Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 130: Vận động viên Quốc gia đạt huy chương Nhôm
Tại trụ sở Jackie Entertainment ở Sài Thành, Tiệp bọ đang đứng chịu trận giữa phòng, bị CEO mắng té tát. Lý do chẳng đâu xa, chỉ vì cuộc “đại cách mạng” mà bộ phận livestream dưới quyền Tiệp đã khởi xướng mấy hôm nay.
Đôi mắt bác hơi nheo lại, không nói gì, nhưng trong đầu chắc chắn đã nghĩ ra vài nghi vấn lớn hơn về Huỳnh cận.
Trong khi mọi hoạt động tại câu lạc bộ E-sport đang vận hành trơn tru theo đúng ý ngài giám đốc thì việc tuyển KOL lại không được suôn sẻ như mong đợi.
Sau khi máy photo hoạt động lại bình thường, Huỳnh vẫn còn tiếp tục bắt chuyện với Linh thêm vài câu xã giao trước khi Linh vui vẻ rời đi.
Cuối cùng là Lu Lu Phan, một cái tên nghe kỳ cục.
Ngài giám đốc lập tức lấy bút nhớ tô đậm hai cái tên "Hế Lô" và "Lu Lu Phan," rồi gọi ngay Linh vào phòng, ra chỉ đạo:
Nhưng ăn được quả ngọt ban đầu, Tiệp càng mạnh bạo. Chẳng mấy chốc, bộ phận của hắn tung ra hàng loạt nội dung lố lăng khắp mạng xã hội.
Cả căn phòng như đông cứng lại trong giây lát. CEO bị sốc đến mức gần như cứng họng, không tin vào những gì vừa nghe thấy.
Tính cách của Huỳnh thân thiện, anh ta biết cách bắt chuyện, hỏi han người khác và không bao giờ làm mọi người khó chịu.
Hắn thầm nghĩ, cảm giác không hiểu nổi. “Thiên lý ở đâu? Tại sao cái thằng Tư bản bên đó làm tốt, còn bên này toàn mấy con báo phá game?”
"Ồ, để mình giúp một chút,"
"Hoàng Thái Hậu," vừa đi nghỉ dưỡng ở resort tường chống đ·ạ·n, an ninh tuyệt đối, công an tuần tra 24/24 về. "Có vẻ hợp lý nhỉ?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Huỳnh cận có vẻ đã trở thành một nhân vật "nổi bật" trong công ty, không phải vì tài năng làm việc ở bộ phận livestream mà vì những lần lạc lối vô cùng khó hiểu.
Linh không để ý rằng, trong lúc đó, một trong những bản photo kế hoạch đã bị Huỳnh "tiện tay" lấy đi.
Tất cả làm cộng đồng mạng dậy sóng phẫn nộ, nhanh chóng phong tặng Jackie Entertainment danh hiệu "Chúa tể content bẩn." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngày khác, lại đến phòng kế toán của chị Hồng, tự tin thông báo mình "để quên kịch bản ở đây" tìm kiếm lung tung, làm cả phòng chỉ biết cười trừ.
Bảo ngẩng đầu lên, bật cười thành tiếng: "A, em này được nha!"
Trong khi đó, số liệu công ty thì "đẹp" đến mức chẳng còn từ nào diễn tả, đường doanh thu cứ thế lao thẳng một mạch xuống mà không thể ngóc đầu lên nổi.
Bảo nhíu mày: "Thôi, bên phòng sáng tạo nội dung nhà mình toàn thú dữ, lỡ vào đây lại bị tẩy trắng còn nhanh hơn Omo thì không ổn chút nào."
Quả nhiên, ngày đầu tiên, một KOL của công ty livestream trong tình trạng say xỉn, vừa thả thính vừa nhảy nhót lung tung, làm cộng đồng mạng phát sốt, bạo hỏa một đêm, còn được phong danh hào “Mỹ nhân say xỉn” khiến Tiệp mừng rỡ, vỗ ngực đắc ý.
…
"Bà Sâm Vlog," chuyên làm video về đồ siêu to khổng lồ, nhưng dạo này fan tụt thảm hại vì nội dung ngày càng lố lăng. "Ừm, không ổn, vẫn có rủi ro" Bảo lắc đầu, gạch đi cái tên này.
Chỉ trong tích tắc, ánh mắt của Tiệp lóe lên sự vui mừng, niềm hân hoan khó giấu nổi. Cuối cùng, sau bao ngày mòn mỏi chờ đợi, thông tin mong đợi đã tới!
Giờ chỉ cần chờ đợi và tiếp tục theo dõi bộ truyện “Ngày ngày chăm chỉ bán tạp hoá, ta thành Đại lão lúc nào không hay” thôi. Dạo này bận quá tích được hơn trăm chương rồi.
"Hai cái tên anh vừa đánh dấu tiến hành kế hoạch chiêu mộ bằng mọi giá. Hai ứng viên này khá tiềm năng!"
Bất chấp tên CEO đang “rap diss” đằng kia, Tiệp vội mở tin nhắn ra xem.
CEO, sau khi mắng chửi đã đời, cũng chỉ biết lắc đầu chán nản. Hắn thầm mong thời gian trôi qua nhanh nhanh đến hết tháng, để còn tổng kết rồi đuổi cổ Tiệp bọ ra khỏi công ty. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Cậu đang làm gì thế? Thái độ này là sao? Có nghe tôi nói không hả?"
Nhưng rồi Bảo ngừng lại: "Không, mẫu hậu này hơi nhiều tiền,quá chỉ tiêu đề ra, không mời nổi." Tiếp tục gạch.
