Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 34: (*¯︶¯*)
Nhớ tới tính nết của tên đấy, đầu của phó thủ trưởng như muốn nổ tung. Trước mắt vẫn là nên an toàn rời khỏi đây đã, nghĩ tới điều này phó thủ trưởng cũng không nhân nhượng nữa.
Nhìn gậy bóng chày trong tay Hoàng trở nên kinh diễm như thế, Vũ cũng bắt đầu ngứa ngáy. Cảm thấy 2 tay đánh vào lớp bảo vệ kia không được gì, thế là Vũ từ [Không gian di động] lấy ra rìu của mình.
Mỗi lời nói của Cường, đều là 1 cú đấm toàn lực vào mặt ông lão kia. Gã ta đã hoàn toàn b·ất t·ỉnh sau 4 cú đánh của Cường, nhưng cậu vẫn vờ như không thấy. Cú sau càng mạnh hơn cú trước, Cường thật sự có dự định g·iết c·hết lão già trước mặt này.
Nhưng với việc những người chủ chốt bị hạ 1 cách nhanh chóng, dẫn tới sức mạnh của bọn họ bị suy giảm nghiêm trọng. Khiến cho khối 11 trở thành trò cười trong mắt khối 12.
----------------
Đôi mắt nhìn chằm chằm vào gã dị nhân tóc đuôi ngựa mà bị mình hạ mới nãy, 1 ý nghĩa đen tối trong đầu cậu dâng lên. Không biết màn chắn kia có thể trống được 1 cú bổ của cây rìu này không.
Mọi thứ lúc đã trở nên cực kỳ hỗn loạn, các học sinh lớp 11 lại đang bị các đàn em của mình đánh cho không thở nỗi. Cho dù là chiếm lợi thế bất ngờ cũng như trang bị lúc đầu.
Còn chưa kịp nói hết lời, khuôn mặt của ông ta đã bị biến dạng. Quả đấm của Cường lúc này đã dính thẳng vào mặt tên kia, mà trong lúc đó anh cũng không ngừng gào thét:
Đòn kiếm của cậu ta thi triển ra 1 cách cực kỳ tinh tế, nhắm thẳng vào huyệt vị ngay đầu của mỗi người. Nếu không phải có thiết bị bảo vệ, tất cả có lẽ đều đ·ã c·hết hoặc ít nhiều để lại di chứng.
''Reng...reng..''
Những người đang đứng ở trên lầu nhìn xuống, 1 vài tên còn là buông lời giễu cợt làm cho mấy tên lớp 11 không khỏi nóng máu. Có lẽ bởi vì bị ép quá hung cộng với việc trên người được trang bị thiết bị bảo vệ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
''Hả! Không phải chú cùng hiệu trưởng đang đảm nhiệm sao...''
''Chúng ta trước đây cũng là anh em, ngươi thật sự không định g·iết ta đấy chứ....''
Khối 11 bắt đầu ra tay hung ác hơn, có nhiều học sinh thậm trí không quan tâm nguy hiểm. Bắt đầu tung ra đòn hiểm hóc nhắm vào những bộ phận trọng yếu, cơ mà mấy tên này nhanh chóng bị các giáo viên ra tay xử gọn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đây là lời nói của cậu, khi thấy Vũ sử dụng Energy Wave bắn về hướng này. Đè đầu bạn mình xuống để tránh né trong khi bản thân cậu thì tung ra 1 cước, đẩy ngược lại đòn t·ấn c·ông qua nơi khác.
Trước sự bất ngờ của Phó vụ trưởng, anh ta chỉ cười 1 cái rồi dùng thiết đầu công. Phó thủ trưởng rên lên 1 tiếng, mũi ông ta bị Cường b·ạo l·ực đánh gãy. Máu đang từ đó tuông ra như suối, nhưng ông ta không có thời gian chữa thương.
''Chơi đủ chưa, nếu ngươi còn dự định đổ thêm dầu vào. Thì đừng trách ta không khách khí thu nhập ngươi, các thầy cô đang rất phản cảm với hành vị của ngươi rồi đấy.''
Người con gái kia nghe vậy, chỉ có làm bộ mặt (´• ω •`):
''Ồ nghiêm túc rồi sao.'' Cường trêu trọc phó thủ trưởng vài câu, sau đó lai lao vào đánh nhau.
