Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Nhật Lịch Thu Quý
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 91: Chương 91
Cuối cùng như hạ quyết tâm, giọng nói trầm ấm bay bổng hòa trong không khí, mong gửi nỗi niềm nhắn gửi đến người phía trước.
“Dù tôi là nghệ sĩ nhưng đời tư rất bình thường. Một năm chỉ đóng 1 bộ phim, thời gian còn lại tham gia hoạt động và quản lý công ty. Tôi chưa từng quen bạn gái cũng không có mối quan hệ thân thiết với nữ giới. Nếu em không thích tôi làm nghệ thuật tôi sẽ rời khỏi showbiz.”
“Nếu tôi không đồng ý?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vì thế nên hai người rời đi trước những con mắt không tin được của fan đã chăm chỉ dậy sớm xem live.
Một người luôn bình tĩnh trong mọi hoàn cảnh lúc này tâm tư rối bời, cơ thể vụng về không giống anh của ngày thường.
Tia nắng vàng ấm áp đang từ từ bao phủ khắp không gian, cảnh vật cùng lúc thức tỉnh đón chào ngày mới.
Đôi mắt đang nhìn hắn còn sáng hơn cả sao trời, tựa hòn ngọc quý giữa biển đông, long lanh hút hồn đầy bí ẩn. Chỉ cần nhìn vào đó, hắn như quên hết tất cả mọi thứ trên đời, nguyện đắm chìm mãi trong đó.
Chương 91: Chương 91
Người ấy là anh: Chồng…chồng ơi anh đi đâu vậy. Em cố tình dậy sớm để nhìn anh mà *đưa tay níu giữ*. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô quay lại đối diện hắn. Dưới ánh bình minh còn đọng lại, tia nắng mai lung linh càng tô điểm dung nhan thanh tú.
Đây cũng là lần đầu hắn biết bản thân mong muốn một điều đến như vậy. Và hắn không muốn bỏ lỡ điều quý giá này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tôi có thể chờ đợi em được không?”
Camera man lúc này chưa đến, camera mini cũng chưa hoạt động. Mới 5 giờ sáng ai mà nghĩ được sẽ có người thức giấc để ngắm cảnh.
Đàm Đàmnói muốn đi dạo một chút, Cố Thần Vũ hỏi anh đi theo được không. Đàm Đàmhơi nhìn rồi đồng ý.
Thần là tên của anh: Chiết mọe rồi…sao lại đi cùng với Đàm đại ca thế kia. Thề tí nữa lại lên hotsearch mất. Hết nằm bên cạnh đến cùng biến mất. Cái nồi này không đội dùm anh không được rồi. Chị em ơi chuẩn bị áo giáp nào!!!
Anh như mây trên trời: Ngã cái xỉu. Anh ơi dù anh có galant không muốn để người con gái một mình trong rừng nhưng cùng đi cùng như thế thì em cũng ghen lắm đó. Cho dù người đó là Đàm đại ca chứ không phải ả kia.
Đàm Đàm và Cố Thần Vũ là hai người thức dậy sớm nhất trong nhóm. Cũng chính là hai người duy nhất nhìn thấy phong cảnh bình minh ló dạng trong núi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cố Thần Vũ anh tuấn cao lớn đi sau cô nửa bước chân. Từ đầu đến giờ anh ngập ngừng do dự, lòng bối rối như có ngàn con hưu chạy loạn.
Bàn tay vốn dĩ đang nắm nghe vậy càng siết chặt. Lòng như có vạn con sóng nhỏ dập dềnh lênh đênh trên biển lớn. Tia hụt hẫng nhen nhóm như đốm lửa cháy âm ỉ có chút nhói đau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đàm Đàm, tôi có thể theo đuổi em được không?”
Trong giây phút đứng trước người đàn ông tài hoa đẹp trai lịch sự. Hơn nữa còn nhìn mình bằng ánh mắt chuyên chú chờ đợi đầy dịu dàng. Nếu thay Đàm Đàmbằng bất kỳ người con gái nào khác thì chắc chắn ít nhiều sẽ bị rung động bởi khoảnh khắc này.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.