Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 13: Rừng đầm lầy và đám rắn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 13: Rừng đầm lầy và đám rắn


“Vừa đánh vừa chạy!” Đại hét, lao tới chắn trước A Miêu, lật Ride Booker, chọn thẻ Attack Ride: Slash, cắm vào. “Attack Ride: Slash!” Ride Booker chuyển sang chế độ kiếm, cậu vung mạnh, một luồng năng lượng đỏ-đen lao ra, chém trúng thân con rắn gần nhất. Nhát chém cắt một vết sâu, máu đen bắn ra, nhưng con rắn không dừng, đuôi quật ngược lại, trúng vai trái Đại. Một tiếng “rắc” vang lên, giáp không thủng, nhưng lực mạnh làm cậu ngã nhào, vai đau nhói.

“Khỏe thật,” Đại nói, mắt sáng lên, quay lại A Miêu. “Kick và Blast chắc cũng mạnh vậy.” Cậu cầm hai lá bài còn lại, cất vào Ride Booker, lòng thầm nhủ phải thử chúng trong trận chiến thật.

A Miêu nghiến răng, đứng dậy, ba cái đuôi lửa bùng sáng trở lại, ánh sáng đỏ rực soi rõ khuôn mặt cô dù hơi tái vì cú đánh vừa rồi. “Ta ổn,” cô nói, giọng trầm nhưng chắc chắn, tay giơ lên, chuẩn bị tung lửa. “Tiêu diệt chúng đi, không chạy nữa.” Cô vung tay, ba sợi dây lửa từ đuôi phóng ra, quấn chặt chân con Rắn Tinh gần nhất, siết mạnh. Lửa cháy rực, làm nó rú lên, vảy cháy đen, nhưng nó vùng vẫy dữ dội, đuôi quật về phía cô.

Khi họ vừa qua một bụi cây rậm rạp, một tiếng “xào xạc” lớn vang lên từ phía trước, kèm theo tiếng đất rung nhẹ. Đại dừng bước, giơ Ride Booker lên, mắt khóa chặt bụi cây. “Có gì đó,” cậu nói nhanh, tay rút thẻ Kamen Ride: Decade từ Ride Booker, cắm vào Decadriver, đẩy khớp hai bên. “Kamen Ride: Decade!” Ánh sáng đỏ-đen bao phủ cơ thể cậu, bộ giáp magenta sáng lên, viên ngọc vàng trên trán lóe sáng, đôi mắt kép xanh lục rực rỡ quét qua rừng đầm lầy.

“Đông quá!” Đại nghiến răng, đứng dậy, mắt quét qua ba con Rắn Tinh đang trườn tới từ ba hướng. A Miêu vung tay, ba sợi dây lửa từ đuôi phóng ra, quấn lấy chân một con rắn, siết chặt. Lửa bùng lên, làm nó rú lên, vảy cháy đen, nhưng nó vùng vẫy dữ dội, đuôi quật về phía cô. Cô né sang bên, nhưng một con rắn khác lao tới, thân to lớn đè xuống, buộc cô phải lùi lại gần Đại.

A Miêu ngồi cạnh, ba cái đuôi lửa dịu lại, ánh sáng đỏ nhạt hắt lên khuôn mặt cô. Họ nghỉ trong im lặng, không khí rừng đầm lầy trở lại yên tĩnh, chỉ còn tiếng côn trùng và tiếng nước chảy. Đại nhìn ba lá bài, rồi nhìn ra xa, nơi tiếng gầm của Cự Hùng vẫn vọng lại từ rừng sâu. Cậu biết, với sức mạnh mới này, cậu đã tiến thêm một bước, nhưng con đường phía trước vẫn còn dài và nguy hiểm.

Bất ngờ, Ride Booker trên tay cậu rung lên dữ dội, tự động bật mở. Ba lá bài sáng rực bay ra, lơ lửng trước mặt cậu – Final Attack Ride: Kick, Final Attack Ride: Slash, Final Attack Ride: Blast. Ánh sáng đỏ-đen từ các lá bài tỏa ra, chiếu lên khuôn mặt ngỡ ngàng của Đại. “Cái gì vậy?” cậu lẩm bẩm, tay giơ lên chạm vào lá bài Kick.

