Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 2. Người được chọn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2. Người được chọn


Và trong sự tĩnh lặng, một âm thanh mà mọi người dường như đã quên hay cố ý quên đi. Âm thanh mà đi kèm cùng lời chào 10 năm trước đó. Lại vang lên lần nữa.

Thế giới?

.

“Điều cuối cùng và quan trọng nhất, niềm hi vọng cuối cùng của Trái đất. Xin phép tôi bắt đầu nói về kế hoạch [Người được chọn]…”

Nhưng không như mọi người nghĩ đến, thông báo tiếp tục chỉ nói về một kế hoạch mà đối với mọi người nó khá khó hiểu.

Khi còn ở trường đào tạo đặc biệt, ngày cuối cùng của mỗi tháng, gia đình sẽ được cho phép đến thăm học sinh.

Đầu tháng 10, trời hôm nay thật đẹp so với một khu vực thường mưa vào mùa này như Đông Nam Á.

“Thế giới… Thực sự chẳng bao giờ đơn giản nhỉ?”

Lê Phong Thiên là một người nhạy cảm, bản thân hắn cũng biết điều đó. Hắn có thể nhận biết rõ ràng, hắn có thể thấu hiểu, hắn thực sự sở hữu một bộ não thông minh. Nên hắn cũng biết rằng đối với “Người được chọn” kia, hắn có thái độ khác với mọi người.

Trên màn hình chuyển qua một bảng danh sách.

Nhưng chỉ sau vài giây, danh sách đã ngừng lại. Không còn ai hiện lên trên đó nữa. Nếu có người tập trung đếm thì sẽ nhận ra chỉ có tầm mấy trăm người trên đó mà thôi.

Nhưng có vẻ tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống khá khó khăn thì phải?

Nên là mọi người đặt cho cái tên Phong Thiên, họ là lấy của viện trưởng. Chỉ vì trong giỏ ngoài trừ mấy mảnh vải mỏng chẳng còn giấy tờ gì cả. A, thật đáng thương.

“10…9…8…”

Hay vốn dĩ chính là bản thân hắn?

Gần như đây là phản ứng bình thường đối với mọi người, ai ai cũng đang căng thẳng đến tột cùng. Chẳng ai có thể hiểu được trong 10 năm qua tất cả mọi người đã nhồi nhét những gì vào trong bộ não non nớt ấy.

Phải, dù chưa hề sẵn sàng nhưng con người đã phải tự lật ra một trang sách mới cho lịch sử nhân loại: Chiến tranh vũ trụ.

“Thông báo: Cuộc chiến mở màn chào mừng [Người được chọn] bắt đầu!”

Biến mất. Chiếc đồng hồ kéo căng tinh thần của mọi người trên thế giới biến mất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Là giáo viên chủ nhiệm đang đọc, cũng là toàn bộ nhân loại đang nhẩm đọc. Dù chỉ ít giây nữa là nhân loại sẽ đối diện lịch sử đặc biệt nhưng không hề có hình ảnh của các lãnh đạo thế giới nào, chỉ là chiếc đồng hồ đếm từng giây hiện hữu ngay đó.

Vũ trụ?

“Xin mời tất cả những người được chọn nhanh nhất có thể tiến về trụ sở tại Tinh Không Thành.”

Lê Phong Thiên nhìn quanh thì những người khác cũng giống như hắn. Không ai hiểu chuyện gì đang xảy ra cả.

Tất cả đều được giữ bí mật hoàn toàn.

Là một cung đường với hàng cây cao và phía còn lại là một dòng sông nhỏ. Không ai có thể hiểu được tại sao một vùng hoang vu cách đây 10 năm giờ đã là một thành phố tuyệt vời như thế này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

.

A, thế giới này thật là kỳ lạ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

.

Mọi người tất nhiên cũng sẽ đồn đoán, và đa số đều công nhận một điều khả thi nhất chính là những “Người ngoài hành tinh” đã dựng lên nơi này và sống ở đó trong thời gian ở Trái đất.

Sau khi có danh sách những người được chọn thì tất cả những gì thông báo tiếp theo chỉ là:

Mà chuyện đó thì có liên quan gì đến hắn cơ chứ. Cuộc đời của hắn từ khi sinh ra đến giờ dù có gặp sự kiện 10 năm trước thì vẫn chẳng thay đổi gì lắm.

Những đứa trẻ bắt buộc phải học toàn bộ những gì cần phải học, từ tri thức thông thường như khoa học, văn hóa, xã hội, đến những thứ khác như thể chất, nghệ thuật và thậm chí là cả tâm lý học. Có thể nói là đào tạo đặc biệt một cách toàn diện chỉ để tạo ra những đứa trẻ hoàn hảo nhất.

