Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 14: Bởi vì ta là ca ca ngươi
Ca ca sao?!
“Những thứ này đều là ngươi nên được, ta mặc dù không thể cam đoan quá nhiều, nhưng có một thứ ta có thể cam đoan, đó chính là thứ ngươi đáng nhận được, không ngươi nào có thể c·ướp đi”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dù sao cũng là tiểu công chúa Tô gia, không thể mặc như vậy trở lại gia tộc được.
Mặc dù hiện tại ai nấy mặt ngoài đều rất hữu hảo, nhưng nếu như Hoa Thần Tế Điển hai người họ không đạt được thứ tự tốt, những người này cũng sẽ không có sắc mặt tốt gì.
Tô Thanh Phong giống như nhìn ra được ý nghĩ của nàng, hắn mỉm cười đưa tay xoa đầu nàng nói.
Tô Thanh Phong cũng rất đau đầu, hắn không có kinh nghiệm đối chiến, chỉ có kinh nghiệm g·iết người, tạo sơ hở để chỉ vì một kích trí mạng. Hắn không hiểu nên dạy Tô Thanh Hàn thế nào, chỉ có thể để nàng học thứ mình thích, bản thân hắn thì cực độ khắc chế bản năng phản công giúp nàng bồi luyện.
Hơn nữa bề ngoài của Tô Thanh Hàn vô cùng ưu tú, được rất nhiều người đón nhận. Tối thiểu nhất mặt ngoài vẫn thể hiện ra thái độ hữu hảo, đương nhiên, có mang theo mục đích nào hay không còn khó nói.
Tô Thanh Hàn ngẩng đầu nhìn về phía hắn, lúc này trong mắt nàng mặc dù vẫn mang theo vẻ vui tươi, cùng với vẻ ưu thương không nên có ở độ tuổi này. Nhưng lúc này trong mắt nàng lại tăng thêm một tia hi vọng cùng hướng tới.
“Cái này… cái này…”. Tô Thanh Hàn nghe vậy có chút sợ hãi.
…
Xung quanh người đông nghìn nghịt, nếu không phải người khác nhận rõ được đội xe Tô gia, rất thức thời né tránh mới có thể nhanh chóng đến nơi. Đổi lại là người bình thườngm e rằng phải mất nửa giờ mới có thể đi được vào bên trong.
“Muốn đoạt quyền, đầu tiên không phải củng cố địa vị, mà là tăng cao thực lực. Thứ hai muốn danh vọng, liền phải trở thành thiên tài, mà muốn nắm quyền, vậy phải đánh bại tất cả đối thủ, hoặc là… để họ vĩnh viễn biến mất”. Tô Thanh Phong bình tĩnh đáp lại.
Bao nhiêu người mắng nàng hạ tiện, tiện chủng…
Tô Thanh Phong cũng không có ý kiến gì, nói cho cùng chính bản thân hắn cũng chưa quen thuộc Tô gia. Mấy ngày nay đều do Tô Thanh Tuyết mang theo hắn cùng Tô Thanh Hàn đi xung quanh, gặp một số người, dù sao cũng là Tô gia dòng chính, nên lộ mặt liền không cần che giấu, tránh phiền phức không cần thiết.
Nàng chỉ là một cái… hạ tiện nha đầu mà thôi.
“Từ nay nó liền tượng trưng cho thân phận của ngươi, đại biểu chính là thiên kim Tô gia. Cũng đại biểu cho việc, ngươi có người nhà của mình”. Tô Thanh Phong ôn nhu lên tiếng.
“Rất tốt, Thanh Hàn, thiên phú của ngươi vô cùng tốt, mặc dù ta còn chưa gặp được cái gọi là đệ tử tinh anh, nhưng ta chắc chắn ngươi so với họ mạnh hơn nhiều”.
“Tạ… ca ca”.
Tô Thanh Phong còn dễ nói, nói thế nào hắn so người cùng lứa cũng mạnh gấp mấy lần, nhưng Tô Thanh Hàn lại khác biệt. Từ nhỏ đến giờ liền chưa từng trải qua ngày sống tốt lành nào, sắp tới càng là phải đối mặt với vô số đệ tử tinh anh khắp Nam Hoa thành.
