Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 98: Khả Lỵ, Mộc Linh Tộc
Ngoại trừ hạn chế khoảng cách một chút thì cũng không có trở ngại gì cả.
Đổi góc nhìn.
Laa~! (Thật thần kỳ!)
Nghe được Khả Lỵ giải thích, Nguyễn Thái cùng rắn nhỏ cảm khái một câu, tiếp đó không khí liền yên lặng xuống.
Nghe được trong lòng đột ngột vang lên ngọt ngào âm thanh, loại âm thanh này khác với "Cảm Xúc" bắt được âm thanh để cho Nguyễn Thái hơi kinh ngạc một chút. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chưa chờ nàng lấy lại tinh thần, trong tầm mắt của nàng lúc này đột nhiên xuất hiện thêm một cái cường tráng, soái khí thân ảnh, không nói hai lời liền hướng mình đi tới, chậm rãi đưa tay ra.
Nhìn thấy Khả Lỵ động tác, Nguyễn Thái thở đai một hơi, vỗ vỗ đầu một cái, vội vàng đưa tay ra cho Khả Lỵ nắm lấy, lần nữa thuật lại lời nói phía trên.
Dù sao đây cũng là tư mật của nàng, hắn một cái người lạ, không thân cũng chẳng quen vừa gặp mặt liền giống như tìm vợ, phải hỏi tường tận cho bằng được mới hài lòng.
Chương 98: Khả Lỵ, Mộc Linh Tộc
Nghe được Nguyễn Thái lời nói, rắn nhỏ gật mạnh đầu đồng ý.
Laa~ (Đúng vậy a~)
Cmn, đến cùng xảy ra chuyện gì, hắn chỉ vừa mới xoay người đốt lửa lên thôi a!
Vừa quay người lại, hình ảnh trước mắt để cho Nguyễn Thái nhịn không được sửng sốt một cái.
Mà ở một bên Khả Lỵ lại nghoẹo đầu một cái, nghi hoặc nhìn hắn.
Nhìn xem Khả Lỵ cùng Sopia bị mình thu hút lực chú ý, nhìn xem hai đôi bảo thạch mắt to long lanh nhìn mình, Nguyễn Thái gãi gãi đầu vài cái, chần chờ một chút, nói:
Làm sao sẽ nghĩ tới rắn nhỏ sẽ né tránh đây?
Cảm nhận được thân ảnh trước mặt truyền đến thiện ý.
Hắn cũng không biết nữ hài trước mặt này phương thức giao lưu là cái gì, cho nên chỉ có thể thử đại vài cái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Thế nào ?"
Nhìn thấy nữ hài không biết từ lúc nào đã đứng dậy ngã khụy dưới đất, mở ra mắt to ủy khuất nhìn mình.
Nghĩ tới đây, Nguyễn Thái liền đi tới trước mặt nữ hài, chậm rãi đưa tay ra.
Nghe được Nguyễn Thái âm thanh cùng rắn nhỏ âm thanh, Khả Lỵ hơi hơi hoảng hốt, vội vàng xua tay giải thích:
Nguyên bản nhàn nhạt màu tím cánh hoa không biết từ lúc nào đã biến thành màu trắng, để hắn nhịn không được kinh ngạc, đối với Khả Lỵ kêu lên.
Để cho nàng đã hư nhược không còn chút sức lực nào cả, muốn đứng lên cũng đứng không được, chỉ có thể mệt mỏi mà khụy xuống đất.
Đang tại Nguyễn Thái dự định buông tay ra, khoé mắt không tự chủ được quét lên trên đầu Khả Kỵ.
Nói xong, Khả Lỵ giống như nghĩ tới cái gì, trắng nõn khuôn mặt hơi nóng lên, thẹn thùng cúi đầu xuống.
Vuốt vuốt cằm suy nghĩ một chút, Nguyễn Thái liền kêu một tiếng, phá vỡ trầm mặc không khí. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khả Lỵ không kịp nghĩ nhiều liền đưa ra non mềm tay phải, nhẹ nhàng để lên cái kia thô ráp nóng bỏng bàn tay.
Tiếp đó liền buông ra nữ hài mềm mại tay nhỏ, khoát khoát tay.
...
Da đầu Nguyễn Thái nhịn không được run lên vài cái.
"Haizz~ Xem đầu óc ta này, lại quên."
