Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 1: Tận thế

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1: Tận thế


Hắn đã nhiều lần nhìn trộm ra hành lang, mấy con zombie vào ngày đầu tiên có lẽ đã tản đi, mà thực ra hắn cũng không rõ lúc đầu có bao nhiêu con zom cả, chỉ biết là từ lần đầu hắn mở cửa ra đã là 3 con zombie này.

Yên tâm là cửa đã khóa kỹ rồi, hắn nghiêng đầu áp tai vào cửa nghe nghóng...

Một trong 2 con zombie ở bên trái bò lết bằng cả hai tay. Thân thể nó vô cùng tàn phá, 2 chân gần như bị gặm nát, n·ộ·i· ·t·ạ·n·g kéo lê trên mặt đất. Có thể thấy nhiều v·ết m·áu kéo dài từ chỗ bãi máu trước nhà hắn ra đến chỗ con zombie.

Hắn nhấc búa lên, nhắm vào đầu nó đập xuống.

Nhìn trái nhìn phải 2 bên ban công không thấy ai, hắn đưa mắt nhìn xuống dưới...

Tận thế đến thật rồi!

Một hồi, hắn lại về bên máy tính, hết google lại đến facebook, tìm kiếm với từ khóa "tận thế" "zombie".

Còn ở mấy chung cư ở xa thì hắn thấy lác đác có vài cái ban công hay ô cửa sổ có người, họ treo cờ xanh đỏ, treo cả cờ tổ quốc, thả cả băng rôn viết chữ cầu cứu. Hắn cũng bắt chước người ta lấy 1 cái chăn chiên ra, buộc dây vào 1 đầu rồi buộc ra ngoài ban công cho nó tung bay phấp phới. Tuy nhiên trong lòng hắn rất rõ ràng, lúc này sống hay c·hết chỉ có thể dựa vào chính mình.

(Tiếng gào khóc) (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hít sâu 1 hơi, cố gắng đè nèn tâm tình lo lắng bất an, Huy cẩn thận mở khóa cửa, qua khe cửa nhìn ra bên ngoài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lúc đó, ý tưởng đầu tiên của hắn là: có vụ án g·iết người.

Điện thoại đổ chuông, nhưng thật lâu không có ai nghe máy...

Con zombie đầu tiên lao qua cửa, tiến vào khe hở giữa đống chướng ngại vật.

Lần này đám zombie rốt cuộc nghe thấy, 3 con zombie gầm nhẹ, bắt đầu riêng phần mình "thi triển bộ pháp" lao tới chỗ hắn. 2 con zom lành lặn thì chạy khá nhanh, gần như người trưởng thành, riêng con tàn phế thì cà lết bò qua, rất chậm chạp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hốt hoảng c·hết lặng đứng đờ ra đó tầm 30 giây, hắn lại chạy vào trong nhà.

Mấy căn hộ ở xung quanh nhà hắn cũng không có người sống, hắn đã ra ban công ngồi cả ngày, cũng không thấy có ai khác ra ngoài ban công cả.

Hắn đã tính 1 số phương án, có cả ném đồ vật để gây tiếng động thu hút 3 con zombie sang 1 hướng (Hắn đã thí nghiệm qua, ở trên lầu ném đồ vật xuống gây tiếng động, đám zombie bu lại thật!) hay là lén lút đi ra phía sau g·iết con lạc đàn rồi lại xử 2 con còn lại. Nhưng phương án nào cũng rủi ro quá cao nên cuối cùng hắn chọn phương án dùng lợi thế sân nhà.

Khoảng 6 tiếng sau khi tận thế thì internet không vào được nữa, 8 tiếng sau thì mất điện, 30 phút sau, sóng điện thoại cũng mất nốt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hắn cũng cảm thấy rất bình thường, theo hắn thì 8 tiếng có điện đã là dài. Hồi còn nhỏ, hắn đã từng gặp sự kiện 1 người lái máy cẩu thân cây gây mất điện toàn miền nam, hiện giờ zombie chạy rông đầy đường, ai biết chúng có thể làm gì chứ? Những truyện tận thế nói là 10, 15 ngày sau mới mất điện mất nước, hắn cũng không tin!