Với kinh nghiệm nhiều năm làm việc, bác Vân nhận ra anh chàng này không chỉ là một nhân viên đãng trí bình thường.
Cũng cùng lúc này Linh đang đứng tại máy photo để sao chép bản kế hoạch quan trọng đã được giám đốc vừa đặt bút phê vào đó. Cô thường cẩn thận photo thêm vài bản dự phòng, phòng trường hợp bị thất lạc.
Đột nhiên, Huỳnh cận xuất hiện, làm như cũng cần photo vài tài liệu. Hắn ta mỉm cười, nhẹ nhàng chào hỏi Linh và bắt chuyện. Linh thấy anh thân thiện nên cũng gật đầu đáp lại, không nghi ngờ gì.
Một hôm, hắn ta đi lạc tới phòng sáng tạo nội dung, ngồi yên ở đó nghe ngóng trong vòng nửa tiếng đồng hồ, cho đến khi bị phát hiện và viện cớ nhầm lẫn.
Xong xuôi, Bảo ngả người vào ghế, tay xoa cằm hài lòng.
"Xe Lu Vlog," từng gây sóng gió với video vào quán phở giả vờ bị phân biệt đối xử.
Ngay lúc tên CEO còn đang ra sức mắng chửi, điện thoại trên tay của Tiệp bất ngờ sáng lên. Hắn liếc nhanh qua màn hình và khi nhìn thấy cái tên gửi tin nhắn, mắt hắn lập tức mở to, đầy bất ngờ.
Đúng lúc tờ cuối cùng chuẩn bị ra, Linh chuẩn bị nhặt bản sao tài liệu lên, Huỳnh cố tình nới lỏng dây nguồn khiến máy photo kẹt giấy.
Theo tinh thần mới của Tiệp đưa ra, nhân viên và KOL có thể sáng tạo nội dung thoải mái, càng độc lạ, càng gây sốc càng tốt. Tiệp còn "thoáng" đến mức cho tất cả nhân viên nghỉ buổi chiều một hôm để đi nhậu tới khuya. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Lần này thì đừng ai cứu hắn nữa," CEO tự nhủ, mắt lóe lên vẻ tức giận pha lẫn thất vọng, nhìn Tiệp đầy khinh miệt.
Các đồng nghiệp chỉ đơn giản nghĩ anh chàng này từ Nam ra Bắc, chưa quen môi trường công sở nên mới bỡ ngỡ vậy. Họ đoán có lẽ Huỳnh đang cố gây ấn tượng để mọi người để ý.
Tiệp ngước lên, không thèm che giấu sự bực bội, rồi nói trống không, “Ông im mịa mồm đi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 130: Vận động viên Quốc gia đạt huy chương Nhôm
Ngài Tư Bản đọc kỹ hơn: "Cựu vận động viên đội tuyển dựng rạp quốc gia? Huy Chương Nhôm nội dung căng bạt xa, căng bạt ba bước, dựng phông vượt chướng ngại vật?"
Nhưng hắn không hề biết, toàn bộ hành động của mình đã bị bác Vân từ xa quan sát qua ô cửa phòng văn thư.
Các KOL trong công ty, từ váy ngắn cũn cỡn lắc lư nhảy múa ở những nơi linh thiêng, đến phát ngôn gây tranh cãi: "Con trai cao dưới 1m7 thì vứt!" Cô khác lại ngồi chồm hỗm trên băng chuyền hành lý ở sân bay.
Còn Tiệp, sau khi buông câu đó, quay ngoắt ra ngoài, đầu óc đầy phấn khích, tập trung vào nội dung tin nhắn vừa nhận được.
Nhưng mỗi tội, lúc liên hệ thì ông bạn trai đã chửi nhân viên thảm thương, bảo sợ tư bản cướp bạn gái của ảnh..." Bảo đọc đến đây bó tay rồi, gõ nhẹ cây bút lên bàn, quyết định gạch nốt tên này.
Ngồi nhìn danh sách các ứng viên mà Thành cùng các nhân viên đã kỳ công chọn lọc, Bảo cau mày nhìn từng cái tên một, mỗi người đều có những nét "đặc biệt, độc lạ" theo đúng tiêu chí đã đặt ra.
Lướt đến cái tên Hế Lô – Bà Già Nghèo Khổ Giữa Trời Đông Cô Đơn, Bảo nhướng mày, rồi nở một nụ cười: "Được à nha! Đánh dấu vào phát"
CEO, không để ý đến biểu hiện thay đổi đột ngột của Tiệp, thấy hắn dám ngang nhiên cầm điện thoại trong khi mình đang thuyết giảng thì càng tức giận. Hắn gào lên:
Huỳnh nhanh nhẹn đề nghị, và trước khi Linh kịp nhận ra, anh ta đã khéo léo đánh lạc hướng cô bằng cách mở nắp máy và loay hoay giả vờ sửa chữa.
"Đây rồi! Công thức thành công của cái thằng cha tư bản kia là đây chứ đâu!" Tiệp nghĩ, thấy con đường mình đang đi đúng đắn quá.
Tiệp bọ đứng đó, tay nắm chặt điện thoại, nghiến răng ken két nghe CEO mắng mỏ. "Tại sao chứ? Mình đã copy y hệt cách làm trong cuốn sổ tay văn hóa của truyền thông Minh Bảo được gửi về mà!"
…
Nhưng có một người không dễ bị thuyết phục như vậy chính là bác Vân. Kể từ lần Huỳnh vô tình vào phòng văn thư lưu trữ khi bác Vân không có ở đó, lục lọi tài liệu, rồi vội vàng xin lỗi rằng nhầm phòng vì tưởng đây là phòng lưu trữ văn phòng phẩm, bác đã chú ý đến Huỳnh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.