Điểm này Tô Thanh Tuyết cũng rất buồn rầu, bản thân nàng cũng không có kinh nghiệm dạy học, phương pháp rèn luyện thân thể lại không thích hợp Tô Thanh Hàn, cũng chỉ có thể đem Tô Thanh Hàn giao cho Tô Thanh Phong dạy.
“Ta… ta đã biết, cám ơn ngươi, ca”. Tô Thanh Hàn mím môi nói.
Tuy rằng mới có vài ngày, nhưng được bồi bổ, trên người đã có một chút thịt, không còn vẻ gầy yếu như lúc ban đầu. Hơn nữa tính cách cũng trở lên sinh động rất nhiều, đặc biệt là khi được khen ngợi, đôi mắt kia hiện lên sự vui vẻ rõ rệt.
Nếu như năm đó hắn cũng lựa chọn giống như ngươi thì tốt biết mấy.
Cho nên nàng rất rõ ràng nhân tâm có bao nhiêu hiểm ác, nàng thật không rõ Tô Thanh Phong tại sao lại chấp nhận trả giá nhiều như vậy, đáng giá sao?!
“Không cần nghĩ quá nhiều, ngươi chỉ cần biết, bất kể là ai cũng không làm gì được ngươi, bởi vì xảy ra chuyện, cũng có người bên trên đỡ lấy. Bởi vì ngươi là Tô gia tiểu công chúa, ngươi là Tô gia thiên kim”.
Cũng không biết tương lai tên khốn nào được nào ưu ái.
Không chờ Tô Thanh Hàn kịp phản ứng, Tô Thanh Phong liền đưa tay nắm lấy tay nàng, tại trên ngón tay nàng vạch một đường, sau đó giúp nàng viết lên tên của mình lên lệnh bài.
Tô Thanh Hàn đem hộp quà mở ra, nàng vốn cho rằng bên trong là trang sức hay vài thứ tương tự, nhưng bên trong chỉ là có một tấm lệnh bài bằng gỗ, còn chưa chờ nàng lên tiếng đã nghe được âm thanh Tô Thanh Phong vang lên.
Cho tới buổi chiều tối hai người mới trở lại, liền thấy được Tô Thanh Phong cùng Tô Thanh Đàn đã đứng trước Thanh Uyên quán chờ họ.
Tô Thanh Phong thở dài, nói cho cùng nha đầu này vẫn chỉ là một đứa bé. Hắn trầm giọng lên tiếng.
Tuy rằng chỉ mới 10 tuổi, nhưng đã hiện rõ vẻ xinh đẹp nổi bật so với người cùng lứa, thỏa đáng một cái mỹ nhân phôi.
Một đôi mắt nhìn về phía bên này, trong mắt hiện lên một tia rung động cùng đau đớn.
Chương 14: Bởi vì ta là ca ca ngươi
Tô Thanh Hàn nàng tại so với lần đầu tiên gặp khác biệt khá nhiều, không chỉ ở ngoại hình, mà còn ở tính cách lẫn khí chất.
Tô Thanh Hàn sửng sốt trong giây lát, nàng nhìn không được mím môi, đôi mắt rưng rưng, nàng nhịn không được ôm chặt lấy Tô Thanh Tuyết. Tô Thanh Tuyết hơi giật mình, nàng nở ra nụ cười nhẹ nhàng vỗ lưng tiểu nha đầu này.
“Cái ngươi thiếu duy nhất chính là thời gian”. Tô Thanh Phong mỉm cười nói.
Thậm chí có vài vị thúc thúc còn từng muốn…
“Ta gọi Tô Thanh Tuyết, là tỷ tỷ ngươi, thời gian qua nhường ngươi chịu khổ, thật xin lỗi”.
“Ca, thật sao?!”. Tô Thanh Hàn kinh ngạc hỏi lại.
Tô Thanh Phong mang theo Tô Thanh Hàn trở lại Tô gia cũng không có gây nên bất mãn gì. Dù hắn hắn cũng dùng một phần tài nguyên của mình tại Tô gia đổi lấy, sẽ không có người nhảy ra gây chuyện.