Họ chạy qua một bụi cây thấp, Đại bắn thêm ba phát Blast, trúng thân một con rắn, làm nó chậm lại. A Miêu vung lốc lửa, đốt cháy con rắn khác, nhưng một con rắn từ phía sau lao tới, đuôi quật trúng lưng cô. Cô ngã nhào xuống bùn, ba cái đuôi lửa yếu đi, ánh sáng đỏ nhạt dần. Đại quay lại, hét: “Cô Miêu!” Cậu lao tới, vung kiếm chém vào đuôi con rắn, cắt một vết sâu, buộc nó lùi lại.

“Một con!” Đại nói nhanh, quay lại A Miêu. Cô gật đầu, ba cái đuôi lửa quấn chặt con rắn đầu tiên, kéo nó ngã xuống nước. Lửa bùng lên, đốt cháy từ chân lên thân, làm nó rú lên đau đớn, nhưng con rắn thứ ba bất ngờ trườn tới từ phía sau, đuôi quật mạnh vào lưng Đại. Một tiếng “rầm” vang lên, cậu bay về phía trước, ngã lăn mấy vòng trên bùn, Ride Booker văng khỏi tay, rơi gần một gốc cây.

Trần Đại đứng giữa rừng đầm lầy, hơi thở dốc, tay trái đỡ A Miêu vừa bị cú quật của Rắn Tinh hất ngã xuống bùn. Bộ giáp Decade magenta lấp lánh dưới ánh sáng yếu ớt xuyên qua tán cây, nhưng lấm lem bùn và vài vết xước từ những cú đánh trước. Ride Booker trong tay phải cậu rung nhẹ, lưỡi kiếm đỏ-đen vẫn sắc bén, sẵn sàng cho đợt t·ấn c·ông tiếp theo. Ba con Rắn Tinh – mỗi con dài hơn năm mét, thân to như bắp đùi người lớn, vảy xám bóng loáng – trườn qua bùn lầy, bao vây hai người từ ba hướng, đôi mắt vàng sáng rực đầy hung dữ.

Đại lao tới chắn trước, vung Ride Booker, chém một nhát đỏ-đen vào đuôi con rắn. Nhát chém cắt sâu, máu đen bắn ra, buộc nó lùi lại. “Cô giữ chân chúng, ta hạ từng con!” cậu hét, lật Ride Booker, chọn thẻ Attack Ride: Blast, cắm vào Decadriver. “Attack Ride: Blast!” Ride Booker chuyển sang chế độ s·ú·n·g, cậu giơ lên, bắn ba phát đ·ạ·n năng lượng đỏ-đen vào đầu con Rắn Tinh bị lửa quấn. Đ·ạ·n trúng đích, xuyên qua vảy cháy xém, làm nó rú lên, mắt trái vỡ ra, máu đen chảy lênh láng.

Cậu đỡ A Miêu đứng dậy, tay trái ôm vai cô, tay phải nắm Ride Booker. “Cô ổn không?” cậu hỏi, giọng gấp. Cô gật đầu, nghiến răng, ba cái đuôi lửa bùng sáng trở lại. “Ổn. Đánh tiếp!” Họ đứng sát nhau, mắt nhìn đám Rắn Tinh đang trườn tới, quyết tâm không để bị áp đảo. Đại lật Ride Booker, sẵn sàng cho đợt t·ấn c·ông tiếp theo, lòng thầm nhủ phải tìm cách hạ gục chúng nhanh chóng.

A Miêu bước tới cạnh cậu, ba cái đuôi l·ửa b·ùng l·ên thành ngọn đuốc, ánh sáng đỏ rực chiếu vào bụi cây. “Sẵn sàng,” cô nói, tay giơ lên, chuẩn bị tung lửa. Nhưng chưa kịp hành động, bụi cây bùng nổ, bốn con Rắn Tinh lao ra bất ngờ – mỗi con dài hơn năm mét, thân to như bắp đùi người lớn, vảy xám bóng loáng lấp lánh dưới ánh lửa, đôi mắt vàng sáng rực đầy hung dữ. Chúng trườn nhanh trên bùn, đuôi quật mạnh, tạo thành những tiếng “v·út” sắc nhọn trong không khí.

Đại thở dốc, chống kiếm xuống đất, mắt quét qua ba xác Rắn Tinh nằm bất động trong bùn. Decadriver rung mạnh, hút linh khí từ chúng, năng lượng chảy vào cơ thể cậu, làm cảm giác đau nhức ở vai và ngực dịu đi chút ít. A Miêu bước tới, ba cái đuôi lửa dịu lại thành ánh sáng đỏ nhạt, ánh mắt đỏ như ngọc nhìn Đại. “Xong rồi. Ngươi sao?”

