Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 19 : Tập kích bất ngờ
Mạc Ly một tay cầm kiếm chống đỡ tên áo đen, tay luân chuyển linh khí, linh khí được nén lại dồn thẳng về phía lồng bàn tay, Mạc Ly hướng tay đánh chưởng về phía người áo đen trước mắt, lồng bàn tay cô chạm thẳng vào lớp phòng ngự trên người hắn, linh khí bị nén lại được giải phóng, tạo ra lực đẩy vô cùng lớn khiến tên áo đen liền bị đánh bay về phía sau. Mắt thấy giải quyết được một tên, Mạc Ly chân đạp đất, xoay người nhảy thẳng về phía Tần Minh.
Lớp Hoả Khí này như thể đốt cháy hết tất cả mọi thứ xung quanh, khiến nhiệt độ tại này nơi gia tăng liên tục, không dừng lại ở đó, ngọn lửa từ trường kiếm liên tục mở rộng, phóng thẳng lên phía bên trên hang động. Dường như cảm nhận được uy lực đã đủ, Mạc Ly hai tay siết chặt, chém thẳng từ trên xuống, hướng thẳng về phía bóng tối, nhát chém phá xuyên tất cả, đốt cháy hết tất cả những thứ mà nó đi qua, không dừng lại, Mạc Ly tay xoay chuyển kiếm, quét ngang vòng cung.
-----------------
-“Cẩn thận…” Mạc Ly hai mắt liền hoá tinh quang, tay cầm trường kiếm, hướng thẳng về phía trước vung nhát chém.
-“Cả bốn tên này, nếu để bọn chúng có thời gian để kịp trấn định lại tình hình, thì chúng ta khó khăn, chính vì thế, buộc phải ra tay nhanh gọn lẹ, không được phép để bọn chúng có thể ổn định lại được tình thế.” Vương Khải gật đầu nói.
Dường như biết được trước, tên áo đen cười lạnh, một tay giữ lấy trận pháp giam giữ Mạc Ly, tay còn lại liền bắt ấn, đặt thẳng xuống sàn đất, từ vị trí lòng bàn tay chạm sàn đất, những hắc văn xuất hiện, khiến những thanh quang kiếm chỉ còn cách không đến 1m liền đâm xuyên thủng người hắn bất chợt dừng lại tại khoảng không. Tên áo đen tay khẽ động, những thanh quang kiếm liền quay mũi kiếm xoay thẳng về phía Phương Thy Thy mà lao đến, Lôi Vô Đạo nhìn thấy thế, không khỏi hoảng sợ, tay xoay kiếm, ném thẳng về phía cô.
-“Đây là trận pháp…. Phương Thy Thy…” Tần Minh xoay người nhìn về phía Phương Thy Thy, liền hét lớn.
Tại một nơi khác bên trong hang động, nơi này đèn đuốc được thắp sáng một bất thường, không như những nơi khác đều bị bao phủ bởi màn đêm, những ngọn đèn sáng chiếu rọi khắp nơi bên trong hang động, khiến không gian xung quanh nơi này thoáng chốc liền trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
-“Được rồi, không nhất thiết phải ở đây cự cãi nhau làm gì, muốn biết thực hư thế nào, cứ việc chọn một hướng, cả nhóm cùng nhau tiến vào là được thôi.” Mạc Ly liền nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
-“Này Mạc Ly…” Lâm Phàm liền kéo lấy tay áo Mạc Ly, khẽ nói.
Nhìn thấy Mạc Ly bị trận pháp giam cầm, Phương Thy Thy vội vàng cắt đầu ngón trỏ, máu từ đầu ngón tay liền tuông ra, cô cắn răng chịu đựng, liền dùng những giọt máu đó, ngưng kết lại, viết lên khoảng không những kí tự xiêng dọc, những kí tự này dần dần đúc kết thành những thanh quang kiếm phóng thẳng về phía tên áo đen đang thi triển trận pháp.
Quyền từ Tần Minh đánh thẳng vào lớp phòng ngự được che chắn phía trước tên áo đen tạo thành tiếng động cực kì lớn, không chỉ thế, lớp phòng ngự của tên áo đen sau khi va chạm một quyền từ Tần Minh, liền phát sáng, luồng sáng đánh thẳng về phía Tần Minh khiến hắn trở tay không kịp, liền bị phản đòn toàn vẹn.
-“Keng…”
-‘Đấy, có sai đâu, bỏ phiếu làm quái gì trong khi kết quả nó đã rõ ràng như thế.’
Chốc lát, cả người Mạc Ly đều chống chất vết thương, những vết thương này tuy nhiều, nhưng nếu để ý kĩ, tất cả những vết thương này đều không tổn hại đến cơ quan bên trong, nói chung quy thì toàn bộ đều là vết thương ngoài da. Nhìn thấy Mạc Ly đang bị đám người áo đen áp đảo, Lôi Vô Đạo tay xoay kiếm chém thẳng về phía đám người áo đen, đường kiếm từ hắn gần như sắp chạm vào một tên áo đen, thoáng chốc liền bị điểm dừng tại khoảng không, không chút động đậy.