Tất cả những gì được biết chính là những [Người được chọn] sẽ phải tiếp tục tham gia đào tạo, đánh giá chính thức. Lần này là hoàn toàn khác biệt, không biết thứ gì sẽ chờ những đứa trẻ đó phía trước. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tên hắn là Lê Phong Thiên như giới thiệu, là một trẻ mồ côi. Cái tên cũng là được những người ở cô nhi viện đặt cho, nghe bảo rằng ngày hắn bị đặt trước cửa viện là một ngày gió bão to lớn. Một đứa trẻ sơ sinh chỉ vừa chào đời như hắn, chỉ có vỏn vẹn vài miếng vải quấn quanh, đặt vào một chiếc giỏ đơn sơ. Mọi người khi thấy cũng giật mình, và cũng thắc mắc gió lớn như vậy ngay cả xe cộ cũng bị cuốn đi mà hắn lại chẳng hề gì.

Nghe đến đây, trái tim mọi người đều đồng loạt thắt lại. Cái gì gọi là niềm hi vọng cuối cùng cơ chứ? Khi mà con người nghe về điều có thể uy h·i·ế·p đến sinh mạng của bản thân thì đầu não sẽ đột nhiên tưởng tượng ra viễn cảnh ấy. Nó chẳng có gì tốt đẹp cả, thật sự.

Con người?

Lúc đó Lê Thiên Phong chỉ là ngồi ngắm nhìn mọi người, chăm chú từng vẻ mặt của mọi người. Có lẽ đó là cơ hội duy nhất cho hắn cảm nhận được cảm xúc giữa người với người, dù đó là của người khác.

Mọi thứ có vẻ không giống như những gì mọi người đã từng nghĩ cho lắm. Có đôi khi mọi người cũng tự thắc mắc là những lãnh đạo thế giới đó có thực sự biết mọi thứ về kế hoạch này hay không?

Đối với những đứa trẻ ngồi ở đây, à đâu, là đối với toàn bộ những đứa trẻ tương tự trên thế giới này, 10 năm qua cũng chỉ vì giây phút này. Đây chình là những đứa trẻ trong kế hoạch [Người được chọn] năm nào.

27/9/2035, Chiều 17:58:55, Lớp số 9, Trường đào tạo đặc biệt số 12.

Từ ngay khi còn rất rất nhỏ, từng người từng người bị bắt đi và cách ly khỏi gia đình, đem đến những trường học tương tự như này. Từ đó, một quá trình đào tạo đặc biệt nhất trên thế giới diễn ra.

Hắn muốn tìm hiểu ý nghĩa của bản thân, của thế giới. Hắn muốn thông thấu bản chất thật sự của mọi thứ, rốt cuộc tất cả những gì đang diễn ra là vì ý nghĩa gì?

Trong toàn bộ 10 năm ấy, tất cả chỉ vì cái gọi là “hi vọng cuối cùng” và tất cả mọi người cả những đứa trẻ thậm chí những người lãnh đạo của thế giới này đều không thể biết được chuyện gì sẽ xảy ra trong tương lai.

.

Nên là hôm nay, tại trụ sở tại Tinh Không Thành, thành phố chỉ vừa thành lập cách đây 10 năm, những người được chọn đều tề tựu về đây.

Trên đó bắt đầu hiện dần dần từng khuôn mặt, từng những cái tên của những đứa trẻ. Danh sách bắt đầu kéo dài, kéo dài thật nhanh.

Nhưng bây giờ, thứ còn đáng sợ hơn cái gọi là c·hiến t·ranh thế giới đang đặt con dao lên cổ của mỗi người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Số mệnh?

Tự hỏi bản thân, rốt cuộc “được chọn” nghĩa là gì? Cái gì “chọn”? Thứ gì “được chọn”?

Trước kia khi có thông tin rằng Tinh Không Thành được dựng lên, mọi người cũng đã rất chăm chú vào nó. Nhưng cuối cùng, chỉ có một số ít người được quyền vào nơi này. Chẳng ai biết thân phân của những người xây dựng lên nó hay những người được mời đến.

Khi mà hắn thấy hình ảnh của bản thân xuất hiện trên bảng danh sách và cái câu “Người được chọn” vang lên.

