Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 106: Máu Và Lửa (14)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 106: Máu Và Lửa (14)


Hắn hít một hơi sâu, rồi gật đầu.

Augele gật đầu, ánh mắt nàng chứa đầy quyết tâm.

Một số binh lính Xích Lang bắt đầu di chuyển, tay nắm chặt v·ũ k·hí, sẵn sàng hành động theo lệnh của Dabi. Không khí căng thẳng bao trùm, như một cơn bão sắp ập đến.

Nhưng là Augele thì khác, nàng tin tưởng rằng việc giao vương miện cho Vĩnh Hằng Hỏa Quốc, sẽ tạo ra một tràng t·ai n·ạn nghiêm trọng.

Nàng đau lòng nhìn Miquellin, lý do nàng chọn đứa con thứ hai này chỉ vì nó có mái tóc màu đỏ giống với Xích Lang Nhân, nàng hy vọng rằng điều đó sẽ đánh thức lương tâm bên trong Dabi.

Không khí căng thẳng đột ngột bùng lên khi Dabi, với khuôn mặt biến sắc, bỗng nhiên hét lớn.

Cảnh tượng trước mắt Miquellin trở nên kinh hoàng khi những Ngư Nhân đi theo hắn lần lượt bị g·iết c·hết, máu chảy nhuộm đỏ cả mặt đất.

Miquellin nhìn chiếc vương miện giả, rồi ngước lên nhìn mẹ.

Chương 106: Máu Và Lửa (14)

Dabi với nụ cười điềm tĩnh nhưng đầy toan tính, trong khi Ares nhìn Miquellin với ánh mắt lạnh lùng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Mẹ, điều này rất nguy hiểm. Nếu họ phát hiện ra, chúng ta sẽ gặp rắc rối lớn"

Miquellin giật mình trước lời lẽ đầy sự khinh miệt của Dabi. Hắn cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng đôi mắt không giấu nổi sự hoang mang. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ánh mắt của Miquellin lướt qua đám đông, nhận thấy sự tò mò lẫn cảnh giác trong ánh mắt của người dân Xích Lang. Hắn giữ cho mình sự bình tĩnh, dáng vẻ tự tin nhưng vẫn thận trọng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khi đoàn người đến gần Vĩnh Hằng Hỏa Quốc, người dân Xích Lang bắt đầu tụ tập bên đường, ánh mắt tò mò và không ít phần nghi ngại.

Dabi nhếch mép cười lạnh.


Những ánh mắt sắc bén của binh lính dõi theo từng bước đi của đoàn người Ngư Nhân, tạo nên một áp lực vô hình.

"Trong mắt ta, sự yếu đuối chính là xấu xí" Hắn nói, giọng đanh thép.

Augele lấy ra từ một chiếc hộp gỗ nhỏ một chiếc vương miện. Nó trông rất giống vương miện thật, nhưng thực ra chỉ là một bản sao tinh xảo.

"Cơ hội?" Hắn lặp lại, giọng đầy mỉa mai.

"Họ trông thật khác biệt. Liệu chúng ta có thể tin tưởng họ không?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Augele mỉm cười, lòng nàng nhẹ nhõm hơn khi thấy quyết tâm của con mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dabi không chút do dự, ra lệnh tàn bạo cho binh lính Xích Lang.

"Cảm ơn con, Miquellin. Hãy cẩn thận và nhớ rằng, mọi hành động của con đều vì sự an toàn của đất nước và gia đình"

Đoàn người tiếp tục tiến vào cổng thành, nơi hàng ngũ binh lính Xích Lang đứng canh gác nghiêm ngặt.

"Ngươi biết vì sao ta chừa hắn sống sót không?" Dabi hỏi, giọng nói vang vọng, đầy uy quyền và khinh miệt.

Miquellin gật đầu, chăm chú lắng nghe. Augele hít một hơi sâu, rồi bắt đầu kể: "Hỏa Vương Dabi, ông ngoại con đã yêu cầu ta mang vương miện về cho các công tượng Vĩnh Hằng Hỏa Quốc để họ nghiên cứu. Cha con đã chấp nhận điều này, nhưng mẹ không thể tin tưởng hoàn toàn vào họ. Mẹ lo lắng về sự an toàn của Triều Thần Quốc nếu chúng ta giao chiếc vương miện thật"

"Ta muốn hắn mang tin tức này về Triều Thần Quốc, để tất cả các ngươi biết rằng, phản bội Hỏa Vương sẽ phải trả giá bằng mạng sống"

"Mẹ đã chuẩn bị một chiếc vương miện giả. Con sẽ mang chiếc vương miện này về cho ông ngoại Dabi. Trong khi đó, chiếc vương miện thật sẽ được an toàn tại Triều Thần Quốc"

Ares đứng cạnh Dabi, tay nắm chặt thanh đại kiếm, sẵn sàng ra lệnh cho binh lính hành động.

"Được" Dabi nói sau một hồi im lặng: "Ta sẽ cho các ngươi một cơ hội để biểu hiện thành ý, giờ thì các ngươi sẽ phải trả giá bằng máu khi dám đánh lừa Hỏa Vương vĩ đại"

Dabi quay sang Miquellin, ánh mắt lạnh lẽo và đầy xem thường.

Miquellin bước lên trước, cúi đầu chào, rồi dâng chiếc vương miện giả lên cho Dabi.

