Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 14: Két cứu trợ.
Sắp tới ta sẽ đổi lại xưng hô trong truyện 1 chút năng lực giả đổi thành ''dị nhân'' cấp bậc quái vật thì ta sẽ dựa theo OPM cùng với cấp độ trong comics. Vật phẩm cũng là như vậy, nên mọi người bình tĩnh nhé =)))) ta sẽ sửa lại mấy chương đầu nhanh thôi.
''Mau tập chung 1 đội đi cứu người, thầy Tuấn đang bị kẹt ở MacC với đám con Ngân. Mấy người đấy sắp toang rồi, bọn họ bị bao vây bởi 1 đám sinh vật cấp Wolf cùng 1 con cấp Tiger. Thầy Tuấn còn là b·ị t·hương ở bụng nữa, tình hình hết sức là vl.''
''Ngoại trừ tăng cường cơ bắp cho cơ thể, cổ máy này còn có thể mô phỏng áp lực nước dưới độ sâu 3000m để phục vụ cho các dị nhận có nhu cầu. À dung dịch mà cậu đang thấy còn có tác dụng chửa thương nữa đấy. Chỉ là sử dụng vài lần thì phải thay bình mới.''
''Ôi vãi pìu cuối cùng là tôi đang được nghe cái gì thế này.'' Vinh ôm đầu không thể tin vào mắt mình được, Hoàng lúc này còn vl hơn, tên này hiện tại đang không ngừng cắn nát ngón tay của mình. Chỉ đến khi Vũ cầm lấy tay gã ngăn lại, cái thằng này mới dừng lại được.
Đang trong quá trình chở lại cuộc sống bình thường của mình, Trung nghe thế liền gật đầu. Chẳng mấy chốc 1 cánh cửa được mở ra, nó thông với khu phòng ăn. Vũ cảm ơn 1 tiếng rồi nhanh chóng đi ra ngoài, cậu đi tới sảnh chính sau đó kích hoạt viên nén.
Đang không ngừng tự hỏi, thì ở phía sau đã vang lên giọng nói của Linh:
....................
''Mùi thơm đấy chỉ có thể hấp dẫn loài c·h·ó mà thôi, hơn nữa bình dung dịch này đối với con người mà nói phải là không mùi không vị mới đúng. Cậu làm sao ngửi được mui thơm như thế chứ.''
''Mày đừng nói thế, tối nó xiên mày thì tao cũng không cứu mày được.''
''Tụi mày coi này.'' Trung click vào video để trình chiếu, trong giây lát khuôn mặt của 1 con robot hiện lên sau đó là tiếng nói không có cảm xúc của nó vang lên.
''Được rồi để anh!'' Vũ hà hơi vào bàn tay của mình, sau đó tung ra nắm đấm.
''Đùa làm éo gì! Để tao cho tụi mày coi.'' Trung khinh bỉ nhìn đứa vừa phát ngôn, sau đó trình diễn kỹ năng tin học của mình. Chẳng mấy chốc căn phòng đã tràn đầy ánh sáng.
''Hê hê! Thì ra là ở đây sao, bảo sao kiếm quá trời không có.''
''Mở được không?''
Nhóm bạn nhanh chóng tụ hội tại phòng vệ sinh, nhìn thấy 1 phần của két sắt cả bọn không khỏi mừng rỡ. Vinh càng là cười như thằng bệnh, bàn tay sờ vào miếng chắn yêu thích không rời.
[Thông báo cho các thành viên lớp xx...]
-----------
Tiếng kim loại va đập vang lên, cùng với đó là hình thù miếng kim loại bắt đầu biến dạng. Đồng bạn của Vũ kinh dị nhìn cậu, Trung đẩy gọng kính của mình bắt đầu tính toán lại kế hoạch của bọn hắn.
Vũ lúc này đã cầm lấy hộp Capsule yêu dấu của mình, cậu không thể chờ đợi được nữa mà mở nó ra. Trong đó cất giữ lấy hơn 10 viên nén được đánh số từ 1 đến 10. Mũi Vũ động đậy 1 chút, sau đó cầm lấy viên ném số 8. Đây chính là vật chủ phát ra mùi hương.
''Ê tao nghĩ tao điều khiển được căn phòng này rồi.''
Vũ nhìn phía bình dung dịch, bên trong ít nhất cũng phải hơn chục lít nước. Mà nhìn kiểu gì cũng thấy bình dung dịch này không hề rẻ, vẫn là bàn bạc với mọi người trong việc sử dụng đi.
''Woah!!!!!!''
Sau đó cậu tiếp tục tìm hiểu thông tin trong máy tính, cậu liền nhìn thấy 1 đoạn video trong danh sách phát. Biết được đây có thể là mấu chốt của mọi chuyện, cậu nhanh chóng kêu gọi mọi người.
Vũ cùng mấy đứa bạn cũng không khỏi trố mắt trước độ đa dạng của cái két sắt này, đến ngay cả chi giả cũng chuẩn bị đầy đủ. Làm cho suy nghĩ liền di tản lần này chính là 1 trận luyện cổ của bọn hắn ngày càng chắc chắn hơn trước.
''Không chấp mấy thằng hạ đẳng.''
''Ê mày chỗ này có cửa không?''
