Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 16: Kiểm tra thiên phú (2)
Còn chuyện thể hiện ra thiên phú đổi lấy phiền phức, nhờ cậy, chỉ riêng thân phận Tô gia đại thiếu gia cũng đủ phiền phức rồi, nếu còn không thể hiện ra thiên phú, dọa lui một số chuột, để chúng kiêng kị một chút, đó mới là tự chuốc phiền phức.
[Trạng thái]: khỏe mạnh
[Thiên phú]: Thiên Linh Thể
Xoạt!
[Thiên phú]: Kiếm Tâm
[Danh tính]: Trần Khôn
Nhớ tới sư phụ tỷ tỷ mình, cũng là họ Tiêu. Không biết cùng Tiêu gia Nam Hoa thành có quan hệ gì.
[Căn cốt]: Địa Mạch Sủng Nhi
Dương Ngọc Lan cùng Tô Thanh Hàn cũng lên tiếng.
Trong mắt hắn, cái gọi là ẩn nhẫn, giả heo ăn thịt hổ đều chỉ có cô nhi có thể làm. Làm như vậy chỉ khiến người khác coi thường, người thân thất vọng.
[Căn cốt]: Địa Mạch Sủng Nhi
Bất kể là về mặt khí huyết hay là thiên phú, nếu chỉ dựa vào mặt ngoài, hắn có thể nghiền ép Trần Khôn mấy lần. Dù sao căn cốt cùng thiên phú đảo lộn, Đại Địa Sủng Nhi, loại thiên phú này nhưng có thể xưng là độc nhất.
Mà Địa Mạch Sủng Nhi, nhìn tên cùng giới thiệu liền có thể hiểu, hắn có thể cùng bất kỳ ma thú cũng như sinh vật có trí tuệ nào giao hảo, trời sinh liền cùng những thứ này có hảo cảm.
“Không cần lo lắng, ngươi sẽ không thua kém bất cứ người nào tại đây”.
Nhưng mà Địa Mạch Sủng Nhi, suy nghĩ một chút liền có thể rõ ràng.
[Linh Nhãn: Chỉ cần chân chạm đất, tất cả mọi thứ đều có thể dựa vào hai mắt để phân tích].
[Trạng thái]: Khỏe mạnh
Hắn có thể cảm giác được mình có thể sống lại ở thế giới này chắc chắn có liên quan tới hai nữ nhân kia. Dù cho chỉ là trở thành người bình thường, cũng đủ hắn mang ân suốt đời.
Vẻn vẹn sau 3 giây, một luồng uy áp phủ kín toàn bộ xung quanh. Đương nhiên, cũng chỉ là uy áp cảnh cáo người dấu ý đồ xấu, cũng không có thực chất tổn thương nào. Dù sao người ở đây có không ít người thân phận cao quý, Tiêu gia cũng không ngu xuẩn tới mức đi gây thù chuốc oán.
Chân long hiện thân!
[Nguyền rủa]: Ngươi là phế vật!
Chương 16: Kiểm tra thiên phú (2)
May mắn hắn không phải người họ Hồ hay họ khác, mà là họ Tô. Dù sao Diệp, Lâm Tiêu, Sở… mấy cái họ này, không có người nào là dễ gây. Hmm… tiềm thức của hắn chính là ý nghĩ như vậy, không có cách nào, đọc qua nhiều lắm.
[Chúc phúc]:
Thiên Linh Thể, thứ này hắn không quá rõ ràng, từ trong cổ tịch cũng chỉ ghi chép một chút, loại thể chất này có thể để cho sức mạnh hóa hình, tác dụng chủ yếu không rõ ràng, nhưng tương truyền rằng Thiên Linh Thể từng xuất hiện qua hai lần, mà hai người này đều từng đạt tới cấp độ của Bách Hoa nữ đế, hẳn là không kém đi nơi nào.
[Đại địa ôm ấp: Chỉ cần sinh trưởng tại đại địa, liền là ngươi bằng hữu tốt nhất].
Tiêu gia…
Thiên Linh Thể… cái này hẳn là căn cốt, mà Địa Mạch Sủng Nhi, thứ này mới là thiên phú.
Nữ nhân, đều không nói lý như vậy sao?!
Lời giám khảo vừa ra, toàn bộ người xung quanh đều đồng loạt đứng dậy, ánh mắt đầy kinh hãi nhìn về phía tiểu nha đầu trước mắt.
