Thâm Tàng Bất Lộ
Thối Qua
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 34: Ngâm thơ
Môinàngkhôkhốc,yếthầuchạylênchạyxuốnggấpgáp.
Màcũngkhôngthểhiểuđược.
ĐườngTriNhungồibêncạnhhắn,chốngcằmvớivẻmặtuểoải,nànglénnhìnsang.
CốPhongGiản:“……”
NhữnggìtrongmiệngTốngThiVănđềukhôngcómộtcâulàthật!CólẽtấtcảlờinóibậykhácvềTốngSơChiêucũnglàgiảnốt.
“Nếunhưnóinhìnnétchữđoántínhcách,thìTamcônươngchínhlàngườikhôngcâunệtiểutiết.”
[3]Lưu Bang: Lưu Bang là một trong vài người sáng lập triều đại trong lịch sử Trung Quốc có xuất thân từ giai cấp nông dân, một ví dụ nổi bật khác là Chu Nguyên Chương, người sáng lập triều đại nhà Minh (1368 – 1644). Trong giai đoạn đầu, Lưu Bang đã được biết đến với danh hiệu Bái công (沛公), với chữ “Bái” là đề cập đến quê hương của ông
ChẳngphảihắnsẽbịHạCôngnhắcđinhắclạitớichếthaysao?
TốngSơChiêucúiđầutrầmtưmộtlát,rồisauđóchọnbàithơmớinhấttrongtuyểntậpthơ.Trongthờigianngắnnhưvậy,cólẽCốPhongGiảnchưakịpdùngnóởbênngoài.
MớiđầuTốngSơChiêucònngheđếnmứcvuivẻ,đếnkhiPhạmSùngThanhmởmiệng,thìnànglạihơiluốngcuống.Sợngườithôlỗnàynóixong,ĐườngChươngLiêmsẽcóhứngthú,lạichoCốNgũlangđilênbiểudiễnkỹnăngđộcđáonângvạc[5]bằngmộttay. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thếnêntìnhcảmbêntrongbàithơnàymớimãnhliệtnhưvậy!Mớiuyểnchuyểnnhưthế!Lạicóthểchấnđộngthếnày!
TốngSơChiêuđangngâyngười,thìcáiđèngiấyđãđượcKimNgôVệđưađếnđặttrênbàn.Theosaulàbútvàmựccũngđượcđưatới,đặttrêntayphảicủanàng.
PhảnứngnàycủahắncànglàmchoĐườngChươngLiêmkhẩntrươnghơn.
“……”
DùĐườngChươngLiêmkêunànglàmthơ,nhưngTốngSơChiêucũngkhônglosợgìcả,dùsaoCốPhongGiảnđãsớmsắpxếpchuyệnnày.MàĐườngChươngLiêmlạikhôngmuốnlàmnàngkhóxử,nênchỉkêunàngtùyýpháthuy.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nànglạikhôngbiếtđâylàthônglệcủabuổiyếntiệcnàyxưanay.Đểvinhdựnhữngtácphẩmhaytrongyếnhội,nhữngcâuthơcóthểđượclựachọnvàtreoởnơibắtmắtnhất.Mộtđámvănnhânthườngtranhgiànhvịtríhạngnhấtnàyđểhơnthuanhauthểdiện.
ĐườngChươngLiêmcầmtrongtayxemmộtvòng,nhìnrõbứctranhtrêngiấy,hắncườinói:“TathấybứctranhtrêncáiđènnàyrấttươngxứngvớiýthơtrongbàithơCốNgũlangvừamớilàm.Tuykhôngbaolahùngvĩnhưtrongcâuthơ,nhưngcũngcóvàiphầntươngđồng.CốNgũlang,ngươinghĩnhưthếnàonếuđặtbàithơcủangươilênchiếcđènnàyvàtreonógầncửaravào?Mọingườithấysao?”
[2] Nguyên gốc làNửa chậu nước (有半桶水):Nghĩa bóng là người đó rõ ràng không có khả năng lắm, nhưng lại thích thể hiện.
