Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 52: Mẫu tử

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 52: Mẫu tử


HạUyểncàngnghethìdầndầncảmthấyphiềnphức,bànói:“Concóngủkhông?Lúcnàyđãlàgiờnàorồi?Hômnaynươngrấtmệt.”

TốngSơChiêuđượcnuôidưỡngbởiTốngQuảngUyên.Ôngbiếtrằngđứanhỏnàylàngườicógìnóiđó,nhấtđịnhsẽkhôngnóidối.Nếunhưnónóinhưvậythìcótớichínthànhlàsựthật.

Hạphunhân[1]hỏi:“ChiêuChiêumuốnnóicáigìđấy?”

TốngSơChiêungẩngđầunhìnrangoàicửasổ,nói:“Vừarồiconquênmộtchuyện,Tốnglãophunhâncònchophéptỳnữbênngoàinóixấucon,chờchatrởvềthìconsẽbổsung.”

TốngQuảngUyênkhôngmuốnlàmhỏnghàohứngcủamọingườinêngậtđầuđápứng.

TốngSơChiêunói:“Rõrànglàcácnàngsaitrướcmà,khôngphảingườinóisaisẽbịphạthaysao?”

Hạlãogiathiếuchútnữađãgậtđầutheo,cuốicùngvẫnđểlạimặtmũichoconrể,ôngnói:“Cũngkhôngđếnnỗinghiêmtrọngnhưngươinghĩđâu,chỉlàchuyệnnhỏmàthôi.”

TốngSơChiêukhôngthểkhôngcườito.Nàngnằmsấpxuốnggiường,lạitínhtoán:“Ngoạitổphụvàngoạitổmẫucũngtới.Conđãhứasẽcùngtắmngựa,tẩygiunchongựavớingoạitổphụ.À,conđãlàmgãyhoacủangoạitổmẫu,conđãnóisẽđềnlạichobà.”

Trênmặtmọingườiđềucókhôngkhívuimừng.Quảnsựcườihỏimộtcâu:“Hạlãophunhân,lúcnàyđãnênbưngđồănlênchưa?”

Hạphunhânkhócròng:“Lúcnàythìconvẫnlàmộtđứabé!”

HạCônggậtđầu:“Talàmchứngtalàmchứng.”

Tốnglãophunhânkêutêncủaông:“QuảngUyên,concónghelờinươngnóikhông?”

TốngSơChiêunói:“Ngườilolắngconsẽđánhnhausao?Consẽkhông.Con……”

HạUyểntứcgiận:“Nàocóngườivừamớingồivàobànănthìlậptứnóibậyởsaulưngnóingườita?Trướckiatađãdạyconthếnào?”

LúcnàyTốngQuảngUyênđangngồitrongphòngTốngThiVăn,ôngnhắmmắtlại,ngheTốnglãophunhânkhóclóckểlểđủloạiviệcxấucủaTốngSơChiêuvớiông.

Quảnsựđirathúcgiục,rượuvàthứcănđãđượcbưnglênnhanhchóng.Trênbànđãbàyđầyđĩa,hơinóngvàmùithơmcùngnhaubốclênkhiếnngóntrỏcủaTốngSơChiêuđộngđậy.

Hạlãogiarótchomìnhmộtlyrượu,đưavềphíaTốngQuảngUyênnói:“QuảngUyên,tamuốnmờingươimộtly.”

HơnnữakhiôngtrởvềkinhthămngườithânvàonămngoáithìTốngThiVănvẫnlàmộtnữtửnhãnhặnchuđáo,đượcnuôidạyởkinhthànhrấtkhá,khôngngờlạithầmtrởthànhngườinhưvậy!

Hạlãogiamặcmộtchiếcáobàomàuxámđứngchắptaysaulưngởgiữađườngchính.ĐôimắtđụcngầucủaôngdừngtrênngườiHạUyển,conngươichuyểnđộng,ôngkhôngbiếtphảinóigì.

ÔngcũngkhôngchophépbấtkỳaitrongTốnggiaxúigiụcnhữngchuyệnnày.KhônglẽTốngThiVănthậtsựmuốntìmmộtđạosĩđểđốiphóvớiTốngSơChiêu?

TâmtrạngcủaTốngSơChiêuvôcùngphứctạp,nàngvặnvẹotrêngiườngmộthồi,rồichuivàovòngtaycủaHạUyển.Nàngômbà,nói:“Nhưngmàconmuốnsốngvớinươngmãimãi.”

