Ta Muốn Ngủ Phạm Gia
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 955 : Ngôi Nhà Màu Hồng .
Để mà hình dung thì Đại Nam có 3 dịp lễ lớn nhất dịp 30/4 dịp 2/9 cùng dịp Tết Nguyên Đán .
“Được được mẹ về nhà đợi hai đứa hai đứa mấy giờ về nhà mẹ với bố ra chợ mua đồ ăn ngon cho hai đứa “ .
Với rất nhiều người 30/4 – 1/5 còn được gọi là Tết Độc Lập –từ đây đủ để hiểu tầm quan trọng của khoảng thời gian này tất nhiên với một số người thì lại không hẳn như vậy .
Giọng mẹ hắn có chút gấp gáp mà Minh nhận được câu trả lời của mẹ hắn rất đơn giản theo kịch bản nói một chút .
Minh cũng không nói láo hắn đích thực cũng muốn qua nhà bạn gái chủ yếu hắn cùng cha vợ còn nhiều điều muốn nói . (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nói xong mẹ hắn vậy mà chủ động cúp điện thoại bởi vì trong đầu mẹ hắn lúc này tràn ngập kích động nào có tâm tình nói chuyện điện thoại .
Đương nhiên với tính cách của mẹ hắn mẹ hắn không yêu thích nơi xô bồ cùng ồn ào nhưng tiệm café sách này cũng không cần mẹ hắn quản lý .
Ở đầu dây bên kia Minh thật ra lại không nghĩ nhiều chủ yếu là tư tưởng hai thế hệ khác nhau hắn không tưởng tượng được một cú điện thoại này có thể tạo nên bao nhiêu rung động cho mẹ hắn .
“Mẹ con về nước rồi “ .
Một dòng tìm kiếm trên Google có nhiều khi mẹ hắn gõ ‘mổ cò’ phải đến 10 phút cha hắn thì càng không cần nói – ông căn bản không sử dụng Internet . (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngày hôm nay là một ngày đặc biệt dù sao hôm nay ai cũng không có quá nhiều tâm trạng làm việc . (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bàn tay đang cầm sách của mẹ hắn hơi run sau đó ánh mắt nhìn chằm chằm về phía màn hình Nokia ở nơi đó từ bao giờ đã hiện lên một số điện thoại quen thuộc – con trai .
Cha mẹ hắn nhiều khi không về nhà là bởi ngôi nhà thân quen kia hiện tại đã có gì đó xa lạ có cái gì đó thiếu đi nhưng lúc này ngôi nhà trong ký ức mẹ hắn lại bừng sáng lại tràn ngập sức sống .
Mẹ hắn lúc này thậm chí còn nghĩ đến việc Minh ra nước ngoài thì sao số điện thoại cũ của hắn có thể sử dụng để gọi điện mẹ hắn căn bản không nghĩ tới việc Minh về nước bà theo bản năng vội cầm lấy điện thoại vẻ mặt mừng rỡ cực kỳ .
Đến thời điểm này trong tháng thú thật cũng không khác gì đêm ngày 30 tết là bao ai cũng háo hức cho một dịp nghỉ lễ kéo dài đã thế dịp 30/4 mọi người chỉ cần nghỉ ngơi đơn thuần cũng không cần mua sắm cái gì cho năm mới cả nhà nhà chỉ cần một lá cờ đỏ sao vàng ở trước cửa là được rồi .
Trời về chiều hôm nay quán Café vẫn đông khách nhưng nhân viên quán lại bận bịu hơn không ít .
“Con về nước rồi mẹ ơi nhưng mà mẹ không cần đón con ở sân bay đâu Hương đón con rồi “
_ _ _ _ _ _ _ (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiệm Café sách của mẹ hắn thậm chí còn đổi mới sách báo cùng tạp chí hàng tuần có thể miễn phí ‘mượn’ sách từ nhà sách Sao Khuê cho dù là mua sách cũng được rất nhiều ưu đãi từ nhà sách Sao Khuê .
Bàn về sự thoải mái cùng hiện đại tầng 3 này còn vượt xa ngôi nhà của Minh cha mẹ hắn không thích mới lạ .
“Hai đứa bọn con tính cho cha mẹ bất ngờ mẹ đợi tối nay con mang Hương về nhà ăn cơm nhé “ .
