Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 410: Lạy trời đất!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 410: Lạy trời đất!


“Mẫu hậu, Nguyệt Nhi đã đồng ý gả cho tân ca ca, thì nhất định sẽ không nuốt lời, cũng sẽ không khiến mẫu hậu và phụ vương khó xử.”

Chiến Tân Đường đang định nói ra lời hủy hôn, thì đã bị Vân Nguyệt cắt lời.

Vân Nguyệt khẽ động, chuẩn bị cúi đầu hành lễ.

Tuy tân ca ca từng nói, trong vòng một trăm năm nàng có thể hối hôn, nhưng nàng hiểu rõ – chỉ cần cúi đầu bái lạy, từ đây nàng là thê tử của Chiến Tân Đường, và Xích Diễm… sẽ không còn là khả năng.

“Nguyệt Nhi, tân ca ca tại đây thề, dù thành thân rồi, nếu trong một trăm năm, ngươi muốn rời đi, ta tuyệt không ngăn cản. Nhưng nếu một trăm năm ngươi không ly khai, đời này, đừng hòng rời đi nữa. Dù hắn có đến giành người, cũng phải bước qua xác ta, hiểu không?”

“Nguyệt Nhi, con phải hiểu, phụ vương và mẫu hậu luôn muốn mang đến những điều tốt đẹp nhất cho con. Tân Đường là người chúng ta cùng chứng kiến trưởng thành. Theo tân đường, con mới có thể mãi mãi hạnh phúc như hôm nay. Hiểu chưa?”

Xích Diễm một tay ôm nàng, tay còn lại bắt mạch, nhíu mày đau lòng:

Tuy rằng giọng nàng còn nghèn nghẹn, Vương mẫu vẫn gật đầu vui mừng.

Đừng nhìn vẻ mặt phấn khởi của mọi người đêm nay, thực chất, Thiên Đế đã sắp xếp lực lượng lớn canh giữ nghiêm ngặt, đề phòng Ma Giới đến phá rối.

Dù Xích Diễm có đối xử tốt thế nào, dù Vân Nguyệt yêu hắn bao nhiêu, họ cũng tuyệt đối không chấp nhận.

Xích Diễm vừa mở miệng, không chỉ xuất hiện cực kỳ bá đạo, còn chẳng ngại ngần trước toàn bộ khách khứa, nói liền một tràng, như sợ người ta không biết giữa hắn và Vân Nguyệt từng có mối quan hệ thân mật.

Quan trọng hơn, hậu cung hắn rối ren, rắn rết chằng chịt, Vân Nguyệt theo hắn, có gì gọi là hạnh phúc?

Ngươi cái nha đầu này, sao lại không nghe lời? Thật cho rằng ta nói đùa sao? Ngươi nên biết, ngươi đã bá chiếm thân thể và trái tim ta, vị trí Ma hậu, ngoài ngươi ra còn ai xứng đáng?

… bước đến nơi cử hành bái đường.

Sau đó, hai người sóng vai, dưới sự dẫn dắt của hỉ nương, tiến về phía nơi cử hành lễ bái trời đất.

Cái người này, sao lại mặt dày đến thế! Rõ ràng là nàng cứu hắn, sao lại thành “bá chiếm”? Nói như thể nàng là một kẻ nữ lưu vô lại!

“Nguyệt Nhi ngươi…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vân Nguyệt rưng rưng nước mắt, nhìn hắn không thể tin nổi. Xích Diễm nhìn nàng, trong lòng ấm áp, cười khẽ:

Nàng nắm chặt lụa đỏ, được hắn dìu dắt, chậm rãi bước ra khỏi kiệu hoa.

“Cô… Nguyệt Nhi nàng không có ý ấy, là ta…”

Nghe lời hắn, Vân Nguyệt vừa sững sờ vừa thẹn.

Cái tên Ma Đế ấy, tuổi đã cao, còn dám trâu già gặm cỏ non.

Tiếng hỉ nương vừa dứt, Chiến Tân Đường và Vân Nguyệt hơi ngập ngừng một chút.

Trong tiệc cưới cũng vang lên tiếng xôn xao.

Nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường, hai người đều thuận lợi hoàn thành.

Thật ra, ngay từ lúc trở lại Thiên đình, đồng ý không rời bỏ Tân ca ca, nàng đã không còn đường lui. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khoảng thời gian này, mọi người đều thấp thỏm đề phòng Xích Diễm đến cướp người, đến cả thông đạo tiến vào thiên cung cũng đã được tu sửa toàn diện. Tuy ngăn cản một Ma Quân như hắn là điều khó khăn, nhưng giữ hắn lại ở bên ngoài cũng không phải không thể. May mắn thay, sau lần bị trọng thương ấy, Xích Diễm chưa từng xuất hiện lại. Vân Nguyệt cũng đã cam đoan sẽ không vì hắn mà hủy hôn.

