Tận Thế Song Sủng
Bạch Tiểu Trinh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 216: Chỉ bằng tên tôi là Vệ Lam!
“Mọi người điều khiển xe đem tất cả chạy đến bãi đỗ!”
Cố Úc Trạch nghe được nhiệm vụ của mình, cười nhạt một tiếng, cũng không phản đối mệnh lệnh của Vệ Lam, để đoàn của mình yểm trợ người của đoàn Tuỳ Tiện xuống xe.
“Căn cứ quy định, nếu không trực tiếp nguy hiểm đến sự an toàn của căn cứ thì không thể dùng pháo hoả tiễn, bây giờ còn chưa đến lúc vạn bất đắc dĩ, chỉ mới đối mặt với một đợi Zombie như vậy mà anh lại sử dụng…”
Làm uổng công thiết kế hết thảy!
Nguy hiểm đã được giải trừ, dị năng giả với mấy binh sĩ đều muốn đào tinh hạch.
Sơ ý một chút, đoàn xe Tuỳ Tiện phía sau liền có khả năng trực tiếp bị nổ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mỗi chiếc xe đều lần lượt có người lăn xuống xe, hơn nữa hoàn toàn ăn ý, phối hợp nhịp nhàn.
Hai nhà lúc đầu sắp làm thông gia, tự nhiên sẽ chú trọng bảo vệ lợi ích hai bên.
“Mày…”
Đoàn Tuỳ Tiện trái lại bây giờ lại không có ai hào hứng đi đào nữa.
Sau khi đi ra, cũng gia nhập vào đoàn người chiến đấu.
Vệ Lam sau khi hỏi phó quan xong, cầm kính viễn vọng trực tiếp xem xét tình hình bên kia, anh đã ở bên ngoài một thời gian, tình cảnh Zombie đông đúc nào mà chẳng gặp qua, liền cảm thấy triều Zombie này không đơn giản như vậy.
Dị năng giả hệ Kim cấp hai biến đinh sắt dài thành ba tấc, mấy binh sĩ không khỏi lui lại mấy bước.
Hồ Hạo Thiên có hệ Thổ tốt, làm tường đất phía trước ngăn cản đ·ạ·n cùng dị năng bay qua, gần như lăn xuống xe…
Anh ta còn chưa kịp mở miệng ra lệnh, rất nhiều tiếng s·ú·n·g vang, trừ mấy người lính gác của Tư Đồ gia phụ trách bắn s·ú·n·g còn có mấy người binh sĩ ra ngoài làm nhiệm vụ, ngay cả nhân viên của Vệ Lam cũng ra tay giúp đỡ.
“Bây giờ anh có thể bắn hoả tiễn bên ngoài.” Anh lạnh lùng đối với Chu Thụ Quang nói ra một cấu, mình thì chỉ huy đội ngũ, “Tất cả mọi người đợi trừ độc trước tiên lái xe qua đây, nhường đường chính!”
Đây chính là đia phương dễ thủ khó công, tuyến phòng hộ sông này mới đoàn mấy tháng vừa dài lại vừa rộng, lối ra vào lại hơi nhỏ, chỉ cần giữ vững vị trí tốt, cho dù là đám Zombie như vậy cũng không thực chất có nguy hiểm gì cả.
Lần này chiến dịch mặc dù ngắn nhưng thành công, cơ hồ không có ai thương vong, quân đội cùng Vệ Lam rất cao hứng cũng không hạn chế vung tay lên, hào sảng để mọi người moi tinh hạch.
Vệ Lam tuy không có bối cảnh phía sau, nhưng ai mà không bết nguyên chủ tịch có ý muốn anh làm con rể nha.
Chu thiếu trong lòng nảy một cái, cảm thấy không tốt, lập tức phản bác: “Nhiều Zombie như vậy tấn công tại sao lại không thể… Uy uy, anh đi đâu đó…”
Vệ Lam làm gì có thời gian để ý đến anh ta, ném kính viễn vọng liền chạy lên tường thành: “Phía trên không được phép bắn pháo, tôi lấy thân phận thiếu uý ra lệnh cho các anh, nếu không tuân thủ phải chịu phạt theo căn cứ!”
Trong nháy mắt, đoàn xe phía sau lái đến đường sông bảo vệ của Tây Môn, nếu không phải phía trước ngăn cản chỉ sợ bây giờ đoàn xe đã qua sông. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vệ Lam chạy rất nhanh, trên phía thành đối diện, trong tay trực tiếp cường hoá mấy cái đinh sắt hướng về dưới chân những binh lính ném qua.
Thật đúng là lăn xuống xe…
“Hai tiểu đội di chuyển đến hướng 10 giờ, bảo trì đội hình…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phía dưới, Tiền Tướng đã chỉ huy đội ngũ.
Mặc dù đối phương không biết Chu thiếu làm mấy cái việc này có chỗ nào tốt, nhưng bên kia Zombie xuống như lũ lụt khéo tới, bắn s·ú·n·g cũng là việc nên làm.
Vệ Lam nói: “Anh cũng nhìn cho kỹ đi, bên kia tuy nhiều nhưng lại chỉ có một đợt, đằng sau không có triều Zombie nào đến nữa, chúng ta nơi này nhiều người như vậy có thể giải quyết được hết đám Zombie này sao?”
