Thâm Tàng Bất Lộ
Thối Qua
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 48: Phó thúc
Hạlãogiakhôngđáp,chỉkéoPhóTrườngQuânlạidặndòmộthồi:“Tagiaonóchocon,concẩnthậnmộtchút,đừngcólàmnóngã.”
“Thìratêntiểutửnàychơitròlạtmềmbuộcchặt!”Hạlãogiabỗngnhiênhiểuramọichuyện,“Tâmtưcủanóđúnglàthâmsâu!Khôngphảilàngườitốtlànhgì!”
PhóTrườngQuânngừnglạiởphíatrước,ôngxoayđầulạinói:“Chỉcầnconcóthểđoạtđượcquảcầutrêntaytathìtasẽnóichocon.”
TốngSơChiêukinhngạcnói:“Ngườicòncùngchơivớimẫuthânsao?Bàấychơinhưthếnào?Vìsaolạikhôngcùngconchơicáinày?Concũngkhôngbiếtnươnglạithíchtròđánhcầu.”
Hạphunhân:“……”
PhóTrườngQuânđộtnhiêngiànhquảcầutrướcmặtnàng,dẫnđầuxôngrangoàitrênlưngngựa.
PhóTrườngQuânnói:“Cảmơnconnhưngmàkhôngcầnđâu.Mỗingườitướngsĩcủatađềulàngườitàiba,khôngđếnmứckhôngcótathìkhônglàmđượcchuyệngìcả.”
“Cũngđượcthôi.”TốngSơChiêunói,“Ngàythườngnươngcũngkhôngcóđánhcon,tạivìconsợngườiđaulòngchonênmớikhôngmuốnhỏi.Dùnươngrấtítkhinhắcđếnchuyệnởkinhthànhnhưngmàconlạimuốnbiết.”
PhóTrườngQuânthấynànglàmmặtkhổsởchỉtrongnháymắtthìkhôngkhỏicườithànhtiếng.
“Được,được.”PhóTrườngQuânthúcngựađitớiđiluihailần,“Tớiđây,cũnglâurồitacũngkhôngchơimãcầu,thậtmuốnbiếtđếntộtcùngthìconcóbaonhiêulợihại.”
PhóTrườngQuânhỏi:“Conthíchcưỡingựa?”
Hạlãogiabịbachữ“nhàchúngta”làmchovuivẻramặt,ôngnói:“Nhữngngườitrongphủnàykhôngbiếtquánhiềuvõcông.Dùcósứcmạnhtuyệtvờinhưnghọlạikhôngbiếtcáchthusứclại,khôngthểchơivuivớiconđược.Đểtađigọingườilợihạiđến.”
ĐừngnóiPhóTrườngQuânsẽthậtsựchorằngnhưvậyđấy?
TốngSơChiêuđươngnhiênnói:“Tạivìconsợbịđánhđó.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
TốngSơChiêugiơcâygậyđánhbónglênthậtphóngkhoáng,nànglato:“Tiểugiaconđâychưatừngsợmộtaiởbiênquan.Nhữngtiểubốivôdanhthuadướigậycủaconkhôngmộtngànthìcũngmộttrăm!Ngườiđừngtưởngconthậtsựsợngười.”
Ngườibênkiacaolớnhơnnàngrấtnhiều.Khiôngtrútbỏtháiđộthùđịch,trởnêntrànđầysựtừáithìTốngSơChiêulạicómộtcảmgiácquenthuộckhôngthểgiảithíchđược.
ÔngchỉthảnnhiênừhửmộttiếngrồirahiệuchoTốngSơChiêuđitheomình.
Hạlãogiabướctớiluitrướcgiườnghaibabước:“Chuyệnnày…Rõrànglàcógìđókhôngbìnhthườngđây.TanghĩbởivìnókhôngtớichonênChiêuChiêumớiphảimòquakia.”
Banđêm,Hạphunhânđangngủsaybỗngbịđánhthức,khuônmặtphóngđạicủaHạlãogiahiệnratrướcmặtbà,ôngnhănnhó,vẻmặtthảmthương.
Hạlãogiangồixuốngbêncạnh,ôngvỗlênđùimình:“Nótrèotườngđirangoài!”
TốngSơChiêulạilầnnữakêulên:“Phóthúcơi……”
Ngoạitổphụnànglậptứckhoera:“Cóthể!Nươngcontrướckiathíchđủtròtrêntrờidướiđấtnêncũngthíchchơitrònàyởnhà,cònđậpphákhôngítđồtrongphủ.Mỗilầntavềnhàlàngoạitổmẫuconcứphànnànvềchuyệnnày,kêutanhấtđịnhphảidạydỗnươngconchothậttốt.Mỗikhinươngconquaytrởvềđềunhậnsaivớivẻmặtxámxịtnhưngvừaquayđầuthìđãvứtmọithứkhỏiđầu,làmchongoạitổmẫucontứcgiậnquáchừng.”