CốPhongGiảnkhôngtỏýkiếngìvềĐườngTriNhu,làmnhưkhôngnghethấy,tayhắnvẫnđặtđầubútlôngxuống.Mãichođếnlúcviếtxongcâucuốicùng,hắnmớilưuloátthubút,đặtnótrởvềvịtrícũ.
NhữngthanhniêntrongnhómQuýVũĐườngđãtiếpthuđượckỹnăngthổiphồngcủatrưởngbối,nênnếunhưbọnhọmuốnkhenngườikhácthìsẽkhenđếnmứcxuấtthầnnhậphóa*,làmchongườitamátlòngmátdạ.
ĐườngTriNhunghĩnhưvậy,nênánhmắtnhìnvềphíaTốngThiVănđãcósựkhinhthường.
KimNgôVệđangchờlấyđènởbêncạnhcũngthuậntiệnnhìnthoángqua,pháthiệnramìnhcũngkhônghiểu,hắnmêmangngẩngđầu,rồicầmđènđi.
Xuấtthâncủahắncaoquýnhưnglạilậnđậntừnhỏ;bụngđầykinhluânnhưnglạikhôngcóchỗpháthuy;thôngminhhiểubiếtnhưnglạikhôngđượcyêuthương.
Banđầu,CốPhongGiảncũngrấtthíchbàithơnày,dùlàvầnhaydùngtừngữ,đềucómộtloạicảmgiácgãiđúngchỗngứa.Nhưngsauđómộtlúc,khitâmtrạngđãbìnhtĩnhtrởlại,hắnđọclạibàithơlạithấynhưmìnhđươnglàmravẻ.LúcnàylạibịTốngSơChiêuđọcmộtlầntrướcmặtmọingười,hếtlầnnàytớilầnkhácđượcphântíchtrướcmặtHoàngthượng,tâmtìnhcủahắnchỉcònsótlạisựkhóchịu.
ỞquândoanhbọnhọcũngcómấylãoNhosĩcáigìcũngbiết.Khibọnhọmuốnhuênhhoangthìtrướctiênsẽlàmnhưvậy,nhìnnhưcóloạikiêungạotừxươngcốt,cựckỳngầu.
ĐườngTriNhuchauđôimàythanhtúlại,rồilạiliếcmắtvềphíaTốngThiVăn.
TrướcgiờTốngThiVănrấtthíchnghebênngoàikhentàidanhcủamình.CólẽnàovìsợTốngSơChiêucheđisựnổibậtcủamình,mớisoạnramấylờinóidốiđángxấuhổnhưvậy? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
SaukhiTốngSơChiêuđọcxongbàithơ,nànglậptứcquansátphảnứngcủanhữngngườixungquanh.Kếtquảlànàngthấyaicũngphấnkhích–sựphấnkhíchmànàngkhôngthểnàolýgiảiđược.Biểucảmcủanàngcũngrấtphứctạp,khócóthểdùngnhữngtừđơngiảnđểdiễntả.
Cáiđèngiấyđidạomộtvòngtrướcmặtmọingười,làmchonhữngngườitrẻtuổicóthểxemrõràngởcựlygần,thếmàmọingườinhưongvỡtổ,trànlênxemxét.
Mượnnúisôngbaolahùngvĩđểlàmnổibậtlênsựnhỏbécủabảnthân,màcáchdiễnđạtcủacâucuốicùnglạinhưsựhậmhựccủathinhân.
Nhìnkhíchấtnày,dángvẻnàycủaTốngSơChiêu,cóchỗnàogiốngvớingườichưatừngđọcquasáchvởkhông?
[5]Cái vạc:
VìthếTốngSơChiêuvộivàngnóinghiêmtúcmấycâuthoáithác,tỏvẻchuyệnnàycũngkhôngnhưvậy,cùnglắmlàtùyhứnglàmvàicâumàthôi,khôngđángđểmọingườinghiêncứuđếnthế.