Vệ Lam chạy xuống cũng bắt đầu chỉ huy dị năng giả: “Đội Tầm Mộng phụ trách hướng 2 giờ, đoàn Hoả Viêm phụ trách hướng 3 giờ… đoàn Độc Bộ yểm trợ bọn họ xuống xe…”
Vệ Lam bị gắt lời, trong lòng kích động, lấy quân chương ra, đến một bên tường thành: “Tôi không cho phép bắn pháo chính là không được bắn, tất cả hậu quả tôi đều gánh chịu!”
Cùng là thiếu uý, mấy người của Tư Đồ gia cảm thấy mình không thể so sánh với Vệ Lam.
“Báo cáo, pháo hoả tiễn đã chuẩn bị sẵn sàng.”
Trên tường thành nhân viên ở xa xa nhìn thấy tình huống cũng giật nảy mình, sau khi nghe được mệnh lệnh, rất nhanh chuẩn bị công tác.
Vệ Lam bên này chỉ huy hơn trăm chiếc xe di chuyển lập tức đường liền thông thoáng.
“Một ít đội rút lui phía sau, bảo trì tối đội hình, đừng ngộ thương đồng đội!”
Bọn họ đều suy nghĩ đến một việc khác.
Hơn nữa, bọn hắn cũng có công lao, đào tinh hạch cũng hợp lẽ thường.
Anh ta chạy lên lầu lập tức phân phó: “Pháo hoả tiễn, chuẩn bị!”
Mấy ngàn con Zombie như vậy chính là mấy ngàn tinh hạch a, mấy ngàn viên tinh hạch cấp hai, đây chính là phát tài đó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mẹ nó, nhìn thấy Vệ Lam liền biết mọi chuyện liền không tốt.
Binh sĩ nghi hoặc nhìn cấp trên của mình cũng không hề động thủ.
“Nhưng mà…”
Ở phía sau, đoàn Zombie cũng lấp kính đuổi theo.
Chỉ là bọn họ còn chưa có tới nơi thì đoàn Tuỳ Tiện đã đến trước, nhìn đối phương ở giữa mưa đ·ạ·n như vậy mà vẫn có thể tự mình xuống xe.
Hôm nay thủ vệ là Tư Đồ gia, thấy người lên tiếng là Chu thiếu, liền gật đầu nói phải, chạy lên trên.
“Moá, hiện tại bắn pháo hoả tiễn làm gì nữa!” Chu Thụ Quang vung một đám qua chỗ Vệ Lam đặt quân chương, tức giận đến mức trợn mắt giơ chân.
Nhiều người cùng đồng tâm hiệp lực, rất nhanh đã tiêu diệt hết nguy cơ.
Vệ Lam lật trở tay lại, một chiêu xuất ra, tại thời điểm mọi người còn chưa thấy rõ tình huống, anh đã trực tiếp đem s·ú·n·g trong tay Chu Thụ Quang bẻ ngược lại chỉa về phía chính mình, khí thế không giận tự uy: “Chỉ bằng tên tôi là Vệ Lam!”
Nếu như Zombie là rất nhiều, g·i·ế·t hoài không hết, tám phương bốn hướng đổ về lại khác.
Sau đó, lại nắm đinh sắt trong lòng bàn tay cường hoá liền chạy xuống lầu chiến đấu.
Hiện tại dưới cổng Tây ít nhất cũng có 400 người, Vệ Lam biết có nhiều s·ú·n·g ống và dị năng giả như vậy, đối phó với một đợt Zombie rất nhanh chóng.
Pháo hoả tiễn uy lực lớn, thế nhưng độ chính xác lại không cao, lúc bắn mục tiêu có thể làm ảnh hưởng mấy trăm mét xung quanh cũng là chuyện thường thấy.
Trông thấy bên kia chính là đội xe mà mình quen biết, Vệ Lam vô ý thức cao giọng hô: “Khoan đã, không được phép bắn pháo!”
Cái pháo hoả tiễn này tại cửa Tây sớm đã có chuẩn bị, dưới tình huống khẩn cấp, có thể bắn ngay lập tức sau đó chỉ cần viết báo cáo cho cấp trên là được rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vừa nãy thời cơ tốt như vậy, chỉ cần bắn pháo một phát là có thể trực tiếp giải quyết đám người Tuỳ Tiện.
Chu Thụ Quang chạy theo Vệ Lam ở phía sau, đứng tại tường thành nói: “Cái gì gọi là một đợt, cái một đợt này ít nhất cũng mấy ngàn con Zombie, Zombie hiện tại đều là cấp hai, anh cho rằng chỉ một mình anh thì có thể g·i·ế·t hết sao?”
“Dẹp mẹ đi, mày thì gánh chịu được cái gì.” Chu Thụ Quang móc s·ú·n·g ra, tức giận không chịu nổi, “Mày có thể gánh chịu toàn bộ tính mạng tất cả mọi người trong căn cứ sao, mày dựa vào cái gì chứ?”
Chương 216: Chỉ bằng tên tôi là Vệ Lam!
“Vệ thiếu à…. cái này có liên quan đến an nguy của căn cứ, anh cũng nhìn thấy, bên kia nhiều Zombie như vậy.”
Mắt thấy đám Zombie càng ngày càng gần, thiếu uý Tư Đồ gia liền muốn đem cầu kéo lên.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.