Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 22 : Dạ Ảnh xuất hiện

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 22 : Dạ Ảnh xuất hiện


-“Ồ, theo như ngươi nói thì có vẻ ngươi hiểu rất rõ về nơi này…. Không lẽ ngươi cũng là người của học viện, à đâu, đã từng chứ nhỉ….” Thiên Vận cười nhạo nói.

Mắt nhìn thấy ba người con gái đang đi về phía mình, lão quỷ vật tay liền thu hồi, cả người xoay về phía đám con gái, hai mắt dần trở nên ngưng trọng, sát khí cùng khí ô uế từ cơ thể không ngừng tỏ ra bao phủ lấy cả khu vực này. Về phần ba người con gái bí ẩn này, không ai khác chính là ba người Thiên Vận, Tiểu Linh cùng Đào Anh, thực chất cả ba người ngay từ lúc bắt đầu liền đã có mặt tại nơi này, chẳng qua cả ba đã ấn đi khí tức của mình, nhằm quan sát tình hình diễn ra như thế nào rồi mới xuất đầu lộ diện.

Không để đối phương tiếp tục nói, Thiên Vận tay ra hiệu, Tiểu Linh cùng Đào Anh như thể hiểu ý, chân đạp mặt đất, phóng thẳng về phía lão quỷ, Đào Anh tay siết chặt quyền, tập trung sức lực vào phần tay tung quyền đánh thẳng về phía lão quỷ vật. Trước sự t·ấn c·ông bất ngờ từ đám người Thiên Vận, lão quỷ vật tay không kịp hướng đỡ, liền ăn trọn một đấm từ Đào Anh, cả cơ thể lão như diều đứt dây, bay ngược về phía sau, cả người nện thẳng vào tảng đá.

Thanh cự kiếm to lớn nện thẳng vào cơ thê lão quỷ vật, một lần nữa cơ thể gã liền bị thanh cự kiếm quạt bay, cả cơ thể đập thẳng vào tường đá hang động, không dừng lại ở đó, Đào Anh nhảy người lên, hai tay cầm cự kiếm, giơ thẳng lên đầu, cả người dùng vận sức, đập thẳng về phía lão quỷ vật.

-“Chị, tên này là ai, từ lúc hắn xuất hiện, liền cho em cảm giác không được thoải mái, một cảm giác chán ghét xuất phát từ bên trong cơ thể….” Tiểu Linh nhíu mày nói.

Chương 22 : Dạ Ảnh xuất hiện

-“Chỉ có thể dùng tốc độ nhanh nhất, tung ra hàng vạn đường kiếm, chém liên tục không ngừng, khiến khả năng tái tạo của nó không kịp đúc lại, chỉ có cách đó, mới có thể tiêu diệt được nó, nếu như Nhất Mộng hoặc ngài ấy ở đây thì tốt biết mấy… Ài….” Thiên Vận thở dài nói.

-“Hửm? Người kia là….” Thiên Vận hai mắt liền nhìn về phía Mạc Ly, không khỏi bất ngờ.

-“Ba người các ngươi là ai? Dựa theo thực lực của ba người, thì đáng ra cả ba không thể nào vào được bí cảnh này…” Lão quỷ vật hai mắt nheo lại, nhìn về phía ba người liền nói.

-“Vậy phải làm sao?” Đào Anh nghe vậy liền biến sắc nói.

-“Mạnh đến vậy sao, em cùng Đào Anh cùng lắm chỉ mới Hoá Thần Cảnh Hậu Kì, hợp sức lại cũng không chống đỡ được bao lâu, còn chị?”

-“Tên này chính là Uế Linh… Không, là Bán Uế Linh… Cấp độ của nó đã chạm đỉnh Luyện Hư Cảnh, là một tên phiền phức, rất khó giải quyết…” Thiên Vận tay chống trán giải thích.