[Thông báo thứ 3]: Ngay lập tức, toàn bộ những nơi có người dân trên thế giới sẽ xây dựng những trường học mệnh danh “Trường đào tạo đặc biệt” thu học sinh điều kiện là vừa đủ 2 tuổi đến chưa quá 4 tuổi. Tất cả những đứa trẻ phù hợp điều kiện bắt buộc nhập học vô điều kiện, mật độ trường học theo từng nơi mà sắp xếp riêng. Bởi vì, 10 năm sau, đúng ngày 27 tháng 9 năm 2035, những đứa trẻ vừa đủ 12 tuổi đến chưa quá 14 tuổi, sẽ có cơ hội trở thành [Người được chọn].

Có lẽ đa phần mọi người chưa từng nghĩ đến việc, mạng sống của bản thân bị đe dọa thì sẽ như thế nào?

Ai đó trong phòng đột nhiên lẩm nhẩm. Tiếng nói dù nhỏ nhưng trong căn phòng tĩnh lặng đến đáng sợ này lại vang dội hơn thứ gì hết.

Nhưng. Buổi chiều hôm ấy.

Lê Thiên Phong đột nhiên nổi lên một cảm xúc khác lạ. Là một loại cảm xúc hắn chưa từng có.

Dù là đã qua cổng an ninh nhưng có vẻ còn cả một đoạn đường dài phía trước nữa. Trong tầm mắt xa xa kia là từng tòa nhà hiện đại tiên tiến, Lê Phong Thiên chỉ khẽ liếc rồi tiếp tục đi bộ về phía trước.

Là một cậu nhóc bình thường trong lớp cũng khá nhút nhát. Giờ cậu đang hai tay nắm chặt mồ hôi trên trán chảy dài xuống khuôn mặt non nớt kia dù trong phòng điều hòa vẫn chạy như thường.

Không ai phản ứng lại cả, ngay với chủ nhân của nó cũng tự nhiên mà im lặng lại và tiếp tục nhìn chăm chú thời gian trôi dần qua.

Và thế là Lê Phong Thiên đạp tiếp trên con đường, lần này rất khác biệt. Lần này hắn có cảm xúc mãnh liệt hơn, có ý nghĩa hơn.

“1”

“3”

Và thế là mặc kệ tất cả những đứa trẻ khác tràn ngập thất vọng suy sụp, 400 người được chọn nhanh chóng tiến về Tinh Không Thành.

Và thậm chí thông báo sau đó khiến cho 400 người tưởng như nhân sinh đã thay đổi hoàn toàn khác kia một lần nữa quay về với thực tại.

Về cơ bản thì hiện nay vẫn tính là thời hòa bình. Sau khi World War 2 kết thúc, dù là một số nước c·hiến t·ranh vẫn nổ ra liên tục không ngừng nghỉ nhưng với nhận thức của đa số người dân thì đây vẫn là một thế giới đang hòa bình và không có gì gọi là c·hiến t·ranh uy h·iếp tính mạng cả.

.

“Còn một phút…”

“Chào mừng những [Người được chọn]”

“Chỉ còn 30 giây. Chịu không nổi mất”

“Tại sao mọi thứ lại như thế này chứ không phải là một kiểu khác?” Đúng vậy. Hắn muốn đi tìm câu trả lời.

Kì vọng của xã hội, kì vọng của gia đình và cũng là kì vọng là khát vọng của bản thân khiến cho những đứa trẻ nếu là mười mấy năm trước vẫn đang vui đùa vô tư thì giờ đang như đứng trên bờ vực.

Lần này hắn, mới thật sự là con người, con người tên Lê Phong Thiên.

.

“Tích tích: Thân phận thông qua”

Chỉ trong vài giây mà thôi nhưng đối với mọi người nó thật là dài, thật là hãi hùng. Ai cũng đều nhìn chăm chú xem từng ảnh, từng chữ hiện lên trên màn hình. Đâu đó trong lúc này đã có những đứa trẻ nhảy cẫng lên hưng phấn, những đứa trẻ mừng phát khóc khi phát hiện bản thân trên đó.

“2”

Chương 2. Người được chọn

“Chào mừng công dân Lê Phong Thiên.”

Chỉ vừa mấy giây trước, bầu trời trong xanh, gió mát êm dịu. Giờ đã hoàn toàn phá vỡ, thay vào đó là tiếng còi hú liên tục, cùng với sự rung động ầm ầm vang lên ở phía xa.

Dừng lại rồi. Danh sách kết thúc và cùng lúc thu lại tất cả, sau đó chỉ hiện lên một trang duy nhất hiện lên hình ảnh của từng cá nhận trên đó.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2. Người được chọn