Giọt nước mắt long lanh lặng lẽ rơi xuống tà váy dệt từ ráng chiều, ánh sáng lấp lánh như phủ thêm sắc đỏ mờ ảo – tuyệt mỹ.

Chưa đợi nàng đáp, hắn đã nói tiếp:

Nữ nhi ái mộ Xích Diễm, làm mẫu hậu, sao bà không hay biết?

Chương 410: Lạy trời đất!

Đột nhiên, ánh mắt Chiến Tân Đường rời khỏi nàng, toàn bộ lực chú ý chuyển hướng.

“Nha đầu ngốc, thân thể còn chưa lành sao?”

“Tân ca ca, cảm ơn ngươi…”

Vân Nguyệt nhẹ gật đầu, “Mẫu hậu, Nguyệt Nhi hiểu.”

Vương mẫu vui vẻ gật đầu, quay sang Chiến Tân Đường nói: “Tiểu tử, nhanh dẫn tân nương của ngươi ra đi!”

“Không sao, về Ma Giới đi, ta có nhiều linh dược, rất nhanh sẽ khỏi.”

Đừng nói là thành thân tại Thiên đình, dù có chạy đến chân trời góc bể, ta cũng sẽ tìm ra và mang ngươi đi!”

“Nha đầu ngốc, đã cùng tân ca ca, vĩnh viễn đừng nói cảm ơn.”

Nhưng một bi kịch có thể lường trước, sao bọn họ có thể để nữ nhi bước vào?

Cuối cùng, hai người tay trong tay…

Đó mới là nguyên nhân lớn nhất khiến bọn họ không thể để nữ nhi gả cho hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trải qua bao ngày đêm phập phồng, cuối cùng lễ cưới cũng tiến hành suôn sẻ.

Không thể nào… (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ta có thể vì ngươi mà tha thứ hắn quên ngươi, nhưng ngươi tuyệt đối không thể vì áy náy mà thành thân với hắn. Nếu ngươi dám lén thành thân sau lưng ta, dù đã là người của hắn, ta cũng sẽ đoạt ngươi về!

Hai người đối diện, cách lớp khăn cưới nhìn nhau.

Bất kể phía trước thế nào, nàng chỉ có thể kiên trì bước tiếp.

Chiến Tân Đường còn muốn lên tiếng, nhưng lại bị nàng trách nhẹ: “Tân ca ca, Nguyệt Nhi tin ngươi nhất định sẽ đối xử tốt với Nguyệt Nhi. Nguyệt Nhi cũng tin bản thân nhất định sẽ sống rất hạnh phúc.”

Hoàn toàn không giống tác phong bình thường ít nói, ưa dùng nắm đấm giải quyết của hắn.

“Phu thê giao bái!”

Thế nhưng Xích Diễm không phải người nàng có thể gả. Bọn họ không thể yên tâm giao nữ nhi cho hắn.

Các tiên gia đến tham dự lễ cưới, phàm là thượng thần, hầu như đều mang theo binh khí. Nếu Xích Diễm thật sự có gan xuất hiện, tuyệt đối không để hắn dễ dàng đoạt người.

Thế nhưng điều nàng cho là không thể, lại xuất hiện ngay trước mắt.

Vân Nguyệt vì thương tích chưa lành, chưa thể vận dụng pháp lực nên phản ứng chậm. Nhưng khi cảm nhận được sự hỗn loạn, tim nàng bỗng đập dồn dập.

Hủy hôn là chuyện nhỏ, như lúc trước Thải Hà bỏ nhà ra đi vì hủy hôn, bọn họ cũng làm ngơ.

Tuy biết nàng chắc chắn không vấp ngã, nhưng lúc nàng bước ra, hắn vẫn dịu dàng nâng đỡ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong không khí, một luồng tà khí mạnh mẽ lan tỏa. Một giọng nói bá đạo quen thuộc vang vọng:

“Sao vậy? Mới hai tháng không gặp, đã nhớ đến nỗi mắt sưng cả lên rồi à?”

“Nha đầu, vì ngươi ta suýt chút bị hồn phi phách tán, nằm liệt hai tháng. Mới vừa tỉnh dậy đã nghe ngươi hôm nay thành thân. Ngươi quên lời ta từng nói rồi sao?

Ngay khi nàng kéo khăn voan xuống, thì đã bị một lực mạnh mẽ kéo vào vòng tay quen thuộc khiến nàng vừa yêu vừa không dám tin.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 410: Lạy trời đất!