-“Không thể nào… Không thể nào…. Làm thế nào mà ngươi lại có thể biết đến sự tồn tại của nó….” Nhìn thấy Thiên Vận không đáp lại câu hỏi của mình, lão quỷ vật dường như chắc chắn với suy nghĩ của mình.

-“Hứng thú nơi này? Các ngươi đem coi ta là đồ đần à, không bàn đến việc bí cảnh này đẳng cấp cao thấp, xét về việc nó thuộc khu vực quản lý của mấy tên già học viện, độ nghiêm mật của nó cũng không phải dạng vừa, huống chi lúc nào bí cảnh cũng có người giá·m s·át, chưa kể kết giới được đặt bên ngoài, bất kì ai có ý định xâm nhập vào, đều sẽ tạo ra chuông báo động với những tên già phía trên.” Lão quỷ vật hừ lạnh nói.

-“Thứ này…” Thiên Vận khi nhìn thấy lão quỷ vật lấy ra bình thuỷ tinh chứa chất dịch nhờn, hai mắt liền trở nên ngưng trọng, như gặp phải thiên địch.

Không dừng lại ở đó, Tiểu Linh tay thủ ấn, miệng đọc pháp ngôn, vòng sáng từ đâu liền xuất hiện ngay trước mặt cô, hai tay chụm lại tạo thành lỗ tròn ở giữa hai bàn tay, Tiểu Linh hít một hơi thật sâu, thổi luồng khí thông qua lỗ tròn, luồng khí ấy tiếp xúc với vòng sáng trận pháp, hoá thành hoả diễm phun thẳng về phía vị trí lão quỷ b·ị đ·ánh bay.

-“Ba người các ngươi đến đây có mục đích gì, thực lực của ba người các ngươi không phải là yếu, sao các ngươi lại có thể vào được bí cảnh này.” Lão quỷ trầm giọng hỏi.

-“Có lẽ gặp phải một chút biến số, dù sao thì ba người chúng ta buộc phải giải quyết nó trong khoảng thời gian ngắn nhất, con nhỏ Mạc Ly kia cũng sắp tỉnh lại rồi.”

-“Ồ, vậy sao, vậy thì để ta chống mắt lên coi các ngươi đối phó với nó như thế nào… Khặc… Khặc… Khặc… Ra đi, hỡi quân vương của ta….”

Lão quỷ vật đưa bàn tay gầy trơ xương của mình, hướng về phía Mạc Ly chộp lấy, vào lúc những móng tay dài sườn sượt của gã chỉ cách y phục cô vài centimet, liền dừng tại khoảng không, đầu liền xoay nghiêng nhìn về phía màn đêm u tối. Từ trong màn đêm, ba bóng ảnh đang dần dần lộ ra, cả ba người đều khoác trên mình y phục đen cùng mặt nạ dạ hội, kiếm được đặt bên người, dạo bước hướng về phía gã cùng Mạc Ly.

Chân Đào Anh liền bước về phía trước chợt dừng lại, hai mắt không khỏi híp lại, nhìn về phía lão quỷ vật, gã đưa tay vào trong áo, lấy ra một chiếc bình thuỷ tinh trong suốt, chiếc bình này bên trong liền chứa một vật thể chỉ to bằng đầu ngón tay, thứ này nếu bảo là loài sâu bọ cũng không phải sâu bọ, một thứ không ra hình dáng, nói một cách nom na thì chỉ là một chất dịch nhờn màu đen.

-“Chị mặc dù đã là Luyện Hư Cảnh Đỉnh Phong, có thể đối chiến trực diện với nó, thế nhưng để phân thắng bại rất khó, huống chi, thứ này nó không giới hạn Uế Khí, Uế Khí trong cơ thể nó như một bình chứa không đáy, có chém ra thành trăm thành vạn mảnh, nó vẫn có thể đức cơ thể lại thông qua Uế Khí của mình.”

