Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 132: Vé giả? Đây mà là vé giả?
Trang thấy Thành lập tức ngạc nhiên: “Độc tài chống Samsung” trong truyền thuyết đây mà!
“Ủa? Có chuyện gì thế Bảo? A, Ly à … nhóc này sao lại ở đây?”
Ban tổ chức đã thiết kế một mini tournament, một giải đấu nhỏ cho các fan may mắn, có cơ hội thi đấu cùng các tuyển thủ chuyên nghiệp tại chính nhà thi đấu nơi sẽ diễn ra vòng bảng Đấu Trường Danh Vọng.
“Vé giả? Đây mà là vé giả? Đủ tem, chữ sáng nổi, quét mã QR ra số ghế mà giả cái gì! Các cô làm ăn kiểu gì đấy?”
Trang lập tức nhảy cẫng lên vui sướng, trời ơi, có cả Vy Vy nữa. Trúng đủ combo nhà Minh Bảo media luôn.
Khu vực trưng bày sản phẩm là thiên đường của các tín đồ công nghệ và gaming gear. Các nhà tài trợ đã mang đến những thiết bị mới nhất, tất cả đều được bày ra để người hâm mộ trải nghiệm.
Nạn nhân lý tưởng chính là những học sinh cấp ba như Ly và Trang, còn ngây thơ, dễ bị lừa. Từ sáng đến giờ, cô ta đã "xử lý" được chục vé mà không ai dám phản kháng.
“Anh Bảo! Cô này bảo vé của bọn em là vé giả, không cho vào, mà còn không trả lại vé nữa để bọn em đối chiếu! Vé này là bố đưa em cho” Ly tìm được "phao cứu sinh" giữa dòng người xa lạ, giọng đầy ấm ức.
"Không nhầm nhọt gì hết!" – người nhân viên soát vé gằn giọng, cắt lời Ly ngay lập tức.
Cả hai cô bé đều sững sờ, không tin nổi chuyện đang xảy ra. Ly luống cuống yêu cầu:
Các gian hàng rực rỡ sắc màu, với nhân viên giới thiệu nhiệt tình và những dòng người xếp hàng chờ đợi trải nghiệm, khiến nơi này nhộn nhịp không kém gì một hội chợ công nghệ.
Tiết trời thu tuy mát mẻ, nhưng nắng gắt vẫn khiến hàng dài người chờ đợi có phần nóng nực.
“Gặp ở đây rồi thì thôi đi chung đi. Còn thừa hai vé V.I.P, đằng nào cũng chẳng ai dùng.”
Nhưng đang chuẩn bị vào khu vực cửa vào cho V.I.P, nhân viên và tuyển thủ.
“Có chuyện gì thế? Sao vậy, Ly?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghĩ thế, Thành tiện tay chìa ra hai vé V.I.P còn thừa:
Trước mặt bà là một thanh niên trẻ đeo thẻ V.I.P lấp lánh, còn có cả nhân viên ban tổ chức đang hớt hải chạy tới phía sau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngay lập tức, điện thoại xung quanh của một số người trẻ tuổi không ngừng được giơ lên, chụp ảnh, quay video lia lịa.
Bảo bối rối nhìn nhân viên ban tổ chức, hỏi như muốn xác nhận: “Sao, các anh chị cho vé giả à?”
"Cô trả lại vé cho bọn cháu để cháu về hỏi lại..."
Bảo cũng mỉm cười đáp lại:
Chương 132: Vé giả? Đây mà là vé giả?
Đây chính là khu vực thu hút đông đảo fan nhất, chỉ dành cho những ai có vé mời chính thức mới được vào tham dự.
Cuối cùng, sau một hồi chờ đợi, đến lượt hai cô bé bước vào khu vực soát vé. Cả hai trao đổi ánh mắt hào hứng, chuẩn bị bước qua cửa để tiến vào sự kiện trong nhà thi đấu.
Ly lập tức híp mắt lại, bước tới tác động vật lý một cái vào tay Thành: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng nghe thấy Thành nói mắt Trang lại sáng rực lên. Cơ hội đi chung với anh Tư Bản đó. Không để tuột mất cơ hội, Trang vội thúc mạnh vào Ly, gấp gáp ra hiệu: “Nhận đi!”
Mọi người cũng nhìn lại, đám đông lập tức nhận ra Tư Bản “hot nhất mạng xã hội” - ông chủ câu lạc bộ MB Phoenix E-sport mới nổi như cồn sẽ tham gia giải đấu lần này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ly và cô bạn thân Trang cũng đang xếp hàng bên ngoài nhà thi đấu. Với bố của mình chính là anh Phong, là lái xe của ngài giám đốc.
“Ôi, làm gì mà bẽn lẽn thế? Trước ở khu tập thể, mày chửi bọn anh với ông Lâm nhậu nhẹt như hát hay, giờ lại yểu điệu thục nữ thế này?”
Ly, nhìn thấy Bảo, không giấu nổi chút ngạc nhiên:
Ngay khi Ly và Trang đang bối rối, thiếu chút nữa là khóc vì bất công, bỗng nhiên một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau:
"Vé giả là vé giả! Về mà hỏi bố cháu đi. Đi ra ngoài, nhanh lên, đừng mất thời gian người khác!"
Cả nhóm bật cười sảng khoái, rồi cùng nhau tiến vào lối đi riêng dành cho V.I.P, trong ánh mắt tiếc nuối của một số người hóng hớt còn xếp hàng ngoài kia.