Họ di chuyển trong im lặng, chỉ có tiếng bước chân lẹp kẹp trên bùn và tiếng đuôi lửa của A Miêu khẽ động. Đại giữ Ride Booker trong tay, lật nhẹ mấy lá bài bên trong – Blast, Slash, Illusion – sẵn sàng cho bất kỳ tình huống nào. A Miêu đi sau, ánh sáng từ đuôi lửa soi rõ từng góc khuất, nhưng không gian vẫn mờ mịt bởi sương mù nhẹ trôi nổi trên mặt nước.

A Miêu ngồi cạnh, kiểm tra lưng mình, nơi cú quật vừa rồi để lại một vệt đỏ nhạt. “Không độc, nhưng quật đau. Nếu đông hơn, ta khó trụ.” Cô nhìn quanh, ba cái đuôi lửa bùng sáng, soi rõ khu rừng đầm lầy. Không còn tiếng “xào xạc” nào vang lên, chỉ có tiếng côn trùng kêu rả rích và tiếng nước chảy róc rách từ xa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

A Miêu siết chặt lốc lửa, kéo con rắn ngã xuống, rồi vung tay, một q·uả c·ầu l·ửa lớn bắn thẳng vào đầu nó. Lửa bùng lên, đốt cháy từ trong ra ngoài, làm con rắn rú lên lần cuối, ngã xuống bất động. “Hai con!” cô nói, quay lại con rắn đầu tiên vẫn bị lửa quấn. Đại lao tới, lật Ride Booker, chọn thẻ Attack Ride: Blast lần nữa. “Attack Ride: Blast!” Cậu bắn ba phát đ·ạ·n đỏ-đen, trúng đầu con rắn, xuyên qua vảy cháy xém, làm nó gục xuống, máu đen loang ra mặt nước đục.

“Di chuyển đi!” Đại nói nhanh, lao về phía một mỏm đất khô gần đó, tay lật Ride Booker, chọn thẻ Attack Ride: Illusion, cắm vào. “Attack Ride: Illusion!” Cơ thể cậu mờ đi, hóa thành ba bóng ảo, chạy loạn quanh khu rừng đầm lầy. Đám Rắn Tinh ngỡ ngàng, đuôi quật lung tung, trúng một bóng ảo, làm nó tan biến. A Miêu nhân cơ hội, vung cả ba đuôi lửa, tạo một cơn lốc lửa đỏ rực, cuốn lấy hai con rắn gần nhất. Lửa bùng lên, đốt cháy vảy, làm chúng rú lên, vùng vẫy trong bùn.

Đại hiện hình thật, nhảy lên mỏm đất khô, vung kiếm chém vào thân con rắn thứ ba đang lao tới. Nhát chém cắt sâu, máu đen phun ra, nhưng con rắn quay lại, đuôi quật ngang, trúng ngực cậu. Lực mạnh hất cậu bay ra sau, ngã lăn mấy vòng trên bùn, Ride Booker văng khỏi tay, rơi cách đó vài mét. Cậu ôm ngực, thở hổn hển, giáp rung lên sau cú đánh, nhưng không vỡ.

Nhưng ba con rắn còn lại không dừng, chúng trườn nhanh qua bùn, bao vây Đại và A Miêu. Đại lùi lại, đứng sát cô, mắt quét qua đám yêu thú. “Quá đông,” cậu lẩm bẩm, tay nắm chặt Ride Booker. A Miêu gật đầu, ba cái đuôi lửa bùng sáng, ánh sáng đỏ rực chiếu lên khuôn mặt cô. “Đánh tiếp, tìm lối thoát,” cô nói, vung tay, một q·uả c·ầu l·ửa bắn ra, trúng thân một con rắn, làm nó lùi lại.