Vũ cũng là như vậy cậu quay người về lại nơi cất giữ hộp capsule, mọi người cũng bắt đầu tản đi chỉ để lại Trung 1 mình với chiếc máy tính. Cậu ngẩn người 1 chút, sau đó như nhớ tới điều gì bắt đầu gõ phím. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
''Đây là phòng áp suất dùng trong việc luyện tập, dung dịch bên trong có chứa 1 loại vật liệu có mùi rất thơn như cậu nói. Đây có thể là mùi thơm mà cậu đề cập tới, nhưng mà....''
''Dcm con c·h·ó này ngày càng bệnh nặng.''
''Gì? Thiệt á, mày không đùa tụi tao chứ.''
Linh lúc này đã có thể đi lại được dưới sự giúp đỡ của Hằng và Hoa, dưới phần chân đã mất của cô bé đã được thay bằng 1 cái chân giả. Mặc dù cô bé vẫn cần bạn bè giúp đỡ mới đi được, nhưng chỉ cần luyện tập liền có thể đi lại bình thường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
''Ôi v@i đ·ạ·n thật.''
Âm thanh quen thuộc vang lên, cùng với đó là làn khói màu xanh. 1 cổ máy khổng lồ chứa đầy dung dịch màu xanh lá cây hiện ra, cổ máy có 1 buồng chứa dung dịch, buồng còn lại là 1 hệ thống gì đó.
''Phải xem lại nơi ở 1 lần nữa, nếu trong két có đủ v·ũ k·hí phòng thủ vậy liền hoàn hảo. Nếu không thì phải đặt bẫy cùng báo động, có thằng Vũ khoẻ như này vậy mình có thể tạo hầm trú ẩn ở dưới. Nếu được có thể mở rộng đội ngũ, dù sao tình huống ở ngoài cũng không được tốt cho lắm. Mời trong lớp là chắc chắn rồi này, mình nhớ hội anime cũng có vài người học ở trường dự bị khác, cũng có thể mời họ.....'' (đọc tại Nhiều Truyện.com)
''Mùi thơm là từ dung dịch này sao, nhưng mà sao thơm quá vậy.''
Chương 14: Két cứu trợ.
Trung cũng thấy Vinh đang làm mất hình tượng đám con trai, thế là kéo cậu ngược ra về sau. Đôi mắt nhìn vào Vũ hỏi:
''Bóp....''
Hoàng cùng Vinh không ngừng thủ thỉ với nhau, nhưng âm lượng bọn hắn lại không hề giống thủ thỉ. Khuôn mặt của Trung lúc này đã đỏ bừng vì giận, trên trán đã nổi gân xanh. Nhưng cuối cùng cậu vẫn nhịn xuống được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
[Thông báo riêng dành các thành viên Group wibu never die tại Diêm Khánh.....]
''Vậy phòng này có công dụng gì không?''
........
........
Đang dự định hỏi 1 vài thứ khác, thì bọn hắn đã nghe được tiếng hét của Trung thất thanh từ phòng bếp chạy ra. Khuôn mặt hốt hoảng của cậu nhìn về phía mọi người, miệng ngay lập tức bắn rạp:
''Vào thôi anh em.'' Vũ phủi tay đi vào két sắt, nhưng giọng cậu sau đó vọng lại:'' Ê thằng nào mang đèn cầm vô với, chỗ này tối thui à.'''
1 Lúc sau,
''Đã như mấy người nói vậy, thì tôi sẽ chiều theo ý mấy người.''
''Haizzzzz, dù đã dự đoán được ngay từ đầu, nhưng tao vẫn có cảm giác như là đang nằm mơ.''
Trung đẩy cặp kính của mình như thể vừa làm gì đó thật ngầu, không để ý đám bạn lúc này đã nhìn hắn với cặp mắt bài xích.
.........
''Ngay từ đầu đã đoán được thì bây giờ còn bất ngờ làm gì chứ.'' Hoa bình tĩnh hơn so với mọi người trong việc đón nhận với nội dung trong video. Cô bé chỉ nghe 1 chút sau khi không có thêm được thông tin gì, liền quay người rời đi tiếp tục công việc kiểm tra đồ vật trong két sắt.
Còn đang truy tìm mùi hương trong két sắt, Vũ nghe vậy liền chỉ có thể nuối tiếc bỏ lại hộp capsule đầu nguồn.
''Anh sẽ còn trở lại.'' Cậu vuốt ve từ biệt cái hộp như người tình lâu năm, sau đó quay về tụ hội. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trung gõ lạch cạch những dòng chữ:
Bên trong két sắt tràn đầy các loại v·ũ k·hí cùng lương thực, hơn nữa bọn hắn còn nhìn thấy rất nhiều hộp capsule được sắp xếp gọn gắng trong góc. Bọn hắn để ý thấy 1 màn hình vi tính đặt chính giữa ở két sắt. Trung lúc này đã tới gần cái máy tính, cậu lọ mọ 1 chút sau đó thốt lên:
''Đây cuối cùng là thứ gì.'' Vũ cầm lấy viên Capsule rồi nhìn về phía Trung,
''Nhưng mà sao?'' Vũ không hiểu quay đầu hỏi.
Trung bắt đầu chìm vào suy nghĩ riêng của cậu ấy, mà ở ngoài Vũ đã thành công mở ra két sắt hoặc có thể nói là đục thủng két sắt. Miếng bảo vệ bị Vũ b·ạo l·ực xé thành 1 miếng ném ra ngoài, cũng may đám bọn hắn đã ra khỏi phòng vệ sinh nên không có ai b·ị t·hương.
Chương 14: Két cứu trợ.
''Rầm!....rầm!''
Vũ cố gắng lái đi chủ đề khác để bớt quê.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.