TronglòngHạlãogiađắcý,ChiêuChiêuà,tấtnhiênphảilàngườilợihạinhất!
Mớichạngvạngvẫncóấntượngtốtvớingườikhác,cònchưađếntốithìđãthayđổisuynghĩ.
TốngSơChiêu:“……”Saothúclạicóthểnhưvậy?
“Nươngkhôngcóđánhconđượcchưa?Convừamớigạtthúcthôi,nươngkhôngcóđánhcon!”TốngSơChiêunói,“Lúcconphạmsailầmthìnươngghétbỏconlàthậtnênmớichoconmặcmấybộđồxấuxí.Làconcốýnhườngngười,saocóthểnóilàsợđượcchứ?”
TốngSơChiêurùngmìnhmộtcái.
SựchúýcủaTốngSơChiêuđãbịdờiđitrongnháymắt,nàngkinhngạcnói:“Còncóthểchơiđánhcầutrongnhà?!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
PhóTrườngQuân:“……”Thậtsựlàhếtcách.
Mãichođếnkhinàngtrởvềbìnhan,Hạlãogiamớidámnằmxuốngnghỉngơi.
TốngSơChiêucảmđộngnhìnngoạitổphụ.ĐượclàmconcháutrongnhàHạphủđúnglàquáhạnhphúcđimà.Cứbuôngthảnhưvậysao?
Trời–TốngSơChiêuthầmthanmộttiếnghốihận.
“Khiđótabậnrộnchuyệncôngvụ,nàorảnhrỗiđểcùngchơivớimẫuthâncon?”Hạlãogiacúiđầuthởdài,nói,“Hơnnữatínhtìnhtakhiđócũngkhôngtốt,đôikhilạinónggiậnvớimẫuthâncon,nênconbécũngkhôngthíchởchungvớita.”
TốngSơChiêucườinói:“Cóthểlợihạibaonhiêu?”
Hạphunhânngồidậycùngvớitiếng“Cách”,bàduỗitaymuốnrútkiếm,nóivớigiọngkhiếpsợ:“Cóthíchkhách?!”
HạlãogiađávàoPhóTrườngQuânvớisựtứcgiận–đâylàđedọa!Hoàntoànlàđedọaconbé!
Hạlãogiavẫnbấtbình,ôngnghiếnrăngnghiếnlợi:“LàdotêntiểutửCốgiađãdạyhưconbé,trướckiaChiêuChiêuđâucótrèotường!”
Cảmgiáckinhhồnbạtvíahằngngàythếnàythậtkhóchịu,vínhưbâygiờ,Hạlãogiathiếuchútnữađãkhôngdậyđúnggiờvàosánghômsau.Tấtcảđềuvìniềmtin“TasẽcùngcưỡingựavớiChiêuChiêu”đãchốngđỡchoông.
NàngdùngthânphậnCốPhongGiảncũnglâuchonênmỗikhinhìnthấyPhóTrườngQuânthìkhôngngănđượcsựsợsệtvàchộtdạ.
Hơnnữa…dườngnhưmỗikhinàngmắclỗithìđềubịPhóTrườngQuântómđược.Ngươinóixemcóphảidobáttựkhônghợpkhông?
PhóTrườngQuânbậtcườinói:“Khótráchnươnglạiđánhcon.”
TốngSơChiêutrămtriệulầnkhôngnghĩtớicáitìmnàycủaHạlãogialạikéocảPhóTrườngQuântớiđây. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hômnayđặcbiệtkhôngmangtheođaotớiđây,đươngnhiênôngcảmthấyTốngSơChiêusinhraởbiênquanthìsẽkhôngsợđaokiếm.
Hạphunhânngápmộtcái:“Gặpmặtchỗnàochảđược?Cũngđâucókhácbiệtgì.”
HạlãogiathấyTốngSơChiêuđộtnhiêntrởnênlúngtalúngtúngthìnghingờ,ôngquétmắtvềPhóTrườngQuân,chấtvấnôngấy:“CóphảiconđãlàmChiêuChiêucủatasợkhông?”
Tácgiảcólờimuốnnói:
Cưỡingựavẫncósựnguyhiểmrấtlớn,chodùlàtaysànhsỏinhưTốngSơChiêuthìcũngcólúcgặptainạnngoàiýmuốn.Nhưngmànàngnhanhnhẹn,chỉcầnkhôngbịvóngựađáthẳngvàongườithìchỉcầnnghỉngơihaingàyđãcóthểkhỏihẳn,cònHạlãogiathìlạikhác.