Nhưng Vũ nào có để tâm, mắt thấy đòn t·ấn c·ông của mình vô hiệu. Vũ chuẩn bị sử dụng khí công pháo để chào hỏi lần nữa, nhưng nhanh chóng bị Hoàng bắt lấy bả vai.
Thanh trọng kiếm mà Cường nắm trên tay, lúc này đã tạo ra 1 cơn biển lửa nhấn chìm 2 người bên trong. Khuôn mặt phó thủ trưởng lúc này đã cực kỳ âm trầm, hắn không nghĩ mình đã mắc phải sai lầm lớn đến như vậy.
''Các vị biết ở đây chắn sóng mà phải không, với lại tôi chỉ là 1 người làm thuê thôi. Bèo nước gặp nhau, sao 2 bên không giúp đỡ lẫn nhau nhỉ. Đánh nhau không dùng năng lực nhé, các vị thấy sao.''
Trở lại bên học sinh,
Phó thủ trưởng cũng không có tâm trí mà trả lời, ông ta nhanh chóng lùi lại vài bước để né nhát chém của Cường. Sau đó lại tung ra 1 chưởng thẳng về bụng anh ta, Cường không hề né mà ngạnh sinh nhận lấy 1 đòn.
''Năm đó thầy ta cũng không đối xử tệ với ngươi, vậy mà ngươi dám đề ra cái kế hoạch c·h·ó đẻ đó. Ngươi có xứng với các anh em không, ngươi...''
Còn phía đầu bên kia, mọi thứ đang càng lúc càng nóng theo đúng nghĩa đen.
''Hiệu trưởng bình tĩnh nào, cũng đừng làm x·ảy r·a á·n m·ạng vào ngày đầu của học sinh mới chứ.''
Chiêu kiếm càng lúc càng độc ác hơn, không ngừng nhắm vào tử huyệt mà đánh. Phó vụ trưởng lúc này cũng hồi hộp, ông ta bị ép thẳng vào 1 góc không còn chỗ trốn. Trong khi đó Cường cũng đã thả trọng kiếm xuống, nhưng còn chưa kịp thở phào phó vụ trưởng đã nhìn thấy 1 bên tay của Cường bổng nhiên xuất hiện 1 lớp áo giáp.
Tay áo lúc này được trang bị 1 lớp giáp đen tuyền, với biểu tượng sấm chớp được khắt lên bả vai. Mồ hôi từ khuôn mặt Phó vụ trưởng không ngừng đổ xuống, hắn lắp bắp nói với cường: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
''Có! Lứa năm nay có nhiều đứa chuyển vọng đấy. Đúng là hiệu trưởng không lừa chị.''
''Haha! Có việc đột xuất, chị giúp em nhé...vâng...vâng...em biết rồi...''
''Kế hoạch đổi, ta ra cản hiệu trưởng các ngươi mang cấp trên của mình chạy. Cổng ta sẽ mở sẵn rõ chưa.''
Năng lượng của ông ta cũng bắt đầu tăng dần lên, khí thế lúc này cũng đã ngang bằng thậm chí có chút áp đảo Cường. Cơn biển lửa xung quanh càng là bị Ki của Phó thủ trưởng đè ép dập tắt.
Dù sao lương bọn hắn nhận được không đánh phải dính vào mấy rắc rối kiểu này, thì là 1 cuộc chiến giả tạo nhanh chóng nổ ra.
''Đã coi là anh em, sao lúc đó không tới trợ giúp....''
Có 1 vài tên còn lại bị các tân sinh phản đòn lại, dùng những chiêu hiểm hóc đó tặng cho bọn hắn. Cuộc chiến quay lại thế cân bằng bởi sự cách biệt về trang bị cùng kinh nghiệm, nhưng mà trong mắt những người quan sát.
''Đúng vậy, bởi vì chúng ta là anh em a....'' Cường như nhớ tới điều gì, không ngừng thì thầm. Nhưng trong chốc lát thân hình hắn đã biến mất ngay trước mặt phó vụ trưởng.
''À! Chị Ngọc có đang quan sát mấy đứa học sinh không?''
''Khỏi đi cu, tao đã không sao rồi. Món nợ này tự tay tao sẽ trả, không cần mày giúp.''
Hồng Phúc tắt máy sau đó mới nhẹ nhỏm thở dài 1 hơi, nhưng chỉ vài giây sau khí thế quanh anh ta liền biến. Nhìn thấy không khí nồng nặc mùi thuốc s·ú·n·g của đám nhân viên, Phúc chỉ có thể gãi mặt cười trừ với bọn họ.