Đại gật đầu, cầm lá bài Final Attack Ride: Slash, cắm vào Decadriver. “Final Attack Ride: S-S-Slash!” Âm thanh điện tử vang lên, ánh sáng đỏ-đen bao phủ Ride Booker, lưỡi kiếm sáng rực, năng lượng tụ lại thành một luồng sóng lớn. Cậu vung kiếm về phía một gốc cây gần đó, một nhát chém đỏ-đen lao ra, cắt đôi gốc cây như cắt giấy, mảnh gỗ bay tứ tung, rơi xuống bùn với tiếng “tõm”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

A Miêu nhận lấy, mắt sáng lên khi cảm nhận linh khí dày đặc từ nó. “Linh thạch lớn... hiếm thật. Hút nó đi, sẽ mạnh hơn nhiều.” Cô đưa lại cho Đại, tay chỉ vào Decadriver. Cậu gật đầu, nắm chặt linh thạch, đặt nó lên đai. Decadriver rung mạnh, ánh sáng xanh từ linh thạch chảy vào, hòa lẫn với linh khí từ ba con Rắn Tinh. Cậu cảm nhận sức mạnh tràn qua cơ thể, ấm nóng và mạnh mẽ hơn hẳn những lần trước.

Đại ngồi xuống mỏm đất khô, đặt Ride Booker bên cạnh, tay nắm chặt ba lá bài Final Attack Ride trong lòng bàn tay. Cậu cảm nhận sức mạnh mới từ chúng, từ linh thạch lớn, từ linh khí của đám Rắn Tinh. Vai trái vẫn nhức, nhưng cậu không để tâm. “Nghỉ chút đã,” cậu nói, giọng trầm. “Rồi đi tiếp. Cự Hùng không chờ ta.”

A Miêu hét: “Đại!” Cô vung cả ba đuôi lửa, tạo một cơn lốc lửa đỏ rực, cuốn lấy con rắn vừa t·ấn c·ông. Lửa bùng lên, đốt cháy vảy, làm nó vùng vẫy dữ dội trong bùn. Đại lồm cồm bò tới, nhặt Ride Booker, đứng dậy, ôm ngực thở hổn hển. Giáp rung lên sau cú đánh, nhưng không vỡ. “Ta không sao!” cậu hét, lao tới, vung kiếm chém vào thân con rắn đang bị lốc lửa giữ. Nhát chém cắt sâu, máu đen bắn ra, nhưng nó vẫn quật đuôi, buộc Đại phải nhảy lùi.

Trần Đại bước chậm qua khu rừng đầm lầy phía tây, đôi chân dò dẫm trên mặt đất lầy lội xen lẫn cỏ nổi và rễ cây ngoằn ngoèo. Ánh nắng yếu ớt xuyên qua tán lá dày đặc, chiếu lên khuôn mặt lấm lem bùn của cậu, làm nổi bật vài vết xước mới từ trận chiến trước. Decadriver đeo trên hông khẽ rung động, linh khí từ Cá Sấu Tinh và Cóc Độc vẫn còn lưu lại trong cơ thể, mang đến cảm giác ấm áp nhẹ nhưng chưa đủ để cậu tự tin. Ride Booker treo bên hông trái, lưỡi kiếm đỏ-đen lấm lem máu khô, im lặng như một người bạn đồng hành trung thành.

Đại gật đầu, mắt nhìn xác ba con Rắn Tinh. “Ba con là đủ phiền rồi. Cự Hùng chắc còn tệ hơn.” Cậu đứng dậy, bước tới gần xác con rắn gần nhất, cúi xuống kiểm tra. Dưới lớp vảy cháy xém, cậu phát hiện một ánh sáng xanh nhạt lấp lánh trong bùn – một cục linh thạch lớn, to bằng nắm tay, phát ra linh khí mạnh hơn hẳn những viên nhỏ trước đây. “Cô Miêu, nhìn này!” cậu gọi, nhặt cục linh thạch lên, đưa cho cô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đại gật đầu, kéo khớp Decadriver ra. Ánh sáng đỏ-đen tan đi, trả cậu về hình dạng bình thường – áo thun bẩn, quần jeans rách, vai trái nhức nhối nhưng không gãy. “Ổn. Chúng mạnh, nhưng không có độc, may thật.” Cậu ngồi xuống một mỏm đất khô gần đó, đặt Ride Booker bên cạnh, tay xoa vai.

Đại lao tới, vung kiếm chém vào con rắn gần nhất, nhát chém cắt qua vảy, máu đen bắn ra. Con rắn rú lên, đuôi quật ngược, nhưng cậu né kịp, nhảy sang bên. A Miêu vung đuôi lửa, quấn lấy chân con rắn khác, kéo nó ngã xuống bùn, rồi đốt cháy. Hai người phối hợp, vừa đánh vừa di chuyển qua rừng đầm lầy, tìm cách thoát khỏi vòng vây.