-“Tên cuối cùng không cần phải quan tâm, một tên rác rưởi mà thôi, nếu được thì g·i·ế·t luôn cũng được, mặc dù tên nhóc này chỉ là bị lôi kéo vào chuyện này, thế nhưng biết trách làm sao được…” Vương Khải cười lạnh.
-“Ầm…”
-“Vâng.”
Về phần đám người áo đen, mắt nhìn thấy Mạc Ly liên tục ra đòn vẫn không tỏ ra một chút sốt ruột hay bất ngờ trước uy lực từ đường kiếm, đám người liên tục lùi về phía sau nhằm tạo khoảng cách từ đòn đánh. Mặc Ly thấy thế, liên tục xông về phía trước, vung kiếm không ngừng, đường kiếm liên tục chém vào khoảng không bóng tối, đám người áo đen liên tục vừa tránh né, vừa tận dụng lực từ đường kiếm, đánh trả lại cô ta.
-“Tôi thì không có ý kiến gì, ý của mọi người sao, tôi vậy.” Lôi Vô Đạo liền nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu đám người Lâm Phàm hắn ở đây, liền sẽ nhận ra người thanh niên có mái tóc vàng này là ai, người khiến Lâm Phàm hắn bị kéo vào câu chuyện ngôn tình một cách đầy vi diệu, đúng thế, người đó không ai khác chính là Vương Khải. Với tư cách là giảng viên giám sát lớp 1-1, việc Vương Khải hắn có mặt tại bí cảnh này là một điều rất dễ hiểu, thế nhưng, cũng chính vì lý do đó, hầu hết các giám sát viên đều chỉ có thể đứng ngoài, không được phép nhúng tay vào hỗ trợ bất kì học viên. Chính vì thế, việc Vương Khải làm thế nào có mặt tại nơi này, bên trong của bí cảnh, không một ai có thể biết được.
Dứt lời, Vương Khải đưa tay đánh thẳng chưởng về phía những ngọn đèn, lực chưởng đánh ra khiến những nến lửa liền bị dập tắt nhanh chóng, thoáng chốc, không gian xung quanh liền trở lại bầu không khí u tối, đám người áo đen cũng vì thế, liền hoà mình vào không gian xung quanh, không để lại bất kì dấu tích.
-“Ầm….”
-“Suỵt, có người tiến đến nơi này, dựa theo thời gian, thì có vẻ là bọn chúng đến, tất cả tản ra, chuẩn bị hành động.”
-“Chưa kể, hai người Phương gia cùng Tần gia, cũng không dễ đối phó, một đứa sử dụng trận pháp, một đứa quyền ý….”
Phương Thy Thy gật đầu, hai tay thủ ấn, từng vòng sáng liên tục xuất hiện bên trên sàn đất, những vòng sáng này hướng thẳng về phía chân Lôi Vô Đạo, bao phủ lấy toàn bộ cơ thể hắn. Tần Minh nhìn thấy thế, liền không đợi Phương gia cô nàng thi triển trận pháp, tay siết chặt quyền, chân đạp đất, nhảy thẳng về phía một tên trong nhóm người áo đen ra quyền.
-“Không được, nghe này A Vượng, dựa vào thực lực của năm người chúng ta, à không, của bốn người bọn tôi, tại bí cảnh này, gần như là thiên hạ vô đối rồi, nếu không xảy ra gì ngoài ý muốn, thì việc bọn tôi hoàn thành cái bí cảnh này trong thời gian ngắn nhất là điều chắc chắn. Chúng ta không thể nào vì một suy đoán có phần vô căn cứ của Lôi Vô Đạo mà chần chừ, nếu như cậu sợ, thì cậu cứ việc quay trở về đường cũ.” Mạc Ly vung tay áo liền nói.
-“Vậy được rồi, cảm ơn mọi người vì đã tin tưởng, đi thôi.” Mạc Ly gật đầu tỏ thành ý, liền xoay người tiến về phía lối rẽ hang động.
Kiếm Lôi Vô Đạo cùng quang kiếm Phương Thy Thy va chạm tạo ra chấn động, khiến đám người không khỏi rung lắc theo dư chấn, khói bụi từ đòn va chạm không ngừng bay lên, khiến tầm nhìn của mọi người ngày càng khó nhìn hơn.
-“Mục tiêu của chúng ta chính là Mạc Ly, bốn tên đi cùng cô ta không cần thiết phải quan tâm, nếu được thì xử luôn cũng tốt.” Vương Khải nhìn về phía đám người áo đen, liền nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
-“Bốn? Năm tên chứ, tên cuối cùng này, Ách….” Một người trong bọn ngón tay liền chỉ về cái tên cuối cùng trong danh sách, không khỏi nghẹn giọng nói.
-“Tôi…. Tôi theo mọi người…” Phương Thy Thy ấp úng đưa ra quyết định..
-“Tần Minh….” Mạc Ly nhìn thấy Tần Minh bị đánh bay về phía sau, cả người đập thẳng vào tường đá, liền hét lớn.
