Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 10: Thương Bạch mất kiểm soát
" Vậy ra ngươi thực hiện kế hoạch sớm hơn dự tính là vì lo ngại công ty biết đên sự tồn tại của huyết thanh cường hóa ? "
...
" Dựa vào huyết thanh cường hóa nên ta có chút linh cảm, cuối cùng tạo ra vắc xin miễn dịch virus, nhưng chỉ là miễn dịch trước khi bị lây nhiễm, nếu virus đã xâm nhập mới tiêm vào thì không có tác dụng "
Đó là vắc xin, không, hiện tại nên gọi nó là huyết thanh tiến hóa.
Căn cứ nghiên cứu vẫn đang hoàn toàn phong tỏa do chưa có mệnh lệnh mới từ giáo sư.
Phù —
Cạch,
Nàng sớm thực hiện kế hoạch thanh trừng hững kẻ nằm ngoài kiểm soát cũng là vì lí do này, nếu bại lộ thứ này ra ngoài chắc chắn sẽ dẫn đến phiền phức vô tận đến từ tổng công ty.
" Còn chưa đủ " Trần Hổ lắc đầu, không giải thích thêm
" Ta không có ý kiến ngươi đi cứu người, nhưng trước đó vẫn nên điều tra tình hình quanh đây "
" Thứ hai, không đủ vật liệu...tất nhiên dù có đủ thì ta vẫn sẽ chờ ngươi tỉnh lại rồi hỏi ý kiến "
...
...
Kiểm tra tổng quát một lần, đợi máy móc xác nhận thân thể mạnh khỏe quá mức cho phép hắn liền hài lòng rời khỏi phòng bệnh.
Người nhà,
Tăng cường trên mọi phương diện bao gồm thể chất, giúp trẻ hóa, thậm chí là nâng cao tuổi thọ, sức mạnh thuần túy phải tính bằng hàng chục tấn, tất nhiên vẫn phải phân rõ lực đánh ra một tấn là hoàn toàn khác với lực nâng một tấn, đó là hai cái khái niệm.
Hắn biết Thương Bạch là người thông minh và cẩn thận, rất rõ ràng, đây không phải tác phong của nàng.
Là mọi thứ,
Trần Hổ hiểu nàng nghĩ gì liền phiền muộn," Bạn gái gì ? Là em họ, con của chú bảy, người từng cưu mang ta thuở nhỏ...nói thế nào thì nói, trong khả năng thì ta sẽ bảo hộ bọn hắn "
Nhìn Thương Bạch nghiêm tục kể rõ, Trần Hổ bất đắc dĩ cười cười nói.
Cường hóa hoàn tất rồi sao ?
" Thứ nhất, ta cần sự đồng ý của ngươi"
Trong đó bao gồm nàng thủ tiêu hết tai mắt của tổng công ty, triệt để nắm căn cứ nghiên cứu trong tay.
Nữ y tá trực giường bệnh đang canh đột nhiên thấy mí mắt bệnh nhân giật giật, nàng biết người này thân phận ghê gớm, lập tức hét lên.
Nhưng Trần Nhược Ly thì khó mà nói rồi, hình như nàng học ở đại học cạnh bờ sông phía tây thành ?
Ta đều không hiểu rõ, chín mươi chín phần trăm tri thức đều được lưu trữ dưới dạng thư viện, muốn hắn tiếp thu cái đống thông tin này phải chờ hắn tiến hóa thật sự mới nhai nổi.
" Ha, đúng là người trẻ tuổi "
Còn Thương Bạch vì lo lắng cho Trần Hổ nên không rảnh làm ra hàng động kế tiếp, nhưng kỳ thật vẫn còn một lí do khác nữa.
Thủ hạ của mấy tên đội trưởng bị đã thủ tiêu cũng được giam giữ lại, bọn hắn như răn mất đầu nên không mấy ai phản kháng, chờ bọn hắn là khảo sát, ai vượt qua khảo sát thì có thể quay lại cương vị tiếp tục làm việc, ai không vượt qua thì xem như vật thí nghiệm dự trữ.
Nhìn Vương Thừa bị đám zombie chia cắt thành từng mảnh, đến khi chỉ còn lại thân thể nát bét biến thành zombie mới thôi, Lăm Văn rít một hơi thuốc thật sâu.
Thương Bạch thoáng tan đi vẻ lạnh lẽo, khẽ cười lên, nàng có chút hoảng hốt, khuôn mặt đó...trẻ lại rất nhiều.
" A...!!!!! "
Giải thích cái gì ?
...
Trần Hổ không thật sự bất tỉnh, ý thức của hắn vẫn còn đó, nhưng hắn biết mình không nên làm ra bất kỳ hoạt động nào.
Chương 10: Thương Bạch mất kiểm soát
Tế bào trong người đang dần thay đổi, hắn có thể cảm nhận được huyết thanh đang cải tạo thân thể mình.
Trần Hổ không lo lắng cho tên này lắm, hắn đủ trưởng thành, trong tay lại có mấy chục người nghe lời, chỉ cần không bị lây nhiễm ngay từ ban đầu thì có tỷ lệ rất cao là còn sống.
"..."
...