Mọingườikhôngđểýđếnvịtrínênchọnmộtchỗgầnđómìnhvàngồivàobàn.

Hạphunhânchạytừtrongviệnrahô:“UyểnUyểncủata!”

Mẫuthânhắntốtxấugìcũngxuấtthântừconcháuquanlại,tuyrằngđốixửbấtcôngvớiconcáimộtchút,nhưngthậttìnhcưngchiềuTốngThiVăn.Lạikhôngnghĩđếnbàấylạicóthểhoangđườngđếnmứcnhưthếnào.

TốngQuảngUyênbáitạmbiệtvớiHạlãogia,rồiđưaHạUyểnvàTốngSơChiêulênxengựa.

HạUyển:“Tavàconlàngườimộtnhànênmớinghiêmkhắcvớiconnhưvậy.NhưngkhôngthểnàohàkhắcgiốngnhưthếvớiTốngNhịnươngđược.Nhịnươngvẫnluônởtạikinhthành,khôngcóphụthânởbênnênTướngquânvẫncósựáynáyvớiconbé.HắnngheđượclờinóixấucủaconvềNhịnươngthìtấtnhiêntronglòngkhổsở.Concóthấyvẻmặthắnhômnaykhông,đứanhỏnàythậtlà”

LúcnàyTốngQuảngUyênmớicócơhộichàohỏi,ôngtiếnlênnói:“Tướngquân.”

HạUyểnbìnhtĩnhnói:“Khôngthânđượcthìkhôngthânđượcđi,chỉcầnconhòathuậnvớiCốgialàđược.Tưdicủaconlàngườinhãnhặnthiệnlương,sẽkhônggâychuyệnvớicon.HơnnữaCốNgũlangcũngyêuthươngcon,sẽđốixửvớiconrấttốt.TađãnóichuyệnvớiTưdiconrồi,sẽchocácconnhanhchóngthànhthân.”

HạUyển:“Dạ.”

HạUyểndứtkhoátcúiđầuăncơm.

ĐoànngườiHạUyểnlầnlượtđivàotrongphủ,TốngSơChiêugâncổhôlớn:“Ngoạitổphụ!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 52: Mẫu tử

HạUyểnngheđượcthìvừakhócxonglạicười,bàdùngmubàntaylaunướcmắtnói:“Congầychỗnào?Cònbéolênkhôngít.”

Tôitớbưngchénđũalạiđây,“À,Tốngphunhân……”

Hạlãogianói:“Nóbịchènépđếnhỏngrồi.Concứcoinhưnónóibậy,tùytiệnnghemộtchút,khôngcầnđểởtronglòng.”

TốngQuảngUyêncómộtviệnriêngchomình,chỉlàdongàythườngkhôngcóngườinênhômnaymớiđượcdọndẹpsạchsẽ.

TốngSơChiêu:“Không,khôngphảicáinày.Bêntrongcũngchútchuyện.”

Nàngcònchưađibaoxađãthấybóngngười.Cóthểthấyđượcđốiphươngđãchờởnơinàytừsớm.

[1] Mặc dù Hạ phu nhân đã nói với tôi tớ trong nhà gọi bà là Hạ lão phu nhân nhưng tác giả không đổi cách xưng hô khi dẫn truyện, vẫn gọi bà là Hạ phu nhân như từ đầu nên mình cũng sẽ giữ nguyên như vậy. Ngoài rathì tác giả cũng ít khi nào gọi Hạ Uyển là Tống phu nhân (ngoại trừ người ngoài sẽ gọi là Tống phu nhân), chỉ trực tiếp gọi là Hạ Uyển nên mình vẫn theo y như tác giả gọi, nên đôi khi thấy hơi kỳ vì gọi thẳng tên nhưng lại là người có vai vế cao (bà).

TốngQuảngUyênkhôngđáp.Ôngnhướngmi,đốimặtvớiánhmắtcủaTốngThiVăn,ôngnhíumàynói:“NhịNương,charấtthấtvọngvềcon.”

TốngQuảngUyêncườinói:“Đểconbénóiđi.Nàngxembộdángnàycủanókìa,đúnglànhịnđếnmứckhóchịu.”