Âm thanh va chạm giữa trường kiếm Mạc Ly cùng một vật không rõ tung tích vang lên, đám người Lâm Phàm thấy thế liền không khỏi khẩn trương, cả cơ thể bắt đầu di chuyển, người cầm kiếm, kẻ siết chặt quyền, người tay nắm chặt thủ ấn, kẻ… đứng nhìn….
-“Không có phép tắc à A Vượng, Mạc Ly là tên mà nhà ngươi muốn gọi là gọi sao?” Mạc Ly khẽ liếc nhìn nói.
Không đợi mọi người trấn định được tình hình, liên tục xung quanh hang động, bóng đen không ngừng lao thẳng về phía họ tấn công, đám người Lâm Phàm thoáng chốc liền lâm vào tình cảnh khó khăn, chỉ có thể co cụm lại, lưng che chắn nhau mà chống đỡ. Trải qua nhiều lần chống đỡ sự tấn công quyết liệt từ những bóng đen, Mạc Ly liền không thể chịu đựng được, cả người điều động linh khí, sử dụng Khí, định vị lấy những bước sóng di chuyển của vật thể xung quanh hang động. Như thể xác định được vị trí những bóng đen thoát ẩn thoát hiện, Mạc Ly tay cầm trường kiếm, hướng thẳng mũi kiếm lên trên, tay siết chặt cán kiếm, miệng đọc chú pháp, thoáng chốc, cả thanh kiếm liền được bao phủ bởi một lớp Hoả Khí.
-‘Bỏ phiếu? Với địa vị của cô, thì ở đây cô là người lớn nhất rồi, mọi quyết định của cô ai dám phản bác?’ Lâm Phàm vẻ mặt ngây ngô, thầm nghĩ.
-“Được rồi, dựa theo tình hình trước mắt, chúng ta không còn cách nào khác ngoài việc dựa theo cảm giác thôi, dựa theo trực giác của tôi, thì lối đi này, có vẻ ổn nhất.” Mạc Ly vẻ mặt chăm chú, nhìn tất cả mọi người, liền đưa tay chỉ về phía lối rẽ thứ hai từ trái qua.
Chương 19 : Tập kích bất ngờ
-“Được rồi, cứ việc thực hiện theo kế hoạch, đừng để ai biết, bằng không chúng ta sẽ khó mà bảo toàn tính mạng rời khỏi nơi này.” Một người thanh niên đẹp trai cùng mái tóc vàng được vuốt sang về một bên, liền nói.
-“Tôi không buộc mọi người phải nghe theo quyết định của tôi, mọi người có thể tự đưa ra quyết định của mình, sau đó chúng ta sẽ bỏ phiếu theo số đông.”
-“Cái gì….” Mắt nhìn thấy đường kiếm của mình bị chế định tại khoảng không, Lôi Vô Đạo không khỏi bất ngờ.
-“Muốn đi? Không dễ đâu.” Một tên áo đen từ đâu xuất hiện, tay bắt thủ ấn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
-“Cũng chưa hẳn, càng tiến sâu hang động, trực giác tôi mách bảo có thứ gì đó đang bị giam cầm phía cuối hang động, một thứ rất đáng sợ…” Lôi Vô Đạo lắc đầu liền nói.
Cả người liền toả ra đoàn hắc vụ, đoàn hắc vụ này thoáng chốc liền phủ lấy toàn bộ khu vực bên trong hang động, tên áo đen tiếp tục hay đổi thủ ấn, từ phía trên, liền xuất hiện liên tục những thanh sắt phóng thẳng trước mặt Mạc Ly, những thanh sắt liên tục rơi xuống bao quanh lấy vị trí cô ta, không mất nhiều thời gian, những thanh sắt này liền tạo đóng giam Mạc Ly bên trong.
-‘Ài, quả đúng là một quý cô đầy kiêu ngạo, luôn muốn mình trở nên nổi bật hơn với tất cả những người khác, cũng đúng, suy cho cùng, đứng dưới cái bóng của chị mình, rất khó ai chịu được, chỉ có một cách có thể thoát ra được hình bóng từ người chị tuyệt vời đó, bằng cách đánh ra được những cái mà cô ta chưa từng làm, để danh tiếng của mình không bị lấn áp bởi cô ta.’
-“Có vẻ như chúng ta đi đúng hướng rồi, nãy giờ vẫn chưa thấy có gì đó nguy hiểm xảy ra.” Tần Minh nhìn xung quanh liền nói.
-“Tôi cũng thế, nếu để đánh nhau thì tôi còn làm được, còn bảo tôi dùng trực giác để cảm nhận, chọn lối đi thì chịu, Mạc Ly thế nào thì tôi thế đó.” Tần Minh gật đầu nói.
-“Dựa theo tình báo có được, thì trong đám người đi cùng cô ta, có một kẻ tên là Lôi Vô Đạo, tên này thiên phú cực tốt, lĩnh vực kiếm đạo cũng thuộc dạng khủng, Lôi Gia Kiếm Pháp của gia tộc hắn có thể xuyên phá tất cả lớp phòng ngự, một tên khó nhằn đây.” Một tên áo đen trên tay cầm tình báo liền nói.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.