[Căn cốt]: Vô Trần Kiếm Cốt
Như nhìn ra được lo lắng của nàng, Tô Thanh Phong mỉm cười đưa tay xoa đầu nàng nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Luyện Khí cảnh? Chuyện cười mà thôi.
Nhưng hiện tại…
Tô Thanh Hàn rất nhanh dưới sự trợ giúp của Tô Thanh Phong đi tới bên cạnh Thất Thiên trụ. Nội tâm nàng lúc này vô cùng lo lắng, lo lắng mình nếu như không tốt, có thể làm mất mặt Tô gia, làm ca ca thất vọng, làm tỷ tỷ cùng với… mẫu thân Dương Ngọc Lan buồn rầu.
Khó trách.
Nhưng…
Hắn hoàn toàn có thể dựa vào nó đi tạo ra một cái ma thú quân đoàn.
Rất nhanh náo động liền đi qua.
Tô Thanh Phong đứng dậy, đưa tay nắm lấy tay của Tô Thanh Hàn mang nàng đi tới.
Hơn nữa, họ Tiêu…
Nhớ lại năm đó, hắn cũng chỉ là tức giận, cho nên liền không khống chế được đem sức mạnh bộc lộ ra, ảnh hưởng tới nữ nhân kia giao chiến, không ảnh hưởng tới kết quả, càng không khiến người nào b·ị t·hương.
Nhìn những tin tức từ trên thân Trần Khôn thấy được, thiên phú Kiếm Tâm tuyệt đối là một trong những thiên phú tốt nhất để luyện kiếm, càng đừng nói tới thể chất của hắn là Vô Trần Kiếm Cốt, xếp hạng thứ 10 trong những kiếm thể từng biết tới, chỉ cần không chất, tương lai khó thể tưởng tượng.
[Danh tính]: Tô Thanh Phong
“Thiên phú: hoàn mỹ”.
Hắn có gia đình yêu quý, cũng muốn lấy được thanh danh để người thân tự hào, càng muốn thể hiện ra chính mình để đổi lấy tài nguyên to lớn, củng cố địa vị của mẹ mình tại Tô gia.
Linh Nhãn nhất định là do nàng làm ra.
Tiêu gia sao?!
Hiện tại hai thứ bị đảo ngược, hắn không cần đi tu luyện khống chế Thiên Linh Thể, có thể tùy tâm sở d·ụ·c. Nhưng đánh đổi, chính là mất đi đặc tính của bất kỳ thể chất nào mang tới – sức mạnh thân thể. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Xem ra thân thể của hắn là không có biện pháp cải biến, sau này nên tìm một chút thảo dược có tác dụng rèn luyện cơ thể mới được. Mặc dù chưa thử qua tu luyện công pháp, nhưng tin tức trước mặt biểu hiện hắn đã tin chín phần.
Về phần đóa bạch liên kia, hắn cũng không dám xác định, dù sao khi đó sức mạnh phát ra làm nữ nhân kia tức giận hẳn là từ đóa bạch liên kia. Nếu nó đã sớm tồn tại, như vậy liền có thể nói rõ không phải là nàng cho, đến cùng nó từ đâu tới, hắn không có bất kỳ một manh mối nào.
Bất đắc dĩ chính là, nàng đều đạt tới cấp độ khống chế không gian, đem tinh cầu làm bóng để đá mà lại chỉ vì một chút chuyện nhỏ nhặt như vậy giận dỗi.
Hắn biết đây là lần thứ hay thay đổi vận mệnh nha đầu này, cũng nên để người khác thấy được địa vị của nàng tại Tô gia, cùng với trong lòng hắn. Cũng chính là nói cho tất cả mọi người đều biết, nàng là Tô gia tiểu công chúa, người nào đụng người đó c·hết.
Đã không có tác dụng, như vậy liền không cần lãng phí thời gian vào thứ vô dụng này.
“Ta quan tâm cũng không phải mấy thứ này, những thứ này cũng không chứng minh được tương lai của ta, các ngươi không cần lo nghĩ”. Tô Thanh Phong mở miệng bình tĩnh đáp lại.
Khí huyết? Càng là chuyện bình thường. Hắn tuy rằng không thể tu luyện công pháp, nhưng hắn đọc qua không ít thư tịch liên quan tới y học, thân thể người cái gì, lại thêm nhiều thư tịch giảng giải cấp bậc tu luyện, quá trình vận hành sức mạnh.
