Ta Ở Tận Thế Xây Gia Viên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 24: Về đến nhà
"Yến ơi, đi với anh 1 chút!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trèo được lên trên, hắn vừa quan sát xung quanh, vừa đưa tay ra hiệu cho mọi người.
Lúc nãy hắn đã hỏi Thảo rồi! Lan hẳn là đang ở phòng khách tính toán sổ sách.
Cả nhóm ngoại trừ 3 người được phân công ra cảnh giới, đều tụ tập ở đây, sắc mặt mỗi người đều u ám...
Phần hành não này cũng phát ra ánh sáng màu đỏ nhạt. Nhưng nếu như không phải là do hắn tưởng tượng, thì hẳn là nó sáng hơn cái hành não của con zombie buổi sáng 1 chút xíu...
"Đừng có nhìn anh như vậy nữa mà!"
Cách đó khoảng 30m, ở ngay đầu hẻm, hắn thả thêm cái nữa.
"Ặc"
Hắn muốn giới thiệu vị cảnh sát trưởng này với Lan trước khi chính thức thông báo với mọi người.
... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
...
Hắn vào trong bếp, cầm theo 4 cái nồi xếp lồng vào nhau cùng với 1 cái đồ giã tỏi, sau đó lại bay lên mái nhà.
Tiếp đó là màn mọi người chào hỏi giới thiệu xã giao.
"Được rồi, anh đi đây. Em ra canh cửa đi!".
Rất rõ ràng, dung mạo và khí chất của Yến ở đẳng cấp hoàn toàn khác so với những nữ nhân còn lại trong nhóm, mang đến cho nàng cảm giác nguy cơ.
"Được rồi, bây giờ anh sẽ đi dụ chúng nó một lần nữa. Mọi người sẵn sàng chiến đấu nha". Đứng dậy phủi phủi mông, hắn nói với Yến.
.......
Lại cúi đầu quan sát cơ thể con zombie. Nếu như muốn dùng 1 cụm từ gì đó để mô tả tình huống hiện tại của nó, thì có lẽ đó là "đang biến đổi". Trên cơ thể nó hiện đang pha trộn giữa những chi tiết thuộc về con người và không giống con người. Chẳng hạn như bàn tay phải của nó còn khá bình thường chỉ hơi nổi vẩy xanh, nhưng bàn tay trái đã mọc ra móng vuốt nhọn dài, làn da thì biến thành xanh sẫm đầy vẩy như da kỳ đà.
Hắn lại gõ cái nồi ở bên ngoài bờ tường...
...
Nàng chính là đang sợ gã d·â·m tặc này có mới nới cũ, ruồng bỏ chị nàng!
Dùng niệm lực điều khiển con dao cắt phía sau đầu con zombie, lấy phần hành não ra bỏ vào trong bao ni lông, hắn hơi nhíu mày.
"Hể? Chị nào cơ?"
Hắn là người đầu tiên vượt qua bờ tường tiếp đất. Quan sát 1 vòng, hắn ném đi mấy hòn đá trong tay hạ sát mấy con zombie lảng vảng ở gần đó, sau đó chạy thật nhanh đến bên dưới cái ban công mà hồi sáng hắn leo xuống, ném móc sắt lên thành ban công.
(Nhìn chằm chằm.jpeg)
"Anh Huy ơi, những người này là ai vậy anh?". Thảo từng bước nhỏ chạy tới, nhẹ giọng hỏi.
"À, ý em Yến hả, a ha ha, cô ấy là bạn anh! Là bạn bình thường thôi!". Hắn có chút chột dạ.
"Chị kia là ai vậy?". Nàng dùng đầu ngón tay len lén chỉ Yến, người đang ngồi ở chỗ xa nhất gần ban công.
(Nhìn chằm chằm.jpeg)
Đám zombie lại nhào tới...
"Coong Coong Coong..."
Chợt có người mở cửa bước vào trong nhà, hắn quay đầu lại, phát hiện là Thảo.
Thảo không biết từ lúc nào đã xích lại gần hắn, đưa miệng đến sát bên tai hắn, nhỏ giọng hỏi:
Mọi người ngồi nghỉ được 5 phút, hắn đứng dậy:
Một trận chiến mới lại bắt đầu!
Phía trước bờ tường bên ngoài, hắn thả 1 cái nồi.
Hôm nay mọi người chia nhóm đi loot đồ tìm được không ít thứ tốt. Nàng mới "chôm" được 1 cái ống nhòm từ chỗ chị nàng, chạy lên sân thượng nhìn xuống chờ hắn về. Từ rất xa nàng đã thấy hắn rồi, cũng định chạy xuống đón, nhưng xoắn xuýt một hồi lại quyết định để từ từ rồi mới xuống. Nàng lên trên đó không phải là để chờ hắn đâu đấy! Nàng chính là không muốn hắn hiểu lầm!
"Không cần canh cửa nữa đâu! Cứ đóng chặt cửa lại, lần này anh sẽ đi mái nhà!"