Thương Bạch dẫn hắn đến một căn phòng riêng ở tầng sáu, nơi đây vô cùng an toàn cũng như đủ bí mật, rất nhanh Thương Bạch đã mang mọi chuyện nói ra.
" Vắc xin, nhưng không phải loại thông thường "
Trần Hổ vừa mở mắt ra, không phải ánh sáng chói lóa mà là một khuôn mặt xinh đẹp với mái tóc đen dài mượt mà rủ xuống trán hắn.
Nhưng dù vậy ai dám nói đây không phải tiến hóa ? Đi ra ngoài có thể tự xưng tân nhân loại, không ai có gan phản bác.
Trò chuyện một hồi, Trần Hổ đột ngột nhớ ra một cái vấn đề lớn. " Đúng rồi đáng c·h·ế·t, ta cần ra ngoài một chuyến, Trần Nhược Ly cùng Trần Thủy không biết thế nào rồi "
Thấy cô nàng này nhìn chăng chú đến đứng cả máy chủ, Trần Hổ cũng biết mình có thay đổi lớn về ngoại hình, liền chộp lấy một cái kính.
Hắn xem ta là người nhà, thật tuyệt !
Cô nàng này...
Đây là ngày thứ bảy kể từ khi tận thế diễn ra.
Rất may mắn, hôm nay có người tỉnh.
Phải không ?
Giờ mà cưỡng ép tiếp nhận thì tương đương với tự tìm cái c·h·ế·t.
Một lọ dung dịch trắng đục được đặt lên bàn, kế đó Thương Bạch lại ném ra thêm một sắp tài liệu. " Mấy ngày hôm nay ta phong tỏa biệt thự, tập chung toàn lực nghiên cứu cái này "
Trong đêm tối vang lên tiếng kêu thảm thiết, nhưng trong tận thế không ai quan tâm chuyện này, chỉ coi rằng đám zombie tìm được bữa ăn ngon.
" Ngươi tỉnh "
" Cả hai "
...
Trần Hổ cau mày có chút kỳ quái hỏi. " Mấy ngày nay không cử người điều tra gì sao ? "
" Hiểu rồi, vậy là người trong căn cứ đã tiêm vào hết ? "
Lâm Văn không trả lời, (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Không gấp "
" Muốn thủ tiêu thì trực tiếp ra tay, cần gì phải tốn công tốn sức đi thăm dò ? " (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trần Hổ tỉnh lại rất đúng lúc, Thương Bạch cũng vừa giải quyết xong một số rắc rối còn lại trong căn cứ.
Thương Bạch như bị bắn trúng tim, khuôn mặt cứng ngắc vô cảm dần lộ ra ý cười, chỉ là duy trì không được lâu, rất nhanh liền trở lại trạng thái cũ.
Phong Lâm lại nói. " Ngươi đây là cẩn thận quá mức, hay là còn lại lòng nhân từ, không muốn kẻ khác c·h·ế·t oan c·h·ế·t uổng ? "
Đáng c·h·ế·t, bình thường không quá quan tâm đến chuyện này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Hiện tại nên chờ hắn tỉnh lại rồi tính tiếp "
" Bác sĩ, hắn sắp tỉnh rồi "
" Sao không phải là tiến hóa ? " Thương Bạch có chút nghi ngờ hỏi lại, việc này liên quan đến chuyên môn của nàng nên nhất định phải phản bác.
" Ừm...nó cũng không có tác dụng cường hóa gì hết "
" Làm gì cứng ngắt tuân theo quy tắc vậy, đều là người một nhà, thấy đúng thì cứ làm...ngươi cũng hiểu tính ta, không thích so đo với người thân "
Hình ảnh phản chiếu, Trần Hổ trẻ lại rất nhiều, nếu nói trước đó gần năm mươi, vậy hiện tại tối đa bốn mươi là hết cỡ, chính là thời kỳ đỉnh cao của nam nhân.
Trần Hổ đột nhiên thấy có cái gì đó không đúng. " Khoan đã Thương Bạch, sao ngươi trực tiếp tạo ra huyết thanh cường hóa luôn đi, chính ngươi sử dụng thì ta không có ý kiến "
" Không nên " Nàng lại lắc đầu, ngồi xuống ghế cởi bỏ găng tay trắng, cầm một ly cafe đen lên nhấp nhẹ, rốt cuộc nói " Có hai lí do " (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nàng lại đắc ý rồi, thế là một hơi uống cạn cafe, ép tâm tình đang tốt đến nhảy cẫng xuống dưới.
" Tất cả " Thương Bạch hơi gật đầu.
Người khác không rõ, nhưng là một nghiên cứu viên cấp cao, nàng hiểu tiềm lực quân sự của bọn khốn kiếp đó mạnh đến mức nào.
Trần Thủy là anh của Trần Nhược Ly, năm nay gần ba mươi, nghe nói khá có thiên phú về công trình xây dựng, hiện tại mở một công ty nhỏ làm chủ thầu, nuôi mấy chục gần trăm công nhân.
" Đây là cái gì ? " Trần Hổ nhìn thoáng qua, rõ ràng không phải là huyết thanh cường hóa.
Người thân, (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.