Dứt lời, lão quỷ vật tay mở nắp bình thuỷ tinh, chất dịch nhờn màu đen liền phóng thẳng ra ngoài bay thẳng lên khoảng không, thứ đồ vật này sau khi thoát khỏi bình thuỷ tinh, cơ thể không ngừng biến đổi liên tục, các tế bào cùng n·ộ·i· ·t·ạ·n·g dần dần được tái tạo, trong chốc lát liền đã biến thành một tên cao to, cả người liền mọc những chiếc gai nhọn đen tuyền, hai mắt đỏ thẳm cùng chiếc răng nanh mọc ngược lên trên.

-“C·hết tiệt… Đau thật đấy…” Liên tục trúng đòn trực diện từ hai người Đào Anh cùng Tiểu Linh, lão quỷ chật vật không thôi, cả người liền xuất hiện vài vết bỏng cùng trầy sướt do mảnh vụn từ tảng đá cắt vào.

Thanh cự kiếm v·a c·hạm với một vật, tạo tiếng động cực kỳ lớn, khiến cả hang động không ngừng lay chuyển, từ trong lớp khói bụi, hai bóng đen không ngừng v·a c·hạm liên tục, âm thanh của kiếm cùng móng vuốt cũa lão quỷ vật vang lên không ngừng. Hai bóng đen như hoá thành hai bóng ảnh trong màn đêm, thoát ẩn thoát hiện, bay lượn khắp nơi trong hang động, từng tia lửa điện loé lên khi cự kiếm cùng móng vuốt v·a c·hạm vào nhau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

-“Có chuyện như vậy sao?” Nghe được những gì Đào Anh vừa nói, Thiên Vận cả người bất chợt sát khí trở nên dày đặc, khiến Đào Anh cùng Tiểu Linh hai người không khỏi rét run người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

-“Rắc rối rồi đây….” Thiên Vận nhìn thấy tên màu đen trước mắt, liền đau đầu, nói nhỏ.

-“Ba người bọn ta chính là Dạ Ảnh, là những người chuyên ẩn núp bên trong bóng tối, săn lùng những thứ mang đến tai ương cho dân chúng, xin mạn phép được giới thiệu, ta là Thiên Vận, đây là Tiểu Linh cùng Đào Anh.” Thiên Vận đưa tay chỉ về phía mình cùng hai người còn lại, giới thiệu một cách đầy lịch sự.

-“Ngươi nghĩ sử dụng thứ đồ vật này, liền có thể g·iết được bọn ta? Hừ… Ngươi cũng quá coi trọng chính mình rồi, mặc dù thứ này có hơi khó giải quyết, thế nhưng không đồng nghĩa là sẽ không giải quyết được nó, chẳng qua cái giá phải trả tương đối đắc mà thôi.” Thiên Vận cười nhạo nói.

-“Ngươi không nhất thiết phải ở đây nói mò… Khoan đã… Không lẽ ngươi đến đây là vì thứ đó….” Lão quỷ vật chợt nhận ra điều gì đó, liền hoảng sợ nói.

Lão quỷ vật đứng dậy sau lớp đống đá đổ vỡ, hít một hơi thật sâu cùng lấy lại tinh thần, khoé miệng liền nhếch cười, từng đầu móng tay ở hai bàn tay không ngừng vươn dài bén nhọn, lão quỷ vật liền biến mất, thoáng chốc liền xuất hiện ngay trước Đào Anh, vung trảo hướng về phía cô. Như thể đã biết được từ trước, không đợi móng vuốt lão quỷ chạm vào cơ thể mình, Đào Anh tay linh động, trong chốc lát, thanh cự kiếm không biết từ đâu liền nằm trong tay cô, hai tay siết chặt thanh cự kiếm vung đường kiếm vòng cung.

-“Mục đích của bọn ta sao, chẳng có mục đích gì cả, chẳng qua cảm thấy hứng thú với nơi này, nên vào dạo chơi coi thế nào.” Thiên Vận nhún vai đáp.

