Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 85: Cứng rắn!
Có thể nói là, tại trong những sinh vật hắn từng gặp được thì con cá lớn này là cường đại nhất, có một không hai.
Chưa chờ nó phản ứng trở lại cái kia đồ vật đâm xuyên ánh mắt của nó giống như vẫn chưa thoả mãn.
Mặc dù chất lượng bất đồng, nhưng mỗi cái dạ dày ẩn chứa dưỡng khí đầy đủ hắn hít thở vài phút.
Vụt~
Nếu hắn nhớ không lầm, thì trong miệng bình ô xi cũng bị hắn đổi đi 5-6 cái rồi a.
Từng cổ cảm giác hưng phấn cùng kích động không ngừng chạy khắp cơ thể, khiến cho khoé môi trên mặt của hắn bất giác kéo lên, lộ ra nhàn nhạt nụ cười.
Gãi gãi đầu vài cái, Nguyễn Thái một bên né tránh đánh tới sóng xung kích, một bên nhíu mày trầm tư suy nghĩ đối sách.
Cmn!!!
Sức mạnh, thể lực cùng phòng ngự nghĩ cũng không cần nghĩ, chắc chắn là đạt tới 3 ☆ có thể nói là vô cùng khủng bố!
Nguyên bản ý nghĩ của hắn chính là chọc tức cá lớn một chút, tiêu hao thể lực của nó, để nó biết khó mà lui.
Không nhìn thì thôi, chỉ nhìn một cái, ngập trời phẫn nộ không tới chốc lát liền tràn ngập lý trí, để nó nhịn không được tức giận, gầm to một tiếng.
Nếu như không phải thể lực của cá lớn bị hắn trêu đùa hao hết, lấy tốc độ phản ứng của nó đến xem, đừng nói là làm một con mắt, không bị nó táp một ngụm đã xem như là may mắn.
Không nói hai lời liền vùng vẫy thân thể, dốc hết toàn lực đâm về phía trước. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hít sâu thở ra một hơi, Nguyễn Thái hai cái bình tĩnh, thâm thúy tròng mắt giống như bị nhen lửa bó đuốc, bắt đầu phừng cháy lên.
Hơn một phút sau.
"Chậc~ Thật đen đủi, gặp ngay phải một con cá điên, bất quá, con cá lớn này thật cmn kinh khủng."
Xì~~~ (đọc tại Nhiều Truyện.com)
-----
Bên ngoài cửa hang.
Từng cái thô to vết nứt rậm rạp chằng chịt bao phủ toàn bộ hang động, để cho người nhịn không được sợ hãi một trận.
Lần nữa đưa mắt nhìn xem bên trong hèn nhát con mồi, muốn xem xem nó yếu đuối, sợ hãi bộ dáng, hoà dịu đi một chút trên tâm lý đau đớn.
Kịch liệt thống khổ cuối cùng đánh thức mơ hồ cá lớn, đau đớn gào to một tiếng, vội vàng vùng vẫy thân thể, lui lại thân hình.
Một phen chú tâm tập kích đổi lấy là thất bại, đổi lại là ai cũng sẽ đáng tiếc một phen.
"Cmn! Đều hơn nữa tiếng rồi mà nước biển vẫn còn chưa rút! Cmn, lại kéo dài nữa, hang động liền sẽ thật sập xuống a!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng...
Chương 85: Cứng rắn!
Chờ cái gì? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nguyên bản đỏ ngầu điên cuồng lý trí, đột ngột khôi phục thanh tỉnh một chút.
Khiến cho cá lớn dập tắt trong lòng tức giận, vội vàng đưa mắt, chăm chú nhìn rõ cảnh tượng bên trong.
Nguyễn Thái giương mắt nhìn xem trước mặt cá lớn lần nữa phát điên.
Chỉ có điều cá lớn phản ứng vô cùng nhanh chóng, sau khi mắt trái b·ị t·hương liền vội vàng lui người trở về.
Nhưng cmn, ai ngờ con cá lớn này lại điên cuồng như vậy, giống như không biết đau, điên cuồng dùng đầu đập mạnh vách đá.
Không biết qua bao lâu.
'Hắc~ Mặc dù không như ý muốn cho lắm, nhưng cũng nằm trong dự tính của ta, hít~ hô~ Chỉ nghĩ thôi liền thật cmn kích động."
Mặc dù bên ngoài mờ tối cảnh tượng cũng không thay đổi, nhưng tại trong mắt hắn, tối đen hình ảnh giống như bị ánh lửa trong mắt hắn xua tan, bừng bừng sáng lên.
Nhìn xem từng giây từng giây trôi đi giao diện thời gian, mặc dù đã có dự tính trước, nhưng hắn vẫn nhịn không được khó chịu trong lòng, bực tức kêu lên.
Gào!!!!
"Hô~ Xem ra chỉ có thể vận dụng kế hoạch cuối cùng."
Hắn đang chờ.
Mà hắn, đang tại đối mặt với loại này kinh khủng cự vật, từng cổ cường đại cảm giác áp bách không ngừng ép xuống cùng với xung quanh lạch tạch rớt xuống tảng đá, để hắn nhịn không được máu nóng trong người được.
