữngviệctinhtếnhưvậy.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

TốngSơChiêudẫnnàngấyvào.Vừavàocửathìbêntrongcàngsôinổi,tiếngnóicườitruyềnra.

TốngSơChiêucườinói:“Ngươicũngđừngquyếtđịnhtrongsựnóngvội,trướctiêncứxemđãrồilạinói.Nhữngcônươngmớitớicóthểănởmiễnphíởđâymộttháng,nhântiệnhọcthêmkỹnăng.Mộtthángsaunếunhưngươicònmuốnởđâythìphảitựgiaobạc,nhưngmàlâunhấtcũngkhôngđượcquábathángvìphòngởđâythậtsựkhôngđủchỗ.”

AVânngheđượcngâyngười,nàngấyluônmãichứngthực:“Đọcsáchởnơinàykhôngcầntiềnsao?”

Banđêm,AVânnằmtrêngiườngmơvềkhungcảnhtươnglai,tâmtìnhcủanàngthậtlâukhôngthểbìnhphục.Mộtcuộcsốngmớiđangmởrachonàng…

TốngSơChiêuvỗvainàngấy,nàngtrấnan:“Khôngcầnlolắng,nơinàyngoạitrừhọcđọcsáchthìcòncócáikhác.Cómấytúnươnglợihạinhấttrongthànhchỉngươicáchthêuthùa.Nếunhưtaynghềtốtthìkhingươithêugìđósẽcóngườitrongphườngtrựctiếptớimua.Còncólàmô,làmnghềmộc,làmđiêukhắc,làmđồchơibằngđường[1].Nếunhưngươikhôngthểnữathìchỉcầnngươitrồngrau,giúpngườitrongcứutếviệntrồngtrọtraucủthìcũnglàchuyệncóthể,hằngnămcứdựavàothuhoạchgiaochođịachủxemnhưhoànthành.Đấttrồngnơinàyđãđượcsựchophépcủaquanphủ,tuyrằngkhôngquáphìnhiêu,nhưngtrồngnhữngloạicâynhưcâymía,câytrethìmỗinămđềucólợinhuận.”

Xem thêm ở đây

Từkhirờithônđểvàothành,nàngđãquenvớiviệcmọingườixemthườngvàkỳthị,lạikhôngnghĩcónơinàocóthểtốtđẹpnhưvậy,đốixửvớinàngthânthiếtnhưthế.Thấynhữngngườinữtửnàytronglòngkhôngcókhúcmắtmàtháiđộlạiđiềmtĩnh,cólẽlàsốngcũngkhôngtồi,khôngphảibịngườibắtbuộchaylừabịp.

MọingườithấyTốngSơChiêuthìđềutiếpđónrấtnhiệttình,cũngnhưchàohỏiAVânvớicụcườitrênmặt.NhữngnụcườithânthiệnthếnàylàmchoAVânđượcyêuthíchmàkinhngạc,tráitimnàngcũngđậpmãnhliệtliênhồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Họcđường?”AVânkinhngạcnói,“Ta,tatuổinày,tacònhọcđọcsáchđểlàmgì?Huốngchitacũngkhônghọcnổisáchvởđâu.”

…………….

AVânkhẩntrươnglên:“Khôngđúngchỗnào?”

Nàngcúiđầunhìnxuốngbộquầnáocáubẩnkhôngthểnhìnramàubanđầu,quẫnbáchcongngónchân,lùilạivớimộtđôigiàyđãmòntớimứccũnát.Nàngnânggánhnặngtrênvai,trảiquavàilầnđứnglênlạingồixổmxuống,cuốicùngnàngvẫnhạquyếttâm,lạimộtlầnnữangâyngốcđứngsaubứctượngđángoàicửa,quansátnhữngngườiđiđườngqualại.

“Nếunhưngươimuốnthìcũngcóthểhọc.Tỷmuộinơinàysẽdạychongươi.”TốngSơChiêunói,“Saukhihọcviếtthìngươicóthểtựkiếmtiền.Chépsáchcóthểbánlấytiền,viếtthưchonhữngngườikhôngbiếtchữcũngcótiền.Tuykiếmkhôngnhiềulắmnhưngvẫnlàcáchcótiền,hơnnữacũngkhôngquámứcmệtnhọc.Rấtnhiềuphụnữđãsinhconcóthểlàmnhữngviệcvặtnàyđểkiếmtiềnlúcrảnhrỗi.”

“Vâncônươngcóphảihaykhông?”TốngSơChiêucườinói,“Vìsaotớinơinàylạikhôngđivào?Tathấyngươibônbamệtmỏi,muốnvàoănchútgìhaykhông?”

“Đúngvậy.”nướcmắtAVânthiếuchútnữađãchảyra,“Tađimộtđườngnàycũngbởivìkhôngbiếtchữnêntathậmchícònkhôngrõrànglắmnhữngcửahàngcóbángì,cũngkhôngdámtớigầnnóichuyệnvớimọingười.Nếutacóthểbiếtchữvậythìtốtquá.”

TốngSơChiêucườinói:“Ngươinhìn,cònkhôngphảikhôngcómấynamhàinữahaysao?”

TốngSơChiêugậtđầu:“Đúngvậy.Chuyệnkhácnóisau.Khôngphảisợ.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Cônương.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 67: Phiên ngoại 1