“Nócòncóthểtớichỗnào?”TâmcancủaHạlãogiarunrẩy,“CònkhôngphảiđitìmtiểutửCốgiakiasao?”
Đóchínhlà……
PhóTrườngQuânnói:“Nếunhưconmuốnhỏithămchuyệncủanươngmìnhthìnêntựmìnhhỏinươngconmớiđúng.”
“Aida,nếunhưthậtsựcóchừngmựcthìsẽkhônglàmchuyệnnhưvậy.NgaytừđầutakhôngnênthảchotêntiểutửhọCốkiađivào.ChiêuChiêucủatalàđứabéngoanvậymàbịnódạyhưthànhthếnày!”Hạlãogiaxoađầuhỏi,“Đúngrồi,cóphảigầnđâyCốNgũlangcũngkhôngcònghétớiđâyđúngkhông?”
………….
Haingườitổtônbắtđầukháchsáovớinhau,đểchoconngựađứngđìuhiutrongsân.
TốngSơChiêutứcgiận:“ẤyPhóthúc,Phóthúc!Ngườitừtừchờconvới!Ngườicũngchưanóichơinhưthếnàomàđãphátcầutrướclàsao?Ngườichơiăngian!Conkhônghỏinữalàđượcchứgì?”
“Nươngconsẽđánh?”PhóTrườngQuânnghiêngđầunhìnnàng,ôngsuynghĩmộtlátrồihỏi,“Vậythìconnghịchngợmđếnmứcnhưthếnàođây?”
Hạlãogiathấynàngdừnglạivàchỉnóichuyệnvớimình,ôngcảmthấyrằngmìnhđãquấynhiễusựhàohứngcủanàngnênôngcũngtựtráchmình.
Hiểulầmrồi!Thậtranàngcũngkhôngđồngýlắmđâu!
PhóTrườngQuânsuynghĩ,cònđưaramộtcụcườithânthiệnvềphíaTốngSơChiêu.
Ôngdẫnđầuđirangoài,TốngSơChiêuthìbướctừngbướctheosauông.
“Aivậyạ?”TốngSơChiêunói,“Khôngphảitrongnhàchúngtacónhiềungườibiếtvõhaysao?Thậtragọibọnhắntớichơivớiconcũngđượcmà.”
Hạlãogiadậmchân:“Tanghelénlúcnào?Khôngphảichuyệnnàytacũngkhôngbiếtsao?”
LúcđầuHạphunhânbịdọađếnmứchồnxiêupháchlạcnênbàhừmộttiếng:“Chỉlàtrèotườngmàthôi.”Vậymàcũngchuyệnbéxéto.
Hạlãogiađộtnhiênnhớtớimộtchuyện,ônghỏi:“Vậyđểngoạicôngtìmngườitớichơicùngcon??”
CũngmaykhôngbaolâusauthìTốngSơChiêuđãtrởlại.Lúcđicódạnggì,khitrởvềvẫnlàcáidạngđó.Hơnnữacònthấytâmtìnhcòntốthơnkhôngít.
TốngSơChiêuquayđầuvừalúcbắtgặpánhmắtcủaPhóTrườngQuân.
Hạlãogianói:“Kêucontớichỉđểchơivớiconbé.Chỉcầnconlàmchonóvuivẻlàđược.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
PhóTrườngQuânbuồncườihỏi:“Cóphảiconsợtanênkhôngmuốnchơicầuvớitahaykhông?”
Ôngcũngquenmặcquầnáomàuđen,ngàythườngcũngmặcnhưvậy.Màkiểudángquầnáonàycũngbìnhthường,thíchhợpđểcưỡingựa.
Hạphunhânnóithầm:“Đâylàchuyệnmàônglàmnhiềunhấtmớiđúng.”
Điđếnchỗkhôngcóngười,TốngSơChiêuchạyđếnvịtrísongsongvớiPhóTrườngQuân,nànghỏilấylòng:“Phóthúc,quanhệtrướcđâygiữangườivànươngconrấttốtđúngkhông?”
TốngSơChiêutòmòhỏi:“Vậyailàngườicùngchơiđánhcầuvớimẫuthâncon?NhìnCốphunhâncũngkhônggiốngnhưngườithíchtrònàynha?”
……NhưngmàChiêuChiêunhàônghoàntoànkhôngđịnhcùngchơivớiông.
