Tận Thế Xuyên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 81: Toàn quyền giao phó
“Chuyện này…” Cao Nguyệt có chút khó xử.
Thấy vậy Nguyệt Sinh không còn để ý đến hắn nữa mà tập trung vào bảng chỉ số của mình.
Số lần mở cửa thế giới: 2
Chỉ là rất nhanh Cao Nguyệt trán đã bắt đầu mồ hôi, nàng có chút khó chịu nhăn mày lại.
Cao Nguyệt thấy được trên bàn có 2 chồng tinh hạch. Một chồng trong số đó không biết bằng cách nào đó bay về phía nàng rồi trôi nổi giữa không trung. Sau đó một mảnh vải từ xa bay tới trùm kín đống tinh hạch, cuối cùng rơi vào tay nàng.
Cao Nguyệt bắt đầu kể lại chuyến đi vừa rồi, cùng với việc đám người kia muốn gặp hắn.
Nhìn thấy 2 lần có thể mở cửa thế giới. Hắn tâm niệm động, theo đó nó liền trở về 1.
Nhìn thấy vẫn còn có thể hấp thu Nhất Hào, Nguyệt Sinh móc từ trong ngực ra 5 viên quả thạch thảo đẩy về phía nó.
Nghe được đáp lại, Cao Nguyệt nhẹ nhàng đẩy cửa, sau đó bước vào trong.
Sau khi kể xong, Cao Nguyệt dừng lại chờ Nguyệt Sinh trả lời.
“Trưởng căn cứ?”
Cao Nguyệt có chút hụt hẫng bắt đầu điều động dị năng của mình.
Nàng vừa tham lam hấp thu lấy không khí vào phổi, vừa nghi ngờ khả năng của mình.
“Tốt, trong khoảng thời gian ta rời khỏi. Nhất Hào sẽ nghe theo ngươi, cứ theo ý ngươi mà định. Còn việc gặp ta thì thôi đi.” Nguyệt Sinh không quá quan tâm đến việc này nên giao toàn quyền cho Cao Nguyệt xử lý.
“Đa tạ, còn lại ta sẽ giao cho nàng” Cao Nguyệt có chút xúc động nói tạ. Bây giờ nàng có cảm giác như được công nhận sâu một thời gian dành công sức cho nó vậy.
Đang muốn cắn răng chịu đựng thì nàng bị một cự lực đẩy ra, làm ngắt quãng quá trình sử dụng dị năng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Vào đi”
“Tốt” đánh giá một chút Nhất Hào, Nguyệt Sinh gọi tốt, sau đó hắn nói tiếp:
Hắn điều khiển chúng đến trước mặt Nhất Hào rồi lên tiếng:
“Đúng vậy, Nguyệt Sinh ca cần phải rời đi mấy ngày nên nhờ ta đưa cái này cho ngươi” Cao Nguyệt giải thích. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đi đến trước cửa phòng của Nguyệt Sinh, Cao Nguyệt đưa tay lên gõ cửa sau đó lên tiếng:
Nàng không tự chủ được hít sâu một hơi. Một phần là bởi vì thủ đoạn của Nguyệt Sinh lại tiếp tục thay đổi, một phần là bởi vì đống tinh hạch mà hắn đưa cho nàng.
Nhìn thấy như động không đáy liên tục thu hoạch lấy tinh hạch Nhất Hào, Nguyệt Sinh cũng không nói gì.
“Nói nghe một chút” Nguyệt Sinh cũng muốn biết ai muốn gặp mình.
Nắm trong tay 2 viên quả này, nàng biết thời cơ vượt cấp chính là hôm nay.
Từ khi lên cấp 3, nàng tự tin có thể duy trì dị năng của mình lên người của Nguyệt Sinh gấp 10 lần thời gian có thừa.
Còn về Nhất Hào, sáng nay khi nàng bước vào phòng làm việc thì đã thấy. Nàng biết Nguyệt Sinh đã rời đi.