Mẹ hắn vừa cầm điện thoại lên còn chưa nói gì liền nghe thấy câu nói này của Minh trong phút chốc miệng bà mấp máy nhưng lại không biết nói gì âm thanh cứ nghẹn lại ở trong cổ họng .
Thiết trí bên trong tiệm Café sách cũng cực kỳ ưu nhã và tri thức phải biết thiết trí trong cửa tiệm hoàn toàn là nhờ mẹ Hương tức bà Quỳnh giúp đỡ là một nhà thiết kế nội thất mẹ vợ tương lai của Minh tất nhiên là quá chuyên nghiệp đã thế tiệm Café sách này của nhà hắn còn miễn phí Wifi cho khách hàng .
Tuy mẹ hắn chưa từng nói ra nhưng đây chính là thiên đường của mẹ hắn với mẹ của Minh thì đi về nhà thậm chí còn không bằng ở lại tiệm café này nhất là khi ở nhà đã không có con trai .
Đối với mẹ con trai ở nơi đất khách quê người đã đủ mệt mỏi rồi đã phải cố gắng nhiều lắm rồi bà chỉ hy vọng con trai ở nước ngoài quen thuộc không ốm đau bệnh tật là tốt lắm rồi nào hy vọng gì con trai mình dùng một số tiền lớn bay về quê nhà thăm cha mẹ .
Minh cũng không nghĩ đến chỉ mấy chữ ‘Con Về Nước’ đối với mẹ hắn cũng đã là món quà tốt nhất huống hồ còn ‘Mang Hương Về Nhà’ .
Chương 955 : Ngôi Nhà Màu Hồng .
Mẹ hắn biết . . . lại là một dịp lễ con trai không về Đại Nam lại là một dịp nghỉ lễ mà gia đình 3 người thiếu thiếu đi cái gì đó .
Phải mất mấy giây bà mới nói được một từ đơn giản .
Một tiệm Café miễn phí wifi vào năm 2004 không dám nói cả Hà Thành không có nhà thứ hai nhưng ít nhất trong khu vực xung quanh cũng tìm không ra nhà thứ hai .
Tất nhiên nếu thật sự muốn liên lạc vẫn có thể sử dụng Internet dù sao Internet tiện hơn mạng di động quá nhiều nhưng mà . . . hy vọng cha mẹ Minh sử dụng Internet thì lại khó vô cùng đến tận thời điểm này cho dù có sự giúp đỡ của Hương thì mẹ hắn cũng chỉ biết . . . bật máy tính sau đó tra google .
Cái niên đại này mới là năm 2004 Smart Phone căn bản không có để mà gọi điện trực tuyến cách quốc gia muốn gọi điện đều phải dùng máy bàn quay số quốc tế phiền phức cực kỳ .
Minh lại một lần nữa lên tiếng mà lần này mẹ hắn rất nhanh đáp lại .
“Dạ con mang theo chút quà từ Mỹ về con tính qua nhà Hương gửi cho hai bác bên đó trước thăm hỏi hai bác rồi mới mang Hương về nhà ăn cơm chắc khoảng 7h tối con với Hương về ạ “ .
Một ngày cũng không biết có bao nhiêu lần mẹ hắn nhìn chiếc di động này đáng tiếc mong đợi càng nhiều thì thất vọng càng nhiều nhung nhớ càng nhiều .
Hương mua quà cho cha mẹ hắn là một việc thân là con cái từ phương xa về cũng nên có chút quà cho cha mẹ ở Nhật Bản hắn không có thời gian đi lựa chọn hơn nữa một du học sinh Mỹ lại mua đồ Nhật Bản mang về nhà có chút không hợp lý cho nên Minh vẫn quyết định về Đại Nam mua đồ cho cha mẹ .
Biết bao nhiêu con em du học ở nước ngoài phải mấy năm mới có thể về nhà một lần mẹ hắn nào dám mơ tưởng xa vời lại càng không muốn gây áp lực cho con trai .
Minh cũng không biết là mẹ hắn hiện tại triệt để yêu thích cuộc sống này yêu thích cái tiệm Café sách này .