TốngQuảngUyênbấtđắcdĩcười,ônglạinói:“Vốndĩbàấykhôngthíchnàng,ngàymainàngcũngkhôngcầnđithỉnhanbà.”

Hạlãogianói:“Đãđilâunhưvậy.”

Hạphunhân:“Connóibậy.Trướckiataômconvàolòngthìnặngtrĩu.”

TốngSơChiêutủithânnói:“……Đượcthôi.”

Phụtửômnhau,Hạlãogiađưađôibàntaytovỗnhẹsaulưngbà,vừaanủicũngvừaáynáy.Ôngnói:“Viphụthậtcólỗivớicon.Từkhiconđirồithìtamớipháthiệnmìnhđãrấthàkhắcvớicon,muốnbùđắpchoconnhưngconđãkhôngcònởđây.Dĩvãngngheđượclờigiậnhờncủaconmàkhôngnhậnra,đếnkhitrongnhàchỉcònlạihaingườichúngtathìtamớihiểuđượcconđãcôđơnnhưthếnàolúccònbé.

Trênmặtôngkhôngcóbiểuhiệngì,nhưngngóntaytrênđầugốibuộcphảithulại,tronglòngtứcgiậnbừngbừng.

Hạlãogiavừavộivừađaulòngnói:“AidađángthươngchoChiêuChiêu.Mauđivàotrongngồi,mautiếnvàođi.Biếtcáccontớinêntacốýmờihaingườiđầubếplợihạinhất,đãsớmchuẩnbịxongđồănrồi.”

HạUyểnnói:“Tấtnhiênrồi.”

Hạlãogiakháchkhívớiông:“Hiệngiờtađãkhôngphảilàtướngquân,cùnglắmchỉlàmộtônglãotầmthườngmàthôi.Ngươicóthểgọitùyý.Nào,maungồi.”

Hạlãogianói:“Lúcấyépconrờiđilàtìnhhìnhbấtđắcdĩ,lúcnàyconbằnglòngtrởvềthìtốtrồi,trởvềthìtốtrồi.”

TốngSơChiêu:“LàchuyệnvìsaoconphảidọnraTốngphủ,conmuốnnóichorõ!”

TốngSơChiêunằmngoanngoãn,nàngthởdài,nói:“Conđềunóisựthật.Nếunhưbọnhọkhôngchọcđếnconthìconcũngkhôngmuốnlàmđếncùngnhưvậy.Chínhngườicũngthấyhômnayrồi,bộdángcủaTốnglãophunhânchínhlàkhôngmuốnđểyênchocon.Nương,conthậtsựkhônghòahợpđượcvớingườiTốnggia,đặcbiệtlàTốnglãophunhân.”

HạUyểnnói:“Khôngcó.”

TốngSơChiêuvuốtmubàntaymình,nàngnói:“Conthậtsựmuốntốcáo!NếunhưconkhôngnóirathìlúcquayvềTốngphủ,bọnhọcũngmuốnkiệntụng,đếnlúcđóthìconkhôngcómộtcơhộinàođểkhiếunạicả.Connóiởchỗnàythìcòncóngoạitổphụlàmchứngchocon!”

HốcmắtHạUyểnướtlên,bàlắcđầu.

HạUyểncườinói:“Vậyconmuốnđiđâu?Cóphảimuốnmangtheonươngcùngđihaykhông?”

HạphunhânpháthiệnHạUyểnkhôngoánhậngìthìtronglòngbàvôcùngvuimừng.BàcứnắmlấyHạUyểnkhôngmuốnbuôngtay,kéonữnhingồibêncạnhmình.

TốngSơChiêu:“Sựviệcgìcũngcóhaimặt.Phụthânnghenhiềumộtchútthìmớicóthểphânbiệtđúngđếntộtcùngaiđúngaisai.Hơnnữa,hômnayTốnglãophunhânđãnhắctớiTốngNhịnươngtrước,concũngbịbàấynhắcnhở,thếnênconcóchuyệnmuốnnói.”

Hạlãogiahỏi:“Concótráchtakhông?”

Nànghuyênthuyênnóichuyệnkhôngdứt.

Tốnglãophunhântứcgiậnnói:“Connghĩsao?CónêndạydỗTốngTamnươnglạichotốtchưa!”

HạUyển:“Đóđãlàchuyệnbaolâurồi?Khiđóconvẫnchỉlàmộtđứabé.”