Nếu cứ tiếp tục mặc kệ cá lớn hoành hành, đừng nói là chờ nước biển rút đi, cái hang nhỏ này nói không chừng liền bị nó đụng sập.
Nhưng, cũng chỉ vậy mà thôi.
Mang theo tâm tình kích động, Nguyễn Thái nhìn không chớp mắt, đăm đăm nhìn xem bên ngoài cá lớn điên cuồng v·a c·hạm cửa hang.
Trong lòng chửi bậy ngoài hang cự vật một câu, Nguyễn Thái cũng không thể không cảm thán cá lớn một chút.
Cá lớn mang theo toàn thân đau nhức, mệt mỏi thở phì phò chậm rãi dừng lại thế công, nguyên bản hai mắt sáng tỏ lúc này đã đỏ bừng một mảnh, tràn đầy bạo ngược cùng phẫn nộ.
Chỉ có điều, thời điểm khi nó vừa đưa ánh lại gần, một vệt hàn quang từ trong tối đột ngột loé lên, không chút lưu tình đâm vào cự vật to lớn tròng mắt, xì một tiếng.
Xanh lam máu tươi giống như vòi nước, xì xì từ trong tròng mắt của nó phun ra, chớp mắt liền đem xung quanh màu đen nước biển nhiễm đục một mảnh.
Trong lòng thở ra một hơi, Nguyễn Thái hai mắt híp lại, đã như vậy, cứng rắn a.
Cho dù là phía trước hắn câu tới tay cá bay cũng không phải là đối thủ của nó.
Phía trước hắn mượn nhờ cá lớn điên cuồng lý trí cùng với rơi xuống tảng đá che lấp thân hình, thuận tiện đem [Quang Thạch] thu hồi balo, thành công câu dẫn cự vật lực chú ý.
Biểu tình trên khuôn mặt hơi hơi vặn vẹo.
Nhưng Nguyễn Thái chỉ nhìn một cái liền thu hồi tầm mắt, nội tâm không chút gợn sóng, thì thào:
Tiếp đó nhân cơ hội này, chớp nhoáng t·ấn c·ông một cái.
Sợ rằng một giây sau liền chịu không được trọng lực, rắc rắc sập xuống, đem người chôn sống.
Liếc nhìn bên cạnh vách đá một cái.
Nhìn thấy cá lớn b·ị đ·âm mù một bên mắt trái, lại nhìn trên tay bán nguyệt dao phay, Nguyễn Thái chậc lưỡi than.
"Chậc~ Đáng tiếc, nếu như không phải lực nước cản quá mạnh, nói không chừng liền thành công rồi."
Đem khối thịt trên đầu đụng nát, lộ ra bên trong bóng loáng xương cốt còn giống như không có việc gì, vẫn tiếp tục ngỗ ngược, quyết tâm đem hang động đánh sụp cho bằng được.
Cá lớn đã lui xa ra bên ngoài vài chục mét, cũng không để ý mắt trái đau đớn, nhanh chóng đưa mắt nhìn xem cái gì tập kích chính mình.
Đủ để thấy cái này đen xì, to lớn bóng đen cường hãn đến mức nào!
Gào!!!
Việc đã đến nước này, hắn ngoại trừ tự nhận mình xui xẻo thì có thể trách ai đây?
Lần nữa tiến sâu thêm một bước, không ngừng khuấy động xung quanh yếu ớt thịt mắt, không tới chốc lát liền đem xung quanh khuấy thành bột nhão.
Nhìn xem cá lớn nhanh chóng lùi ra phía xa, Nguyễn Thái cũng không còn ẩn núp nữa, từ trong góc bơi ra.
Để cho hắn càng thêm ung dung né tránh lao nhanh sóng nước, bất quá đây cũng không phải kế lâu dài.
Việc đã đến nước này, trách trời thương dân thì có ích gì?
Đã nói xong 5-10 phút nữa thì nước biển sẽ rút đi đâu rồi?
Thành công tập kích, phế bỏ cá lớn một con mắt, đem vạn năng dao quân dụng cắm thật sâu vào bên trong. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mà lúc này.
Cmn! Con mồi của ta đâu???
Cũng may, hơn nửa tiếng thời gian, cá lớn không chỉ tiêu hao lượng lớn thể lực, còn đem trên đầu cứng rắn vảy cá đụng nát, lộ ra bên nhão nhè nhão nhoẹt thịt nát, từng cổ đau đớn tận xương cốt khiến cho nó càng thêm dè dặt, không còn như lúc đầu, giống như không muốn mạng, bành bành đập đầu xuống.
Chờ một cái thời cơ!
Ầy, cũng không cần tính toán, mở ra bảng giao diện, nhìn xem thời gian chẳng phải là xong rồi sao.
Ùng ục sôi trào lên.
Lại một đạo hàn quang lần nữa nhanh chóng loé qua, cường đại sức lực nhẹ nhõm xé rách màng nước, thẳng hướng chém tới con mắt còn lại của cá lớn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.