Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 20: Vận mệnh, thiên mệnh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20: Vận mệnh, thiên mệnh


Bởi vì hắn… sợ.

“Ngươi cũng chỉ còn hai ngày là tỉnh lại, ngươi định cứ như vậy đứng đó nhìn ta sao?!”.

Trả lời qua rồi sao?!

Một lát sau liền thấy nàng đi ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Rất lâu sau đó nàng tỉnh lại, Tô Thanh Phong vẫn còn đang nằm trong bồn tắm. Nàng do dự một chút đi tới kiểm tra, khi thấy được hắn vẫn bình thường, chỉ là chìm vào ngủ say liền yên tâm.

“Ngươi nghĩ sai, bản thân ngươi cũng rất đặc biệt. Mặc dù quá khứ của ngươi rất bình thường, nhưng tương lai của ngươi chú định không bình thường. Đây là vận mệnh chỉ dẫn, cũng là thiên mệnh định sẵn, trừ khi ngươi bỏ xuống tất cả, không màng lấy bất kỳ thứ gì”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Vậy là tốt rồi”. Tiêu Nhược Thủy thở nhẹ ra một hơi.

Nằm trên giường suy nghĩ một lúc, Tiêu Tiên Nhi bất giác chìm vào giấc ngủ.

Giống như tìm được đáp án, Tô Thanh Phong khóe miệng nở ra nụ cười bất đắc dĩ.

Tô Thanh Phong sửng sốt trong giây lát, ánh mắt hắn nhìn về phía đóa bạch liên kia nhẹ giọng hỏi.

Nữ nhân kia bật cười, sau khi nói xong liền quay người biến mất tại chỗ.

Hắn vậy mà nằm mơ thấy nữ nhân kia.

Để hắn học tập, cố gắng, không phải là không được.

“Chính phần chấp nhất này mới khiến ngươi trở lên đặc biệt”.

“Ta muốn biết, tên của ngươi, cùng… nữ nhân kia”. Tô Thanh Phong do dự một lát liền lên tiếng.

“Tiên Nhi, Phong nhi hắn…”.

Hiện tại Tiêu Tiên Nhi đi ra ngoài, họ liền lập tức đi tới.

Xem ra muốn trốn cũng trốn không thoát.

Lo nghĩ quá nhiều.

“Lan di, ta cũng không rõ ràng lắm, hắn lúc này đang nằm trong bồn tắm hấp thu dược lực, hơn nữa còn rơi vào hôn mê”. Tiêu Tiên Nhi đáp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nghe vậy, Tô Thanh Phong nhất thời giật mình. Trong đầu ý nghĩ xoay chuyển, sau đó thở dài một hơi, lúc này mới lên tiếng đáp lại.

Tô Thanh Phong nghe vậy nhất thời ngẩn ra, hắn có chút im lặng nhìn nữ nhân trước mặt.

“Nói cái gì? Hẳn là chửi mắng mới đúng, dù sao ngươi đánh không lại ta, cũng chỉ có thể thông qua biện pháp này phát tiết bất mãn, dù sao tình trạng xuất hiện trên thân thể ngươi cũng là do ta gây ra”. Nữ nhân kia nói.

Chương 20: Vận mệnh, thiên mệnh

Cho tới khi Tô Thanh Phong xác định đây không phải mơ, ánh mắt hắn lúc này nhìn lấy nữ nhân kia có chút phức tạp.

“Thật không muốn nói gì sao? Dù sao đây cũng chỉ là một đạo ý niệm ta để lại, sau lần này sẽ hoàn toàn biến mất. Đến lúc đó dù ngươi có bất kỳ vấn đề gì, tìm không được câu trả lời cũng đừng oán thầm ta”. Nữ nhân kìa mỉm cười nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nữ nhân kia âm thanh vang lên.

“Ngươi không biết, ta đã thua quá nhiều lần, nhiều tới mức ta gần như muốn bỏ cuộc. Cho đến khi ta phát hiện nó, ta mới lấy được một tia hi vọng, mà ngươi, chính là hi vọng cuối cùng của ta”.