TốngQuảngUyêncườikhổnói:“Nênnhưthế.Nếunhưkhôngnóirõ,đểchobọnhọchịuchútđaukhổ,sợrằngsẽchẳngainghĩmìnhcólỗisaicả.”

SắcmặtTốngThiVăntáinhợtngồiởđốidiệnông,từkhóemắtquansátbiểuhiệncủaông,khôngdámnóiralờinào.

HạUyểnthayđổinétmặt,bàbuôngTốngSơChiêurarồiđilêntrướckêumộttiếng:“Phụthân.”

Hơnnữakhiôngbônbakhắpnơi,đãtừngtậnmắtthấykhôngngườibởivìtintưởngmùquángvàothaphươngthuậtsĩmàcuốicùnglạirơivàocảnhcửanátnhàtan,nênôngrấtesợchuyệnnày,tránhcònkhôngkịp.Hơnnữachínhmìnhlạilàmộtvịvõtướng,giếtngườivôsốtrênsatrường,nênôngrấtkiêngkịnóiđếnquỷthầnnàynọ.

HạUyểnđưaTốngSơChiêuđi.

TốngQuảngUyênmímmôi,kéoramộtgươngmặttươicườithậtkhócoi.

Hạlãogianhìnôngtrongchốclát,kếtquảlờinóiđếnbênmiệnglạitrởthànhkhôngnóigì,chỉnhấpmộtngụmđemrượuđểnuốtxuốngsựbuồnbực.Ôngthanthở:“Vốnnghĩrằngcóthậtnhiềulờimuốnnóivớingươi,nhưngkhithấyngươithìtalạikhôngbiếtnênnóicáigì.”

HạUyển:“Dạ.”

Nàngthấymẫuthânởtrướcmặtngoạitổmẫurấtngoanngoãnnghelờithìcảmthấybuồncười.

HạUyểnấnnàngxuống,nói:“ChiêuChiêu,khôngcầnlàmchoTướngquânkhóxửnhưthế.”

HạUyểnnói:“Dọncáigìmàdọn?Ítnhấtphảiđợitiếntếlúcđôngchíhiếntếquađimớicóthểdọn.Trongkhoảngthờigiannày,conphảiởTốngphủchota,tránhchobịngườikháccóchuyệnđểbàntánvềcon.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hạlãogiamiễncưỡngbuôngngườiđóra,thìđãthấyHạphunhânbayranhưmộtmũitên,thôbạoômlấyHạUyểnvàotronglòngmình.

TốngSơChiêuchạyđếnbênngườiTốngQuảngUyên,nàngnói:“Conkhôngcótranhcãigìvớinàngta.ConđãdọnrangoàirồimànàngtacóchủđộngđưarayêucầumuốnconlênnúiThiếuLăng.Conđithìkếtquảlànàngtamuốnkêuđạosĩtrênnúibắtcon,nàobiếtđượcrừngtrênnúirấtdàyđặcnênkhinàngtatiếnvàothìkhôngrađược,còntựdọachomìnhsợhãi.ConvớitiểuHuyệnchúacùngnhauđivàorừngcứunàngta,nàongờcònrớtxuốnghố.”

TronglòngTốngQuảngUyêncósựtứcgiận,khônghềđểbụngnếunhưcóthêmchuyện,ôngnói:“Connóiđi.”

Hạlãogianói:“Trẻnhỏcóthểtừtừdạydỗ.TốngTamnươngchưatừngnghechuyệnmêtínvềquỷthầntrướcđây,cólẽnóbịngườitamêhoặcnhấtthờithôi.Ngươitrởvềnóichuyệnvớinómộtchút,lạikhuyênnhủmộtphenthìsẽổnthôi.”

TốngSơChiêubẻngóntaytínhmộtchút,nói:“Phóthúcnóiconcóthểđivàokhuvựcsănbắn,ngàycũnggầnlắmrồi,chẳnglẽlàmấyngàynữasao?Concóthểrờiđisaukhithamgiavàobuổisănbắnhômđókhông?Nhưngđểchochaởlạimộtchỗnàythìcóphảiquáđángthươngchongườikhông?”

Haingườivừanóichuyệntrờinamđấtbắcvớinhau,vừagiúpnhauxáchnướcrửamặt,sauđócùngnhaunằmxuốnggiường,tiếptụcnóichuyệnphiếm.

