Tận Thế Xuyên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 10: Hỏi tên
“Ta đến để thăm ngươi một chút, không nghĩ tới Nguyệt Sinh ca lại hồi phục nhanh như vậy.” Cao phương khách sáo một câu.
Như vậy, cũng đã đến lúc ra ngoài xem một chút rồi. Nhưng giờ đã tối, tốt nhất là sáng mai xuất phát.
Cứ Như vậy bát canh cũng không còn.
Mở mắt ra thấy một khay đồ ăn, Nguyệt Sinh chỉ đơn giản mở miệng ra rồi rót vào.
Bởi vì cửa không đóng nên Thải Vi dễ dàng đi vào nhà. Nhìn thấy vẫn ngồi ở chỗ cũ nhắm mắt dưỡng thần Nguyệt Sinh, nàng tiến lên sau đó đặt đồ ăn trên bàn: “Trưởng căn cứ, ngài đồ ăn đã xong”
Nhìn thấy còn hơi tái nhợt Cao Nguyệt, Nghiên Thải Vi mới cảm thấy hơi thả lỏng một hơi nói: “Trưởng căn cứ quá kinh khủng, chỉ cần mở miệng 3 lần là đồ ăn đã chui tọt vào miệng. Hắn còn nói cần thêm 2 phần đồ ăn y như vậy nữa” thật sự nàng muốn nói người kia là quái vật, nhưng lại không dám chỉ có thể thuật lại như vậy.
Cao Nguyệt hơi nhăn mày, nàng không quá để ý câu trước của Thải Vi, nàng xem đó như là câu nói đùa cợt thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chỉ là vừa lấy lại tinh thần nhìn lại, thịt trong bát thịt lớn đã biến mất chỉ còn một cái rỗng bát. Tiếp theo nàng thấy được, người trước mắt này đã nâng bát cơm lớn lên, mở ra cái miệng như cái chậu của mình.
Thải Vi đứng một bên thật sự đứng ngồi không yên, nàng thật sự là muốn tìm cơ hội gần hơn với dị năng giả. Nhưng người kia thật sự là làm nàng đứng gần như bị kim châm vậy, nàng cảm thấy mọi thứ đều bị nhìn thấu sạch sẽ.
Thải Vi hơi đứng hình một chút, cũng không quay đầu lại chỉ để lại âm thanh yếu ớt: “Tối ta sẽ tẩy nó”
Thấy vậy Cao Nguyệt mỉm cười, nàng biết cẩn thận như vậy là tốt, nhưng giờ hoàn cảnh cũng đã thay đổi an toàn hơn rồi, bôi lên lớp mạ màu đen như vậy đối với con gái thật không dễ dàng gì. Dù sao có thiếu nữ nào lại không muốn bản thân xinh đẹp đâu.
Những người người đang làm việc xung quanh phòng bếp tỏ ra hâm mộ, dù sao bọn hắn làm việc rất vất vả cả ngày nhưng đồ ăn không đủ no.
Sau đó lắc một cái bát cơm đã nhảy hết vào miệng, không cần nhai cứ như vậy đã tuột vào dạ dày của hắn một cách phản khoa học.
“Cũng nhờ có Cao Nguyệt cô nương chữa trị nên mới hồi phục nhanh như vậy” Nguyệt Sinh cũng chỉ hời hợt đáp.
Thiếu nữ đang rửa chén bát nghe thấy tên mình nên ngẩng đầu lên nghi ngờ nói: “hai phần như lúc nãy?”
Nàng nhìn về phía ông chú sau đó nhìn về phía khay thức ăn như thể xác nhận.
Nhìn thấy đang ngồi trên ghế sô pha không một vết thương Nguyệt Sinh, hắn có chút kinh ngạc, nhưng cũng không nói gì chỉ ngồi xuống một bên khác.
So với tiếp xúc với người kia, nàng nguyện ý gần hơn với Cao Nguyệt hơn. Ít ra nàng cũng là con gái và là một dị năng giả, tuy so ra yếu hơn hai người kia nhưng thắng ở an toàn.
Chương 10: Hỏi tên
Căn cứ vừa mới thành lập cũng gần trăm người, nội việc chuẩn bị đồ ăn cũng vất vả rồi. Hôm nay lại vừa thành lập, công việc còn rất nhiều nữa. Thật sự là đồ ăn không quá không đủ, nhưng cũng không ai nói gì nhiều.
Nghe thấy vậy, Cao Nguyệt phía sau cảm thấy hơi xấu hổ, dù sao nàng chưa làm được gì nhiều đã lăn ra ngất.
“Tốt” Cao Đường cũng chỉ có thể làm theo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tuy đây không phải là câu trả lời Cao Phương mong muốn, nhưng hắn cũng không thất vọng bao nhiêu chỉ nói vào mục đích chính: “Nguyệt Sinh ca ngươi nghĩ sao về con zombie mà ngươi đã chiến đấu trưa nay?”
Đi theo hắn Cao Nguyệt thấy cũng không còn chỗ trống cũng chỉ đành đứng đó.