Khung cảnh ấy có lẽ là hắn cả đời đều khó quên!

Adrenalin dâng trào, 2 tay ôm đầu hắn đi qua đi lại không biết phải làm sao

Hắn muốn nhìn xem bên nhà hàng xóm có ai không...

Phải rồi, đây cũng là lần đầu tiên trong đời hắn gọi 113.

Chương 1: Tận thế

Phía trước ở gần cửa nhà hắn là một vũng máu lớn, xen lẫn thịt và ruột nát, đã khô đen và bốc mùi.

Tiếp đó, hắn lục tung khắp nơi tìm kiếm đồ ăn. Tiếc là hắn sống 1 mình lại lười không muốn nấu ăn, nên dù đã lục khắp mọi ngõ ngách hắn cũng chỉ tìm được mười gói mì tôm, 4 hộp đồ hộp, 3 bịch bánh kẹo, lại thêm 1 ít trái cây, 1 nửa bịch cà phê hòa tan, 1 hộp sữa đặc chỉ con phần nửa, và 11 lon nước ngọt...

Sau 4 ngày suy nghĩ về những gì mình biêt được trên internet, kết hợp với quan sát khuôn viên bên dưới, hắn có thể kết luận là zombie đột nhiên bùng phát ở qui mô lớn, đa số người trong khoảnh khắc biến thành zombie, và chính phủ cũng vì thế mà sụp đổ...

Hắn tin con zombie này chính là người phụ nữ đã bị cắn ở trước nhà hắn. Vấn đề là cô ta hóa zombie như thế nào? Đang lúc bị ăn đã hóa zombie? Hay là do số zombie ăn thịt cô ta quá ít, chúng nó ăn no bụng không ăn được nữa, dẫn đến cô ta có thời gian biến hóa?

Hắn lùi lại một bước lại vung búa lên...

"Grào."

Hắn hiện tại dù vẫn còn chút thức ăn, có thể cố cầm cự được thêm 2, 3 ngày nhưng không thể đợi ở đây được nữa, bởi sẽ không có ai rảnh rỗi chán sống đến cứu hắn cả. Thay vì ngồi đây nhịn đói đến c·hết, hắn thà rằng trong lúc còn sức chạy ra ngoài liều mạng tìm thức ăn.

Bẻ mì gói nhai sột soạt, lại mở thêm hộp đồ hộp cuối cùng, hắn đã quyết định ăn nhiều một chút, lại nghỉ ngơi tầm 30 phút. Sau đó hắn sẽ dồn tất cả đồ ăn còn sót lại, thêm mấy chai nước ngọt, nước lọc vào balo, lại mặc nhiều lớp áo quần, đeo găng tay, đội mũ bảo hiểm, cầm cái búa đinh ra ngoài tìm thức ăn. Nếu như có thể tìm thấy và gia nhập một nhóm người sống sót thì lại càng tốt hơn.

Đúng vậy đấy, đó là zombie, giống hệt như trong phim, là cái loại kia sẽ cắn người, sẽ ăn thịt zombie!

Có vẻ là do không quen dùng búa đập đầu người, hay có chút run tay gì đó, búa đánh lệch, sượt qua mang tai đập vào vai nó.

Ngồi trên ghế, hắn có chút c·hết lặng.

Hoảng hốt không biết phải làm gì, cũng không dám mở cửa ra xem chuyện gì xảy ra, hắn trở lại trong nhà, đi qua đi lại 1 vòng, hắn cầm lấy điện thoại bấm số gọi 113.

Cuối cùng, hắn lại ngồi xuống máy tính, cố gắng tìm xem có báo chí hay diễn đàn nào đó đăng thông tin về những thứ kiểu như cứu hộ khẩn cấp, đường dây liên lạc khẩn cấp, trung tâm tị nạn, q·uân đ·ội vào cuộc, hay gì đó không... nhưng hoàn toàn không có, chỉ có những thông tin kêu cứu tự phát của những người sống sót.

