Ta Sáng Tạo Chủng Tộc
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 15: Mâu Thuẫn Và Cải Cách
Ngư Nhân liệu rằng có hiền hòa đến mức quá nhu nhược?
Dù hắn không đồng tình với tính cách hiếu chiến của Lãng, nhưng không thể phủ nhận tài năng thiên bẩm của em trai mình.
…
Sò lớn giọng quát.
Không có một ai trở thành đối thủ của nó, một Ngư Nhân trưởng thành cũng chỉ xem như đánh với nó ngang tay.
Đây là người đứng thứ hai tại Triều Thần Quốc, người sáng tạo ngôn ngữ của Ngư Nhân.
"Anh chỉ là muốn mọi người sống trong hòa bình, chiến đấu không giúp chúng ta sống vui vẻ hơn, nó chỉ khiến Ngư Nhân chúng ta đắm chìm trong hận thù và c·hết chóc”
Mặc dù bị Sò lên tiếng khiển trách, nhưng hắn không có chút nào phẫn hận, ngược lại còn chủ động cúi người.
Những buổi tập luyện khắc nghiệt bắt đầu được tổ chức, trong đó bước đột phá nhất là cả việc phát triển điệu nhảy chiến đấu, lợi dụng năng lực điều khiển nước để tạo ra những động tác uyển chuyển nhưng mạnh mẽ, có thể sử dụng trong chiến đấu.
Đây sẽ là câu nói được lưu truyền trong tương lai về sau, câu nói để các chủng tộc khác không thể nào quên.
“Đại nhân, chuyện này tuyệt đối sẽ không có lần sau”
Những kiến thức mới được truyền đạt đến nghệ thuật âm nhạc và giáo d·ụ·c.
"Ta đã suy nghĩ rất nhiều về điều này, Ngư Nhân là một chủng tộc hòa bình, nhưng không có nghĩa Ngư Nhân là một chủng tộc yếu đuối, dùng vũ lực để chống lại vũ lực, dùng máu để bảo vệ chủng tộc, không phải là tàn bạo"
Sò thở dài, đau đớn nói.
Ngư Nhân xem giọng ca và âm nhạc làm sinh mệnh.
Lãng nắm chặt bàn tay. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
…. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ta là Ngư Nhân Chi Vương, ta sẽ vì chủng tộc của mình mà bước ra ánh sáng.
"Anh nói thì dễ lắm. Anh đâu có biết gì về chiến đấu. Anh chỉ biết ngồi chơi nhạc và mơ mộng"
"Ta sẽ làm mọi thứ để bảo vệ Ngư Nhân, để không ai phải một lần nữa vì quái vật mà đau khổ, ta sẽ không yếu đuối giống như anh"
“Ta khinh thường khi có người anh trai như anh”
Tiếng nói đã từ rất lâu mà Sơ Đại không được nghe, tiếng nói mà hắn hằng đêm chờ mong đã trở lại.
Sò gật đầu hài lòng, hắn cùng với đàn cá heo rời đi.
Chưa kể, người này còn là Ngư Nhân sở hữu âm thanh đẹp nhất trong Ngư Nhân.
Lắng nghe tiếng lòng của Ngư Nhân Vương Sơ Đại, Trần Ý lên tiếng.
“Mẹ c·hết đương nhiên anh cũng thấy đau đớn, đó cũng là mẹ của anh, không chỉ là mẹ của riêng em” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nó đá cửa rồi chạy đi mất, thân hình mất hút giữa bầu trời đêm, chỉ còn ánh sáng từ các ngọn đuốc lờ mờ thấy được nó chạy ngày một xa.
Một chủng tộc hòa bình trong suy nghĩ của Thần có giống như bọn hắn?
Sò lặng thinh, cúi người nhặt từng mảnh vỏ sò đã vỡ nát.
Trần Ý trở lại thế giới vĩ mô với quyết tâm giúp nền văn minh Ngư Nhân phát triển.
Gợn sóng càng lúc càng lớn, hóa thành một cơn sóng càn quét tất cả.
Khi ý thức trở lại, hắn bắt gặp Sơ Đại, người đang đứng trước tượng Thủy Tổ Thần, lòng đầy hối hận vì lần trước không thể bảo vệ Ngư Nhân khỏi T.Rex đột kích.
Hắn thật sự cảm thấy tức giận.
Tiếng nước vỡ nát trên không trung, hóa thành một cơn mưa nhỏ tưới ướt người đám trẻ Ngư Nhân.
Dù là thường ngày Sò đều đối với Lãng cưng chiều, luôn tha thứ cho nó ngỗ nghịch, nhưng trước câu chất vấn của Lãng, hắn không giữ được bình tĩnh.
Những động tác của nó trở nên sắc bén và mạnh mẽ, khiến cho mọi người đều kinh ngạc.
Một Ngư Nhân điều khiển nước, dưới thân cưỡi một con cá heo, theo Ngư Nhân thổi lấy vỏ sò trong tay, một loạt các con cá heo theo đại dương bên dưới xông vào cơn sóng khổng lồ, đục rỗng nó từ bên trong.
Luồng nước dâng lên thành cơn sóng khổng lồ, cái bóng từ cơn sóng che đi khuôn mặt của đám trẻ Ngư Nhân, kéo dài tới gần Ngư Nhân Thần Điện.