Lời nói vừa ra thì nguồn năng lượng xung quanh Phúc bổng trở nên dữ dội, tia điện bắt đầu xuất hiện trên cơ thể của anh ta. Không đợi các nhân viên đưa ra câu tra lời anh đã nhanh chóng lao tới. Mà những tên kia cũng đưa ra quyết định rất nhanh, đó chính là cùng tên này diễn 1 trận ra trò.
Nhưng sau đó lại yếu dần rồi cuối cùng bất động, lấy lại được bình tĩnh về sau Cường mới vỗ bả vai Phúc nói lời cảm tạ. Rồi nhanh chóng về lại quan sát trận đấu, bản thân Phúc thì nhẹ nhàng thở ra 1 hơi rồi lấy điện thoại ra bắt đầu liên lạc với bên ngoài.
anh nhìn thấy 1 tên nhân viên công chức đang cầm lấy điện thoại cố gắng liên lạc bên ngoài, Phúc chỉ có thể bỉu môi rồi tranh thủ chỉnh lại búi tóc của mình.
Vừa mới rút tay lại, Cường đã tiếp tục tung 1 cú trời giáng vào mặt phó vụ trưởng. Đang diễn tập đánh nhau với đám công nhân viên chức, Phúc lúc này cũng phải dừng tay lại.
Cơ mà tên tóc xù lúc này không còn thời gian nghe cô gái giải thích, bởi hắn đã thấy Nguyên Vũ nhìn chằm chằm lên đây. Hơn nữa càng là tập trung sự chú ý vào cô bạn kế bên mình.
Đại cương khúc này sẽ có sửa đỗi ヾ(  ̄O ̄)ツ ko ra chương thứ 2 trong hôm nay nhé.
''Cái....''
''Alo, có chuyện gì sao Phúc.''
Mấy gã kia cũng là vội vàng gật đầu, nếu còn dây dưa thêm tí nữa. Thì phó vụ trưởng chắc chắn sẽ bỏ mạng ở đây...
''Nói gì thế, người ta không làm gì hết nha. Khối 11 tự nhiên trở nên điên khùng tới vậy đâu phải lỗi của người ta.''
Không tất cả đã quá xem thường tên trước mặt này, có trời mới biết được làm sao gã có thể qua mặt được tất cả người mà bọn hắn cài vào cơ chứ. Hơn nữa, từ biểu hiện tên này 8 9 phần là sự thật, Ma Vương đã biết mọi thứ đây không phải là 1 tin tức tốt lành gì.
Khối 11 hiển nhiên đã là thất bại hoàn toàn nếu đây là 1 cuộc chiến công bằng, 1 tên với cái đầu xù nhịn không được quay qua hỏi người con gái kế bên mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nói xong cậu cũng mặc kệ Vũ có nghe vào hay không, quay lại vào cuộc hỗn chiến. Có lẽ do cảm thấy mất mặt do bị hạ gục quá sớm, lần này Hoàng gần như không giữ lại gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 34: (*¯︶¯*)
''Vậy chị có thể trở thành bảo vệ cho cuộc giao đấu lần này không.''
Làm xong, anh chàng tóc xù lau mồ hôi trên mặt. Miệng cười đầy bất đắc dĩ ra hiệu vô tội với Vũ:
Nhưng mà..
Hắn không khỏi hồi hộp quay đầu nói với đám kia:
Phúc xuất hiện phía sau cường, nhanh chóng dùng 2 tay khống chế anh ta lại. Đám nhân viên thấy thế cũng là vội vàng kéo cấp trên của mình chạy đi, Cường ban đầu còn định vùng vẫy.
Bởi vì Cường đã tiếp tục lao vào đánh nhau, đòn t·ấn c·ông vừa nãy không chỉ có phó vụ trưởng b·ị t·hương. Đầu của Cường lúc này cũng đã máu me đầm đìa, nhưng cặp mắt kia vẫn chăm chú nhìn phó vụ trưởng mà không hề nháy 1 cái.
Phó thủ trưởng của vụ giáo d·ụ·c đại học kém chút m·ất m·ạng tại đây, chuyện này nếu không giải quyết gọn gắng. Thì sắp tới trường học sẽ bị ảnh hưởng nhiều lắm, như vậy tiền lương của hắn cũng giao động theo. Có c·hết cũng không thể để điều này diễn ra.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.