Hắn lùi đến sau đám chướng ngại vật, tim đập tình thịch, siết chặt lấy cây búa trong tay...

Khuôn viên chung cư, vốn được dùng cho cây xanh và làm khu vui chơi, lúc này đây tụ tập mấy nhóm lớn zombie, có vẻ như là chúng đang ăn?

(Tiếng gầm gừ)

Thế giới này đã tận thế rồi!

Hắn cũng đã dùng google dịch để tìm kiếm từ khóa tận thế, zombie bằng ngôn ngữ của nhiều quốc gia khác nhau, hắn rốt cuộc đi đến kết luận là tận thế đến ở qui mô toàn cầu!

Hắn chạy ra cửa nhưng không phải là để mở cửa, mà hoàn toàn ngược lại: kiểm tra xem đã chốt cửa hay chưa.

Buổi tối hôm đó có h·ỏa h·oạn, lửa cháy bùng phát ở khu nhà trệt ở cách chỗ hắn tầm 1 cây số, cháy lan sang nhiều căn nhà lân cận, phải đến chiều tối ngày hôm sau mới chịu tắt.

Sau đó, việc đầu tiên hắn làm là chạy vào phòng tắm, hứng đầy nước vào tất cả các xô chậu mà hắn có, thậm chí cả nồi niêu xong chảo, cuối cùng thì cả cái thùng máy giặt đứng hắn cũng không buông tha.

Hắn đã kéo bàn ghế, tủ..v..v. tất cả những thứ hắn có thể kéo được mà không gây ra tiếng động lớn lại kê sát cửa thành chướng ngại vật sao cho chỉ cho phép 1 người đi qua, sau đó hắn dự định là sẽ dụ mấy con zombie tới, tiêu diệt từng con một.

Dù là trên tầng 8 nhìn xuống, hắn vẫn có thể thấy được lũ zombie đang nằm bò chen lấn vây quanh thứ gì đó, là xác người, có đúng không nhỉ?

Mà thây kệ đi, dù là đáp án nào cũng không quan trọng.

Zombie gào thét giơ 2 tay lên tiếp tục nhào tới.

"Ê, nè mấy đứa.". hắn gọi to hơn.

Nhớ lại thì đó là vào 4 ngày trước, tranh thủ buổi sáng không có tiết học, hắn ngồi ở nhà chơi game. Bỗng nhiên, hắn nghe thấy bên ngoài hành lang có tiếng phụ nữ gào thét đau đớn, tiếng hét đó thảm thiết vô cùng, chỉ nghe thôi mà hắn đã cảm thấy toàn thân run rẩy lạnh cả sống lưng.

Không có bất kỳ tờ báo nào đăng bài cả, nhưng hắn có thể tìm thấy vụn vặn lẻ tẻ trên facebook hay các diễn đàn có người sống sót bắt đầu viết hay quay video. Tất cả nội dung đều là mô tả những gì mình đã trải qua, tiếp đó là sợ hãi, cầu cứu, xin lời khuyên..v..v...

Giống như là còn có tiếng nhai ngấu nhiến...

Hắn thậm chí còn google xem bấm 113 có cần mã vùng không, kết quả là không cần. Đi qua đi lại, lại gọi thêm 2 lần nữa vẫn không được, hắn thậm chí đã google tìm số điện thoại của công an phường nhưng gọi cũng không ai nghe máy.

Cảm giác bất an càng lúc càng lớn, hắn chạy ra ban công.

Nhà hắn cũng không có "v·ũ k·hí" gì, quanh đi quẩn lại chỉ có mấy con dao, nồi niêu, cái thớt, mấy thanh gỗ nhỏ... sức p·há h·oại tốt nhất có lẽ là cây búa này, hắn mang nó cột vào 1 thanh gỗ để kéo dài cán ra, dài hơn 1 chút hẳn là yên tâm thêm 1 chút... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Uây... Uây..."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1: Tận thế