"Đi thôi mọi người, chúng ta lên tầng trên!"
Trinh được đỡ leo qua tường trước tiên. Hắn ra hiệu cho con bé không cần xách theo ba lô, cứ chạy ngay đến chỗ hắn, rồi dùng niệm lực đưa nàng thẳng lên ban công tầng 2.
Cảm giác nguy cơ càng lúc càng gần...
Yến đi theo phía sau hắn, Thảo thì lẽo đẽo bám đuôi... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đám zombie lúc nãy rượt theo hắn, bị mất mục tiêu vẫn còn đang lảng vảng ở gần đó, nghe tiếng động lập tức bu lại.
Thảo khoanh tay trước ngực nhìn hắn chằm chằm, rõ ràng là không tin...
Lại còn zombie biến dị nữa chứ! Nghĩ về những căn phòng còn chưa dọn dẹp bên trong chung cư và đám zombie ở dưới sân, hắn cảm thấy cấp bách phải dọn dẹp hết đám này, càng sớm càng tốt!
Hắn phất tay gọi bác Minh, nhờ bác ấy tìm 1 phòng cho cả nhóm nghỉ tạm, chờ Lan sắp xếp.
Nàng hơi đứng hình, vừa định làm ra phản ứng thì hắn đã thu tay lại mất rồi:
...
(Nhìn chằm chằm.jpeg)
Dừng lại 1 chút, hắn quay vào trong nhà, vừa đi vừa nói vọng ra:
Sau đó hắn gọi Yến:
"Đừng có giả ngốc với em!"
Hiện tại có 2 phương án, một là quay lại ngày mai lại tiếp tục, hai là tiếp tục tiến lên!
Quay lại sao?
Nửa nằm nửa ngồi trên sàn nhà, cả nhóm thở hổn hển.
"À, đây là những người sống sót anh gặp được. Từ giờ họ sẽ gia nhập căn cứ của chúng ta!".
Yến đi ở bên cạnh quan sát 2 người, không nhịn được che miệng cười khúc khích...
Thôi, trở về đi. Hắn còn phải bảo vệ Lan nữa, dưới sảnh nhà hắn còn có 200 con zombie, bên trong chung cư còn 1 mớ phòng ốc chưa dọn dẹp nữa!
Nếu vậy thì đêm nay Lan sẽ rất lo lắng! Với lại ở cái thế giới này ai biết được nơi nào sẽ an toàn chứ? Nếu quay lại chung cư bên kia, biết đâu đấy nửa đêm lại đụng cái biến dị zombie t·ấn c·ông thì sao? Ai cũng không nói chắc được điều gì cả! Bên dưới sảnh còn có 5, 600 con zombie đấy, biết đâu lại có con nào đó biến dị...
"Nhưng như vậy có nguy hiểm lắm không anh?"
"Vâng ạ!"
Hắn dẫn mọi người lên đến tầng 11. Trên hành lang bây giờ đã xếp khá nhiều thùng các tông, hẳn là đang tiến hành phân loại sắp xếp. Những người đang làm việc phát hiện ra có nhiều khuôn mặt lạ đi vào, không hẹn mà cùng nhau dừng lại, hiếu kỳ quan sát.
Hắn nhảy xuống sân cùng mọi người tụ họp.
Chuyến đi này thật sự rất gian nan! Tuy rằng không hề có tổn thất lại còn rải rác nhặt thêm 8 người. Nhưng đây là lần đầu tiên kể từ khi có siêu năng lực, hắn phải đối diện với tình huống nguy hiểm như vậy. Trong thâm tâm hắn không khỏi dâng lên cảm giác bất an. Hắn nhất định phải dành thời gian tìm hiểu thêm, hướng tới hiểu rõ và thành thạo về siêu năng lực của mình.
"Không sao! Lần này anh sẽ cẩn thận!". Không nhịn được, hắn chợt đưa tay vuốt tóc nàng, cũng không phải là gõ đầu sát nha...
Hắn quay sang đám người:
...
Tiếp theo là lần lượt những người khác, người cuối cùng đoạn hậu là Yến...
"Xin giới thiệu với mọi người, đây là Thảo, em vợ tôi".
Chương 24: Về đến nhà
Nhìn lên đồng hồ, thấy đã 4h chiều. Hắn hỏi ý mọi người, quyết định là sau khi nghỉ ngơi chỉnh đốn 10 phút sẽ lên đường vượt qua đoạn đường đó, trở về nhà.
5 giờ đúng,
... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Gõ 1 hồi, thấy đám zombie sắp bu kín cái nồi, hắn dừng gõ, theo mái tôn chạy về sát nhà.
Sau đó, hắn ngồi trên mái nhà hung hăng gõ cái nồi này!
"Em chào các anh chị ạ!". Thảo khẽ gật đầu chào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cuối cùng, sau khi đi dụ quái thêm 3 lần như thế nữa, số lượng zombie đã giảm bớt rất nhiều.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.