Đại gật đầu, tay phải đặt gần Decadriver, mắt nhìn thẳng phía trước. Khu rừng đầm lầy này sâu hơn khu vực họ vừa qua, cây cối mọc chen chúc, rễ cây đan xen chìm trong nước đục, tạo thành một địa hình khó di chuyển. Mùi tanh nồng từ bùn lầy hòa lẫn với mùi lá mục, không khí nặng nề như báo hiệu nguy hiểm đang rình rập. Cậu nhặt viên linh thạch nhỏ vừa tìm được từ tay áo, nắm chặt, cảm nhận linh khí yếu ớt chảy vào Decadriver, bổ sung chút sức mạnh sau trận chiến trước. “Đi tiếp thôi,” cậu nói, giọng thấp, bước lên một mỏm đất khô giữa rừng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

A Miêu bước tới, mắt nhìn ba lá bài, giọng trầm: “Sức mạnh mới. Linh khí từ linh thạch và đám rắn đã kích hoạt chúng. Thử đi.” Cô đứng sang bên, ba cái đuôi lửa bùng sáng, như sẵn sàng hỗ trợ nếu cần.

A Miêu gật đầu, ánh mắt đỏ như ngọc lóe lên. “Tốt. Với cái này, ngươi gần hơn với Cự Hùng rồi. Nhưng đừng chủ quan.” Cô bước tới, kiểm tra xác Rắn Tinh lần cuối, đảm bảo không bỏ sót linh thạch nào.

A Miêu đi phía sau, ba cái đuôi lửa đỏ rực bùng sáng, ánh sáng hắt lên những tán cây rậm rạp, soi lối qua bóng tối đầm lầy. Cô bước cẩn thận, đôi mắt đỏ như ngọc quét qua xung quanh, cảnh giác với từng âm thanh nhỏ – tiếng côn trùng kêu rả rích, tiếng nước chảy róc rách, và cả những tiếng “xào xạc” thoáng qua từ bụi cây. Sau trận chiến với Cóc Độc, cô đã hồi phục gần hết, nhưng vẫn giữ khoảng cách gần Đại để phối hợp khi cần. “Cẩn thận,” cô nói, giọng trầm. “Linh khí ở đây dày hơn, có yêu thú mạnh.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 13: Rừng đầm lầy và đám rắn

Đại lùi lại một bước, lật Ride Booker, chọn thẻ Attack Ride: Blast, cắm vào. “Attack Ride: Blast!” Ride Booker chuyển sang chế độ s·ú·n·g, cậu giơ lên, bóp cò. Ba phát đ·ạ·n năng lượng đỏ-đen bắn ra, trúng thân một con Rắn Tinh, làm nó rú lên, vảy cháy xém, nhưng không ngã. Con rắn gầm gừ, đuôi quật ngang, nhắm thẳng vào ngực Đại. Cậu nhảy lùi, nhưng đuôi sượt qua giáp, lực mạnh làm cậu lảo đảo, ngã xuống bùn.

Con rắn thứ hai lao tới từ bên trái, đuôi quật ngang nhắm vào ngực Đại. Cậu nhảy lùi, nhưng lực quật sượt qua giáp, làm cậu lảo đảo, chân trượt trên bùn. A Miêu vung tay, một q·uả c·ầu l·ửa đỏ rực bắn ra, trúng lưng con rắn, làm nó rú lên, vảy cháy đen một mảng lớn. Đại nhân cơ hội, đứng dậy, lật Ride Booker, chọn thẻ Attack Ride: Slash, cắm vào. “Attack Ride: Slash!” Cậu vung kiếm, một luồng năng lượng đỏ-đen lao ra, chém trúng thân con rắn, cắt một vết sâu từ lưng xuống bụng. Máu đen phun ra, con rắn co giật, ngã xuống bùn, bất động.

A Miêu vung tay, một q·uả c·ầu l·ửa đỏ rực bắn ra, trúng đầu con rắn vừa t·ấn c·ông Đại, làm nó rú lên, lùi lại. “Đứng dậy!” cô quát, ba cái đuôi lửa quấn lấy chân con rắn thứ hai, kéo nó ngã xuống bùn. Đại nghiến răng, chống kiếm đứng lên, mắt nhìn đám Rắn Tinh. Chúng không có độc như Xà Tinh trước đây, nhưng thân hình to lớn và sức mạnh của từng cú quật đủ làm người thường gãy xương. Số lượng đông – giờ đã có thêm hai con nữa trườn ra từ bụi cây – khiến tình hình càng tệ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 13: Rừng đầm lầy và đám rắn