Sáng hôm sau.
Đẩy cửa đi vào Thải Vi đang định mở miệng thì thấy Nhất Hào vẫn đang đứng sau Cao Nguyệt. Nhưng nàng không có suy nghĩ gì nhiều, chỉ đơn giản là đưa ra thắc mắc:
Cảm nhận được nguồn năng lượng khổng lồ trong cơ thể của nó, Nguyệt Sinh tin tưởng chỉ cần hấp thụ xong đống năng lượng này. Nó sẽ trở thành một zombie cấp 3 hậu kỳ.
“Thỉnh thoảng cũng nhìn một chút Nhị Vũ, đừng để nàng xảy ra chuyện” ngoài Nhất Hào thì Nhị Vũ được hắn quan tâm nhất, nên hắn vẫn là nhắc nhở một chút. Tuy là không biết Nhất Hào nghe lọt được bao nhiêu.
Ở trên đó còn một đống khác tinh hạch. Tuy không nhiều bằng lúc hắn đưa cho Cao Nguyệt, nhưng số lượng cũng gần 50, trong đó có 10 viên cấp 2.
Cốc Cốc Cốc
“Đã lên cấp 3, không tệ” âm thanh của Nguyệt Sinh vang lên.
Hôm nay đúng ra là nàng phải đi săn cùng đám người Trường Cửu, nhưng nàng đã lấy cớ có việc để trở về phòng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau đó mới lên tiếng:
Trở về trong phòng, Thải Vi nhìn lấy trong tay 2 viên quả tràn đầy năng lượng. Nàng hít sau một hơi, sau đó bỏ một quả vào miệng.
“Thưởng cho ngươi” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhìn thấy biến mất ngoài cửa Cao Nguyệt, Nguyệt Sinh đem tầm nhìn lại trên mặt bàn.
“Ngươi đoán được mục đích của đám người?” Nguyệt Sinh không vội trả lời mà hỏi ngược lại.
Xung quanh nàng bắt đầu ánh lên ánh sáng màu xanh lục, sau đó trên người của Nguyệt Sinh cũng bắt đầu nổi lên ánh sáng giống như vậy.
“Vào đi”
Chỉ là Nguyệt Sinh đưa cho nàng nhiều thứ như vậy một lúc, làm cho nàng có chút không chân thật. Thậm chí là một suy nghĩ đáng sợ nảy ra trong đầu làm nàng có chút rùng mình.
“Rõ.” đoạn thời gian này có vẻ như là thực lực tăng tiến nên khả năng giao tiếp của Nhất Hào càng tốt hơn, nên nó ngay lập tức đáp lại Nguyệt Sinh.
Chỉ là vừa mới liếc qua, nàng cũng đoán được đống này cũng phải gần 100 viên tinh hạch. Trong đó thậm chí còn có mười mấy viên cấp 2, đây quả thực là một gia tài lớn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Việc hắn đầu nhập rất nhiều vào nó cũng là đương nhiên.
Nhìn thấy này Thải Vi càng nhíu mày:
Thải Vi không hiểu gõ cửa phòng làm việc của Cao Nguyệt.
Cốc Cốc Cốc
“Cao Nguyệt, ngươi gọi ta?”
…
Chương 81: Toàn quyền giao phó
Cao Nguyệt không đáp lời mà chỉ đẩy 2 viên thạch thảo trên bàn về phía Thải Vi.
Nhìn thấy biến mất Thải Vi, Cao Nguyệt không nói gì, chỉ tiếp tục làm việc của mình.
“Đoạn thời gian này ngươi đi theo Cao Nguyệt, nghe theo chỉ thị của nàng.”
Cao Nguyệt có chút mờ mịt, nhưng sau đó nàng như thể hiểu ra, liền ngay lập tức nói “tốt”.
“Ta đã chỉ đoán được đại khái” Cao Nguyệt không chắc chắn đáp.