Maymắnthay,ĐườngChươngLiêmcũngkhôngcóhứngthúchomọingườibiểudiễntàinghệ.Hắnchờđếnkhimọingườitrởvềchỗngồi,kêuthịvệbênngườitreođènởnơidễthấynhấtđểsaunàyxem.
GiọngTốngSơChiêunhẹnhàngtrầmlắng,thơtừchảyratừmiệngnàngcókhípháchnhưtiếngvũkhírakhỏivỏ,rấtdễnghe.
[4]Phong vận: có trong từ điển Hán Nôm của Việt Nam mình.
ĐềubởivìtrướcgiờTốngThiVănámchỉvớinàngrằngTốngSơChiêudốtnátkémcỏi,nênnàngmớichorằngnhưthế.NàobiếtđượcTốngTamnươngcóthểviếtcuồngthảo.Phảibiếtrằngcũngkhôngdễdànggìđểđượcđámthanhniêntựcaotựđạiphíađốidiệntánthưởng.”
Chương 34: Ngâm thơ
HômnaynàngtađếnđâyvìCốNgũlang,khôngnghĩrằnglạicóviệcngoàiướcmuốnlúctrước,nênbịCốNgũlangrăndạymộtphen,thếnênlúcnàyđãkhôngcònhứngthúgìvớibữayếntiệcnàynữa.Tronglòngnàngtavôcùngchuaxót,hoàntoànkhôngchúýđếnchuyệnhaingườinàyânáitrướcmặtmình.
TốngSơChiêuphủiphủitrobụikhôngtồntại,rồiđứngdậy.
TronglúcTốngSơChiêuđangâmthầmsuyđoántâmtưcủaCốPhongGiản,ánhmắtcủaĐườngChươngLiêmđảoquabốnphía,sauđólạivuimừngđứnglên,chỉvàomộtchỗnói:“Lấycáiđènlạiđâychotrẫm!”
https://vi.wikipedia.org/wiki/V%E1%BA%A1c_(v%E1%BA%ADt_d%E1%BB%A5ng)
NhưngngheđượcđámvănnhânQuýVũĐườngtônsùngnhưvậy,nêncũngmangtheovinhquangđểtiếplời,dẫuhắncũngkhônghiểu:“Hahaha,trênđờinàycũngkhôngcómấynữtửphóngkhoángnhưTốngTamnươngđâu!Nàngấylớnlênởbiênquan,nênthấycàngnhiềuvàbiếtcàngrộnghơn.”
Nàngliếcmắtvàilần,pháthiệnnétchữcủangườibêncạnhmìnhhợplạivớinhaunhưrồngbayphượngmúa.Nétchữmạnhmẽ,màumựcthấmdầnvàotranggiấy,rấtcótưthái.Nhưngmànétchữlạihơinguệchngoạc,làmchonàngấykhôngthểnhậnradùchỉlàmộtchữ.
ĐườngChươngLiêmvừanhậnlấy,hắnđãnhướngmày.ĐoạnnhìnthậtsâuvàoCốPhongGiản,lạihứngthúliếcmắtvềphíaĐườngTriNhumộtcái.Dướisựkhẩnthiếtcủamọingười,hắntỉnhbơvẫytayrahiệu,ýbảoKimNgôVệđưacáiđènsangchonhómthanhniênkiaxem.
Quânmuốnthầnchết……Nhưngnàngkhôngmuốnchết!Khôngbiếtlàmsaobâygiờ!
QuýVũĐườngnhìnchămchú,rồidẫnđầuvỗtaykhen:“Đâylàcáchviết‘cuồngthảo’*,lốiviếtvôcùngphóngkhoángđấy!”
Áplựcvàđaukhổmớicóthểlàmlòngngườirungđộngnhất,còn“sầu”làlinhhồncủamỗivịthinhân!
Mộtđámthanhniêndướiđài,đặcbiệtlàcáchuynhđệđãtỉnhngộcủaQuýVũĐường,đãlậptứctiếplời:“TàinăngvàhọcvấncủaNgũlangđãlàmVươngmỗrấtbộiphục!Saukhicânnhắccẩnthận,tathậtsựcảmthấytừngchữđềukhôngthểthayđổi.”
