Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 57: Luận võ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 57: Luận võ


ĐườngTriNhucảmthấygiọngđiệucủamìnhkhôngđúngnênnóithêm:“Chuyệnnàycũngkhátốt,takhôngcóýnóinólàđiềukhônghayđâu.Ngũlangtốthơnrấtnhiềungười,còncóthểthấuhiểucũngnhưkhôngthểbắtnạtngươi.”

ĐườngTriNhukhôngkhỏinhìnnàngthậtsâu,nàngấyngưỡngmộ:“Tamnương,ngươiquálợihạiđấy!”

Bọnhọlạinóitiếp:“Mỗilầntaxemmấycuộctỷthínàythìchủyếulàxemsựnáonhiệt,cònnghĩrằngđasốđềudựavàomaymắnđểphâncaothấp.BâygiờcóTamnươnggiảithíchchotathìtamớipháthiệnthìratrongđócócấtgiấuđiềubíẩnnàynọ,”

Mọingườinhìnchămchú,pháthiệnrangườiđầutiênxuấthiệnlàmộtvịvõtướngtrạcbamươi.Hắnmạnhdạncởibỏáongoài,đểlộmộtcơthểđầycơbắp.

KimNgôVệđứngđầuhôto:“Aitớitrước?”

TốngSơChiêulạinói:“Nếugảchosaingườithìlạiphânkhaithôi.NgươilàtiểuHuyệnchúa,cóchuyệngìthìcứtrởvềtốcáovớiphụthânngươi.Nếukhôngổnthìlạitốcáovớibệhạ.Khônglẽkhôngthểỷthếh**pngườiđượcsao?”

Nămthángnhưthếrấtyêntĩnhnhưngnàngcũngkhôngphảilàngườithíchcảmthụchuyệnnàyquálâu.

ĐườngTriNhubòdậymộtlầnnữa,nàngnóitrongnỗihưngphấn:“Chotớibâygiờcũngkhôngcónữtửđilênluậnvõtrênđàiđâu!Càngđừngnóilàphảithắng.”

https://vi.wikipedia.org/wiki/%C4%90%C6%B0%E1%BB%9Dng_lang_quy%E1%BB%81n

TránghántungmộtcúđấmtừchínhdiệnthìngườihọVươngkiathoángmộtcáiđãnhanhchóngluivềsau.

Mấyngườithanhniênđốidiệnnghethấythìđềunhìnsangđây.

TốngSơChiêucởiáongoàirồinằmxuống.

“Ngươiđừngcónóibậy!”

TráilạiPhạmSùngThanhbênkiakhôngđượctốtnhưvậy.Đámngườitrẻtuổituyrằngcũngcótinhthầnphấnchấnnhưngtóctaibùxù,cóchútluộmthuộm,rõrànglàkhôngquentựchămsócbảnthân.

NhữngngườichiếnthắngnhưPhạmSùngThanhsẽtựgiácxếphàngởphíasauđểtránhđánhbạiquánhiềungười,làmchokhungcảnhtrởnênquámấtmặt.

[1] Nâng án ngang mày (Cử án tề mi – 舉案齊眉): Nâng án ngang mày, thường dùng để chỉ Vợ chồng thương yêu kính trọng lẫn nhau. Như trong truyện Quan Âm Thị Kính:

Cuộctỷthínàydiễnrachođếnkhimộtbênnhậnthua,xemnhưtăngthêmphầnnáonhiệt.Nhưngtrongcuộcthinhiềungườixemthếnày,khótránhkhỏicóngườikhôngchịuthua,rataykhôngcóchừngmực,nênbọnhọmuốnphònghờviệcnày.

“Tađãhiểutạisaonhữngnamtửđóđềuhưngphấnnhưvậy!Ngaycảtacũngkhôngkìmnénđược.”

Thậtralúcấynàngchỉnhanhmồmnhanhmiệngnóivàicâuvìsợkhôngkhíxấuhổ.HơnnữaCốPhongGiảncũngkhôngnóinghiêmtúc,chứnànglênđóchơitrộilàmcáigì?