Người phụ nữ này không chỉ gắt gỏng, mà còn cố tình tạo áp lực, khiến những người xếp hàng phía sau bực bội. Ai cũng sợ mất mặt trước đám đông phía sau nên lủi thủi bỏ đi mà không dám đòi hỏi gì thêm.
Nhưng cô nhân viên tiếp tục cau có:
"Không ngờ lại đông đến thế!" Trang hào hứng, mắt sáng lấp lánh. "Mày bảo có cơ hội gặp cả mấy anh tuyển thủ nữa hả?"
MB Phoenix E-sport được Garena cho 5 chiếc vé V.I.P và một loạt vé mời phổ thông. Ngài giám đốc cùng sếp béo quyết định đến sự kiện vì ngồi nhà chán quá, dù gì tới nơi họ cũng sẽ được ban tổ chức sắp chỗ riêng.
"Chắc thế," Ly cười, "bố tao còn nói là có cả bốc thăm lên thi đấu cùng tuyển thủ nữa."
Ly mặc một chiếc áo thun in hình họa tiết dễ thương kết hợp với quần jeans, chân mang đôi giày thể thao trắng; còn Trang thì chọn áo hoodie màu vàng cùng chân váy ngắn và đôi sneaker nổi bật. Cả hai đều tràn đầy sức sống tuổi teen, trông thật tươi tắn và đáng yêu.
"Vé này là vé giả rồi, mời hai em đi ra khỏi hàng!" – giọng người soát vé vang lên bất ngờ, lạnh lùng cắt ngang sự háo hức của cả hai. Ly và Trang đứng sững lại, đôi mắt tròn xoe, không tin vào tai mình.
Nhân viên Garena lúc này mặt tái mét, vội lao tới yêu cầu bà cô soát vé: “Đưa vé đây tôi xem!”
Đúng lúc đó, Thành cũng đã đuổi tới, tò mò hỏi Bảo:
Ngài giám đốc bỗng nghe tiếng ồn ào từ lối vào phổ thông, liếc qua thì phát hiện ra Ly trông như đang mếu máo. Hắn tò mò chạy qua hỏi chuyện.
Đang định quát nạt tiếp, chưa kịp nhìn rõ “thằng dở hơi nào xen vào chuyện bao đồng” thì bà cô quay sang thấy Bảo liền câm bặt.
“Ô, anh ngứa da à? Thích bị ngược đãi hay sao mà chọc em thế?”
"Chắc cô nhầm rồi cô ơi, đây là vé của ban tổ chức mà bố cháu đã xin giúp từ công ty có đội tuyển…" Ly cố gắng giải thích, giọng khẽ run lên vì lo lắng.
Bà cô nghe vậy mặt cắt không còn giọt máu. Cả đám đông lác đác cười thầm. Nhân viên Garena đoán được phần nào đó trò mánh khóe, vội vã xin lỗi Ly và Trang, mời hai cô bé vào nhà thi đấu ngay.
“Ổn chứ! Thôi, đi cùng bọn anh đi. Trong đấy có cả Vy Vy, chắc hai đứa thích lắm.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đặc biệt, sự kiện hôm nay còn có sự xuất hiện của một số tuyển thủ chuyên nghiệp.
Ly và Trang đứng như trời trồng, mặt đỏ bừng. "Nhưng... cô ơi, vé này..."
Ngài Tư Bản đột ngột xuất hiện như từ dưới đất chui lên, trong bộ quần tây đen lịch lãm và áo sơ mi trắng, vừa đơn giản mà vẫn đầy cuốn hút. Ly và Trang ngơ ngác nhìn lên, nhưng bà cô soát vé thì lại có phản ứng khác.
Ly cũng đã có hai tấm vé mời từ bố cho và rủ Trang - cô bạn từng đòi chụp ảnh "sống ảo" với ngài Tư Bản đi xem giải trí. Sau một tuần học tập căng thẳng, đây là dịp cả hai có thể thư giãn.
Còn Ly thì chỉ biết cúi mặt vì ngại, tại đám đông phía sau vẫn còn đứng nhìn chăm chăm, thậm chí có người đang chĩa camera quay. Thành liếc thấy thế, không bỏ qua cơ hội trêu:
Một vài người cười xì xào: "Hóa ra là em hàng xóm hay họ hàng gì đó, tưởng gì to tát. Chán quá."
Thực chất, bà cô này là nhân viên thời vụ được thuê để soát vé sự kiện. Thấy những tấm vé mời này được săn đón ráo riết, cô ta và một số người đã bàn bạc kế hoạch tịch thu những tấm vé này rồi tuồn ra ngoài bán lại với giá cao.
Thành nhìn Ly và Trang đứng cạnh nhau. Ừm, ở đây chắc chắn đi xem sự kiện rồi cùng bạn rồi. Ông Lâm đối tốt với mình và Bảo vậy thì cũng nên cho cô bé này tý phúc lợi.
"Đi ra! Đừng có mà vớ vẩn"
Ly định nói tiếp, nhưng giọng nói gay gắt của người nhân viên lại một lần nữa chen vào, rõ ràng chẳng có chút kiên nhẫn nào:
Ly ngượng ngùng nhìn sang Bảo, hỏi khẽ: “Việc này ổn chứ anh?”
“Vé giả thì phải tịch thu, cầm về rồi lại mang đi lừa người khác à? Đi ra khỏi hàng nhanh lên, tốn thời gian quá!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.