Tận Thế Cũng Chỉ Như Vậy
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 236: Thu hoạch
Đổng A nhìn pho tượng chốc lát rồi đáp:
Đổng A cười nhẹ:
Đổng A đáp:
"Còn có tài liệu nghiên cứu và một đống sách. Thậm chí, bọn chúng còn có cả kinh sách! Thật khó tin." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sở Tuyết lẩm bẩm:
"Thôi, không đùa nữa. Là cải tạo chiến sĩ. Tổng cộng 10 tên, trong đó có 3 tên cấp 3 và 7 tên cấp 2. Dường như tất cả đều đã từng ăn người."
"Được!"
Thủ lĩnh gằn giọng không hiểu:
Hai người nhanh chóng bắt đầu lục soát. Sau khoảng 30 phút lục tung toàn bộ điểm tập trung, cặp đôi đứng trước một pho tượng bằng đá được điêu khắc tinh xảo. Phần thân trên của tượng là một nữ nhân xinh đẹp, còn phần thân dưới lại là vô số xúc tu.
Đổng A phát hiện dùng gậy ba tong bổ trúng mấy tên biến dị, bọn chúng liền choáng ngay, lơ ngơ như người mất hồn.
"Vậy ngoài thuốc ra còn gì khác không?"
Không muốn lãng phí thêm thời gian, Đổng A liền tặng cho tượng nữ thần xinh đẹp một cước, đem nó đá bay, đụng phải vách đá gãy đôi. Quả nhiên, phía dưới pho tượng là một lối đi ngầm.
Sở Tuyết đáp gọn:
"Mau đi dạo một vòng xem có chiến lợi phẩm gì, rồi rút lui nhanh. Ở lại lâu e rằng sinh biến."
Sở Tuyết nhíu mày: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Vì mạnh hơn!"
Sở Tuyết chẳng buồn trả lời nữa. Nàng rút một quả lựu đ·ạ·n từ bên hông, ném thẳng về phía tên thủ lĩnh, tiếng nói lạnh lùng vang lên:
Như thường lệ, trước tiên Đổng A thả robot thăm dò xuống trước. Sau khi kiểm tra an toàn, hắn mới xuống, còn Sở Tuyết ở lại trên canh chừng.
Sở Tuyết bực mình:
Khánh An vẻ mặt không sao cả, phản bác: “Nuôi trùng thì sao chứ? bơ vơ bên ngoài cũng sẽ không sống lâu được, huống hồ lại không đau đớn gì?”
"Em đoán xem anh phát hiện được gì bên dưới?"
Khánh An đầy mặt không tin, hỏi lại: “Chỉ đơn giản như vậy?”
"Đám tà giáo còn phân chia ra thờ cúng chính thần và tà thần, chuyện này thật là hài hước."
"Ha ha ha, một đám mắt cao hơn đầu, tự cho mình là siêu việt. Không ngờ cuối cùng lại có kết cục như vậy."
"Ta đoán không sai mà. Chiến sĩ mà không chiến đấu, thì làm sao có thể mạnh lên."
Khánh An bị Đổng A hỏi ngược lại liền đứng máy. Nàng vốn tưởng Đổng A sẽ giống như bao người lấy đạo đức ra thuyết giáo mình. Không nghĩ tới hắn lại trả lời như vậy.
"Ngốc! Chúng ta và sinh học chiến sĩ khác nhau. TAnh cũng đâu có khả năng biến thân."
Đổng A nhún vai:
"..."
Khanh An nghiêng đầu hỏi: Vậy ta được ngươi mời chào, là vẫn chưa bước qua lằn ranh?”
Sở Tuyết cười khẩy:
Đổng A nghe câu trả lời như thế nhất thời cảm thán 2 câu: “Ta rất thích nói chuyện với ngươi! Suy nghĩ của ngươi rất độc đáo."
Đổng A nhún vai, giọng bình thản:
Hắn còn tinh tế nhận ra, những tên nào bị gõ choáng, v·ết t·hương trên người cũng sẽ hồi phục chậm hơn những tên khác.
Đổng A không chú ý đến Khánh An nữa, hắn nhanh chóng chạy đến chỗ Sở Tuyết, hỏi:
Đổng A giọng nghiêm trọng: “Lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa.”
"Yếu hơn thì yếu hơn, nhưng ít nhất không cần phải ăn người để mạnh lên."
Đổng A cười càng tươi:
Chẳng biết từ lúc nào Khánh An đã đi ra cửa nói với Đổng A: “đồng đội của ngươi thật dũng mãnh.”
Tên thủ lĩnh bị Sở Tuyết chém làm hai nửa vẫn chưa c·hết hẳn. Hắn ho khục khặc, nôn ra toàn bọt trắng, khổ sở nói:
Đổng A bật cười:
"Bọn chúng vì sao b·ị b·ắt?"
"Em thấy không? Ngay cả phong cách xây dựng cũng giống hệt Tịch Diệt Giáo Đoàn! Còn có cả hang động đây này!”
Còn những kẻ biến dị vẫn ẩn giấu, Đổng A không có cách nào xử lý. Nhưng điều đó không quan trọng. Cả hai đều đeo mặt nạ, rất khó để kẻ khác xác định danh tính của bọn họ.
Tên thủ lĩnh đâu còn cơ hội đáp lại. Hắn đã kiệt sức, cơ bắp rã rời. Quả lựu đ·ạ·n tetra p·hát n·ổ trực diện, xé thân thể rệu rã kia thành mảnh vụn.
Đổng A gật đầu: “ĐÚng vậy!”