Nhưng để hắn mang lấy trọng trách nặng nề, nói thật, hắn không làm được.

Cảm nhận được sự run rẩy từ trên người Tiêu Nhược Thủy phát ra, Tiêu Tiên Nhi nở ra nụ cười đầy ôn nhu, nhẹ nhàng đưa tay vỗ nhẹ vào lưng nàng nói.

Nghe vậy nữ nhân kia bật cười đáp.

Hắn liền quay người rời khỏi phòng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nữ nhân kia cũng không phải người hắn đầu tiên gặp được, mà là người phía sau tới, hay nói cách khác chính là nữ nhân này khiến cho hắn thể chất cùng thiên phú đảo ngược.

“Được rồi, thời gian không còn nhiều, ngươi còn muốn hỏi gì sao?”. Nữ nhân kia hỏi.

“Nhưng ta biết, ngươi làm không được. Gần 10 vạn lần, ngươi đều làm không được, dù cho nhiều lần ngươi cũng mang lấy trí nhớ một thế trước, ngươi… cũng không buông bỏ được”.

Thiên mệnh…

“Vấn đề này nha, đã ngươi có thể hỏi như vậy, hẳn cũng có đáp án của mình. Chính xác như ngươi nói, ta là cố ý. Về phần tại sao, có lẽ ngươi sớm muộn cũng đoán ra”.

Nghĩ tới những gì nữ nhân kia nói trước đó, Tô Thanh Phong con ngươi dần co rút lại.

“Mặc dù trên người ngươi có nguyền rủa của ta, nhưng ta cũng không có ý định thu hồi. Tuy rằng nó ảnh hưởng tới ngươi, nhưng cũng mang tới chỗ tốt không ít”.

“Tuy rằng ta rất chán ghét tỷ tỷ, nhưng nàng đối với ngươi cũng thực không kém. Ngươi rất thông minh, đã đoán được nguyền rủa của ta là gì, hẳn sẽ biết tìm cách lợi dụng nó”.

Bị xã hội đánh đập không còn chút tâm tính.

“Thấy chưa, ta liền nói không buông bỏ không được. Thực ra thứ này tác dụng có rất nhiều, mỗi một chiếc lá đều nắm giữ lấy sức mạnh thần kỳ, cần chính ngươi đem nó khai phá ra”.

Dương Ngọc Lan nghe vậy liền vội vàng chạy vào bên trong.

Nếu Tô Thanh Phong xảy ra vấn đề gì, nàng thật không biết nên đối mặt với Dương Ngọc Lan thế nào.

Nói trắng ra chính là một người bình thường mà thôi.

Hắn không biết đây có phải là mơ hay không, bởi vì giấc mơ này quá chân thực. Hắn đứng tại đó nhìn lấy nữ nhân kia, nữ nhân kia cũng nhìn lấy hắn, hai người im lặng nhìn lấy nhau không nói lời nào.

Tiêu Nhược Thủy cùng Dương Ngọc Lan vẫn tại cách đó không xã quan sát. Khi Tô Thanh Phong đem Huyết Hồn Châu thu lại, họ liền cảm ứng được động tĩnh trong phòng, chẳng qua nhớ tới lời dặn dò của hắn nên họ cũng không có tiến tới.

Tô Thanh Phong nhất thời ngẩn ra.

Hắn không cho rằng mình có năng lực đó, không phải hắn không tin chính mình, mà là hắn không xứng.

Nhẹ lắc đầu, Tô Thanh Phong ý thức liền dần rời khỏi thức hải.

“Hắn không sao, chỉ là thoát lực, hơn nữa hắn cũng biết sẽ xảy ra chuyện này nên mới cùng ngươi muốn những thảo dược kia. Nếu ta cảm ứng không sai, hai ngày sau hắn liền sẽ tỉnh lại”. Dương Ngọc Lan đáp.

Hi vọng cuối cùng sao? Ta làm được chứ? Ta xứng sao?!

