Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 60: Ngoại tộc… biết chạy trốn?!
Một kiếm kia hắn may mắn kịp tránh thoát, không có đâm trúng trái tim của hắn, nhưng cũng đủ khiến hắn b·ị t·hương không nhẹ.
Nhắm mắt lại chờ đợi c·ái c·hết, hắn biết rõ mình sống không được. Dù cho là một ác nhân, nhưng chung quy cũng có cốt khí của chính hắn. Hắn cũng sẽ không vì mạng sống đi cầu Tô Thanh Phong. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng ngay lúc này, sắc mặt Tô Thanh Phong khẽ biến.
Trong mắt hắn sát khí không chút nào giảm bớt, thậm chí là dâng lên cao hơn gấp mấy lần. Nhưng Tô Thanh Phong lại có thể nhìn ra được sự do dự trong mắt hắn.
Chỉ sợ dù không có gặp phải Tô Thanh Phong, tương lai hắn cũng sẽ vì lòng coi thường thiên tài mà rơi vào kết cục như ngày hôm nay.
Tô Thanh Phong sắc mặt trở lên khó coi.
Nhưng, đến cùng là tại sao?! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Dù cho nắm giữ ý cảnh không đại biểu cho việc trở thành Hợp Đạo cảnh, nhưng Ngưng Thần cảnh nắm giữ ý cảnh, lại có thể nắm giữ lấy sức mạnh mà chỉ có Hợp Đạo cảnh mới có thể nắm giữ, đó chính là… sức mạnh thiên địa”.
Một đạo sức mạnh cực kỳ khủng bố đánh vào trên lá chắn, lá chắn giống như tờ giấy, nhẹ nhàng liền b·ị đ·ánh xuyên qua, sau đó rơi vào trên thân Tô Thanh Phong.
Tô Thanh Phong không có đáp lời, ánh mắt gắt gào nhìn chằm chằm tên ngoại tộc trước mặt.
Bịch!
Bàn tay hắn tăng lên lực đạo, phẳng phất như một giây sau liền có thể đem cổ họng Tô Thanh Phong bóp nát. Chỉ là rất nhanh hắn liền kinh ngạc phát hiện, mình vậy mà không thể g·iết Tô Thanh Phong.
Ngoại tộc!
Lúc này, Tiêu Tiên Nhi chạy tới, bên cạnh nàng còn mang theo Tô Thanh Hàn cùng Tiêu Phàm, còn có… Ôn Nhã Hinh.
“Ý cảnh cũng không đáng sợ, ý cảnh cũng chỉ là một loại sức mạnh tượng trưng cho Hợp Đạo cảnh. Trước đó ta cũng không rõ ràng, nhưng cũng may mà có người, ta mới có thể phát hiện điểm này”.
“Tô Thanh Phong! Ngươi thế nào?”.
Dứt lời, tên kia quay người biến mất tại chỗ.
Phốc!
Tô Thanh Phong bàn tay nâng lên, chuẩn bị kết liễu tính mạng của người này.
Hắn không phải thiên tài, hắn chỉ là một kẻ bại hoại may mắn nắm giữ lấy công pháp tà tu, bước lên con đường không lối về.
Cái này làm sao lại…
“Hóa ra… là ngươi”. Tên ngoại tộc kia quay người lại nhìn về phía Tô Thanh Phong lẩm bẩm nói.
Không nghi ngờ gì, đây là sức mạnh mà Tô Thanh Phong phát ra.
“Vừa mới, ngươi gặp ngoại tộc tập kích?”. Ôn Nhã Hinh hỏi.
Đến cùng là chuyện gì xảy ra? Vì cái gì tất cả ngoại tộc hắn gặp đều như thể cùng hắn có quen biết?!
Hóa ra… là vậy sao?!
Là hắn… quá coi thường thiên tài trong thiên hạ.
Ngoại tộc… biết chạy trốn?!
Từ lúc nào…
Điểm này, Tô Thanh Phong không hiểu.
“Gặp người khác mạnh hơn liền thành câm điếc sao?”. Tên ngoại tộc kia lần nữa lên tiếng.
Lần này tới lượt Ôn Nhã Hinh kinh ngạc.
Chẳng lẽ… ý cảnh thật sự đáng sợ như thế sao?!
“Phẫn nộ? Sợ hãi? Ta không nhìn thấy loại cảm xúc này trong mắt ngươi. Mặc dù trong mắt ta, ngươi cùng sâu kiến không khác là bao, nhưng ý chí như vậy, ta còn lần đầu tiên nhìn thấy”.
Xẹt!
Người kia nghe vậy sững sờ tại chỗ.
Trong hư không, một thân ảnh lờ mờ hiện ra, ánh mắt Tô Thanh Phong nhất thời co rụt lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn rất khẳng định kiếp này chưa từng có tiếp xúc qua với ngoại tộc, trí nhớ của hắn cũng chưa từng bị thay đổi. Điểm này hắn rất rõ ràng, hơn nữa dù cho có, hai nữ nhân kia cũng sẽ không gạt hắn.
[Danh tính]: ???
“Đáng tiếc, sâu kiến, cũng chỉ là sâu kiến”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vì cái gì?!
Cho nên, đến cùng là điểm nào không đúng?!
Loại thương thế này đối với tên ngoại tộc này giống như… gãi ngứa.
“Chạy?!”.
“Ừm. Vừa giải quyết xong Kẻ C·ướp Đoạt liền bị ngoại tộc hiện thân đánh lén. Bất quá sau đó tên kia cũng bị ta đánh b·ị t·hương chạy mất”. Tô Thanh Phong đáp.