Sở Tuyết cảm nhận cơ thể mình thay đổi. Các tế bào như đang không ngừng hô hấp, trở nên mạnh mẽ, độc lập hơn. Một dòng điện chạy khắp cơ thể, mang theo từng cơn đau đớn lan tràn.
"Ây, như vậy chẳng phải hai ta yếu hơn bọn họ sao?"
Hắn hỏi ngược lại Khánh An:
Đổng A ánh mắt sắc bén liếc nhìn nàng: “Ngươi vì thích sòng phẳng mà dù biết vẫn để hắn nuôi trùng trong cơ thể?"
Một lúc sau, Đổng A quay trở lại, vẻ mặt đầy thích thú, cười nói với Sở Tuyết:
Sở Tuyết chẳng cần suy nghĩ, trả lời ngay:
"Đúng vậy!"
"Đột phá cấp 4?"
"Pin hydro?"
"Bản chất cũng chẳng khác nhau mấy. Nhưng đúng là bọn chúng rất biết cách sáng tạo."
Đổng A cau mày: “Ngươi không nghe lệnh ta?”
Khánh An thẳng thắng nhận sai sao đó nghi hoặc: “Ta sai! Biết rồi. Ây ngươi tại sao lại muốn g·iết thủ lĩnh? Hắn là người tốt á? Hắn đã cứu ta rất nhiều lần.”
Đổng A cười: “Vậy ngươi còn muốn như thế nào?”
“Đùa ngươi chơi! Ta tự đặt cho ta và Đồng đội một ranh giới cuối cùng, những kẻ nào bước qua lằn ranh đó, đều không thể nào cùng chúng ta trở thành bạn.”
“...”
"Có lẽ vậy. Dù sao thì trông cũng dễ nhìn hơn totem của Đảng Khơi Nguyên nhiều."
"Đúng, Thu được 1 viên, nhưng chưa đủ."
Sở Tuyết không mấy quan tâm đến thuốc gốc, hỏi:
"CMN ta thật xui xẻo! Biến thân cải tạo chiến sĩ vì sao lại nhằm vào ta săn g·iết? Sinh mệnh giáo đoàn và các căn cứ cỡ trung đang hợp tác, các ngươi làm vậy có lợi ích gì chứ?"
Sở Tuyết cau mày:
Đổng A nhún vai, giọng trầm xuống:
"Anh cũng không ngờ rằng thuốc gốc trên thị trường không quá khó kiếm là vì được điều chế từ cải tạo chiến sĩ. Nếu một cải tạo chiến sĩ có thể cung cấp lượng thuốc đủ cho khoảng 100 người biến đổi, dù tỉ lệ thành công chỉ có 10-20% thì cũng quá đáng sợ."
Sở Tuyết, tay nắm chặt thanh đao nhiệt dung, đạp lên đống xác quái vật, chậm rãi tiếp cận. Nghe những lời ấy, nàng không nhanh không chậm đáp:
Đổng A quay sang Sở Tuyết, nửa đùa nửa thật: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sở Tuyết mới đột phá chưa lâu, cơ thể cần rất nhiều năng lượng, nàng vừa uống một dịch tủy xương, vừa tò mò hỏi Đổng A:
Đổng A gật đầu, trầm ngâm nói tiếp:
"Cảm giác đúng là mạnh mẽ hơn trước rất nhiều, nhưng em không thấy mình biến thân gì cả."
Khánh An xua tay: “TÒ mò, quan sát mở mang tầm mắt một chút. Ta từng thấy cải tạo chiến sĩ ở ngoài hoang dã chém g·iết lẫn nhau, nhưng thua xa các ngươi?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
ĐỔng A nhìn thấy bộ dáng ngu ngơ của Khánh An cười nói:
"Đã ở trong hang động rồi mà còn xây mật động bên dưới. Đúng là một đám dở hơi."
Ở cửa động, Đổng A đứng chặn lối, dùng gậy ba toong quật ngã bất kỳ kẻ biến dị nào dám xuất hiện. Người bình thường thì hắn cho qua, nhưng không một tên biến dị nào đã bộc lộ sức mạnh mà thoát được.
“Nói như ngươi, vậy tại sao ta không thể chém hắn? Hắn đối tốt với ngươi, nhưng chưa hẳn đối tốt với ta và người khác. Huống hồ chúng ta mạnh hơn hắn nhiều nha.”
"Đây là sinh mệnh nữ thần sao?"
Đổng A liền ra lệnh:
Đổng A biết mình trong lúc vô tình lại biết được một khả năng của Cryspisium. Vật chất này quá thần bí, hắn chỉ có thể thăm dò để sử dụng mà không rõ nguyên lý là gì.
Khánh An nhún vai: “ÂY ta thấy quái trùng khổng lồ xuất hiện, nghĩ mình c·hết chắc rồi, nên không để ý. Là ta sai.”
"Anh nói đúng!"
"Ngươi đang chờ ta tiếp cận để tung đòn cuối cùng, đúng không?"
Sở Tuyết gật đầu, đáp:
Đổng A bật cười:
Sở Tuyết bật cười, gật đầu đồng tình:
"Ây da, mau nói đi, đừng có thừa nước đục thả câu."
"G·i·ế·t chúng ta, các ngươi sẽ mạnh lên sao?"
Sở Tuyết bật cười lớn:
Chương 236: Thu hoạch (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sở Tuyết bực bội:
"Em không tin được đâu. Bọn chúng b·ị b·ắt để điều chế thuốc gốc. Đám tà giáo này đúng là biết cách kinh doanh. Anh còn tìm được một vali đầy thuốc gốc."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.