Chỉnhìnchiêuđầutiên,TốngSơChiêuđãthan:“Ai,chênhlệchquálớn.”

CảngườiTốngSơChiêukhựnglại,nàngkhôngthểkhôngnghĩđếncảnhnàngấyđangnóiđến.

*Bọngựa(Đườnglang–螳螂)ýámchỉngườinàyrànhthếvõĐườnglangquyền,làmộtconbọngựamạnhmẽ,tấncôngquânđịchrấtdữdội.[2]

TốngSơChiêuhỏi:“Làngườinào?”

Mộtbóngđennhảylên,hắnđáplạibằngmộtgiọngkhànđặc.Hắncóthânhìnhcaolớnnênkhinhảylênthìcảvõđàidườngnhưrungchuyểnmộtchút.

TốngSơChiêukhôngngănđượcýcười,nàngnóikhiêmtốn:“Đâuphảiđâuphải.Dùsaocũnglàhạngngườicùnghọcvõthôi.”

TốngSơChiêuvàĐườngTriNhuđứngtrongđámđôngnhìncảnhĐườngChươngLiêmnóihếtlờikhenngợirồitựmìnhđánhtrống,tuyênbốngàythiđấuhômnaychínhthứcbắtđầu.

Nàngvừadứtlời,namtửhọVươngđangđitheonhịpvừađivừalùiđộtnhiênthayđổiđộngtác,hắnphảncôngdữdội.Trongnháymắt,ngóntaylinhhoạtcủahắnđãnhắmthẳngvàotráncủatránghán.Chỉcầntiếnthêmmộtbướclàcóthểđâmvàomộthuyệtđạotrongnãocủangườiđó.

Sựngưỡngmộtrongmắtchúngnữcàngtănglên:Caonhânchínhlàcaonhân!Nhìnnàngấythậtkhiêmtốn!

TốngSơChiêunói:“Nếunhưcóaithậtsựchọcta,vìsaotakhôngthểhơnthuavớihắnchứ?”

“A!”NhữngngườixungquanhTốngSơChiêukêulên,“Haingườicóhìnhdángkhácnhaunhưvậy?Nênđánhnhaunhưthếnàođây?Chẳnglẽlàđilênnhậnthua?”

ĐườngTriNhuvàTốngSơChiêuởchungmộtcáibuồng,haingườiđunnướcnóngbênngoàiđểlaumặtrồitrởvềtrongdoanhtrướng.

Nhómthanhniênbênkiakhôngcóaibấtngờ,nhưngcáccônươngnơinàylạiliêntụcvanglênnhữngtiếngkinhngạclẫnmừngrỡ.

Đúngvậy,xemngườitacưỡingựalàmsaohaybằngxemngườitađánhnhau?

TốngSơChiêuthấyvậythìngượngngùngnói:“Khôngcógìlợihại,chỉlànhữngđiềucơbản.”

ĐườngTriNhunói:“Nhưngnhữngcáiđóđúnglàsựthậtnha.”

ChođếnlúcĐườngChươngLiêmănsángxong,luậnvõđàigầnnhưđãđượclắpđặthoànchỉnh.ĐámngườiPhạmSùngThanhđãlàmnóngngười,khoanhtayômngựcchờđợiởhaibênvõđài.

CốPhongGiảnmỉmcườivớinàngtrongđámđông,cólẽhắncảmthấycácnàngrấtthúvị.

“Ngươinóisairồi.”TốngSơChiêuchỉvàohaingườitrênđàinói,“Kẻcósứcmạnhhơnngườinếubiếtkhinàonêndùnglựcthìquảthựcđángsợ.Nhưngngươixemchiêutấncôngvừarồicủangườinọrõràngkhôngphảingườitrongnghề,lấycôngkíchđểphòngngựcủamìnhđãbịđốiphươngnhìnthấu.NgượclạivịcôngtửVươnggiamàcácngươinóithậtsựlợihạihơnsovớitanghĩ.Độngtácrachiêucủahắncựckỳchuẩn,lúcrataylạilưuloátrõràng,phảixuấtthântừmộtmônpháichínhthốngnàođócónộitìnhthâmhậu.Vừalúcnàyđãkiềmchếhoàntoànđượcđốiphương.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

ĐườngChươngLiêmđirangoàihoạtđộngtaychân.Hômnayhắnmặccảbộquầnáomàuđen,đầutócđãđượcchảigọngàng,thoạtnhìntrônganhhùngoaiphonglẫmliệt.