TốngSơChiêuđứngởmộtbêncườingâyngô.

TốngQuảngUyênnói:“Nếunhưconmuốndọnrathìchacũngkhôngcóýkiến.”

TốngSơChiêu“Dạ”mộtcâu,nàngngẫmlạilạitiếptụccười:“Ngườivàchađãtrởlại,conkhôngcầnsợhãicáigìởkinhthành,lạilàbávươngChiêuChiêu.”

………………………

TốngSơChiêuđẩyHạUyểnnói:“Nương,ngườiđãtừngthamgiabữasănthúnhưvậychưa?Nương?”

TốngSơChiêunói:“Dùsaoconcũngkhôngcósai.Concũngkhôngcódọanàngta,cũngkhôngcóđánhnàng,tấtcảđềudonàngtatựdọachínhmìnhlàmchongãbệnh.”

HạUyểngậtđầunói:“Được”

Trongbữacơmnày,mấyngườiHạgiathìănđếnvôcùngvuivẻ,cònTốngQuảngUyênthìlạicótâmsựnặngnề.Bởivìkiêngkịảnhhưởngđếncảmxúccủaôngnênsựhưngphấnnàyđượcmọingườibiểuhiệnthậtsựkínđáo.

YếthầuHạlãogiadichuyển,ôngnóibằnggiọngkhànkhàn:“Đãvềrồi.”

TốngSơChiêugậtđầu.

HạUyểnvỗnàngnói:“Nằmxuống,lạiồnàocáigì.”

Saukhiăncơmxong,Hạlãogiakhônghềngăncảnbọnhọ.Ôngtựmìnhđưabọnhọtớicửa,trướckhibọnhọđithìôngvẫncònlưuluyếnkhôngrời,dặndòHạUyểncóthểđếnđâybấtcứlúcnàonếunhưHạUyểnrảnh.

Nghĩđếnđây,sắcmặtcủaôngcàngthêmđennhưmực.

TốngSơChiêulạinhấctay,HạUyểnnói:“Concònchưanóixongsao?Conmuốnphụthânmìnhăncơmkhôngngonà?Khôngthểchờcơmnướcxonglạinóiđượcsao?”

Nàngchờmọingườiổnđịnhlạicảmxúcmộtlátmớimởmiệngnói:“Conmuốnăncơm.Conđãuốngmộtbụngnướcởcổngthànhlúctrưarồi.”

TốngSơChiêulạikểchuyệnlúctrướcHạlãogiatặnglễlạibịTốnglãophunhântựmìnhlấyngang,sauđólạiđưachonàngđồcũđểsửdụng.Ngaycảcáisâncũnátcũngđượcnàngthuậnmiệngnóiluônmộtthể.

Hạlãogiavươntayvềphíabà,HạUyểncười,tiếnlênômlấyông.

TốngSơChiêudùnghếtsứcmìnhnói:“Conmuốncáotrạng!”

HạUyểntrựctiếpdùngđũađánhnàng,rahiệuchonàngđừnglộnxộnnữa.

TốngQuảngUyêncườinói:“ÍtnhiềugìnhờHạCôngđềbạttrọngdụngthìmớicóTốngmỗngàyhômnay.HạCôngxemtanhưconruột,tacũngkínhHạCôngmộtly.”

NàngkêukhôngngừnglàmchoHạUyểnkhôngcòncáchnào,bàchỉcóthểnói:“Khôngcó.Khiđóbệhạđãbắtđầucầutiênvấnđạo,toànbộbãisănđềumùmịtkhóilửa,lạicóngườixảyrachuyệnnênphụthânkhôngchophéptathamgia.TangheTướngquânnóinaybãisănnàyrấtvui,cônươngcũngcóthểđi,concóthểtớiđókhôngcầnlolắng.“

HạUyểnimlặngmộtlátnhưngvẫnkhôngnhịnđược,bànhắcnhở:“Trongkinhthànhcórấtnhiềungườilắmmồm,dùconkhôngquantâmthìcólẽCốNgũlangcũngsẽđểý.Córấtnhiềuconcháuđạithầntớibãisăn,conlàmgìcũngnêncẩnthậnmộtchút.”