Thấy Thải Vi biến mất khỏi tầm mắt, nàng cũng rời khỏi căn phòng này. Nàng muốn lên tầng 7 gặp ca ca của nàng để báo một chút việc. Hiện tại phòng ăn dùng chính là 1 phòng ở tầng 2. Tầng 1 là nơi canh gác. Tầng 3,4,5 cho mọi người cư trú. Tầng 6 là nơi chứa vật phẩm. Tầng 7 dự định cho cao tầng trong căn cứ sinh sống, nhưng hiện tại chỉ có nàng và ca ca của mình.
Đặt bát trống cuối cùng vào trong khay hắn không nhanh không chậm hỏi: “Ngươi tên gì?”
“Đúng vậy” Cao Nguyệt khẳng định.
Chung cư này từ tầng 19 đến giữa tầng 7 đã bị hắn dọn dẹp sạch sẽ. Trong lúc nghỉ ngơi, hắn có thể cảm nhận được mấy lần chiến đấu ở tầng dưới, rất có thể zombie những tầng dưới có thể đã bị Cao Phương dọn xong.
Nhín thấy bóng lưng dần biến mất, Nguyệt Sinh thu hồi tâm thần. Hỏi tên của nàng đơn thuần chỉ là thuận miệng, cũng không có ý gì khác. Thứ hắn quan tâm bây giờ là làm sao để g·i·ế·t thêm nhiều zombie hơn nữa.
Chần chờ một chút, Nghiên Thải Vi chỉ biết cầm lên khay thức ăn sau đó lui ra.
…. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Không cần nhìn, đã hết. Nói người chuẩn bị cho ta thêm 2 phần như vậy nữa đem lên” âm thanh khàn khàn vang lên đánh thức nàng, hắn sau lần thêm điểm này cơ thể cứng rắn hơn rất nhiều.
Thải Vi quay người rời đi, chỉ là đi được mấy bước phía sau lại truyền đến Cao Nguyệt thanh âm: “Ngươi không định lau đi vết đen trên mặt à?”
Loay hoay một lúc, một khay đồ ăn với số lượng gấp đôi đã đến trên tay của Thải Vi. Thấy vậy, nàng cũng chỉ có thể nhận mệnh.
“Tốt” tuy là muốn từ chối nhưng nàng lại nói không ra lời.
Hơn nữa còn rất mềm dẻo linh hoạt, mở miệng rộng cho một đống đồ vào cùng lúc rồi nuốt xuống như rắn là bình thường. Đối với hắn đồ ăn là chỉ để no bụng, ăn nhanh còn tập trung vào thứ khác.
Nhưng nghĩ đến sức mạnh mà hắn đang nắm giữ, nàng chỉ có thể cắn răng quay về phía một thiếu nữ đang rửa chén bát: “Cao Đường, ngươi dừng tay chuẩn bị thêm 2 phần đồ ăn nữa cho Nguyệt Sinh ca để Thải Vi đem lên cho hắn”
Phía sau Cao Nguyệt chỉ nhẹ nhàng gật đầu rồi thôt lên: “Nguyệt Sinh ca”
Nhìn thấy bóng lưng rời đi, Nguyệt Sinh cũng không quản nhiều. Hiện nay lấy hắn thể lực, còn có thể ăn nhiều hơn nữa, nhưng với hắn vậy là đủ rồi. Dù sao trước khi tìm ra nơi phát ra lương thực đầy đủ, cũng không thể phung phí quá mức.
Chỉ là trong lúc suy tư bên ngoài cửa tiếng chuông lại vang lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trước khi đi nàng nghe được Cao Nguyệt âm thanh: “Thải Vi sau này ngươi sẽ là người trực tiếp đưa đồ ăn cho Nguyệt Sinh ca như thế nào?”
“Nhưng như vậy không phải hơi..” Cao Đường chưa kịp phản đối xong thì đã nghe thấy Cao Nguyệt dùng ngữ khí không thể nghi ngờ nói ra: “Ngươi cứ làm theo ta nói là được”
“Vậy, ta xin phép” Thải Vi mơ hồ bưng lấy cái khay ra ngoài, trước khi đi nàng không quên đóng cửa.
“Tốt, ngươi lui ra đi” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Như vậy, hắn chỉ có thể đưa ánh mắt ra bên ngoài, Trước cửa có cây leo kỳ lạ, chiếm diện tích khá lớn. Nhưng với thực lực hiện tại, hắn đã không sợ nó.
Nghe được âm thanh Cao Phương không do dự liền đẩy cửa vào.
Thứ nàng quan tâm là Nguyệt Sinhh yêu cầu thêm đồ ăn, thật sự là bữa ăn của Nguyệt Sinh đã rất nhiều rồi. Tuy vừa mới tìm thêm được một lượng lớn đồ ăn, nhưng hiện tại tình hình thật sự chưa khả quan, không thể quá lãng phí được.
“Ta là Nghiên Thải Vi” nàng hơi rụt rè vì không hiểu sao lại bị hỏi như vậy.
Khi nhìn thấy quay trở lại Nghiên thải Vi, Cao Nguyệt hơi kinh ngạc: “Nhanh như vậy?”
“Vào đi” hắn chỉ nhẹ nhàng thốt lên, cửa cũng không có khóa bên trong.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.