“Ca, ngươi không sao chứ?”. Tô Thanh Hàn đầy lo lắng hỏi.
Phốc!
“Có khí tức của ngoại tộc. Nơi này vừa rồi có ngoại tộc qua lại”. Ôn Nhã Hinh cau mày nói.
Chương 60: Ngoại tộc… biết chạy trốn?!
Tô Thanh Hàn cùng Tiêu Phàm nghe vậy nhìn Tô Thanh Phong đầy lo lắng.
Rống!
Tiêu Tiên Nhi hơi ngẩn ra, lại là ngoại tộc?!
[Cảnh giới]: Hợp Đạo cảnh cửu giai
“Ta không sao, chỉ b·ị t·hương chút mà thôi”. Tô Thanh Phong lấy lại tinh thần nhẹ giọng đáp.
[Vật phẩm]: Hắc Diện Y
“Những Kẻ C·ướp Đoạt kia đâu?”. Tiêu Tiên Nhi dò hỏi.
[Trạng thái]: Bị nguyền rủa
Tô Thanh Phong như diều đứt dây bay ngược về phía sau, trên không trung phun ra một đoàn máu tươi.
Đánh c·hết hắn cũng không rõ, vì cái gì chỉ dựa vào sức mạnh Ngưng Thần cảnh, lại có thể đem hắn đường đường một cái Hóa Nguyên cảnh bát giai đánh tới thế này.
Một ngụm máu tươi phun ra, nhưng hắn cũng chưa c·hết.
Đến cùng, hắn cùng với ngoại tộc có quan hệ gì?!
“Ha ha. Cũng đừng giả ngu, ta sẽ không nói. Bất quá… ta vốn cho rằng ngươi sẽ mạnh hơn, nhưng… cũng chỉ như thế mà thôi. Ngươi trong mắt ta, vẫn chỉ là… phế vật”.
Đau đớn khiến hắn kêu lên thảm thiết, bàn tay đem Tô Thanh Phong ném ra xa. Ánh mắt nhìn xuống trước ngực b·ị đ·âm một lỗ lớn, nhưng bên trong cái gì cũng không có, có, chỉ là một đoàn máu tươi màu đen chảy ra, bên trong ẩn chứa một chút tia sáng.
Ánh mắt đảo hướng về phía Tô Thanh Phong, hai mắt đỏ như máu bên trong ẩn chứa lấy vô tận sát khí cùng với một tia cảm xúc kỳ quái.
Một giây sau...
“Các ngươi… muốn gì ở ta?”. Tô Thanh Phong âm thanh băng lãnh vang lên.
Đây là… lần thứ hai.
Ngoại tộc đối với hắn sát khí cực kỳ lớn, phẳng phất như muốn đem hắn ngũ mã phanh thây mới thỏa mãn, nhưng hết lần này tới lần khác lại không hạ tử thủ.
Oanh!
Dứt lời, tên ngoại tộc kia đi tới, bàn tay đưa ra nắm lấy cổ họng Tô Thanh Phong nhấc lên. Tô Thanh Phong cũng không có dẫy dụa, ánh mắt vẫn gắt gao nhìn vào mắt tên ngoại tộc này.
“Ha ha ha”.
Như nhìn ra được ý nghĩ của hắn, Tô Thanh Phong lạnh nhạt nói.
Còn là Hợp Đạo cảnh cường giả ngoại tộc!
Nắm giữ sức mạnh thiên địa, dù cho không bước vào Hợp Đạo cảnh, nhưng muốn dùng sức mạnh Ngưng Thần cảnh, đánh bại Hóa Nguyên cảnh, thật sự là… quá dễ dàng.
Lời của tên ngoại tộc này, giống như thể hắn tại ngoại tộc rất nhiều người đều biết.
Tô Thanh Phong cũng cực kỳ kinh hãi, vậy mà không c·hết? Cái này sao có thể? Rõ ràng một kích vừa rồi, hắn vận dụng lấy toàn bộ sức mạnh ý cảnh chống lên. Dù cho thật sự không c·hết cũng phải bị trọng thương, nhưng nhìn dáng vẻ của tên ngoại tộc này lại giống như không có chút thương tổn nào.
Dưới chân hắn, trận đồ kia sáng lên, tạo ra một tầng ánh sang bao quanh thân hắn.
Hắn rất rõ ràng dù cho ép hỏi, người này cũng sẽ không nói ra cái gì. Hắn cũng không có năng lực cũng như sức mạnh tìm kiếm lấy ký ức của người này, còn không bằng trực tiếp g·iết.
Sau khi rơi xuống đất, hắn gắt gao chống đỡ lấy thân thể, ánh mắt nhìn chằm chằm về một phía.
“C·hết, bị ta g·iết”.
Nhưng không chờ hắn suy nghĩ rõ ràng, hắn liền phát hiện trước ngực bị một bàn tay đâm xuyên, mà người này, chính là Tô Thanh Phong.
Tiêu Tiên Nhi vội chạy tới đem hắn đỡ lên, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt mê mang của Tô Thanh Phong, nàng nhất thời ngẩn ra.
“Muốn gì ở ngươi? Chúng ta… muốn tất cả mọi thứ trên người của ngươi”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Một đạo hắc quang hiện ra xé rách không gian, trực tiếp đem tên Kẻ C·ướp Đoạt kia xé thành mảnh vụn.
“Bách Hoa đại lục, thiên tài? 18 tuổi Ngưng Thần cảnh, thật sự là… phế vật”. Tên ngoại tộc kia lên tiếng.
Hắn…
“Ngươi đến cùng đang nói cái gì?”. Tô Thanh Phong mím môi hỏi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.