Ngược lại, lão quỷ vật không may mắn như thế, cả người v·ết t·hương chồng chất, từ v·ết t·hương sâu cho đến những v·ết t·hương chí mạng lẫn ngoài da đều có đủ, máu đen từ v·ết t·hương liên tục chảy nhỏ giọt không ngừng, khiến cả cơ thể gã bây giờ không khác gì được phủ lớp bùn đen. Nhìn chung, thông qua lần giao đấu vừa rồi cũng đủ biết ai là người đang nắm giữ lợi thế, ai là người đang phải chịu thiệt thòi, lão quỷ vật không ngừng thở hổn hển, trên trán liên tục chảy dài mồ hôi, như thể lão đang phải cố gắng chịu đựng nỗi đau từ v·ết t·hương mà Đào Anh gây ra.

-“Tiếp tục trận chiến nào.” Đào Anh mở miệng, để lộ hai chiếc răng sói liền nói.

-“Gừ…..” Tên này hướng thẳng lên trên hang động, gầm to, khiến cả hang động không ngừng rung chuyển theo tiếng gầm của hắn.

-“Nhị tỷ, em nhìn thấy người kia quen lắm, hình như là con nhỏ tên Mạc Ly gì đó, nó là đứa choàng tay khoác vai sếp ấy.” Đào Anh nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

-“Mùi vị không tệ, mặc dù có chút thiếu hụt, nhưng cũng đủ để làm tráng miệng, tiếp đến mới là quan trọng, món ăn chính luôn sẽ phải để cuối cùng.” Lão quỷ vật đưa chiếc lưỡi dài liếm lấy khoé miệng, hướng nhìn về phía Mạc Ly liền nói.

-“Tao không quan tâm… Đối với tao mà nói, nó thuộc thế giới này cũng được, không thuộc thế giới này cũng không sao, bản thân tao dù sao cũng đã bị nhiễm ô uế, có như thế nào nữa thì tao cũng không sợ, quan trọng là lũ chúng mày… Khặc…. Khặc… Khặc…. Sẽ ra sao nếu như đám chúng mày bị nó ăn tới tận xương tuỷ…” Lão quỷ vật cười to nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khung cảnh trước mắt kéo dài không được bao lâu, sau lần v·a c·hạm không biết thứ mấy, cả hai bóng đen liền tách khỏi, mỗi người nhảy về một hướng, cự kiếm trong tay Đào Anh không chút tổn hại, không chỉ thế, trên lưỡi kiếm, còn ứ đọng lại nhiều vệt máu đen, không cần nói cũng biết chủ nhân của những vệt máu đen đó là kẻ nào. Về phần Đào Anh, cả người đẫm mồ hôi, trên người v·ết t·hương không nhiều, một nửa là v·ết t·hương ngoài da, nửa còn lại là vết bầm tím do cơ thể v·a c·hạm vào thứ gì đó gây ra.

-“Nhìn không ra là nhà ngươi lại có được cái thứ tà ma ngoại đạo này, ngươi nên biết, thứ này không thuộc thế giới này quản hạt, nó là ngoại vật, nếu như ngươi sử dụng nó, ngươi biết hậu quả sẽ như thế nào rồi đúng không?” Thiên Vận đưa tay cầm lấy hắc kiếm bên người, rút ra khỏi vỏ liền nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

-“Sếp sao chưa đến nữa, dựa theo thời gian tính toán, thì tầm này sếp đã phải có mặt ở đây rồi chứ…” Đào Anh vò đầu nói.

-“Nhìn biểu hiện của mày thì chắc mày biết thứ này là cái gì rồi đúng không? Có lẽ mày cũng đang truy tìm nó cũng nên… Khặc…. Khặc… Khặc….” Lão quỷ vật liền cất giọng cười ma quái.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 22 : Dạ Ảnh xuất hiện