Mà Sò có thể sử dụng tất cả các chủng loại nhạc cụ, và âm thanh từ Sò tạo ra chính là thứ âm thanh đẹp nhất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 15: Mâu Thuẫn Và Cải Cách
“Một vị Vương giả vĩ đại sẽ biết đâu là con đường đúng đắn cho chủng tộc của hắn”
Sơ Đại không chỉ tập trung vào giáo d·ụ·c và nghệ thuật, mà còn chú trọng đến việc nâng cao khả năng chiến đấu của Ngư Nhân.
Thần.
Đám trẻ động tác nhất trí thực hiện điệu nhảy, động tác của bọn nó uyển chuyển như nước, bên dưới các cơn sóng theo động tác của bọn nó mà chuyển động.
Khi một Ngư Nhân bắt đầu cất tiếng hát và nhảy một điệu nhảy, chính là thời điểm Ngư Nhân đó trở nên nguy hiểm nhất.
Lãng thét lên.
Trông lấy Sò rời đi, duy chỉ có một ánh mắt không phục.
…
Lãng ngừng lại, nhìn anh trai, giọng nói lạnh lùng.
Sơ Đại càng thêm chắc chắn đây là con đường hướng về phía trước của Ngư Nhân.
Lãng không chỉ thành thạo các kỹ thuật chiến đấu, mà còn sáng tạo ra những chiêu thức mới, kết hợp giữa nhảy múa và điều khiển nước, tạo ra những đòn t·ấn c·ông bất ngờ và hiệu quả.
“Phía trước là Ngư Nhân Thần Điện, nơi Thần cư ngụ, thân là lão sư ngươi nên trông nom bọn nó thật cẩn thận, khiến Thủy Tổ Thần tức giận, trời đất này không ai có thể cứu các ngươi” Sò căn dặn.
Có bản lĩnh thì ngươi giúp mẹ chúng ta trả thù.
Sò nói, giọng trầm ấm.
Lãng, với tính cách hiếu chiến, nhanh chóng tỏ ra rất có thiên phú trong việc này.
Điệu nhảy chiến đấu của Ngư Nhân, hay còn gọi là "Vũ Điệu Của Biển Cả," là một sự kết hợp hoàn hảo giữa nghệ thuật và chiến đấu.
Dưới một vài gợi ý của Trần Ý, Sơ Đại bắt đầu hướng Ngư Nhân cải cách hệ thống giáo d·ụ·c và nghệ thuật.
Lời nói tuy ít nhưng rơi vào tâm trí Sơ Đại lại như một tảng đá tảng làm náo động mặt hồ.
“Tới”
Sơ Đại giật mình, trong trái tim luôn bình thản như nước của hắn, giống như đã lan ra những gợn sóng.
Bên ngoài, Sơ Đại lẳng lặng nhìn tình cảnh của hai anh em bọn hắn, bỗng nhiên trong lòng dâng lên cơn tự trách.
"Lãng, anh biết em đau lòng. Nhưng chúng ta không thể thay đổi quá khứ. Âm nhạc không phải là nguyên nhân gây ra c·ái c·hết của mẹ"
Được truyền cảm hứng từ sự uyển chuyển của nước và động tác linh hoạt của các loài sinh vật biển, điệu nhảy này không chỉ đẹp mắt mà còn là một v·ũ k·hí đáng gờm trong chiến đấu.
Sò nhìn em trai, lòng đầy đau xót.
Một buổi chiều, Sò đứng nhìn em trai mình luyện tập, lòng đầy cảm xúc.
Trong trường học Ngư Nhân.
Các Ngư Nhân từ trước đã quen với những điệu nhảy, hiện tại biến nó thành Vũ Điệu Của Biển Cả càng tăng thêm sự mỹ cảm.
Sơ Đại ánh mắt kiên định sáng tỏ.
Nó đẹp tới mức khiến các Ngư Nhân điên đảo.
Sơ Đại tại trên con đường trở thành một vị Vương giả vĩ đại, càng đi càng xa.
"Lãng, anh hy vọng em sẽ sử dụng tài năng này để bảo vệ mọi người, chứ không phải để gây hấn"
Sơ Đại tâm linh một lần nữa trở nên cứng cỏi, Trần Ý phát hiện những kiến thức hắn nỗ lực học tập đã không có tác dụng.
Sơ Đại đã tự bản thân hắn tìm ra câu trả lời.
Lãng nhìn anh trai với ánh mắt căm hận. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhớ tới Lãng, nhớ tới c·ái c·hết của mẹ nó.
Ngôn ngữ bọn hắn đang sử dụng chính là do người trước này sáng tạo.
“Anh chỉ là một kẻ yếu đuối, không biết đứng lên giành thứ thuộc về mình, liệu sau khi mẹ c·hết, anh có đau lòng hay không?”
Lão sư của đám trẻ nghe xong sợ hết hồn, khi thấy lũ trẻ không thể khống chế cơn s·óng t·hần, hắn đã dự định ngăn cản, nhưng là kém chút không kịp trở tay, may mắn có Sò xuất hiện giải vây.
Nếu đây có thể khiến Thần thất vọng, ta cũng sẽ chấp nhận.
Trông thấy bóng dáng của Sò, đám trẻ Ngư Nhân hai mắt tràn đầy tôn kính.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.