Nàng không dám đánh cược vận mệnh của quốc gia. Tại nơi đây, các con của nàng rồi sẽ trở thành vị vua trong tương lai.

Hy vọng cha sẽ không làm hại Miquellin.

Lời nói của Miquellin vang vọng trong không gian, như một lời thách thức nhưng cũng đầy thành ý. Dabi nhìn hắn một lúc lâu, ánh mắt vẫn lạnh lùng.

"Nhìn kìa, họ đến từ Triều Thần Quốc!"

Chỉ trong chớp mắt, tất cả những người bạn đồng hành của Miquellin đã nằm lại mãi mãi, chỉ còn lại một Ngư Nhân duy nhất, thân thể run rẩy trong nỗi sợ hãi tột độ.

Dabi tiến lại gần hơn, ánh mắt sắc như dao nhìn thẳng vào Miquellin.

Miquellin cầm lấy chiếc vương miện giả, cảm nhận trọng trách nặng nề đang đặt lên vai mình.

Đoàn người Ngư Nhân được hộ tống đến Vĩnh Hằng Hỏa Quốc, những ngọn cờ của cả hai quốc gia tung bay trong gió, tạo nên cảnh tượng hùng tráng và trang nghiêm.

Dabi đón nhận chiếc vương miện với một nụ cười hài lòng.

Mọi người trong đoàn Ngư Nhân nhìn Miquellin với ánh mắt lo lắng, mong chờ một lời giải thích hay hành động từ hắn.

"Con sẽ làm điều đó, mẹ. Con sẽ bảo vệ Triều Thần Quốc bằng mọi giá"

"Ngươi có cái tên thật đẹp" Hắn nói, giọng tràn đầy khinh bỉ "Nhưng bề ngoài của ngươi thật xấu xí"

"Thưa Hỏa Vương" Hắn nói, giọng kiên định: "Ta đến đây với lòng chân thành và thiện chí từ Triều Thần Quốc. Nếu có điều gì không đúng, xin hãy cho chúng ta cơ hội để giải thích"

"Thưa Hỏa Vương, theo lời hứa, chúng ta mang vương miện từ Triều Thần Quốc đến đây"

"Thưa Hỏa Vương" Hắn nói, giọng mạnh mẽ và rõ ràng: "Nếu có bất kỳ sự hiểu lầm nào, ta sẵn lòng chịu trách nhiệm và giải quyết mọi vấn đề. Nhưng xin hãy cho chúng ta một cơ hội để chứng minh thiện chí của mình"

Tiếng ồn ào từ đám đông ngày càng lớn khi họ nhìn thấy những Ngư Nhân.

"Nghe nói họ mang vương miện đến cho Hỏa Vương"

Quyền năng ở ba viên ngọc trí tuệ, sinh mệnh và hy vọng cho dù là Ngư Nhân Vương Sơ Đại cũng không thể thấu hiểu, cho nên việc cho Vĩnh Hằng Hỏa Quốc nghiên cứu một thời gian cũng không đáng kể, nếu nó có thể tránh đi c·hiến t·ranh giữa hai quốc gia.

"Vậy mẹ muốn con làm gì?"

Cả đoàn Ngư Nhân đều bàng hoàng trước sự việc đột ngột này.

Miquellin hít một hơi thật sâu, lấy lại sự bình tĩnh và dũng cảm đối diện với Dabi.

"Augele đã phản bội ta!" Giọng nói của hắn vang vọng khắp quảng trường, khiến tất cả mọi người đứng xung quanh đều ngừng lại, kinh ngạc nhìn về phía hắn.

Miquellin hơi nghiêng đầu, ánh mắt trở nên nghiêm túc.

Dưới ánh nắng chói chang, giáp của binh lính Xích Lang lấp lánh như những mảnh vàng rực rỡ, càng làm tăng thêm vẻ uy nghiêm và hùng dũng.

Những lời bàn tán vang lên khắp nơi, tạo nên một bầu không khí vừa tò mò vừa căng thẳng.

Khi đoàn người tiến vào quảng trường lớn trước cung điện, Dabi và Ares đã đứng chờ sẵn.

Dabi quay sang nhìn Miquellin, ánh mắt lạnh lùng và tàn nhẫn.

Miquellin biết rằng mình phải làm điều gì đó để cứu vãn tình hình. Hắn ngẩng cao đầu, đối diện với Dabi mà không hề sợ hãi.

"Mẹ biết điều đó, nhưng đây là cách duy nhất để bảo vệ đất nước của chúng ta. Con là người duy nhất mẹ tin tưởng để thực hiện nhiệm vụ này. Con có thể làm được không?"

Miquellin dẫn đầu đoàn người Ngư Nhân, ánh mắt nhỏ kiên định nhưng trong lòng vẫn không khỏi lo lắng.

"Ngươi đã làm rất tốt, Miquellin. Ngươi và đoàn người của ngươi hãy nghỉ ngơi trong cung điện của ta. Chúng ta sẽ cùng nhau bàn luận về tương lai"

"Ngươi nghĩ rằng có thể đến đây, mang theo vương miện g·iả m·ạo và qua mắt được ta sao? Ngươi đã đánh giá thấp Hỏa Vương này rồi!"

"Ngươi và Augele nghĩ rằng có thể lừa dối ta dễ dàng như vậy sao? Ta sẽ cho các ngươi thấy hậu quả của việc phản bội Hỏa Vương"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 106: Máu Và Lửa (14)