Bà lúc này có hàng trăm hàng nghìn từ muốn nói nhưng chung quy lại không nói được khoé mắt của mẹ thậm chí bắt đầu ướt át bà chỉ có thể cố nén xúc động mà nói .
“Mẹ mẹ nghe rõ không ạ alo ? “
Cũng không biết trùng hợp thế nào khi mà mẹ hắn lại nhìn về phía chiếc Nokia cứ ngỡ lại như mọi lần nhưng đột nhiên Nokia của mẹ hắn rung lên cùng với tiếng chuông điện thoại quen thuộc .
Thực tế thì cha mẹ của hắn rất nhiều lúc cũng chọn ngủ lại tại tầng 3 này dù sao tiệm Café sách cũng cần bảo vệ ban đêm cha mẹ hắn vì tiết kiệm cũng không ngại đảm nhận vai trò này .
Với mẹ hắn bà nào nghĩ xa vời đến việc con trai về nước bà chỉ nghĩ trò chuyện vài câu với đứa con trai yêu quý là được rồi dù sao ‘đi máy bay’ với những người thế hệ trước vẫn là đại sự bay đi bay lại giữa hai nước nào có dễ như vậy đã thế con trai của mẹ lại chỉ là một du học sinh bình thường ? .
Tiệm café có 3 tầng thì tầng 3 là tầng quản lý nơi này biến thành phòng làm việc riêng của mẹ hắn không chỉ có thể nhìn thẳng ra Hồ Tây còn yên tĩnh thoáng mát xung quanh là rất nhiều giá sách nơi mà mẹ hắn không bao giờ hết thứ để đọc có cả phòng ngủ cùng phòng tắm riêng cùng với rất nhiều cây xanh được mẹ hắn chăm sóc .
Cho dù không muốn nhưng cũng phải thừa nhận Minh rất lười gọi điện về cho cha mẹ nhưng cũng làm sao trách được hắn ? .
_ _ _ _ _ _
Mua gì hắn cũng đã nghĩ kỹ hắn mua cho cha một chiếc Nokia đời mới mua cho mẹ một chiếc Motorola nắp gập .
Tiệm Café sách này như vậy không thành công mới là lạ .
Nếu hôm nay thay vì đi đón Hương mà đột ngột trở về nhà để cho cha mẹ bất ngờ thì chỉ sợ hắn còn gặp không được hai người .
Với những gia đình giàu có thì không biết thế nào nhưng với những gia đình như gia đình Minh đây có lẽ là suy nghĩ chung của đại đa số bậc cha mẹ .
Thấy mẹ trả lời chậm Minh bản năng còn nghĩ đến ‘sóng điện thoại’ dù sao cái niên đại này mất sóng điện thoại là quá bình thường .
Có lẽ vì sóng điện thoại cũng có lẽ vì chiếc Nokia mẹ hắn dùng đã là hàng cũ cho nên Minh cũng không nghe ra giọng của mẹ hắn đang run rẩy .
Cuộc sống hiện tại trong mắt cha mẹ hắn đều quá mức tốt đẹp tuy nhiên càng về ngày lễ ngày tết khi nghĩ đến đứa con ở phương xa thân là cha mẹ cũng khó mà phai niềm nhung nhớ .
Hiện tại mẹ hắn vẫn còn trẻ cũng mới gần 40 tuổi sức khoẻ của mẹ vẫn cồn tốt cho nên mẹ hắn càng thêm nhiệt tình với ‘sự nghiệp’ đi ? .
“Mẹ biết rồi con với Hương cũng không cần gấp đi thăm hai bác bên đó xong từ từ về nhà cũng được mẹ lúc này đi chợ rồi chờ hai đứa về “ .
“Mẹ mẹ đây mẹ nghe rõ “
Một ngôi nhà đầy màu hồng .
Đây tất nhiên không phải là khổ sở mà là kích động là hạnh phúc .
Tiệm Café sách của nhà hắn chắc chắn không thể coi là thất bại được lượt khách vẫn luôn cực kỳ cực kỳ khả quan thậm chí có thể nói là ‘hết chỗ ‘.
Kiếp trước phải đến năm mẹ hắn gần 60 mới được hưởng phúc an nhàn cùng con cháu mà cha hắn cũng gần 70 .