ĐườngTriNhuthởdàitrongsựphiênmuộn:“Ai……”

“Giốngvớimọingườiđó.”ĐườngTriNhunói,“Ởnhà,giúptrượngphudạydỗconcái,nângánngangmày*vớiCốNgũlang?”

Án kia nâng ở Ngang Mày,

Haingườiđiđếnbànphụ,uốngbátsúpnónghổivừanấu,ănmộtítbánhbaohấpvàbánhrán.

DađầuĐườngTriNhutêdại,nàngấynóinhỏ:“Mớilàngườithứnhấtđilênmàđãlợihạinhưvậy?Tanghĩđólàmộtnhânvậttànnhẫn.”

Chú thích

TốngSơChiêukhôngtheokhôngđược,nàngcắnmôinói:“……Đithôi!ChocácngươichứngkiếnsựdũngmãnhcủanữtửTốnggiata.Khônggiốngnữtửkhácchỉcóthểnhẫnnhụcmộtcáchsống.”

TốngSơChiêuquansátmộtlát,nói:“Tuyrằngngườinàylưnghùmvaigấu,trôngcườngtrángvàcósứcmạnhnhưngnhìnđườngnétcơbắptrênngười,ướcchừngvõcôngcủahắnkhôngxuấtthântừchiêuthứcvõhọcchínhthức.Ngườinhưvậycóthểkhóbịcôngphánhưngnếunhưbảnthânkhôngcóthiênphúvõhọcthìlạitrởthànhngườicótrămngànchỗhởđểcôngphá.Tiếptheophảixemngườinhậnchiếnthưcóhiểuviệcnàyhaykhông.”

KimNgôVệtrựctiếpphánVươngcôngtửđãthắng.

TốngSơChiêugãimặt,tronglòngnóirằngcáccônươngởkinhthànhnhưcácngươi…cũngđồnglòngquáđi.

Dùsaothìlàmngườicũngphảicóđiểmkhácbiệtchứ?

Hiên sau treo sẵn cầm trăng,

ĐườngTriNhunói:“Nghengươinóinhưvậythìbiênquancònmuốntốthơnmộtchútsovớikinhthành.”

[2] Đường lang – Bọ ngựa: xem thêm đặc điểm về thế võ này ở đây

“LàVươnggiaVươngcôngtử.Tathấyngàythườnghắnđềuimlặng,khôngngờláganlạilớnnhưvậy.”

Trongtíchtắc,tấtcảmọingườiđềugiơtayhòhét,tiếngcổvũthếmàcònkhủngkhiếphơncảkhibắtđầucuộcđisănngàyhômqua.

ĐườngTriNhu:“Vậyluậnvõđàingàymaingươicũngđià?”

Xem thêm điển tích bắt nguồn cho câu thành ngữ này:

“KhôngbiếtTamnươngcóđilênliềumạngcùngbọnhọhaykhông.”

TốngSơChiêugậtđầu:“Thìralàthế.”

ĐườngTriNhunhắmmắtlạinhưngkhôngngủđược.Trằntrọchồilâu,nàngấylạilôikéoTốngSơChiêu:“Tamnương,khôngbằngngươilạinóithêmchotabiếtmộtchút.Ngươinóixemtacóthểlàmcáigì?”

Ngaysauđóđãcómộtngườikhácđilên.

Thìrathậtsựcóngườichỉcầnliếcmắtmộtcáiđãcóthểnhìnrasựcaothấpcủamộtvõgiả,cáinàyởtrongthoạibảnviếtlàchỉcótuyệtthếcaomớicóthểlàmđược!

Hay Truyện Kiều

Dángngườiđórõrànglàgầyhơnrấtnhiều,thậmchícònthấphơnđốithủcảmộtcáiđầu.

