Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 144: Năng lượng
Chờ đem trong miệng toàn bộ thịt quả nuốt xuống, Nguyễn Thái mới chưa thỏa mãn liếm liếm khoé môi tràn ra nước quả
Nguyễn Thái nhíu mày, đưa tay gõ gõ hai người trán nhỏ vài cái, chậc lưỡi:
Nguyễn Thái cũng không có dài dòng nói nhảm nữa.
Nếu như không phải biết được thông tin của bọn nó, chỉ sợ hắn liền muốn đem bọn nó xào nấu một trận rồi.
Lại nhìn một hồi, Nguyễn Thái chậc lưỡi cảm thán:
Nghĩ như vậy, khoé miệng của hắn lần nữa nhịn không được, hơi hơi vểnh lên, vui vẻ nói:
Ah~
Nhưng công hiệu sau khi ăn mấy con cá nhỏ này chỉ giới hạn khi ăn lần đầu tiên mà thôi.
Ngay cả khoé miệng tràn ra nước quả cũng không tha, hai người tham lam liếm lấy một hồi mới thỏa mãn, tiến vào trạng thái tu luyện.
Nghe được hai nàng âm thanh kinh hô không ngừng vang lên, Nguyễn Thái chân mày hơi động vài cái.
"Bất quá đây đều là đáng giá."
"Hắc hắc~ Từ từ." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Tốt, thời gian cũng đã trưa rồi, nên ăn cơm rồi."
Tiếp đó hắn cũng không chờ hai người phàn nàn, tiện tay cầm lấy một con cá nhỏ, há miệng cắn xuống một ngụm lớn.
Khó có thể tưởng tượng được mấy con cá nhỏ này sống động như sinh vật thật này lại là một quả trái cây. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nguyễn Thái vui mừng chậc lưỡi vài cái:
Nghe vậy, hai cái nhóc con tán đồng, gật đầu:
Màu làm cùng màu đỏ không cần nghĩ cũng biết là thể lực cùng tinh thần, không, nói đúng hơn là hai loại năng lượng đại biểu.
Vội vàng đem xách trong tay cá nhỏ chuyển qua, để cho rắn nhỏ cùng Khả Lỵ quan sát.
Nguyễn Thái vui mừng nhướng mày lên.
"Hắc hắc~ Dù sao cũng là 3 tinh sinh vật, khó câu một chút cũng đúng."
Bây giờ trong cơ thể hắn lúc này lại tăng thêm một đạo mới lục sắc năng lượng, ý vị này không cần ta nói các ngươi cũng hiểu a?
-----
Đừng nhìn Nguyễn Thái dễ dàng như vậy liền câu lên được mấy con cá nhỏ mà tưởng dễ dàng.
Laa~! (Ala, nhanh, nhanh cho ta xem xem hình dáng của con cá mới câu được a!)
Thời gian trôi qua.
Nguyễn Thái cũng không kịp bình phẩm liền vội vàng há to miệng, đem còn lại hơn phân nữa quả cá, vài ngụm cắn hết.
Khả Lỵ vuốt vuốt phình lên bụng nhỏ, mềm mềm thoả mãn nói:
Tăng cường lớn như vậy, hắn không vui sao được?
Thời gian từng giây, từng phút chậm rãi trôi qua.
Nấc ~ laa~ (Thật ngon, đều nhanh ăn bể bụng rồi.)
Không biết qua bao lâu.
"Chậc chậc~ Lần này phát a."
"Ân, ân!"
Ba con long lanh mộng nước, ngọt ngào quả cá!
Đương nhiên số lượng chuẩn xác hơn thì là bốn con.
Hứng thú quan sát trong tay cá nhỏ.
Nói xong, Nguyễn Thái nhanh chóng lấy ra thu hoạch buổi sáng của mình.
Không chần chờ nữa, một người một rắn liền hé ra một nhỏ, cắn xuống một ngụm.
"Chậc chậc~ Ngoại hình là cá nhưng bên trong lại rỗng, là thịt nhưng không phải thịt, thật kỳ lạ a!"
Trong suốt lục sắc thân thể tại dưới ánh mặt trời chiếu rọi, tán ra long lanh màu sắc, để cho nhìn như bình thường cá nhỏ có thêm một loại đặc biệt vẻ đẹp.
Ngon quá a!!!
Mà rắn nhỏ cùng Khả Lỵ hai người nhìn thấy Nguyễn Thái chỉ dùng vài ngụm liền ăn sạch trong tay mỹ thực.
"Chà~ Không hổ là 3 tinh nguyên liệu nấu ăn, không chỉ hương vị vô cùng phong phú, chất thịt cũng vô cùng ngon miệng, giòn mềm lại mát mẻ, thật sự quá ngon!"
-----
Nhìn xem Nguyễn Thái đưa tới trước mặt cá nhỏ, hai cái nhóc con vui vẻ kêu lên.
Nhìn thấy Nguyễn Thái không nhanh không chậm gỡ xuống trên lưỡi câu cá nhỏ.
Rắn nhỏ không kịp chờ đợi, hối thúc:
Lại ăn thêm chẳng khác nào là lãng phí cả, giữ lại áp đáy hòm chẳng phải tốt hơn sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhìn xem trước mặt long lanh cá nhỏ, rắn nhỏ cùng Khả Lỵ không hẹn hai mắt sáng lên.
