Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân
Đang Cập Nhật
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 123: Bảo tàng Hải Dương Học
Lúc này, nhân viên phục vụ từ xa bước đến, hỏi: “Hai anh dùng gì ạ!”
Lúc này, trên một căn nhà cách đó không xa, Dũng đại bàng, Phi đen cùng Phong cùi đang dùng ống nhòm ngắm về phía quán Bê Thui.
Sau khi lên xe, mọi người đi khoảng 6km thì đến Viện Hải Dương Học, cùng bước vào khuôn viên Viện Hải Dương, trên mặt các bạn học sinh cũng có đôi chút hứng thú.
“Vâng, đại ca!”
Thằng bạn Hoàng Tuấn cũng rất nhanh trông thấy Hoàng Việt, hắn mới vào lớp 12A1, còn chưa quen nhiều bạn, nhưng Hiểu My và Kiều Linh rất thân thiện với hắn, xem ra đều là nhờ Hoàng Việt cả a!
Nói xong, chị hướng dẫn viên dẫn mọi người đến một tủ kính khác, còn chưa chờ chị ấy nói, Kiều Linh đã giành nói trước: “Đây là cá ngựa, hì hì, chắc mọi người đều nghe qua về nó, đặc điểm của loài cá này là con đực sẽ mang trứng, con cái sẽ đẻ trứng vào túi da trước bụng con đực, thú vị lắm phải không nè...” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khi tham quan hơn một tiếng, các thầy cô giáo cũng cho các em học sinh ra về, tối nay mọi người sẽ cùng đi chợ đêm, sau đó ra bãi biển nướng thịt, vào thưởng thức rượu vang ở các quán Bar nhạc sống, mọi người đều vui vẻ trở về, chuẩn bị cho một buổi tối quậy tưng bừng cùng các bạn học chung lâu năm.
Chương 123: Bảo tàng Hải Dương Học
Các bạn học sinh không ngừng trầm trồ, sau đó đi tham quan hết loài cá này đến loài cá khác, nào là các loại cá lạ như cá Nhám Trúc, cá Mặt Quỷ, cá Đuối, vân vân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
...
Đến quầy phở, Hoàng Việt để tay sát nồi nước lèo, từ đôi tay hắn bắn ra một dòng nước vào nồi nước, hắn muốn chiêu đãi cả những khách nhân hôm nay tô phở thơm ngon nhất, sau đó hắn làm một tô Phở cho anh Nhân, đầy đủ tái nạm gầu gân và một chén trứng gà, nếu tính tiền thì một tô như vậy lên đến 60 ngàn đồng, nhưng dĩ nhiên là dù cho anh Nhân ăn 5 tô thì hắn cũng sẽ không tính phí, sau đó bưng ra cho anh Nhân thưởng thức.
Kiều Linh có vẻ hơi mệt, có lẽ những ngày vừa qua cô thức đêm rất nhiều, nên tranh thủ chợp mắt trong đường đi, Hoàng Việt nhìn cô mà cũng khá lo, mặc dù hắn đã cho cô thuốc ngủ rồi nhưng dường như cô cũng không dùng là bao a!
Thời gian thoáng cái trôi qua, hai ngày hôm nay Hoàng Việt dành thời gian để củng cố cảnh giới, hiện tại hắn đã đứng vứng ở tầng thứ Minh Kính trung kỳ trung giai, cũng đã có thể coi là một cao thủ, nếu đánh lại với tên Phi đen, Hoàng Việt hoàn toàn có thể nhỉnh hơn hắn đôi chút. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Việt, anh tới rồi!” Kiều Linh và Hiểu My đã sớm tới, nhìn thấy Hoàng Việt, hai người liền tiến lại gần, ở bên kia, Minh Anh đang bị Ngọc Minh và Thảo Ly giữ chân, tất cả mọi người đều ăn mặc rất thời trang, sành điệu và thoải mái.
“Ừ mà Bê Thui quán này ngon thật, bữa nào anh sai đàn em mua mấy kí về!”
“Anh Nhân, em nghĩ hắn sẽ cho thằng Phong với thằng Phi đến chơi anh!” Hoàng Việt nói nhỏ.
Không khí trong quán Bê Thui hết sức căng thẳng, mọi người im thin thít, chợt, một tiếng cười sảng khoái phá tan bầu không khí tĩnh lặng, Nhân cá chép cười hề hề, khoác vai Hoàng Việt đường hoàng bước vào trong quán, đám côn đồ giả dạng khách nhân cũng liền quay mặt đi, bắt đầu trò chuyện, nhưng ẩn ẩn vẫn đôi lúc liếc qua bàn của hai người Hoàng Việt và Nhân đại ca.
“Ồ, hay quá ha!”
“Không cần, bọn này không đến mức phải làm vậy, nếu cần trực tiếp ra tay là được, chiêu trò đó có lợi gì, anh mày vận công lực là bức ra hết!” Nhân cá chép không hề lo lắng.
“Mấy loại cá này cũng vui ghê đó chứ!”