“Chữquánhỏ,takhôngnhìnđược.”
Nhómthanhniênlạibắtđầumộtđạihộicổđộngmới,cáctừngữnóirađềumangtheoýtánthưởng.
*Cuồngthảo(狂草):ThảolàmộtlốichữcótừnhàHán,đểviếtchonhanh.Cuồngthảolàlốichữviếttháu,cựckìphóngtúng.
ChỉlàtrướcđâyCốNgũlangkhôngthíchthamgialoạitròvuinày.Hắnngẫunhiêntớimộtlần,nhưngcũngkhôngcóhứngthúmuốnthamgia,thếnênhắnchưabaogiờđượcchọn.
“KhôngngờrằngtrìnhđộthưphápcủaTốngTamnươnglạicaođếnnhưvậy.Lànữtửnhưnglạiviếtcuồngthảotốtnhưthế,trênđờinàycũngkhôngcónhiềungườinhưvậyđâu!”
TốngSơChiêucũngchỉcóthểhùatheomộttiếng“Vậysao”.
*Xuấtthầnnhậphóa:Trạngtháinàycóthểnóilàtớituyệtđỉnhcủangườihọckiếmpháp,vàkhóthểhơnđượcnữa.
“Đâuchỉphóngkhoáng?KếthợpvớivănphongtáobạocủaNgũlangcànglàmtăngthêmsứcmạnh!Nóthựcsựrấtkhéo!”
TheobảnnăngvẫnkhôngthíchTốngTamnương,ĐườngTriNhulêntiếng:“Dùsaothìchữviếtthậtxấu!Mấychữnàylàcáigìđây?”
Mọingườinghethấylờinàythìkhôngkhỏitòmò,duỗicổmuốnxemthử,ĐườngChươngLiêmbắtđầukhẩntrương.
(Xem thêm tại
Saothế?Ngũlangkhônghàilòng?Nhấtđịnhbởivìnàngchưađủkhiêmtốnrồi!
…………………
Mọingườilậptứctỏvẻkhônghàilòng,họchorằngviệcnàyxứngđángđượcxemnhưvậy!SauđólạitrịnhtrọngnóivớiTốngSơChiêurằngbảnthânhọđãcảmnhậnđượctìnhcảmvànộihàmmànàngchấtchứatrongđó,rấtxuấtsắc!
Câu nói này khá phổ biến ở Bắc Kinh, khi người ta bị lạc hướng, không tìm được lối ra. Câu nói dựa vào việc người xưa đã phát hiện ra được chuyện có thể nhìn thấy Sao Bắc Cực ở phía bắc Trái Đất rất dễ dàng; đồng thời, phía Bắc còn được dùng để đinh vị vị trí ngày nay.
Thậtđángxấuhổ!
Đâykhônggiốngvớinhữnggìtổmẫuđãnóivớinàngta!
Trướcbuổiyếnhộinày,nàngtacònnghĩtớikhảnăngTốngSơChiêulàmrabộdángđángxấuhổtrướcmặtmọingười,thậmchícóthểgâytaihọakhitứcgiậnlên,lạihoàntoànkhôngthểtưởngtượngđượcviệcđốiphươngbỗngnhiêncócơhộinổitiếng.
[1] Lạc lối, nguyên gốc làTìm không ra phía Bắc (找不着北)
Nànglạikhôngbiết,TốngThiVăncònkhiếpsợhơnsovớinhữngngườiởđây.
“ĐâycóphảilàviếttheocáchcủaLưuBang[3]không?Tathấyphongvận[4]giốngđếnchínhphần.”
Ánhmắtcủamọingườivừamangtheochờmonglạicóhâmmộ,nhìnnàngkhôngchớpmắt.
Thấyhắndẫnđầu,cácvịtiểuđệcũngkhôngcamlòngđểtụtlạiphíasau,thếnêntronglúcnhấtthời,TốngSơChiêubịbọnphóngđạiđếnmứclạclối[1],tronglòngnàngđãcómộtchútđắcýkhôngkiềmchếđược.