ĐườngTriNhuthầmnóithànhthânrồithìkhôngthểnàolàmngườingoàibiếtđượcviệcxấutrongnhà,chưachắcphụthânđãlàmchonànghếtgiận.

Editor + Beta: Basic Needs

ĐườngTriNhungồisangmộtbênnhìnnàngbậnrộn,mộtlúclâusaunàngấymớithởdài:“Ôi,ngươithìsắpthànhthânrồi,còntathìphảilàmsaobâygiờ?”

Trongcuộcluậnvõnày,hầuhếtnhữnghuynhđệthắngcuộcđisănhômquađềuđilênđểrènluyệnkỹnăng,khôngcóquyđịnhrõràng,khôngđượcxemnhưchínhthứcnhưngphầnthưởngthìhậuhĩnh.Ngườikhácmuốnlêncũngkhôngsaonếubọnhọkhôngsợbịthuacuộcnhanhchóng.

ĐườngTriNhutựnghĩmộtchút,cảmthấycảnhtượngnàyrấtchấnđộngnênnàngấykhôngkhỏibậtcười.ÂncầnlàmphẳngchănbôngchoTốngSơChiêu,nàngấykêu:“Ngươimauđingủsớmmộtchútđi!Nghỉngơithậttốtđểngàymaicòncósứcđilên.”

cùng với sự giúp đỡ của

TrongđầuTốngSơChiêuthầmnghĩphảikhông?Thờitiênđếthìlàmgìcónữtửnàocònmạngđểđilênđâu?

ĐườngChươngLiêmngồitrởlạiđàicao,hắngácchân,rõràngcảmthấycóhứngthúhơnngàyhômqua.

Haingườitrênđàicũngkhôngchocácnàngnhiềuthờigianđểthảoluận.Bọnhọđồngýkhôngsửdụngvũkhí,ômquyềnchàohỏinhauxongđãtrựctiếpratay.

“Trời——Thậtsựthầnkỳ!”

ĐườngTriNhurũbỏchănbôngrồinằmxuống,sauđólấytaychốngđầu:“Ngươikhônghiểurồi,gầnđâyphụthântacứgiụctanhanhthànhthân.Tuổitacũnglớnrồinênôngấyđikhắpnơitìmngườichota.Nhưngtalạilolắngrằngmìnhsẽgặpphảikẻxấuxanàođấy.”

Chiếncuộcnhưnghiêngvềmộtbên,giốngnhưchỉcầntrongnháymắtđãcóthểphânbiệtthắngthua.

ChỉlàsựngưỡngmộcủacácnànglạikhôngdànhchovịVươngcôngtửđángthươngmàtấtcảđềuđổdồnvàotrênngườiTốngSơChiêu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

ĐườngTriNhugậtđầu,nàngấyômchặtnàng:“Tathấychênhlệchthậtlớn.Làmsaođểsosánhđây?VịlangquânVươnggiakiasẽbịđánhchobẹpdínếutrúngmộtquyềnđó.Taxemđếnđộsợhãi.”

khi beta

https://sites.google.com/site/dochieuduc03/home/dhien-tich-van-hoc/dd-2 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

TốngSơChiêusuynghĩmộtchútrồinói:“Biênquankhôngphảilúcnàocũngổnđịnh.Khibênngoàicókẻthùtớiquấynhiễugìcácnamtửởgầnđócũngsẽtớigiúptuầntrađườngphố.Thếnhưngnhưvậythìsốlượngnamgiớicóthểlaođộngcònlạitrongthànhcũngvìthếmàítđithìsao?Vậythìnhữngviệcnhưchămruộnghoamàu,chẩnbệnhchongườiđixembệnh,dạydỗmấyđứanhỏcáchđọcbàibiếtchữ,giảiquyếtsổsáchtrongcửahàng,cócáinàolàkhôngcầnphảidựavàophụnữđâu?Khiđếnlúcthiếungười,ngươiđihỏihọthửxemhọliệuhọcóquantâmđếnviệclàailànamhaynữhaykhông.Cũngbởivìvậymànhữngngườiphụnữđóhunghãn,nóngnảyđếnmứcdámđánhngườikhác.Ngườitrongthànhcũngrấtcôngbằng,sẽđứngvềphíalẽphải.”