"A! Khả Lỵ, hoa trên đầu ngươi chuyển màu rồi kia."
"Không có gì."
-----
Đối với Khả Lỵ chạm tay mới có thể giao tiếp vấn đề, Nguyễn Thái liền nhịn không được nhức đầu một cái.
Nghe được lộn xộn âm thanh, Nguyễn Thái dừng lại động tác trên tay, quay người lại hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Laa~ (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vội vàng quay người, hỏi rắn nhỏ đến cùng là xảy ra xảy ra chuyện gì.
Nhìn thấy cái kia giống như đao gọt, gốc cạnh rõ ràng soái khí khuôn mặt, lại thấy cái kia thâm thúy như biển lớn hai mắt, Khả Lỵ bất giác liền bị thu hút vào bên trong, ngây ngốc nhìn một hồi.
Khuôn mặt nhỏ nhắn bất giác đỏ lên, thẹn thùng gật đầu một cái.
Chủng tộc của Khả Lỵ cũng không phải giao tiếp như vậy, ngược lại giống như thần giao cách cảm vậy, không cần mở miệng cũng có thể giao tiếp.
Chỉ hơi trao đổi một chút hắn với rắn nhỏ liền cùng nàng quen thuộc hơn rất nhiều.
Nguyên bản đã bị đói khát đến ngất đi thân thể, đột ngột ngã xuống mất đi thân bằng.
Bất quá trải qua hơn một tháng thích ứng, hắn cũng không thấy làm lạ gì, cho nên rất nhanh lấy lại cảm xúc, trong lòng không quan trọng, nói:
"Ầy~"
"Đúng vậy a~"
Nhưng với chủng tộc khác thì không được, chỉ có thể thông qua tứ chi tiếp xúc mới có thể giao lưu.
Trong lòng Khả Lỵ lúc này ủy khuất không thôi, nàng chỉ muốn cảm ơn thôi mà.
Laa~ (Đúng vậy a~)
Cái này không phải là làm quen mà gọi là đầu óc có vấn đề.
"Nếu không thì trước tiên ăn cơm a?"
"Cho nên mọi chuyện chính là như vậy?"
Lại nhìn rắn nhỏ một mặt tội, dùng hai viên bảo thạch uông uông nhìn mình.
Mà trên đầu nàng trắng tươi đóa hoa cũng chậm rãi từ trắng chuyển sang màu đỏ, vô cùng thần kỳ.
Trải qua một phen trao đổi, khoé miệng nhẹ kéo lên, nhìn xem trước mặt ngồi ngay ngắn một loli một rắn, Nguyễn Thái cười nhẹ, hỏi:
Biết được chủng tộc của nàng gọi là Mộc Linh Tộc cùng với tên của nàng là Khả Lỵ, đến nỗi càng chi tiết hơn vấn đề thì hắn cũng không có hỏi tiếp.
Đương nhiên sau khi đỡ nữ hài đứng lên, Nguyễn Thái cũng không có để ý trên mặt nàng biểu cảm.
Mà rắn nhỏ cũng nghe được Nguyễn Thái âm thanh, tò mò ngẩng đầu nhìn xem, tiếp đó kinh ngạc kêu lên.
"Chậc chậc~ Thêm kiến thức."
Lấy lại tinh thần, nhìn xem nữ hài vẫn ngồi trên đất, Nguyễn Thái gãi gãi đầu vài cái, một hồi lại hỏi a, trước tiên đem nữ hài đỡ dậy lại tính.
"A~ Không, không phải, đây là Mộc Linh Tộc hoa mệnh, màu sắc trên cánh hoa chính là cảm xúc biểu hiện của ta."
"C... Cảm ơn."
Lúc này Khả Lỵ mới nh·iếp nh·iếp cười lên, giống như rắn nhỏ, nhẹ gật gật đầu, đồng ý, nói:
Chờ khi mình bị kéo lên, Khả Lỵ lúc này mới phản ứng trở lại, mượn nhờ tiếp xúc, vội vàng đem lời nói trong lòng truyền ra, nhu nhu nhẹ nói:
Nghe được Nguyễn Thái truyền tới lới nói, Khả Lỵ trong lòng nhịn không được hiếu kỳ nhìn lén cái này ngoại hình vô cùng giống mình, chủng tộc khác.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.