Khoảng 7h30, sau khi mọi người ăn sáng xong xuôi, xe bắt đầu lăn bánh, trên xe, có một hoạt náo viên giới thiệu cho mọi người về hành trình lần này, trong lúc thư giãn, còn mở lên một chiếc TV trước xe bật video ca nhạc cho mọi người cùng nghe, Hoàng Việt ngồi kế bên Kiều Linh, hai người nhìn nhau cực kỳ âu yếm.
Nãy giờ tham quan, Hiểu My cũng cùng Kiều Linh ở bên cạnh Hoàng Việt, quả thật, trái ngược với Hiểu My dốt đặc không biết gì, Kiều Linh dường như rất có kiến thức về các sinh vật biển, có nhiều chỗ cô còn giải thích tường tận hơn cả chị hướng dẫn viên, làm Hoàng Việt, Hoàng Tuấn, Ngọc Minh, Thảo Ly và Minh Anh cũng được mở rộng tầm mắt.
“Ừ... Nếu hai thẳng đó dám, anh sẽ cho bọn nó biết tay!” Nhân cá chép lộ ra vô cùng tự tin.
“...”
Đi qua từng tủ kính trưng bày các mẫu sinh vật biển, chị hướng dẫn viên dẫn theo một đám học sinh lớp Hoàng Việt, nói: “Chị giới thiệu với các em, đây là con cá chình, con cá này bảo vệ hạ bộ rất kỹ, răng của loài cá này có độc, khi bị nó cắn sẽ gặp phải tình trạng máu không đông!”
Đám khách nhân lần này cũng được thưởng thức tô phở chất lượng hơn nhiều, ai nấy đều gọi thêm một tô, thầm tấm tắc khen tay nghề của ba Hoàng Việt lại nhỉnh lên một tầng thứ mới.
“Chú em... Tụi thằng Nhân tính cho đám này xử lý anh sao?” Nhân cá chép cười ha ha, hiển nhiên cảm thấy vô cùng hài hước.
Nhân cá chép cùng Hoàng Việt ngồi ăn uống hơn nửa tiếng mà không thấy đám du côn trong quán có động tĩnh gì thì khá bất ngờ, xem ra hôm nay tên Dũng đại bàng không tính ra tay, hai người bắt đầu chán ngán, sau đó tính tiền, lên xe ra về.
“Không cần, lần này chỉ là thăm dò xem thằng Việt có thật chịu hiệu trung cho chúng ta không thôi, hôm nay ở chỗ này đông người, không tiện ra tay, để khi khác!” Dũng đại bàng âm hiểm cười hề hề.
“Vâng ạ!” Người phục vụ liền chạy ngay vào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hoàng Việt thấy vậy liền nói: “Đại ca, chút nữa để em kiểm tra xem có độc không?”
“Vâng, đại ca!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau đó mọi người cùng đi tham khoan bộ xương của các loại cá lớn như cá Voi, cá Bò Biển, tham quan các mẫu vật của Ốc, Ngao, San hô, vân vân.
“Giờ chở anh qua nhà em ăn Phở, anh thèm lắm rồi, hắc hắc!” Nhân cá chép vui tính nói.
“Hehe, bảo đảm anh sẽ hài lòng, lần này em sẽ làm nước lèo đặc biệt cho đại ca!” Hoàng Việt dĩ nhiên là sẽ cho thêm nước Linh Tuyền vào nước lèo, khi đó bảo đảm tô Phở còn ngon hơn gấp bội.
Đến khoảng 3 giờ chiều, Hoàng Việt đã nhìn thấy rõ được cảnh biển, đã đến Nha Trang rồi, thấy Kiều Linh vẫn ngủ say làm hắn không nỡ gọi cô dậy, khoảng 10 phút sau thì xe dừng ở Bến Xe, sau đó chị hoạt náo viên gọi mọi người thức dậy, Kiều Linh cũng mở mắt ra, cùng Hoàng Việt đi về khách sạn.
...
Trên đường đi, Hoàng Việt khẽ nói với Nhân đại ca: “Chắc lần này hắn thăm dò em!”
“Vâng, đại ca!” Hai người Phong cùi cùng Phi đen cùng hô.
“Đại ca, xử nó luôn không?” Phong cùi hung hăng hỏi.
"Kiều Linh biết nhiều thật!"
Mọi người sẽ dùng bữa nhẹ, sau bữa trưa đã dùng trên xe, sau đó cất đồ đạc, chuẩn bị đi đến tham quan Viện Hải Dương Học, mục đích chính của chuyến đi lần này, nhưng thực chất thì các bạn học sinh muốn đi tắm biển và đi chợ đêm hơn.
“Có gì ngon cứ mang ra, mang một dĩa Bê Thui lên!”
...
Sáng thứ 6, Hoàng Việt thay một bộ đồ sành điệu, mang theo thêm một cái vali đựng đồ dùng, sau đó cho lên xe đi tới trường, lúc này trước cổng trường học đã đậu vài chiếc xe khách, các bạn học sinh lớp 12 đứng xung quanh đó chuẩn bị cho chuyến đi đến Nha Trang, mọi người đều có vẻ rất háo hức.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.