Mọingườithấytháiđộhiệngiờcủabệhạ,cùngvớiviệcmuốnlấylòngCốNgũlang,nênhiểnnhiênđãkhôngtiếccôngsức.MàQuýVũĐườngcònbiếtơnviệcTốngSơChiêuđãgiúphắntrướcđó,nênhìnhtượngcủaCốNgũlangđãcóthêmánhsángchiếurọi,hắncàngrasứcthổibaymọithứ.
Bọnhọsôinổisuyđoán,cólẽnàoCốNgũlangdùngcáinàyđểbàytỏviệcmìnhcótàinhưngkhônggặpthờichăng?ChứngtỏCốcôngtửcólờioánhậnvớiCốQuốccôngvìônggiữhắnởtrongnhà,khôngnhữngkhôngchohắnhọcvõmàcòntìmcáchgâytrởngạiconđườnglàmquancủahắn.
Làmsaocòncóbướcnàynữa?
Trongđầunhữngngườinàyđangsuynghĩcáigì?Khônglẽkhôngcầnthểdiệnnữahaysao?
Thếmànàngcàngbìnhtĩnh,thìngườitacàngcảmthấycócảmxúcmãnhliệtđãđượcẩngiấusaukhingẫmnghĩlạitừngcâutừ.
Chưabaogiờgặpquangườimặtdày,vôsỉnhưthếnày!
TốngSơChiêusửngsốt.
ThậtraPhạmSùngThanhcũngkhônghiểuđượcmấychữtrên,thậmchíhắncònthấykhócoihơnsovớichữcủamình,ynhưvẽquỷvẽbùa,ítnhấtcòncóthểnhìnrađượcđườngnéttrongchữcủahắn.
TốngSơChiêu:“……”
Xem thêm tại
Đâylàmộtbàithơtảcảnhvật.Khimùahạchuyểnsangmùathu,núicaovạntrượngtrởnêntrơtrọi,sừngsữngtrongtầngmây.Chỉítỏivàinétbút,bàithơđãmiêutảđượcsựhiểmtrởcủanúicao,cảnhsắctừngtầngbiếnđổithậttươiđẹp;mâytrắngtrôilácđác,gióthuselạnh,cùngvớisựtiếcnuốikhinhìnvềphươngxa,tấtcảđềuđượcviếtrấttinhtếvàsâusắc.
Tuyrằnglúcnàykhôngcóainóinàngtasai,cũngkhôngnhìnvềphíanàngta,nhưngnàngtavẫncảmthấygươngmặtnóngrátđếnđauđớn.
MộtngườiKimNgôvệnhậnlệnh,hắntiếnlên,lấycáiđènđươngđượctreotrêncaoxuống,đoạn,đặtnólênbànchỗĐườngChươngLiêmđangngồi.
Đúnglúcnày,mộtgiọngnóitrongtrẻođộtnhiênvanglên,rấtgiốnggiọngcủaCốPhongGiản:“Nếubệhạkhôngphiền,xinchoTốngmỗđượcviết.”
ĐườngChươngLiêmthấythếthìmỉmcườingầmhiểu,hắngậtđầunói:“Tấtnhiênlàcóthể.”Rồisauđóphấttayáomộtcái,chongườidọnđồsangmộtbên.
Chú thích
Vớibầukhôngkhínhưvậy,dùchoTốngSơChiêukhôngmuốnthìnàngcũngkhôngtìmrađượclýdođểtừchối.Nàngchỉcóthểtựanủimìnhrằngchữviếtcủamìnhcũngkhôngđếnnỗixấu;vớinănglựccủađámngườibiếtchữnày,nhấtđịnhcóthểcườngđiệunàngđếnmức“khenhoahoanở”.Nàngvừakiêntrìnhấcbút,vừamangtheosựchộtdạdờimắtvềphíatờgiấy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vàivịcônươngxungquanhcũnglắcđầu:“Ngươicóhiểukhông?”
