Ta Sáng Tạo Chủng Tộc
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 100: Máu Và Lửa (8)
Trên bàn họp lộng lẫy và sang trọng, Dabi mở lời với giọng nói trầm ấm nhưng đầy sức mạnh.
Lãng vẫn giữ chặt đinh ba, ánh mắt không hề tỏ ra khoan nhượng khi nghe thấy lời của Dabi.
Ares im lặng, cúi đầu thấp hơn.
Dabi lắc đầu, đôi mắt lóe lên sự kiên quyết.
"Không lẽ ngài đã sợ hãi trước sức mạnh của Ngư Nhân?"
Dabi ánh mắt nghiêm nghị nhìn Ares.
"Ares, hãy truyền lệnh cho các công tượng, để bọn hắn bắt đầu chuẩn bị các phương tiện và công cụ cần thiết để làm suy yếu Ngư Nhân. Nhưng nhớ kỹ, không để lộ bất kỳ thông tin cụ thể nào cho đến khi ta cho phép. Hiện tại, phương pháp cụ thể vẫn là bí mật"
"Hỏa Vương Dabi" Lãng nói, giọng nói lạnh lùng và đầy thách thức, "Ngươi không hiểu gì về chúng ta cả. Chúng ta không cần sự bảo hộ hay thịnh vượng từ ai khác. Kể cả là Xích Lang Nhân các ngươi"
Dabi tiếp tục, giọng nói trầm ấm nhưng đầy kiên quyết.
Dòng nước chảy róc rách nhưng chứa đầy sự đe dọa ngầm. Không khí trở nên ẩm ướt và ngột ngạt, như thể một cơn bão đang chuẩn bị ập tới.
"Ngài muốn nói gì, thưa Hỏa Vương?"
Hắn biết rằng nhiệm vụ lần này không chỉ là để chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới mà còn để củng cố vị thế và sức mạnh của Vĩnh Hằng Hỏa Quốc trong tương lai.
Ngư Nhân Vương Sơ Đại nhìn Dabi, đôi mắt bình tĩnh nhưng sâu thẳm, như đang cân nhắc từng lời nói.
Sau khi ra ngoài, Ares triệu tập các công tượng và truyền lệnh từ Dabi.
Chương 100: Máu Và Lửa (8)
Ngư Nhân Vương Sơ Đại, đôi mắt bình tĩnh nhưng sâu thẳm. Hắn giơ tay ra hiệu cho cả hai bên dừng lại.
Dabi lắc đầu, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào Ares.
…
"Ngươi thấy Ngư Nhân mạnh mẽ, nhưng ngươi có thấy rằng bọn chúng quá phụ thuộc vào biển cả không? Biển cả là sức mạnh của chúng, và tại Triều Thần Quốc, khắp nơi đều là nước. Nếu chúng ta khai chiến tại đó, Xích Lang Nhân sẽ gặp bất lợi lớn"
"Tốt. Hãy nhớ, đây là nhiệm vụ quan trọng nhất. Chúng ta không thể để lộ bất kỳ sơ hở nào. Ngư Nhân phải không có thời gian để chuẩn bị và phản ứng"
Các công tượng bắt đầu làm việc, không ai dám hỏi han thêm, chỉ biết rằng họ đang thực hiện một nhiệm vụ quan trọng nhất từ trước đến nay.
"Không, thưa Hỏa Vương. Nhưng hành động của ngài hôm nay... khiến ta không hiểu"
Augele ngồi bên cạnh cha mình, lặng lẽ quan sát. Nàng biết rằng những lời của Dabi là một sự đe dọa nguy hiểm đến Ngư Nhân.
Khi nhìn thấy viên ngọc màu vàng trên chiếc vương miện chiếu sáng, Dabi hai mắt co rụt.
Ares trầm ngâm, dần hiểu ra ý định của Dabi.
Dabi khẽ nhướng mày, ánh mắt dừng lại trên Ares. Hắn không trả lời ngay mà chậm rãi đứng dậy, bước xuống từ ngai vàng.
"Ngài có kế hoạch cụ thể nào không?"
Chính là nó, chiếc vương miện mang ba quyền hành trí tuệ, sinh mệnh và hy vọng.
"Chúng ta có thể bảo vệ các người khỏi mọi mối đe dọa, cung cấp cho các ngươi những v·ũ k·hí tốt nhất và mang lại sự thịnh vượng chưa từng có"
"Chúng ta ở đây để đàm phán, không phải để chiến đấu"
Một dòng nước lặng yên bắt đầu lan tỏa từ chân Lãng, bao phủ toàn bộ đại điện.
"Ngư Nhân thực sự có một nền văn hóa phong phú và tuyệt vời. Giọng ca của các người thật sự rất đẹp, vang vọng như sóng biển" Hắn ngừng lại một chút, ánh mắt sắc bén nhìn khắp đại điện, từng lời nói của hắn như xoáy sâu vào tâm trí mọi người.
Mặc dù Hỏa Vương có là một người đa nghi, nhưng tại trong lòng hắn, chính đây mới là phong cách của một vị vua vĩ đại.
"Nếu như vậy, làm thế nào để chúng ta có thể t·ấn c·ông Triều Thần Quốc? Không lẽ chỉ có thể khoanh tay đứng nhìn bọn chúng mạnh lên mỗi ngày sao?"
Cả hai chủng tộc tan rã trong không vui.
Ares thở dài, biết rằng Dabi luôn có lý do cho mọi quyết định của mình.
"Ares, ngươi nghĩ rằng ta sợ hãi ư?"