TốngQuảngUyênlạinhìnvềphíaHạUyển,nói:“Mẫuthântaởtrongphòng,chỉsợbàấyđangnổinónglúcnày.Đểtránhphiềntoái,xinnàngtạmthờitrốnmộtlát.”

TốngQuảngUyênthảlỏngcơbắp,nóingượclại:“Concónghe.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

TốngSơChiêuhậmhựcnói:“Vậysao.”

Hạlãogiachỉvàoôngnói:“Ngươixem.Ngươiđãkhôngcònlàtiểubinh,làthủhạcủatanữa,thếmàkhôngthayđổiđượcthóiquennày.”

HạUyển:“Chàngcũngnênsớmnghỉngơimộtchút.Hômnayđãmệtmỏirồi.”

TốngQuảngUyênnói:“ChiêuChiêu,convànươngconđivềtrướcđi,tađixemnhịtỷcủacon.”

CuốicùngHạphunhâncũngkhôngnhìnchằmchằmmãnhliệtvàoHạUyển,lúcnàyđãphảnứnglạinênbàchỉvàochínhmìnhnói:“Saunàykêutalàlãophunhân,Hạlãophunhân!UyểnUyểnđãtrởlại!Haha!”

Nghethấythế,sắcmặtcủaTốngQuảngUyêncứkhôngngừngthayđổigiữabamàuhồngtrắngvàđen,thiếuchútnữalàcảngườiôngđãbùngnổ.

“Cáigì?Tìmđạosĩtrênnúibắtcon?”CóvẻnhưTốngQuảngUyêntứcgiận,“Tốnggiatacũngkhôngtinnhữngchuyệnmaquỷnày!”

Chú thích

TốngSơChiêubòdậynói:“Thậtvậychăng?Đúnglàthậttốtquá!”

NămđóTốngQuảngUyêncũngtrảiquanhữngngàyPhúcĐôngLaicóquyềnthếngậptrời.ÔnglàthủhạtàigiỏidướitayHạlãogianêncũngbịtưduycủađámngườiHạCôngvàCốQuốccôngảnhhưởng,rấtcămthùnhữngcáchlàmđườngngangngõtắtnày.

BiểucảmcủaTốngQuảngUyênnghiêmtúchẳnlên,ônghỏi:“MẫuthânnóiNhịNươngbịbệnh,cuốicùngthìchuyệnnhưthếnào?Conlàmầmĩkhôngthoảimáivớinó?”

TốngQuảngUyênvộivànggiơlyrượulên.

HạUyểnvàTốngSơChiêucùngnhauởtrongmộtgiannhàkềbên.Lúcnàytrongphòngđượctrangtrírấtấmcúng,chăngagốiđệmvừamớiđượcphơinắngxong.CuốicùngHạUyểncũngrảnhrỗi,bàhỏiTốngSơChiêukỹcàngvềnhữnggìđãxảyraởkinhthành.

Hạphunhânnói:“Congầyđi,lúcnàyđãgầyđi.Trướckiasờtrênngườiconthìtoànthịt,hiệngiờthìtoànxươnglàxương.”

HạUyểnkhôngmuốnquantâmđếnnàng,càngquantâmđếnnàngthìnàngcànghănghái.

“Conkhôngngủđược.”TốngSơChiêucườihahảkhôngngừng,nàngnói,“Concóthểnhanhchóngdọnđikhông?Khinàoconcóthểdọnrangoài?”

HạlãogiavẫncóđiềuhổthẹnvớiTốngQuảngUyên,ôngnói:“Việcnàydotalàmkhôngổnthỏa,lúcấytatứcđếnmứckhóthởnêncũngkhônggiữthểdiệnchobọnhọ.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

TốngSơChiêu:“Nươngsẽđitheoconsao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

XengựamauchóngđếnTốngphủ,trướccửaphủtreođènlồng,ngườihầuthìđứngbênngoài,đangchờbọnhọ.

Hạphunhânnghethếthìvuimừng,bàgậtđầunói:“Bưngđồănlênđi!UyểnUyển,cácconđóibụngchưa?Ngồixengựalâunhưthế,hẳnlàmệtmỏiđúngkhông?”

TốngQuảngUyên:“Thuộchạđềubiết.”

TốngSơChiêunhìnmộtvòng,giơtaylênnói:“Cácngườikhôngcóchuyệnmuốnnóinhưngconthìcó,concóthểnóikhông?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 52: Mẫu tử