Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 17: Sự Phẫn Nộ Của Ngư Nhân

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17: Sự Phẫn Nộ Của Ngư Nhân


Hắn cưỡi lên lưng một con cá heo, nhanh chóng sử dụng sự kết nối sâu sắc của mình với biển cả để dẫn dắt con vật này đi qua những vùng nước sâu thẳm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Ta chỉ muốn mọi người sống trong hòa bình. Nhưng ta hiểu rồi, Ngư Nhân chúng ta cần phải mạnh mẽ hơn để bảo vệ những người thân yêu"

Chương 17: Sự Phẫn Nộ Của Ngư Nhân

Với mỗi động tác, nước xung quanh Lãng biến đổi, tạo thành những làn sóng nhỏ chạy dọc theo cơ thể nó.

“Cám ơn tất cả mọi người”

Megalodon tiếp tục gầm lên, nhưng Lãng không hề chùn bước.

“Có hiệu quả” Lãng hai mắt sáng lên.

Những động tác của Lãng ngày càng phức tạp, như thể nó đang múa một điệu múa cổ xưa của biển cả, từng bước nhảy, từng cử động đều mang theo sức mạnh và sự linh hoạt.

Trong lòng biết cơ hội đã tới.

Lãng đứng thẳng, nhắm mắt lại và hít một hơi thật sâu.

Nó biến mỗi động tác thành một đòn t·ấn c·ông c·hết người, những dòng nước xoay tròn quanh cơ thể như những lưỡi dao sắc bén.

Lãng tiếp tục di chuyển, tạo ra những đợt sóng mạnh mẽ, bao vây con quái vật.

“Tiến lên” Sơ Đại đi tới sát cánh bên cạnh Sò, vỗ vai hắn nói.

Cùng nhau cứu Lãng.

Cố gắng giữ trong bản thân bình tĩnh, đối mặt với một con quái vật như Megalodon nó lộ ra quá nhỏ bé.

“Mẹ, xin người hãy yên tâm, ta sẽ mang Lãng an toàn trở về”

"Sơ Đại, hãy cho ta đi trước" Sò cất tiếng, cố gắng dẫn dắt cuộc săn lùng.

Ngư Nhân Vương Sơ Đại nhẹ nhàng lắc đầu.

Megalodon nhìn thấy, gầm lên một tiếng đầy phẫn nộ, nó lắc người làm đinh ba gãy làm đôi chìm xuống đáy đại dương, sau đó lao về phía Lãng với tốc độ kinh hoàng.

Sò nghĩ trong lòng.

Lãng cùng với Megalodon cả hai cùng lúc bắn ra khỏi đại dương, Megalodon há chiếc mồm đầy răng bén nhọn, hòng nuốt trọn Lãng.

Nỗi lo sợ về số phận của Lãng dường như trở thành sự thật, và không ai dám nói lời nào.

"Hãy đi, ta sẽ dẫn đường, các Ngư Nhân hãy sẵn sàng!"

Ánh sáng từ vương miện chiếu sáng rọi lên đáy biển, bao phủ lên những sinh vật và những chiếc v·ũ k·hí sắc bén của các Ngư Nhân.

"Em luôn luôn cô độc, nhưng đêm nay sẽ không như thế nữa”

Nó lao thẳng vào Megalodon, xuyên qua cơ thể khổng lồ của con quái vật.


“Cùng nhau g·iết nó, tìm về Lãng”

Nói rồi, vương miện sáng rực, những tia sáng tạo thành một con đường chỉ lối trong đêm tối.

Dồn hết sức mạnh vào một đòn cuối, dòng nước xoay tròn bao quanh cơ thể Lãng, bao bọc toàn thân nó.

Đánh bại nó.

Sò nắm vỏ sò đầy vết rạn nứt, chính là vỏ sò bị Lãng đập vỡ, vỏ sò đã được hắn dán dính lại với nhau.

Lãng dùng đôi tay linh hoạt của mình điều khiển nước, biến cơn sóng thành lợi thế của mình.

Nhưng là có Ngư Nhân chú ý lòng bàn tay của hắn đã rỉ máu.

Từ ánh sáng phản chiếu này, Sò có thể nhìn thấy khuôn mặt của các Ngư Nhân.

Đó là giai điệu êm ái nhưng cũng mang một nỗi buồn nhất định, dễ dàng bắt được sự chú ý của Sò.

"Không, Sò. Hôm nay, ta sẽ dẫn đường, vương miện của ta sẽ dẫn lối cho các Ngư Nhân"

Sò cảm thấy nỗi lo lắng của mình nhẹ đi một chút.

Sò thở dài.

Đàn cá heo cảm nhận được tâm tình bi thương của chủ nhân, bọn nó bơi đến gần bên Sò, dùng đầu ủi nhẹ vào chân hắn.

Lãng lướt qua Megalodon, để lại những v·ết t·hương sâu trên cơ thể con quái vật khổng lồ.

"Cám ơn, Ngư Nhân Vương Sơ Đại. Chúng ta sẽ cùng nhau tìm Lãng và đánh bại Megalodon"

Sò nhìn vương miện sáng rực, chấp nhận sự lãnh đạo của Vương giả.

Cuối cùng, với một động tác cuối cùng, Lãng nhảy lên cao, tập trung toàn bộ sức mạnh của mình vào một cú đấm mạnh mẽ.