Tuy nhiên, sự cảnh giác vẫn hiện rõ trên gương mặt hắn.
"Chúng ta mang đến đây không chỉ là quà cưới mà còn là sự thành ý" Dabi nói, giọng nói trầm ấm: "Chúng ta mong muốn một mối quan hệ tốt đẹp giữa hai chủng tộc, vì lợi ích của cả hai bên"
"Nhưng ta nghĩ rằng, nếu Ngư Nhân phụ thuộc vào Vĩnh Hằng Hỏa Quốc, thì mọi thứ sẽ tốt hơn rất nhiều" Dabi tiếp tục, giọng nói của hắn không che giấu sự tự tin và quyền lực. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đúng vậy, chúng ta tự hào về khả năng tự bảo vệ và sự độc lập của mình" Hắn đáp, giọng nói trầm ấm nhưng kiên định.
Ares chăm chú lắng nghe, không giấu được sự tò mò.
“Nhưng Ngư Nhân đã tồn tại và phát triển mạnh mẽ từ bao đời nay với sự tự chủ của mình. Sự phụ thuộc vào một quốc gia khác không phải là điều chúng tôi mong muốn" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tại cung điện Vĩnh Hằng Hỏa Quốc, Dabi ngồi trên ngai vàng, ánh mắt sâu thẳm như nhìn thấu mọi điều. Ares đứng trước hắn, lòng ngổn ngang với những câu hỏi chưa có lời giải đáp.
"Có lẽ cha ta chỉ muốn thử thách chúng ta" Nàng thì thầm.
"Biển cả là sức mạnh của bọn chúng, nhưng đồng thời cũng là điểm yếu của chúng" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Thưa Hỏa Vương, ngài có thể tiết lộ thêm một chút về phương pháp đó không? Để ta có thể chuẩn bị tốt hơn"
Ares, đứng bên cạnh Dabi, không hề nao núng. Hắn nắm chặt thanh đại kiếm, mũi kiếm chỉ thẳng vào Lãng, ánh mắt sắc bén và kiên định.
"Một chủng tộc như Ngư Nhân chắc chắn có thể tự bảo vệ mình mà không cần đến sự giúp đỡ của Xích Lang Nhân"
"Tất cả chỉ là đùa thôi" Hắn nói, giọng nói vang lên khắp đại điện.
"Hỏa Vương, chúng ta sẽ không để ai x·âm p·hạm lãnh thổ của mình, kể cả là Xích Lang Nhân" Lãng nói, giọng đầy tính răn đe.
Khi lời đề nghị của Dabi vang lên, không khí trong đại điện trở nên nặng nề và căng thẳng. Sự tức giận hiện rõ trên gương mặt của tất cả Ngư Nhân. Lãng, đứng bên cạnh Ngư Nhân Vương, nắm chặt cây đinh ba trong tay, mắt lóe lên sự giận dữ.
Mặc dù không biết rõ phương pháp cụ thể, nhưng hắn vẫn giao phó nhiệm vụ cho từng người, yêu cầu họ chuẩn bị các công cụ và vật liệu cần thiết theo hướng dẫn mơ hồ từ Dabi.
Nàng nhìn sang Sơ Đại, ánh mắt của nàng chứa đựng sự lo lắng và hy vọng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ares cúi đầu tuân lệnh, lòng đầy thắc mắc.
"Hãy bình tĩnh" Hắn nói, giọng nói trầm ấm nhưng đầy uy quyền.
Ares rời khỏi phòng, trong lòng đầy quyết tâm và lòng trung thành tuyệt đối với Dabi.
Dabi gật đầu hài lòng.
"Ngươi sẽ phải trả giá đắt nếu động đến Hỏa Vương"
Ares nhíu mày, lòng vẫn còn nhiều nghi vấn chưa giải đáp.
"Ngư Nhân phụ thuộc vào biển cả để duy trì sức mạnh. Nếu chúng ta có thể làm suy yếu hoặc kiểm soát biển cả, chúng ta sẽ có lợi thế lớn. Đó chính là điểm yếu mà ta muốn nhắm tới"
"Hỏa Vương, tại sao ngài không quyết định c·hiến t·ranh?" Ares nói, giọng nói chứa đựng sự bất mãn.
Ngư Nhân Vương Sơ Đại, ngồi đối diện Dabi, ánh mắt thận trọng và suy tư.
"Ta hiểu rồi, thưa Hỏa Vương. Ta sẽ truyền lệnh ngay lập tức"
Dabi nở nụ cười, ánh mắt lấp lánh sự toan tính.
Dabi đặt tay lên vai Ares, ánh mắt đầy sự kiên định.
Ares vẫn giữ chặt thanh đại kiếm. Hắn nhìn Dabi, như đang chờ đợi một tín hiệu. Dabi tiếp tục mỉm cười, như thể mọi chuyện đều nằm trong dự tính của hắn.
"Không, Ares. Bí mật này chỉ có ta và vài người thân tín mới được biết. Khi thời cơ đến, ta sẽ tiết lộ cho ngươi. Hiện tại, hãy cứ làm theo lệnh của ta"
"Hỏa Vương, chúng ta đánh giá cao sự quan tâm của ngươi" Hắn nói, giọng nói trầm ổn và đầy quyền uy.
Kế bên Augele là Tir, thở phào nhẹ nhõm. Nàng quay sang Tir.
Chiếc vương miện trên đầu Sơ Đại phát sáng ra tia sáng màu vàng lấp lánh, nó chiếu rọi toàn bộ các góc tăm tối bên trong cung điện. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.