“Khíthếcủabàithơnàythậtbaola,đủđểthểhiệnsựhàohùngcaovạntrượngtronglòngNgũlang.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vàivịcônươngbêncạnhthìâmthầmnóimaymắn,hênlàhồinãykhôngnhanhmồmnhanhmiệngphụhọatheoĐườngTriNhu,nếukhôngthìngườibẽmặtlúcnàychínhlàcácnàngấy.
QuầnáotrênngườiCốPhongGiảntuyđơngiảnnhưngdùsaocũnglàtrangphụccủanữgiới,nênvẫngâybấttiện.Hắnquấntayáomộtvònglêncổtay,rồisauđóungdungnângbút,viếtlênmặtđènkhôngdễviết.
TốngThiVănngồingẩnngơ,suynghĩcủanàngtanhưsónggiógàothétmãnhliệt.
Hắnthảnnhiênđứngthẳngdậy,nóivớigiọngđềuđều:“Tabấttài,đãtựbêuxấumìnhrồi.”
Chuyệnnày…Chuyệnnàycóchỗkhôngđúngrồi?
Mọingười,baocảĐườngChươngLiêm,đềuđưatầmmắtnhìnqua.CốPhongGiảnđứnglênrấtduyêndáng,trangtrọngthilễvềphíaĐườngChươngLiêm,rồilặplạilờinóimộtlầnnữa.
Chỉ vẻ đẹp thanh tao trong dáng dấp cử chỉ bên ngoài. Truyện Kiều có câu: » Thoắt đâu thấy một tiểu kiều, có chiều phong vận, có chiều thanh tân «.
https://vi.wikipedia.org/wiki/H%C3%A1n_Cao_T%E1%BB%95
TronglúctâmtìnhTốngSơChiêuđangphơiphới,nàngngẫunhiênxoayđầu,lạithấyCốPhongGiảnđangnhìnmìnhthậtvôhồncáchđókhôngxa,thìtronglòngnànglạinhanhchónghồihộp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
ĐườngChươngLiêmnghĩđốiphươngcóbảnlĩnhnênmớichủđộngxinratrận,thếnênhắnmớivuivẻđồngý.NếunhưTốngTamnươnglàmớibiếtnửavời[2]lạinónglòngmuốnchứngtỏ,thìsẽnhậnđượcsựchêcườiầmĩtrongbữayếntiệchômnay.
)
NhưngmàlúcnàyTốngSơChiêulạithởramộtcáchnhẹnhàng,lậptứcnhườngvịtrí,làmmộttưthếmờivớiđốiphương.
ĐiềunàngtakiêungạonhấtchínhlàhọcvấnhọcrộngbiếtrộnghơnTamnương,dùchođốinhânxửthếthìcũngkhôngthôbỉgiốngnhưnàngấy.Đólànhữngthứmàtiềntàivàquyềnlựckhôngthayđổiđược,làthứmànàngtanỗlựcnhiềunămmớiđạtđược.
Vốndĩlànhữngngườithanhniêntronglòngđầykhátvọng,họkhôngkhỏiđắmmìnhvàotrongđó,rồitìmđượccảmxúccủariêngmình.
ViệcmọingườihiểuđượcchữcủaCốPhongGiảnlàmchoĐườngTriNhurấtbốirối
Lầnđầutiênnàngđọcbàithơnày,nàngđãthấyđượcsựhùngvĩvàhàohùngcủatrờiđấtbaola,chonêncũngrấtthíchbàithơ.Làmsaomấyngườinày…lạigiốngnhưvừabịmấtnhiềutiềnnhưvậy?
ĐườngChươngLiêmngồiyênlặngmộtlát,nghiêmtúcnhẩmlạimộtlần,đoạngậtđầunói:“KhônghổtàidanhcủaCốNgũlang.Bàithơnàyhànhvănliềnmạchlưuloát,ngôntừtinhtế,khingâmthơlạicócảmgiácđượcsốngtrongcảnhthơ,khiếnngườikháckhôngdễdàngthoátrađược.”
Vôcùngxấuhổ.
TốngSơChiêukhiêmtốnnói:“Tạbệhạtánthưởng.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.