Nghe được hai cái nhóc con không ngừng tán thưởng, Nguyễn Thái nhếch miệng cười nhạt.
"Oa~"
Laa~
"Chậc~ Còn nhìn? Nhanh ăn xong rồi tu luyện a!"
Cảm nhận được trong miệng đủ loại hương vị phức tạp hòa quyện lại với nhau.
"Hơn nữa chỉ dùng cmột buổi sáng liền có thể câu lên được bốn con đã vô cùng tốt rồi."
Thoải mái ợ một hơi.
"No rồi a? No liền tốt, kế tiếp liền nên đến món chính hôm nay."
Sau khi ăn uống no nê một trận, ba người không hẹn mà lười biếng nằm xuống.
"A! Năng lượng mộc của ta đột phá 2 tinh rồi!"
Ba ống mana!
Nhưng khuyết điểm không che lấp được ưu điểm của nó a!
Cảm thụ trong cơ thể nguyên bản đơn sơ hai dòng lam một đỏ năng lượng không biết từ lúc nào đã có thêm một đạo năng lượng màu lục.
Chậc chậc~ Thu hoạch hôm nay thật lớn a!
"Ân, thật đúng là khó câu a."
Chờ ba người tiêu hóa hết năng lượng dồi dào trong cơ thể đã là buổi chiều.
Rắn nhỏ cùng Khả Lỵ hưng phấn giương lên mặt nhỏ, thán phục kêu lên.
Chương 144: Năng lượng
Cảm thán:
Ngọt ngào như vị táo, chua chua như vị cam, lại mộng nước như quả lê... Chớp mắt một cái, hơn một chục loại bất đồng hương vị liền giống như n·ước l·ũ ào ạt.
Laa~? (Nhìn xem long lanh trong suốt, hẳn là ăn rất ngon a?)
Một là cho cơ thể, còn một là cho tinh thần.
Đương nhiên cả hai đều là dầu cù là năng lượng, bất kể là kỹ năng gì đều có thể thông qua điều động hai loại năng lượng này mà phát động.
Huống chi sức lực của tụi nó cũng không hề yếu.
Vội vàng bắt đầu tiêu hóa.
Cảm nhận trong thể không ngừng cuộn trào năng lượng, Nguyễn Thái vội vàng lắc lắc đầu không suy nghĩ nữa.
Quá ngon! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cho nên Nguyễn Thái chỉ lấy ra ba con cá nhỏ, phân biệt chính mình cùng hai cái nhóc con mỗi người một con.
!!!
Ngọt ngào hương vị để cho hai người kinh ngạc trợn mắt lên.
Lại nghe được hắn lẩm bẩm một tràng cảm thán để cho hai người vui mừng sáng mắt lên.
"Ân, ân, hơn nữa hình dáng của nó cũng rất đẹp đây."
Nhoàm nhoàm~ (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không chờ hắn cẩn thận cảm thụ, bên tai nhẹ vang lên Khả Lỵ âm thanh kinh hỉ:
Ngược lại hạn chế vô cùng lớn, chỉ có thể sử dụng kyc năng liên quan tới "Mộc" thuộc tính.
Mặc dù thanh năng lượng mới không giống như hai loại trước dầu cù là như vậy, chỉ cần là kỹ năng đều có thể sử dụng.
"Đúng vậy a, quá ngon, mặc dù ngày nào cũng ăn thịt cá nhưng mặc kệ ăn bao nhiêu lần cũng không ngán."
Bao phủ tràn ngập vị giác để cho Nguyễn Thái trừng to mắt, líu lưỡi lại.
Tiếp đó các nàng giống như Nguyễn Thái phía trước, nhanh chóng vài ngụm liền đem 3-40 cm cá nhỏ nuốt vào bụng.
Tham lam hút lấy trong miệng bùng nổ hương vị.
Laa~! (Cuối cùng cũng câu lên!)
Thấy hai người còn thất thần nhìn chòng chọc vào trước mặt quả cá.
"Hô~ Không nghĩ, trước tiên tu luyện tiêu hóa hết năng lượng trong cơ thể lại tính."
Ngạnh sinh sinh cùng hắn giằng co từ sáng cho tới trưa, cuối cùng mới bị hắn hao phí hết toàn bộ thể lực, thành công câu khỏi mặt nước.
Mặc dù phía trước đã nhìn thấy một lần, nhưng nói thế nào mỹ lệ, độc đáo như vậy đồ vật nhìn bao nhiêu lần cũng không chán được không.
Mười mấy sợi dây đằng bện lại với nhau tạo thành một sợi dây thừng, cái kia kinh khủng sức dẻo dai cùng bền bỉ không cần nghĩ cũng biết được vô cùng khủng bố.
Đưa tay xoa nhẹ hai người đầu nhỏ một chút, ôn nhu nói:
Nếu như nói ban đầu hắn có hai ống mana, bây giờ thì sao?
Ngẩng đầu nhìn xem mặt trời đã treo cao giữa không trung, Nguyễn Thái thu thập một chút, vỗ vỗ hai người đầu nhỏ, nói:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.