*Trònàygiốngnhưtròpolohiệnnay,cầmgậyđánhvàoquảcầukhicưỡingựa.CònđượcgọilàMãcầu(马毬)
Lãonhânnày,ôngkhôngbiếtrằnghầuhạôngkhókhănnhưthếnàođâu.
TốngSơChiêu:Làngoạicôngépconchơi!!
Chương 48: Phó thúc
TốngSơChiêunói:“Nhưngmàkhôngphảithúclàngườiởkinhthànhhaysao!”
Hạphunhânnói:“Haylànóbiếtđượcôngchongườiởbêncạnhnghelén?”
PhóTrườngQuâncảmthấyquáilạvìTốngSơChiêulạisợông,ôngtựthấymìnhluôncótháiđộrấtnhãnhặnvớiTốngTamnương.
Hạphunhânvỗlêntránông,đẩyôngra,bàbựcbội:“Ônglàmcáigìvậy!”
PhóTrườngQuânvẫnkhôngtỏvẻkhôngvuivìmìnhbịgọiđếnđâychỉđểchơivớimộtđứatrẻtrongnhà,ôngvẫnbìnhthảnhỏi:“Chơiđánhcầusao*?”
Hạphunhân:“Nótớithìôngnóinó,nókhôngtớithìôngcũngnói.”
TốngSơChiêucưỡingựamộtmìnhđivòngquanhHạphủ,đitớiđiluibavòngtừtrướcsân,mỗilầnnhìnthấybóngdángconglưngkhôngvuicủaông,tronglòngnàngcũngrấtkhóchịunênđànhthôichơi.
TốngSơChiêulậptứcphủnhận:“Làmgìcóchuyệnnhưvậy?Conlàdạngngườinhưvậysao?Conchỉquantâmđếnthúcmàthôi.”
LúcHạphunhânđiravìnghethấycótiếngđộng,thìđúnglúcnhìnthấymộtcâygậydàiđangthôbạoxớitungmộtmảnhsâncỏ,cáitròmãcầunàyđãhấtđổhoacỏyêuquýcủabà,bànhấtthờitứcgiậnnói:“Tạisaolạichơitrònày?Ai?Aibắtđầu?Đirađâychota!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
VìthếTốngSơChiêuđànhphảiđáplạibằngnụcườigượng.
Bởivìánhmắtcủangườiđốidiệnluônnhìnnàngđầyáplựcvàdòxét.Tuykhôngcóácýnhưngcũngrấtkhóchịu,rốtcuộcthìnàngthậtsựcómộtbímậtđượcgiấutronglòng.
ÔngmangTốngSơChiêuđiđếnphòngchứađồ,đíchthânchọnrahaicâygậytronggócvàchoTốngSơChiêulựamộtcây.
Haingườiđitớichuồngngựa,PhóTrườngQuânđểchoTốngSơChiêuchọntrước.ĐươngnhiênTốngSơChiêusẽthíchconngựađượcnàngtựtaytắmrửahơn,cònPhóTrườngQuâncũngdắtmộtconngựararồixoayngườinhảylên.
Thậtsựquákhoatrươngrồi,dùsaoPhóTrườngQuâncũnglàhoàngthânquốcthích,làtrọngthầncủaquốcgia.Lúcnàycòncốýtớiđâychơivớinàng,làmchonànggiốngnhưmấykẻănchơitráctánghếtthuốcchữa.
PhóTrườngQuânrấtquenthuộcvớiHạphủ,thậmchíôngcònbiếtgậyđánhbóngđượcđểởchỗnào.
PhóTrườngQuânhạtầmmắt,biểucảmcũngtrầmxuốngmộtít,ôngnói:“Tacũngkhôngmuốnnhắctới.”
Ôngcúiđầukiểmtratìnhhìnhcủamình.
Hạlãogiavôcùngđaulòngnói:“ChiêuChiêu,conbé…khôngthấyconbéđâurồi!”
Trướckhirakhỏinhàthìôngcũngtắmrửarồi,trênngườicũngkhôngcómùimồhôi
TốngSơChiêugậtđầu.
“Khôngphảingườibậnrộnsao?Làmsaocóthểcùngchơiđánhcầuvớiconđược?”TốngSơChiêuchọnđạimộtcây,nàngnhỏgiọnghỏi,“Cóphảibởivìngoạitổphụépngườitớiđâykhông?Nếunhưngườikhôngnuốnthìcóthểtừchối,conhiểumà.”
TốngSơChiêukiênquyếttừchốilàmchoôngbịchémthêmmộtđaosaukhibịđảkíchvềvụtrèotườngtốihômqua.Lúcnàyôngnhưhấphối,tinhthầnkhônggượngdậynổi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.