Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 54: Phát Hiện

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 54: Phát Hiện


Mỗi người đều cảnh giác, không để bất kỳ điều gì thoát khỏi tầm mắt.

Hải Phong ngước nhìn dòng nước ào ào đổ xuống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Từ một con hổ to lớn, nó biến thành một con rắn khổng lồ, rồi lại thành một con quái vật đầy gai nhọn.

Sinh vật biến hình không dừng lại. Chỉ trong tích tắc, từ một con báo đen, nó lại trở thành một con đại bàng khổng lồ với đôi cánh rộng và móng vuốt sắc nhọn.

Sinh vật biến hình sau khi lộ diện đã nhanh chóng biến đổi hình dạng thành một con báo đen mạnh mẽ, với đôi mắt xanh lục lóe lên trong bóng tối.

Cả đoàn tản ra, từng người cẩn thận di chuyển xung quanh khu vực chân thác. Tiếng nước rơi như tiếng thì thầm bí ẩn của thiên nhiên, mang đến cảm giác hồi hộp và căng thẳng.

Trên nền đất ẩm ướt, bọn hắn bắt đầu nhảy Vũ Điệu Của Biển Cả, một điệu nhảy của Ngư Nhân với sức mạnh điều khiển nước đầy uy lực.

Thác nước đổ xuống từ trên cao, tung bọt trắng xoá, tạo thành một màn sương mờ ảo bao phủ xung quanh.

"Có lẽ nó đã dùng lối đi này. Chúng ta cần phải kiểm tra"

Ngọc Vũ lùi lại, cố gắng tập trung, nhưng sinh vật biến hình đã lại biến thành một con rắn khổng lồ, quấn quanh một cái cây rồi lao thẳng về phía Côn. Côn bị bất ngờ, ngã lăn ra đất khi rắn lao tới, nhưng nhanh chóng lấy lại thăng bằng.

Thuỷ Lang, với ánh mắt sắc bén, cũng tiếp lời: “Đúng vậy. Khi n·gười c·hết bị g·iết, ngươi đã làm gì? Ở đâu? Có ai làm chứng không?”

"Nếu nó thật sự nhảy xuống thác nước, chúng ta sẽ rất khó tìm được dấu vết tiếp theo"

Cả đoàn theo Thuỷ Lang tiến vào lối đi nhỏ, cẩn thận bước qua những tảng đá trơn trượt. Tiếng nước rơi như hàng ngàn chiếc chuông ngân vang, tạo nên một khung cảnh vừa đẹp vừa đáng sợ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sinh vật biến hình giả dạng Hải Phong chỉ đứng đó, đôi mắt nó không biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào. Sự im lặng kéo dài, như một tấm màn bí ẩn bao trùm cả nhóm.

Ngọc Vũ gật đầu, ánh mắt kiên quyết. "Nhưng chúng ta không thể bỏ cuộc. Chúng ta phải tìm mọi cách để lần ra dấu vết của nó"

"Ở đây! Ta tìm thấy dấu vết của nó!" Hắn gọi lớn, giọng nói vang vọng trong không gian ồn ào của thác nước.

Thuỷ Lang theo sát phía sau, tay cầm chặt v·ũ k·hí, ánh mắt cảnh giác nhìn xung quanh.

Tới chân thác, dòng nước chảy xiết quanh những tảng đá lớn. Màn sương mỏng lan tỏa, làm mờ tầm nhìn của họ.

Bọn hắn men theo lối đi, từng bước một tiến xuống dưới thác nước.

Cơ thể họ uốn lượn, nước xoay quanh họ như những con rắn biển sống động. Ánh sáng lấp lánh từ những giọt nước rơi xuống, tạo nên một cảnh tượng kỳ ảo, đẹp mắt.

Đoàn Ngư Nhân tiến bước qua những con đường mòn hẹp, vượt qua những bụi cây gai góc và những tảng đá lởm chởm.