“Mẹ, tỷ, muội muội, ta cũng không có lo lắng, chỉ là nghĩ tới một chút chuyện mà thôi. Đối với chuyện thiên phú có vượt qua hắn hay không ta không quan tâm, kém cũng tốt, hơn cũng được, không quan trọng”.
[Cảnh giới]: Luyện Huyết cảnh nhất giai
Hơn nữa, hắn ẩn ẩn có cảm giác, đóa bạch liên trong ý thức hai của hắn cùng sức mạnh thế giới này có khác biệt. Nữ nhân kia có nói cái gì mà cho hắn một chút đền bù, còn nói hi vọng hắn có thể đi đến cuối. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn là Tô gia đại thiếu gia, bất kỳ một cử động nào đều có thể hấp dẫn tới vô số ánh mắt.
Có thể nói Thiên Linh Thể có thể để hắn bước lên cấp độ cực ít người đạt tới, dù sao đại đế từ trong điển tịch ghi chép cũng chỉ có 3 người.
Muốn so với thể chất, thứ này gần như thành phế vật.
Muốn mô phỏng ra cấp bậc khí huyết Luyện Huyết cảnh, đơn giản chỉ cần hắn muốn là làm được. Dù sao sức mạnh hiện tại hắn nắm giữ sớm đã đạt tới Dung Khí cảnh.
Nói thật, hắn không có bất kỳ một tia lo lắng nào.
“Phong nhi, thiên phú của ngươi rất tốt, chắc chắn vượt qua hắn, không cần nghĩ nhiều”.
Hiện tại hai thứ này đổi cho nhau, khó trách hắn có thể huyễn hóa sức mạnh, đem biến hình theo ý muốn. Nếu như suy đoán của hắn là đúng, thứ này cần tu luyện một thời gian rất lâu mới có thể hoàn toàn khống chế.
Thiên phú chia làm phổ thông, ưu tú, trác tuyệt, cùng với hoàn mỹ.
“Ca, ngươi nhất định sẽ vượt xa hắn”.
Không, hẳn là từ khi nữ nhân kia nói ra lời đó, hai thứ này trên người hắn liền đảo ngược lại cho nhau.
[Công pháp nhìn ngươi không vừa mắt! Võ kỹ cùng ngươi có thù!
“Tiêu Tiên Nhi”
Vẻn vẹn là như vậy liền bị nữ nhân kia ghim thành dạng này.
Dù sao, Dương Ngọc Lan từ lúc trở lại đến bây giờ, còn chưa có lập uy qua đâu, không có người nào ngu tới mức làm chim đầu đàn, cũng không người nguyện ý để Dương Ngọc Lan g·iết gà dọa khỉ.
Mọi v·ũ k·hí trên thế giới, chỉ cần có linh tính, ngươi dám cầm, nó liền dám phản chủ!]
Giám khảo âm thanh vang lên.
Nghĩ tới đây, Tô Thanh Phong nhịn không được nhíu mày một cái.
“Khí huyết: nhị giai”.
[Thiên phú]: Thiên Linh Thể
Tức giận sao? Có một chút, nhưng nhiều hơn là bất đắc dĩ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ban đầu hắn không quá để ý, nhưng hiện tại nhìn lại, lại xuất hiện vấn đề rất lớn.
Hít sâu một hơi, Tô Thanh Phong liền lấy lại bình tĩnh.
Họ cho rằng Tô Thanh Phong thấy được thiên phú của Trần Không nên mới cau mày, nào biết được ý nghĩ trong đầu của hắn là gì.
Hắn cũng không muốn giả heo ăn thịt hổ, càng không muốn làm phế vật trong mắt người khác.
Về phần ẩn dấu? Không cần thiết.
Nhưng cái hắn quan tâm cũng không phải thứ này, mà là…
Người xung quanh nheo đứa mắt nhìn tới, mặc dù lời này có chút cuồng vọng, không để ai vào mắt, nhưng cũng không có người lên tiếng. Tô Thanh Hàn còn chưa kiểm tra thiên phú, nếu lúc này dám lên tiếng, nhất định sẽ nhận lấy Tô gia lửa giận. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đệ đệ, thế nào? Là đang lo lắng sao?!”. Tô Thanh Tuyết chú ý tới vẻ mặt cau mày của Tô Thanh Phong, nàng liền quan tâm hỏi.
“Tô Thanh Hàn”.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.