Lãng lặng lẽ tiến đến bãi chiến trường, nơi Megalodon đã tàn phá và gieo rắc nỗi kinh hoàng.

"Chúng ta hãy đi tìm Lãng và kết thúc câu chuyện này."

Lãng xoay người trong không trung, vũ điệu của nó trở nên mãnh liệt và uyển chuyển hơn.

"Cám ơn, Sơ Đại”

Bản thân Lãng đã thấm mệt, nó không biết còn kiên trì được bao lâu, nhưng là thấy bản thân con quái vật cũng không thấm khá hơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lãng thực hiện bước nhảy đầu tiên, nước xung quanh nó bắt đầu biến sinh động.

Sơ Đại, vị Vương giả, dẫn đầu đoàn Ngư Nhân.

Sò cảm thấy xúc động trước sự hội tụ này, những Ngư Nhân từng kh·iếp sợ và chịu đựng trước các quái vật đáng sợ của biển cả, giờ đây đoàn kết lại vì một mục đích chung.

Xuất phát từ cảm giác lo lắng và hoảng sợ cho Lãng, Sò lập tức bắt đầu tìm kiếm em trai của mình trên mặt biển đêm nay.

Dưới ánh sáng mờ nhạt của ngôi sao và sự sáng rực từ mặt biển, Sò nhớ lại những lần Lãng thể hiện sự mạnh mẽ và sự độc lập. (đọc tại Nhiều Truyện.com)


"Chúng ta thường nói" Sơ Đại nói với giọng khẳng định, "Rằng khi chúng ta hợp lực, chúng ta có thể đạt được mọi thứ"

Khi Sò và cá heo tiến về phía vực sâu, âm nhạc đặc trưng của Ngư Nhân vang lên từ xa.

Nó nhảy lên trên làn sóng, sử dụng làn sóng như một chiếc bệ phóng để lao thẳng vào Megalodon với tốc độ cực nhanh.

Megalodon đáp trả bằng cách quẫy đuôi mạnh mẽ, tạo ra một cơn sóng lớn.

Khi Sò và các Ngư Nhân tiến đến điểm gặp gỡ, bọn hắn bàng hoàng nhìn thấy cảnh máu đỏ lênh láng trên mặt nước biển.

Ánh sáng từ vương miện của Sơ Đại chiếu rọi lên mặt biển, làm lộ ra những chi tiết nổi bật của những sinh vật biển đang đi cùng.

Nó xoay người, cúi người xuống thấp, và với một cú bật mạnh mẽ, đẩy cả người phóng lên cao.

Con quái vật bị bất ngờ, bị những tia nước cắt qua da thịt, gầm lên trong đau đớn.

Nước xung quanh nó bốc lên thành những tia nước sắc nhọn, lao thẳng về phía Megalodon.

Chỉ có Vũ Điệu Của Biển Cả mới giúp nó chiến thắng.

Sò hai môi mím chặt, vai hắn run rẩy từng đợt.

“Chúng ta thường ngày có thể bởi vì tính cách của Lãng mà không hòa hợp được với hắn, nhưng đó là việc của riêng chúng ta, là của Ngư Nhân chúng ta, con Megalodon đó có gì dám can thiệp vào chuyện của chúng ta”

Nó đưa tay lên cao, xoay người một cách mềm mại, những làn sóng nước theo đó tạo thành một bức tường nước bao bọc cây đinh ba trong tay.

Lãng không hề nao núng.

Sò trầm mặc, im lặng đến tuyệt đối. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Các Ngư Nhân bên cạnh dồn dập lên tiếng.

Lãng đầu óc hiện tại chỉ có Megalodon.

Nhưng điều khiến Sò ngạc nhiên hơn cả là sau lưng hắn, hàng trăm Ngư Nhân khác nhau đang đi theo, mỗi người mang theo v·ũ k·hí và sự quyết tâm trong ánh mắt.

Cả đoàn tiếp tục hành trình tiến về phía trước, dưới ánh sáng từ vương miện của Sơ Đại, trên đường đi để tìm kiếm Lãng, và đối mặt với thử thách cuối cùng của đêm nay.

Nó cảm nhận dòng nước xung quanh mình, như thể đang hòa mình vào đại dương bao la.

Sò nhìn quanh, cảm thấy lòng tự hào vì được đứng bên cạnh những chiến binh dũng cảm của Ngư Nhân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nó biết rằng không thể tiếp cận con quái vật khổng lồ này theo cách thông thường.

Lần này, cú đánh của Lãng trúng vào điểm yếu của con quái vật, khiến nó đau đớn quằn quại.

Con quái vật gầm lên lần cuối, rồi từ từ chìm xuống đáy đại dương, bại trận trước sự phẫn nộ của Ngư Nhân.

Nó nhảy lên cao, xoay tròn và lao thẳng xuống, như một lưỡi kiếm sắc bén cắm thẳng vào Megalodon.

Dồn hết sức lực, đinh ba đâm vào người Megalodon, nước biển dịu dàng như hóa thành con dao sắc nhọn đâm rách lớp da Megalodon.

Từng cử động của Lãng trở nên uyển chuyển và nhịp nhàng, nó bắt đầu di chuyển theo điệu nhạc trong tâm trí, nhịp nhàng như sóng biển.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17: Sự Phẫn Nộ Của Ngư Nhân