Không đến mức hai người thật sự quay ngược về sân bay nhưng Minh hiện tại đúng là đang mang theo một Vali đồ cùng Hương ngồi trên Taxi hướng về trung tâm thương mại nào đó để chọn đồ cho cha mẹ .
Trước kia thậm chí là cả thời điểm hiện tại Minh cứ nghĩ mẹ hắn chỉ thích ở nhà làm nội trợ nhưng hiển nhiên hắn nhầm có lẽ con người tuỳ theo địa vị cùng hoàn cảnh sống thay đổi mà cũng thay đổi hoặc có một số thứ gọi là vấn đề thời điểm .
Hai chiếc điện thoại này không đáng bao nhiêu tiền với Minh nhưng cũng coi là ‘sản phẩm đậm chất Mỹ ‘ đồng thời cũng đầy đủ giá trị sử dụng cho cha mẹ .
Nghĩ đến cảnh một nhà bốn người quây quần bên nhau nghĩ đến cảnh con trai mang Hương về chính thức ra mắt gia đình nghĩ đến con trai yêu sau mấy tháng xa nhà mới trở về mẹ hắn bất giác nở một nụ cười rạng rỡ nhưng ánh mắt của bà vẫn không ngăn được nước mắt ứa ra .
Thú thật âm thanh từ Nokia truyền tải đến Minh vẫn luôn ‘rè rè’ nghe ra được cái gì mới là quái sự .
Mẹ của Minh là một ví dụ với bà mà nói thì dịp 30/4 này không có quá nhiều điều để mong đợi thậm chí mẹ của Minh còn nghĩ đến việc mở tiệm xuyên ngày lễ đáng tiếc một mình mẹ hắn cũng không thể quản lý cửa hàng khi mà nhân viên đều cần nghỉ lễ cho nên cũng đành sớm đóng cửa .
Thực tế mà nói cái tiệm Café sách này đã chẳng khác gì ‘tiệm Café của Diva Doãn Hà ‘ hàng tuần Doãn tỷ nếu không có việc gì quá bận bịu đều sẽ sắp xếp một đêm diễn phòng trà tại nơi này chỉ bằng lượng fan của Doãn tỷ duy trì tiệm Café sách cũng đã quá đủ rồi .
Minh trên thiết lập là ‘học sinh ngoan’ hắn không có xe càng không có nhà cho nên hắn cùng Hương đã diễn thì diễn cho chót .
Vị trí đẹp nhìn thẳng ra Hồ Tây thì không cần nói quan trọng là tiệm sách này có sự giúp đỡ từ Diva Doãn Hà có Doãn tỷ ở đằng sau giúp đỡ tiệm Café sách của nhà hắn không thành công cũng khó . (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đừng nói Internet cha mẹ của hắn thậm chí đến cả gọi điện thoại quốc tế cũng đã rối tinh rối mù mà Minh thì lại vốn bận bịu cùng với việc múi giờ khác biệt quá lớn hắn nhiều khi không tiện làm phiền cha mẹ dần dần hai bên cũng ít liên lạc là bình thường .
Trước kia chỉ nhân viên phục vụ trong quán cũng có 4 người nhưng hiện tại chỉ còn có 2 dù sao kỳ nghỉ dài sắp đến xin nghỉ trước để về quê là việc bình thường .
Với Minh thì không sao dù gì kiếp trước hắn cũng quen thuộc nhưng với cha mẹ hắn mà nói thì rất khó quen cho dù hiện tại Minh đã xa nhà được mấy tháng nhưng càng gần dịp lễ tết mẹ hắn lại càng mong ngóng hắn ví như lúc này mẹ hắn lại nhịn không được đưa mắt nhìn chiếc Nokia đặt trên bàn .
Trừ những dịp lễ tết ở nơi phương xa có lẽ Minh còn có thể tìm chút thời gian rảnh nói chuyện cùng mẹ hắn còn lại gần như không có liên lạc gì .
“Con . . . “
29/4/2004 .
Cha của Minh vẫn theo thói quen ngồi cùng mấy ‘ông bảo vệ’ mới quen ở tầng 1 sau đó nói đủ thứ việc trên trời dưới đất mà mẹ của Minh thì vẫn an tĩnh đọc sách như thường lệ có điều thỉnh thoảng ánh mắt lại nhìn ra ngoài cửa sổ .
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.