Nhìn thấy những quả này, Cao Nguyệt ngay lập tức nhận ra nó từ đâu mà có. Dù sao trong căn cứ nàng chính là người quan tâm nhất đến đám dây leo kia, nên nhận ra nó cũng là bình thường.
“Không cần lo lắng, Nhất Hào không yếu như ngươi nghĩ” Nguyệt Sinh lên tiếng trấn an.
“Nguyệt Sinh ca bảo ta đưa cho ngươi”
Không giống như Nhị Vũ, Nhất Hào vào cấp 3 từ rất sớm. Thêm việc đầu nhập rất nhiều từ hắn.
“Sắp tới một đoạn thời gian ta sẽ rời đi nơi đây, việc săn bắt zombie vẫn có thể tiếp tục, sau đó dùng chúng để nuôi thạch thảo”
Không khách khí Nhất Hào nắm lấy chúng sau đó nhét vào miệng.
Trong tất cả đám zombie, thì hắn đánh giá cao nhất vẫn là dị năng của Nhất Hào.
“Rõ”
Hiện tại với tố chất thân thể của Nhất Hào, tiêu thụ gần 50 viên tinh hạch cấp thấp vẫn là rất bình thường. Nên chỉ qua một lúc hắn đã bỏ vào miệng toàn bộ tinh hạch.
Chỉ là suy nghĩ lại thì nàng có thể đã biết đáp án nên từ bỏ ý định, Thải Vi biết Nguyệt Sinh là sẽ không nói cho Cao Nguyệt hắn đi đâu.
…
Nhưng sự thật làm nàng có chút khó mà chấp nhận. Nàng chỉ vừa mới dùng dị năng có mấy hơi thở, mà hầu như đã tiêu hao toàn bộ năng lượng của mình. Nàng có chút thất vọng cúi đầu xuống.
“Có một đám người muốn gặp Nguyệt Sinh ca, chỉ là ta không thể tự quyết định nên phải chờ ngươi trở về”
“Tốt” Cao Nguyệt cũng không còn cách nào chỉ có thể lui ra.
“Đa. tạ. chủ. nhân.” âm thanh đáng sợ của Nhất Hào vang lên. Nói hắn liên tục cầm lấy tinh hạch nhét vào miệng.
…
Chỉ là biết được Nguyệt Sinh lại chuẩn bị rời đi làm nàng có chút lo nghĩ, nhưng cũng không dám biểu hiện ra ngoài.
Chỉ là rất nhanh âm thanh của Nguyệt Sinh lại vang lên:
Nguyệt Sinh tin tưởng nó sẽ sớm bước vào lĩnh vực cấp 4 mà thôi.
“Trưởng căn cứ, ngài muốn gặp ta”
Đang muốn cảm tạ lấy Nguyệt Sinh, bởi vì hắn mà nàng có thể nhanh chóng lên cấp thì đã nghe hắn tiếp tục:
“Tốt, mọi chuyện cứ sắp xếp như vậy. Ngươi tạm thời lui đi” không cho Cao Nguyệt bất kỳ khả năng từ chối nào sau đó hắn liền đuổi khách.
“Hắn đi đâu?... mà thôi, ta đã biết.” chưa vội cầm Thải Vi vô ý thức hỏi lại.
Sau khi vào trong, nàng hơi liếc nhìn một chút Nguyệt Sinh, cùng Nhất Hào đang đứng bất động ở phía sau, nàng ngay lập tức cúi đầu.
“Phía trên bàn tinh hạch xem như là chi phí cho khoảng thời gian ta rời đi” âm thanh của Nguyệt Sinh lần nữa vang lên.
“Dùng dị năng của ngươi lên người ta đi”
“Ba viên cho ngươi, còn 2 viên đưa cho Thải Vi”
Lắc đầu loại bỏ suy nghĩ đáng sợ kia đi, nàng lên tiếng:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.