Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 16: Thánh mẫu xuất thủ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Thánh mẫu xuất thủ


Hiện trường hoàn toàn tĩnh lặng...

"Cường! Mày dừng lại ngay! Mở cửa ra cho tao, thằng khốn nạn!"

"$%^& %^* ^&*&^ *^& *^%# %^#"

Một nữ nhân, hoàn toàn trần truồng, mặt tái mét, thò đầu ra run rẩy nói:

"Rầm... Rầm..."

Toàn thân chợt phát ra ánh sáng xanh nhạt, gã đạp mạnh chân xuống nền nhà, miếng gạch hoa ở dưới chân gã ngay lập tức vỡ nát, mượn lực, gã lao người tới...

Cường bật cười ha hả:

Cường càng lúc càng gần, Yến đưa tay xuống hông...

Hắn đưa mắt nhìn nàng, thở dài:

Ui má ơi, má tha cho con!

Có vẻ như cô nàng này định đặt cược vào khẩu K59 giấu sau thắt lưng!

"Thả họ ra! Tao với mày 1 chọi 1!"

Trong sát na ấy,

"Rầm!"

Thi thể Cường rơi xuống đất, máu me đầm đìa, cũng không biết là còn được bao nhiêu cái xương nguyên lành.

"Ầm".

Nam nhân đập mạnh vào cánh cửa, chắc là không sống nổi rồi... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

(Tác: mấy cái hội thoại này không phù hợp với trẻ em trên 18 tuổi nên tác xin phép được censored ae nhé=]])

Chỉ vài giây, mặt Yến đã đỏ bừng lên như gấc chín.

Thằng Toàn rất biết nghe lời, đứng ở... cái vách tường của nhà đối diện nghiêng đầu nhìn lén vào.

Hắn đẩy nữ nhân ra phía trước, lại kéo cả nam nhân lên ép vào chung 1 chỗ:

Nàng suy nghĩ 1 chút, chợt cúi người đặt khẩu AK xuống đất. Lui lại phía sau nửa bước, nàng nói:

Hắn nãy giờ nghĩ ra bao nhiêu phương án tác chiến, đổ sông đổ bể hết cả!

Quay lại với chủ đề chính. Ở trong phòng có khoảng mười mấy người, đều không một mảnh vải che thân, chỉ có 3 đàn ông tính cả cả tên Cường, còn lại đều là phụ nữ.

Hắn đứng hình rồi! Hoàn toàn c·h·ế·t máy rồi!

"Tìm s·ú·n·g về g·i·ế·t anh đó hả, có nhắm làm được không cưng?".

Yến vội vàng lăn người sang 1 bên.

Yến rất tức giận, tay cầm s·ú·n·g run lên, nhưng nàng lại không dám siết cò!

Thấy không có tác dụng gì, nàng quay mũi s·ú·n·g lại định nổ s·ú·n·g phá khóa, nhưng lại do dự. Chắc là do nàng sợ bắn trúng người ở bên trong, cuối cùng nàng đổi sang dùng vai húc vào cửa, vừa húc vừa la:

"Mày!". Yến cắn răng.

Có tiếng cửa mở.

Đột nhiên, không hề có dấu hiệu báo trước, hắn vung mạnh nam nhân trong tay, ném về phía Yến.

Nàng lúc này đã hơi bình tĩnh lại, nhìn sang hắn, áy náy không biết phải nói gì. Hạ thấp trọng tâm, nàng đưa s·ú·n·g lên, vừa duy trì tư thế ngắm bắn vừa bước vào phòng.

Lại thêm vài câu hội thoại bị censored nữa, nhưng lần này nội dung đã chuyển từ dung tục sang bạo lực, khuôn mặt đỏ bừng của Yến cũng từng chút một chuyển sang phẫn nộ...

"#$@#$% #%$ #%^$ %& ^%^&"

"Á!!!!". Nữ nhân hét toáng lên.

"$%^& %^* ^&*&^ *^& *^% #^#"

Bàn tay Cường càng lúc càng gần! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Đây này! Anh ở ngay đây này, bắn đi em!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mà thực tế đúng là như vậy thật! Huy đã xuất thủ! Dùng toàn lực! Hắn canh đúng thời điểm gã Cường đến đủ gần, dùng niệm lực điều khiển 2 thanh tua vít đâm thẳng vào hai hốc mắt của gã. Vẫn còn lo xương sọ gã quá cứng rắn, nên ngoại trừ 1 thanh tua vít lấy tốc độ cực cao từ ngang hông hắn bay chéo lên, hắn còn tốn thêm tầm 1/10 giây, tinh vi điều khiển để đưa 1 cái tua vít khác lên cao, đâm theo góc 45 độ hướng xuống dưới. Trái với sự cẩn thận của hắn, 2 cái tua vít đều rất dễ dàng đâm xuyên qua hộp sọ, lại thuận đường 1 cái đâm xuống sàn bê tông, 1 cái đâm lên trần nhà, đều mất hút, chỉ để lại vô số mảnh nhựa và bê tông văng lả tả...

Đây chính là trong truyền thuyết thánh mẫu sao?

"Không, không, đừngggggggg". Tiếng người phụ nữ gào khóc xuyên thấu qua cả cánh cửa dầy...

Là cái loại kia vì nghĩa quên thân, vì dân quên mình?

Hắn cầm gậy đánh golf, cũng rất ra dáng vung lên cao, sau đó đi theo nàng vào trong nhà. Hắn chọn chỗ đứng ở sau lưng nàng khoảng 1m, lại lệch sang trái gần 1m nữa.