Đám Ngư Nhân theo dấu v·ết m·áu dọc đường rừng, những vết loang lổ đỏ sẫm trên nền đất ẩm ướt dẫn họ tiến sâu vào vùng đất hoang dã.

Nó ngã gục, cơ thể rung lên từng hồi, những v·ết t·hương do nước tạo ra lan rộng, máu xanh đặc sệt rỉ ra từ những vết cắt sâu.

Ngọc Vũ với một ý tưởng lóe lên trong đầu, hô lớn: “Bao vây nó! Không để nó có cơ hội biến hình nữa!”

"Sinh vật này quá nguy hiểm, mặc dù nó b·ị t·hương, chúng ta cũng phải hết sức cẩn thận"

Nó gầm lên một tiếng đáng sợ rồi lao thẳng vào đám người Ngọc Vũ, móng vuốt sắc nhọn chớp lên trong ánh lửa lờ mờ.

Hải Phong, hay đúng hơn là sinh vật biến hình, đứng lặng thinh, không một lời đáp. Ánh mắt của nó lấp lánh trong ánh lửa, tạo nên một cảm giác không tự nhiên, xa lạ.

Ngọc Vũ lăn nhanh sang một bên, tránh đòn t·ấn c·ông bất ngờ của con quái vật.

"Chúng ta không thể để nó trốn thoát quá xa. Chúng ta phải truy đuổi và tiêu diệt nó hoàn toàn"

Từng động tác tay, từng bước chân đều mang theo sức mạnh của biển, những luồng nước mạnh mẽ bốc lên từ mặt đất, tạo thành những đợt sóng nước trong không trung.

Đám người Ngọc Vũ tụ tập quanh đống lửa trại nhỏ, ánh mắt đều đổ dồn vào Hải Phong, người đang đứng im lặng không nói lời nào.

Các Ngư Nhân đứng lại, hơi thở dồn dập, nước từ Vũ Điệu Của Biển Cả dần trở lại yên bình.

Cuối cùng, sinh vật biến hình không chịu nổi sức ép, nó gầm lên một lần cuối rồi quay đầu chạy trốn vào rừng sâu.

Thuỷ Lang cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, mỗi giây trôi qua như kéo dài vô tận.

Ngọc Vũ tiến thêm một bước, nắm chặt v·ũ k·hí trong tay, cảm giác bất an bắt đầu lan tỏa: “Nếu ngươi không nói gì, bọn ta không thể tin tưởng ngươi. Đây không phải là lúc để im lặng”

Ngọc Vũ dừng lại, quan sát kỹ lưỡng: "Dấu v·ết m·áu dừng lại ở đây. Có lẽ nó đã nhảy xuống thác nước"

“Chúng ta phải làm gì đó để hạn chế nó!” Côn kêu lên, vừa lăn tránh những đòn t·ấn c·ông của con rắn, vừa cố gắng tìm cách tiếp cận nó.

Ngọc Vũ dẫn đầu, những bước chân uyển chuyển như đang lướt trên mặt nước. Từng cử chỉ của hắn như hòa quyện với dòng chảy tự nhiên của biển cả.

“Nó biến hình được! Cẩn thận!”

Nhưng mỗi lần nó biến đổi, những đợt sóng nước từ Vũ Điệu Của Biển Cả lại đánh vào, gây cho nó đau đớn không ngừng.

Nhóm người nhanh chóng triển khai, bao vây con rắn khổng lồ, nhưng ngay khi họ tưởng như đã áp sát được, sinh vật biến hình lại biến thành một con hươu cao cổ, với cái cổ dài và đôi chân mạnh mẽ. Nó đá bay Ngọc Vũ và những người khác ra xa.

Tiếng nước chảy róc rách từ xa vọng lại, tạo nên một âm thanh kỳ lạ trong sự tĩnh lặng của khu rừng.

Thuỷ Lang bước tới gần mép thác, đôi mắt sáng lên khi nhìn thấy một lối đi nhỏ dẫn xuống dưới.