“Nhớ kỹ một câu – Hải Nạp Bách Xuyên”.

“Đừng lo nghĩ quá nhiều, mỗi lần ngươi đều như thế, nhưng mỗi lần đều bước lên con đường đó…”.

“Lan tỷ, hắn thế nào? Không có vấn đề gì chứ?!”.

“Chỉ cần đầy đủ hiểu rõ, liền sẽ tìm được con đường của mình”.

“Ta cũng không biết, chỉ là nhìn thấy ngươi, ta không biết nên nói cái gì”.

Chỉ là rất nhanh hắn liền lấy lại tinh thần, do dự trong chốc lát hắn liền lên tiếng dò hỏi.

Tiêu Nhược Thủy nắm lấy cổ tay Tiêu Tiên Nhi, cảm ứng trong cơ thể Hóa Cốt Tủy đã biến mất, hơn nữa cũng không có lưu lại bất kỳ di chứng nào, nàng nhịn không được đem Tiêu Tiên Nhi ôm vào trong lòng.

“Nha… ta còn tưởng rằng ngươi muốn hỏi mục đích chúng ta là gì đâu. Làm ta còn đang suy nghĩ nên lừa gạt ngươi thế nào, không nghĩ tới lại hỏi một câu như thế. Bất quá, ta xem như đã trả lời qua, như vậy… ta ở nơi đó chờ ngươi tới, tạm biệt rồi, nhóc con”.

“Đã như vậy, lịch duyệt hẳn là rất nhiều. Ta không hiểu vì cái gì chỉ vì một lý do đơn giản, hơn nữa cũng không hoàn toàn do ta, ngươi lại đối với ta hạ xuống… nguyền rủa này, là cố ý? Vẫn là vô ý? Ta không hiểu”.

Bản thân hắn là người thế nào hắn rõ ràng nhất, an vu hiện trạng, không muốn phấn đấu, chỉ muốn bình bình an an sống hết đời. Một kẻ không có dã tâm, chỉ mang trong người một chút lòng chính nghĩa cùng một tia lương thiện.

“Là ngươi đưa nó cho ta sao? Nó đến cùng là thứ gì?!”.

Cùng lúc đó, tại trong phòng, Tô Thanh Phong lúc này đang gặp một chuyện có chút hoang đường.

Hắn lúc này thật muốn đem nàng đánh một trận, thật mẹ nó không biết xấu hổ.

Giống như nhìn ra được ý nghĩ của hắn, nữ nhân kia mỉm cười nói.

Nhìn khung cảnh xung quanh, hắn đứng dậy, đem quần áo cởi ra, mặc vào một bộ đồ mới. Cảm nhận lấy cơ thể tràn ngập sinh cơ, xem ra Huyết Hồn Châu cũng không mang tới ảnh hưởng gì.

Tô Thanh Phong: …

Mở mắt ra, lúc này đã trôi qua ba ngày.

Bất quá…

“Nó nha, ngươi có thể xem nó như vận mệnh kết tinh. Nó là do bản nguyên của ta cùng tỷ tỷ ta rơi xuống, hình thành một hình thái nằm ngoài suy đoán của ta”.

Tô Thanh Phong không nói gì, cũng không muốn biết trong miệng nữ nhân kia nói là cái gì.

Nàng đứng dậy đi ra ngoài.

“Lần đó là hai người các ngươi đánh nhau, cùng ta không có liên quan. Dựa theo những gì ta hiểu biết, thực lực của các ngươi hẳn là đứng trên đỉnh thế giới này, thậm chí có thể là hơn thế”.

Tô Thanh Phong có chút ngẩn người, nữ nhân này cười lên thật đẹp mắt.

Vận mệnh… kết tinh?!

“… Ta nên làm thế nào để sử dụng nó? Ta biết nó không bình thường, sức mạnh nó phát ra so với bất kỳ sức mạnh nào trên thế giới này đều khác biệt”. Tô Thanh Phong hỏi.

“Cô cô, ta không sao”.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20: Vận mệnh, thiên mệnh