Ta Và Hoàng Thượng Cùng Xuyên Không P2
Khuyết Danh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1: Chương 1
Ta khâu theo vết thương, vết thương nó dài như vậy ta có thể làm gì được.
Thật sự là quá vô lý, mẹ của vô lý mở cửa cho vô lý vào nhà - vô lý đến tận nhà rồi.
Ta lạnh lùng nhìn hắn ta: "Ta là ông nội của ngươi."
"Ta... lúc đó ta đang theo dõi ở phía sau phủ nha," Tề Mục day trán, "Tri phủ đang bàn bạc với thuộc hạ xem nên lừa gạt khâm sai như thế nào, ta sắp nghe được phần quan trọng thì đột nhiên xông ra một con ch.ó hoang sủa vào ta, liền bị bọn họ phát hiện."
Ta không còn gì để nói, hắn vui là được.
Chương 1: Chương 1
Ta đại khái có thể hiểu tại sao hắn ta vẫn có thể cười ra tiếng, những quan tham mà ta xem trên bản tin trước kia, đến lúc sắp c.h.ế.t cũng rất bình tĩnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Là ngươi?" Hắn ta cười đau khổ.
"Ngươi đi đi." Tri phủ cúi đầu, "Là ta tham lam vô độ hại dân chúng."
Ta không để ý đến hắn ta, quay đầu nói với thị vệ: "Đi cởi lớp áo khoác ngoài của hắn ta ra." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhân lúc Tề Mục ngủ trưa, ta bảo thị vệ dẫn ta đến đại lao, căn phòng trong cùng chính là nơi giam giữ tri phủ. Hắn ta ngồi ở góc, trên người quấn tầng tầng lớp lớp xiềng xích, quần áo vá rất nhiều chỗ, khác hẳn với vẻ ngoài hào nhoáng mà ta nhìn thấy mấy hôm trước.
Ta không ngờ Tề Mục đã đến mức này rồi, ngay cả c·h·ó hoang đi ngang qua cũng phải xông lên mắng hắn vài câu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Thôi được rồi, kỳ thực nửa vòng tròn của chữ "c" là do ta nghĩ ra đấy."
"Kỳ thực không có khâm sai nào cả, đó là tin tức giả do ta cho người tung ra, muốn dụ hắn ta lộ ra sơ hở. Kết quả tri phủ quả nhiên không nhịn được nữa, đã tìm sát thủ muốn đi ám sát khâm sai đại thần, bây giờ đã bị bắt rồi."
"Ngươi rốt cuộc là người phương nào, ngay cả đại lao cũng có thể vào được." Tri phủ đánh giá ta, "Xinh đẹp như vậy, chẳng lẽ là thiếp của khâm sai đại nhân?"
Không trách ta đâu nha, chuyện này không thể trách ta đâu nha.
"Khâu rất đẹp, lần sau không được khâu nữa."
Quên nói, ta khâu chữ "ngu ngốc" lên vai hắn.
Cuối cùng tìm được bức tranh "An công công".
Hắn nhìn thấy kiệt tác để đời của ta: "Vết thương là ai khâu?"
"Là ta."
Tề Mục cảm thấy để đàn ông khác giúp mình mặc quần áo quá kỳ quặc, liền kiên cường tự mình mặc.
"Vậy ngươi bị ám sát như thế nào?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ta đang định mang bộ quần áo dính m.á.u bẩn thỉu ra ngoài, Tề Mục đột nhiên lo lắng gọi ta lại, lục lọi trong quần áo rất lâu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tề Mục mấy lần muốn nói lại thôi, cuối cùng chỉ thở dài.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.