Một lúc sau, Tô Thanh Tuyết liền kéo lấy tay Tô Thanh Hàn đi ra ngoài. Một phần là nàng biết Tô Thanh Phong muốn cùng Sở Thanh Uyển nói vài thứ, một chuyện khác là nàng muốn “tân trang” lại Tô Thanh Hàn.
“Bởi vì ta là ca ca ngươi”.
Aizz!
Càng không có mấy chuyện cẩu huyết nào xảy ra, người đồng lứa Tô gia phi thường hiểu chuyện, mặc dù Tô Thanh Hàn trong mắt họ chỉ là “con hoang” nhưng nói cho cùng vẫn là mang theo huyết mạch Tô gia.
Tô gia khác biệt, hoặc là nói, bất kể gia tộc tu luyện bình thường nào đều khác biệt”.
Nhìn biến hóa trước mắt, Tô Thanh Hàn nhất thời quên đi đau đớn.
Nói xong, Tô Thanh Tuyết liền đem Tô Thanh Hàn ôm lấy.
“Có hơi đau một chút”.
“Đương nhiên”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nàng chỉ biết từ nay về, nàng liền có người nhà, không còn là cô nhi không ai muốn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu không phải Sở Thanh Uyển xuất hiện bảo vệ nàng, nàng cũng không biết tương lai nàng sẽ trải qua việc đáng sợ thế nào.
Nghe vậy, Tô Thanh Hàn nhất thời ngẩn ra.
Thời gia rất nhanh trôi qua, ngày hôm nay đã tới ngày Hoa Thần Tế Điển. Dương Ngọc Lan tự mình mang theo Tô Thanh Phong cùng Tô Thanh Hàn đến nơi tổ chức lễ hội.
Tô Thanh Hàn hít sâu một hơi, sau đó đưa tay nhận lấy rồi nói.
“… Ngươi nghĩ nhiều, đó chẳng qua chỉ là gia tộc kinh thương bình thường. Họ cần danh tiếng, cần địa vị, cho nên mới làm như thế. Nhưng (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bản thân nàng thế yếu rất lớn, dù cho kiểm trắc thiên phú qua ải, nhưng đối chiến… e rằng khó qua.
Lúc này, một bóng người đi tới ngồi xổm xuống bên cạnh, Tô Thanh Hàn nhìn qua liền thấy được vẻ mặt xinh đẹp tuyệt trần, đôi mắt như mộng như ảo. Nàng nhất thời liền ngẩn ra.
Vài ngày sau đó, Thanh Sơn trấn c·hết đi mười mấy người chỉ trong một ngày, nhưng quan phủ nơi đó chỉ công bố rằng là ân oán cá nhân. Người hiểu chuyện đều tự động ngậm miệng, đương nhiên, đây là chuyện về sau.
“Mở ra xem”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tuy nàng mới 10 tuổi, nhưng nhiều thứ nàng rất rõ. Tô Thanh Phong chấp nhận nàng, chia sẻ cho nàng thứ mà hắn có thể độc chiếm. Dù cho nàng không biết những thứ đó đáng giá bao nhiêu, nhưng ngay cả một cái bánh bao, nàng cũng từng bị mấy đứa bé ăn mày c·ướp qua.
Ban đầu Tô Thanh Hàn còn rất bỡ ngỡ, nhưng mà chỉ mới ba ngày, nha đầu này liền nắm được một chút khiếu quyết. Nhiều lần ép cho Tô Thanh Phong phải hoàn thủ, nói thế nào hắn cũng trả qua 7 năm chém g·iết, cất bước trước 7 năm lại bị nha đầu này dùng ba ngày ép hoàn thủ, thiên phú như vậy quả thực là xưa nay hiếm gặp.
Một lát sau, cái lệnh bài kia liền xảy ra biến hóa giống như hắn trước đó. Một cái lệnh bài tinh xảo xuất hiện trên tay Tô Thanh Phong.
Ca ca… sao?.
Cái gì thiên kim, cái gì Tô gia, nàng không quan tâm.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.