Ngọc Vũ nhìn quanh, cố gắng tìm dấu vết của sinh vật biến hình. "Chúng ta phải tách ra tìm kiếm. Hãy cẩn thận và giữ liên lạc"

Bọn hắn tiến gần hơn, và cuối cùng, trước mắt họ hiện ra một thác nước hùng vĩ.

Sinh vật biến hình cố gắng thoát ra, nhưng không thể chống lại sức mạnh to lớn của biển cả.

Thuỷ Lang và Côn đứng hai bên, đôi mắt tập trung cao độ. Họ đồng loạt giơ tay lên cao, những làn nước từ xung quanh như bị hút vào, xoáy tròn xung quanh họ.

Sinh vật biến hình hóa thành Hải Phong, vậy thì Hải Phong chân chính ở đâu?

"Không để nó trốn thoát! Dùng hết sức mạnh của biển cả!" Ngọc Vũ hét lên, âm thanh của hắn hoà cùng tiếng sóng vỗ mạnh vào bờ.

Các Ngư Nhân khác hòa cùng nhịp điệu, từng người từng người nhảy múa với sự chú tâm cao độ.

Bỗng nhiên, sinh vật biến hình co rúm lại, rồi đột ngột trở về hình dáng nguyên bản của nó. Một thực thể kỳ dị với bộ lông xám bạc, mắt sáng rực và cơ thể dài ra những móng vuốt, như một bóng ma. Cả nhóm kinh ngạc lùi lại, không thể tin vào mắt mình.

Cả đám Ngư Nhân đồng loạt nhảy lên, những luồng nước mạnh mẽ tụ lại thành một cơn bão nước xoáy, cuốn lấy sinh vật biến hình.

Nhưng điều làm đám Ngư Nhân chú ý nhất là dấu v·ết m·áu đứt đoạn ngay trước thác nước.

Thuỷ Lang rút v·ũ k·hí ra, trong khi những người khác nhanh chóng chuẩn bị sẵn sàng để đối phó.

"Chúng ta gần đến rồi, mọi người cẩn thận" Hắn nhắc nhở, giọng nói vang vọng qua những tán cây rậm rạp.

"Nào, cùng nhau tập trung sức mạnh!" Thuỷ Lang hét lên, đôi mắt sáng rực quyết tâm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong lòng bọn hắn dâng lên cảm giác không tốt.

Ngọc Vũ lên tiếng, giọng hắn trầm và đầy cảnh giác: “Hải Phong, sao ngươi không nói gì? Chúng ta cần biết tất cả những gì đã xảy ra” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngọc Vũ bước tới một khu vực đá lởm chởm, cúi xuống kiểm tra. Hắn phát hiện một v·ết m·áu nhỏ còn dính trên một tảng đá.

Chương 54: Phát Hiện

Đại bàng lao lên cao rồi bất ngờ lao xuống, t·ấn c·ông Côn. Côn vung kiếm lên, nhưng đại bàng đã kịp bay v·út lên, tránh đòn và tiếp tục vòng lại.

Từng tia nước mạnh mẽ như những chiếc roi đánh vào cơ thể quái vật, khiến nó rên rỉ, gầm rú trong đau đớn.

Ông quyết định hành động, bước tới gần hơn, giọng nói càng thêm nghiêm nghị: “Hải Phong, nếu ngươi thực sự là chính ngươi, hãy nói gì đi!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sinh vật biến hình đứng giữa vòng tròn Ngư Nhân, nó gầm lên, cơ thể biến đổi liên tục từ hình dáng này sang hình dáng khác.

Ngọc Vũ dẫn đầu đoàn, đôi mắt sắc bén không bỏ sót bất kỳ dấu vết nào.

"Nào, cùng nhau! Hãy để sức mạnh của biển cả trừng phạt kẻ thù!" Ngọc Vũ kêu gọi, giọng nói vang vọng trong không gian.

Ngọc Vũ lau mồ hôi trên trán, ánh mắt vẫn không rời khỏi hướng sinh vật biến hình biến mất.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 54: Phát Hiện