Thà rằng nàng tự sát! Hay là nàng cắn lưỡi, nếu vậy...

"Hố hố hố hố hố hố". Cường cười như điên: "Đ·ị·t con mẹ nó chứ mắc cười quá, cười c·h·ế·t mẹ luôn rồi há há há há há...."

Cười hồi lâu, hắn mới hỏi:

"Đ*t mẹ mày, sao mày dám nhổ nước bọt tao hả, thằng ch* đẻ, tao bóp c·h·ế·t con mẹ nhà mày!"

"Kengggggggggggggggg".

"Vào đi, tùy cơ ứng biến!"

Cái quỷ gì vậy hả trời! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Em xin anh, buông anh ấy ra đi. Cầu xin anh, đừng bóp cổ anh ấy nữa, đừng... đừng mà..."

Nếu ae hay xem phim hành động nhật bản, các phiên bản hành động tập thể, ae sẽ tưởng tượng ra được. Ta! Không dám mô tả!

Mà cho dù có kịp thì nàng cũng không biết liệu mình có bắn không, hay là lại do dự không dám bắn? Mà nếu bắn thì sẽ trúng ai, có tác dụng gì không?

Trong lúc lao về phía trước, gã không quên túm cổ nữ nhân kia, giơ ra làm lá chắn.

Yến vung báng s·ú·n·g AK giã thật mạnh vào cửa:

Hắn nhíu mày thật sâu, cuối cùng cũng làm ra được phản ứng, túm lấy vai nàng lôi ra xa khỏi cánh cửa, còn không quên bịt cái miệng nàng lại.

Bên trong phòng khách, ừm, biết mô tả thế nào đây nhỉ... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Hớ hớ, Yến hả em. Từ hôm qua đến giờ cưng đi đâu thế, làm anh nhớ cưng quá trời luôn!". Cường cười d·â·m đãng.

"Mày thấy sao hả, nói cái gì đi chứ, mau bình luận cho tao nghe đi, tao đang đ** n** l** vợ mày đây này, $%^& %^*^& *&^*^ &*^% #^#"

"A-Anh cũng là siêu năng lực gia à?". Yến rốt cuộc đã lấy lại được tinh thần, có chút ấp úng hỏi.

Không kịp!

"Tao để s·ú·n·g xuống rồi đó, mày có ngon thì ra đây!"

Hồi lâu,

Chương 16: Thánh mẫu xuất thủ

"Em nghĩ anh ngu..."

"#$$# @$@# $#@# @$ $#@# @$ @#$"

Cái đậu xanh rau má thần thánh thiên địa quỷ thần ơi!

Còn tiếng "Ầm" tiếp theo đó là do hắn dùng niệm lực đánh văng thân thể thằng Cường vào tường. Do dùng sức quá mạnh, toàn bộ phần vữa ngoài ở nơi va chạm đều vỡ nát, không ít viên gạch cũng bị vỡ hơn phân nửa, bụi bay mù mịt.

Chỉ trong vòng khoảng 1/5 giây đồng hồ, hắn đã thực hiên ngần đó thao tác, lại là dốc toàn lực. Chưa kể từ lúc vào phòng, hắn đã phải duy trì tập trung cao độ, tiêu hao tinh thần lực cũng không nhỏ.

"Mày mơ đi, thằng khốn nạn!"

Trong khoảnh khắc ấy, nỗi sợ hãi chợt dâng lên trong lòng nàng, nếu nàng bị bắt, nàng sẽ bị cưỡng h·i·ế·p, nàng sẽ...

"Óc vào nước hả em? Em nghĩ anh bị điên hay sao mà đi 1 chọi 1 với em?"

Một tiếng vang đinh tai nhức óc, như thể có người mang kim loại mạnh mẽ đâm vào sâu trong bê tông.

Huy đứng ở đó, mắt phát ra ánh sáng xanh rực rỡ màu ngọc lục bảo, toàn thân cũng tỏa ánh sáng xanh nhạt, hắn cũng có chút thở hổn hển.

Thật nhanh!

Nhìn 1 chút khẩu AK đang hướng về phía mình, Cường mỉm cười, ánh mắt trêu tức:

"Nếu em không đồng ý thì đi ra ngoài chơi, anh còn bận làm chuyện của anh nữa". Cường xua xua tay, ra vẻ không kiến nhẫn.

Cường đang ngồi trên cái ghế sa lông kê ở giữa nhà, trong lòng ôm 1 nữ nhân diện mạo khóc lóc thê thảm, rõ ràng là nữ nhân bị chà đạp ban nãy. Còn tay trái hắn thì đang nắm tóc 1 người đàn ông, thân thể rũ xuống sàn, không biết sống c·h·ế·t thế nào.

"Thế mày muốn gì?". Yến giận dữ hỏi.

"&*& *&#@$ @#@# $@#$%$ #%$%"

"Hế hế hế, đơn giản lắm em ơi! Em cho anh đ*t 1 ngày, anh sẽ thả hết tất cả bọn họ!". Hắn vừa cười d·â·m vừa nói.

"Yến phải không em, a-anh Cường nói muốn gặp em".

Ngay khoảnh khắc Yến chuẩn bị lăn người né tránh, Cường động!

Hắn vung tay đánh mạnh vào đùi nữ nhân.

Đột nhiên,

10 giây sau...

Nhẫn nhịn 1 hồi, nàng gằn giọng:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Thánh mẫu xuất thủ