Tái Sinh, Ta Nuôi Dưỡng Đại Phản Diện
Hạo Nguyệt Cẩu Cẩu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 4: Chương 4
Nhưng có lẽ vì định mệnh của một nữ phụ độc ác si mê nam chính mà ta đã bị ai đó đá một cái, khiến ta ngã nhào xuống trước mặt Cơ Việt Thiên.
Nói đến đây, ánh mắt họ thoáng liếc qua ta, mang theo chút nghiêm trọng và thương hại: “…theo đuổi một lô đỉnh.”
Tốt rồi, giờ thì thành kẻ gây chú ý thật rồi.
Ta khó nhọc được Bách Lý Miểu đỡ dậy, nữ chính cuối cùng cũng nhận ra gương mặt ta, sắc mặt càng thay đổi thêm mấy lần:
Bách Lý Miểu không biết lô đỉnh là gì, nhưng qua biểu cảm khinh miệt của nam nữ chính, hắn đã hiểu phần nào. Ngay lập tức, hắn lao vào đánh nhau với họ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai thanh tiên kiếm lấp lánh ánh sáng từ trên trời bay đến, mang theo tiếng rít vang trời, cuốn theo một trận cuồng phong khiến mọi người trên phố không khỏi kinh hô.
Cạn lời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai người đối diện nhau, căng thẳng đối đầu nhưng lại có một sự đồng điệu không lời, như thể không ai có thể xen vào giữa họ.
Tim ta khẽ rung lên, ngẩng đầu nhìn.
Thanh kiếm chưa rút khỏi vỏ trong tay hắn tỏa ra ánh sáng lấp lánh, linh lực dồi dào, vang lên tiếng ngân vang phấn khích trong không trung, khiến cả nam nữ chính đều hiện lên vẻ kinh ngạc.
“Hóa ra là ngươi.
Sắc mặt Bách Lý Miểu không mấy thiện cảm: “Cớ gì lại muốn làm hại người khác?”
“Công tử xưa nay hoa bướm vây quanh không ít, không biết tu vi thế nào?”
Nhưng đó chỉ là "thông thường", còn nam nữ chính của chúng ta lại là kiếm tu.
Ta tiến đến gần, nghe người kể chuyện hào hứng nói:
“Nói, ngươi có âm mưu gì?”
Nữ tử thì vận y phục nam giới, vừa xinh đẹp, vừa toát lên vẻ hào sảng đầy khí chất.
“Những mỹ nhân yếu đuối thế này, dù có tâm cơ, cũng chỉ là vô vị.”
"Sư tỷ sau khi phản bội sư môn, không ngờ lại sống dựa vào nam nhân nơi phàm giới. Không biết sư tỷ tu luyện bao nhiêu năm ở chốn thế tục, tu vi có tiến bộ gì chăng?”
Bách Lý Miểu đứng chắn trước ta, chậm rãi thu tay, ánh mắt sắc bén.
Không ai khác chính là nam chính Cơ Việt Thiên và nữ chính Lưu Hi Dao.
Cơ Việt Thiên cau mày, rồi lập tức phản pháo:
“Nếu ngươi đủ bản lĩnh thì cứ thử xem.”
Sau một tháng, ta quay trở lại bán bánh nướng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Công tử thiên tư xuất chúng, tu vi cao thâm, hà tất phải…”
Ta ôm ngực, tim vẫn đập loạn vì sợ hãi.
Cả ba người đánh càng lúc càng lên cao.
Ta cố gắng ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy ba chấm sáng nhiều màu càng lúc càng nhỏ dần. Trong lòng không khỏi cảm thấy chút thất bại.
Kiếm tu!
Chương 4: Chương 4 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ký ức kiếp trước khi nam nữ chính dẫn đệ tử tiên môn đưa ta lên cây cổ thụ xiêu vẹo vẫn còn in sâu trong tâm trí ta.
Không chút do dự, họ lại dùng ta làm công cụ để tấn công Bách Lý Miểu:
Tiên kiếm đáp xuống ngay trước mặt ta, linh khí tỏa ra làm lật tung hàng loạt quầy hàng ven đường.
Chỉ thấy ở cuối con phố, đám đông đột ngột tách ra hai bên.
“Choang” một tiếng, kiếm phong lướt qua má ta, nhưng đã có người chặn được kiếm của nữ chính, mạnh mẽ ép nàng lùi lại một bước.
Là những kẻ vừa nghèo nàn vừa sĩ diện lại cao ngạo.
Khí thế vương giả của họ khiến cả con phố im phăng phắc.
Nam tử có nét mặt phóng khoáng, tuấn tú và kiêu ngạo.
Vậy là ta chậm chạp nhặt chiếc bánh nướng rơi bên cạnh lên, giơ ra trước mặt hắn:
Nhưng trời không chiều lòng người, vận mệnh vẫn cứ đối nghịch với ta.
Hai người liếc nhìn nhau, rồi nhìn ta, sau đó lại nhìn Bách Lý Miểu.
13.
Ngay sau đó, ta cảm thấy cằm mình bị một thứ lạnh lẽo, sắc bén chạm vào. Giọng nói lãnh đạm của nam chính vang lên trên đầu ta:
Lời nói đầy châm chọc của nàng vừa dứt, thanh kiếm đã được rút ra, ánh kiếm lạnh như tuyết, lao thẳng về phía ta.
Ta nằm rạp dưới đất, trong lòng không ngừng cầu nguyện mong nam nữ chính đừng để ý đến mình.
“Mười lượng?”
Ta thật không hiểu kiếp trước mình bị mù thế nào mà lại đi nhìn trúng tên tự luyến này.
Lúc này gặp đối thủ ngang sức, khí thế vương giả của nam nữ chính cũng có phần bị ảnh hưởng, vẻ kiêu ngạo trong đôi mắt đã giảm bớt.
Quả nhiên, sắc mặt nam nữ chính đại biến: “Ngươi cướp tiền à!”
Nhưng không ngờ hôm nay, thị trấn nhỏ bé hẻo lánh này lại chưa bao giờ náo nhiệt đến vậy, người qua lại đông đúc, trong đó có không ít những kẻ tu tiên.
“Dị bảo trong núi lần này ta nhất định phải có được.”
Từ trong luồng sáng ấy, hai tu sĩ bước ra.
12.
Nhìn thấy hai gương mặt này, lòng ta chợt dậy lên cảm giác bất an, muốn lùi lại, tránh khỏi họa sát thân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Bên núi Thanh Linh sắp xuất hiện dị bảo!”
Thông thường, tu sĩ giàu có hơn người phàm rất nhiều.
Quả nhiên, nữ chính liếc ta một cái đầy khinh thường, không chút do dự dùng ta làm vũ khí tấn công nam chính:
Ta đơn giản bán thêm vài cái bánh nướng rồi vội vã quay về nhà.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.