Dựavàodángngườinhưvậy,chỉcầnnhìnbềngoàithôiđãđủápbứcngườita.Mấycônươngbênnàykhẽkinhhoảngtrướchànhvicởiáocủangườinọ,đồngthờicũngbịkhíthếkialàmchođơrahoàntoàn.

ĐườngTriNhuhỏi:“Vậytanêntincáigì?”

“Mỗinơimỗinơiđềucónhữngquyđịnhkhácnhauthôi.Nhưngđiềunàycũngchứngtỏrằngtrênđờinàykhôngcóchânlýbấtdibấtdịch”.TốngSơChiêunói,“Trướctiênngươiđừngcónghĩquáxấu,phụthânngươicũngyêuthươngngươi,ánhmắtcủaôngsẽcaohơnsovớingươi,sẽkhôngđểngươigảchomộtnamtửnhưvậy.Hơnnữadùchocógặpđượcmộtngườinhưvậy,ngươicũngđừngnhânnhượngchoquachuyện.Ngươiđọcnhiềusáchnhưthế,chưachắckémhơnnamtửđâu.”

Bởivìđãlâukhôngănđồngon,saukhitrởvềthânthểmìnhthìnàngcũngmởrộngbụngđểcóthểcànquétmộthồi.Hiệntạinhìnlạithậtsựcóchútbithương.

người nhà

ĐếntộtcùngthìTốngSơChiêusâucạnrasao?

Chương 57: Luận võ

“Thếnhưngngươiđừngđịnhnuốtđaukhổvàobụng.Cácnàngấylàcácnàngấy,cònngươilàngươi.”TốngSơChiêunói,“Nếunhưcácnàngấynóivớingươirằng‘phụnữphảidựavàođànông,bịứch**pcũngphảichịuđựng,đâylàchuyệnkhôngthểtránhkhỏi’thìđừngtinvàođiềuđó.”

TốngSơChiêuvuivẻđáp:“Đượcthôi.”

ĐườngTriNhukinhngạcnói:“Ngươithậtsựmuốnsocaothấpvớinamgiớisao?”

BốngãcaothủKimNgôVệđứngởbốngóccủavõđài,trêntaycầmđaotrôngcoitrậttự.

Vội vàng sinh đã tay Nâng Ngang Mày.

TốngSơChiêunói:“Tathànhthânthìngươisợcáigì?”

Hômquatrờivẫncòntuyếtrơinênhômnaytuyếtvẫncònđọnglạichưatan,mũingườinọtỏarahơinóng,làmchongườitacócảmgiácrétlạnh.

TốngSơChiêuvàĐườngTriNhubòdậy,cácnàngpháthiệnbọnhọđangdựngmộtvõđàithiđấu.

Nàngtrởmình,hỏi:“Tamnương,saukhingươithànhthâncũngsẽtrởthànhnhưvậysao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sạch trong một tiết, thảo ngay một bề.

TốngSơChiêu:“……”Tanàoquảnlýđượcngươi? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

………………

TốngSơChiêubòđếnbênngườinànghỏi:“Cóphảigầnđâyngươihayđượcngườitadạynhữngchuyệntrongnhàthếnày?”

TốngSơChiêuimlặng.

Trướckhiđingủ,TốngSơChiêuthườngcóthóiquenkéogiãngâncốt…Khôngthểkhôngnóinàngthậtsựđãbéohơnmộtchútrồi.

Mấycônươngbêncạnhnghethấythếthìbaovâylạiđâynóivớinàng:“Chúngtaxemkhônghiểumấycáinàyđó,Tamnương,khôngbằngngươinóichochúngtamộtchútđi?”

*Nângánngangmày:Chỉvợchồngthươngyêukínhtrọnglẫnnhau.[1]

Sángsớmngàythứhai,khiánhsángmặttrờichiếusángkhắpnơithìbênngoàiđãcóngườiđitớiđilui.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 57: Luận võ