Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Nhật Lịch Thu Quý
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 148: Chương 148
“Tôi không đến ăn, chỉ gặp chủ quán.”
Hình ảnh này được chụp lại sau đó lưu truyền suốt một thời gian dài trong vòng thế gia. Ngay cả đến mẹ và chị gái anh khi nhìn thấy đều có biểu cảm không nói thành lời, tưởng mình hoa mắt gặp ma. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong đó có vài người bởi vì scandal lần trước đã nhận ra anh.
Anh nhìn bên trong thấy bóng dáng người đang nấu ăn, chân bước về hướng đó.
Vân Mộng Hạ Vũ (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thịnh Dực tiến vào nhưng không ai để ý đến mình. Mọi người đều bận rộn làm việc, say mê ăn uống.
Thịnh Dực đang đi bị nói thấy phiền dừng lại quay sang nói.
Chuyện quái gì vậy, tên kia nổi danh sạch sẽ cấp độ ma quỷ vậy mà đứng trong bếp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Người đàn ông cao lớn soái khí ngút trời vừa bước xuống, toàn thân anh toát lên khí chất phú quý. Không dừng lại xếp hàng mà bước thẳng vào theo cửa hông của quán. Mấy người đứng đầu thấy vậy kêu lên.
“Anh rảnh à, muốn giúp một tay không?”
[Ê ê Thịnh thiếu lần này có lòng thật nha. Mị đánh giá cao đó.]
[Nhìn anh này là đầu tự động nhảy số thiếu gia nhà giàu luôn á. Dáng vẻ đúng chuẩn công tử, ta nói nó sang gì đâu, cầm đĩa cơm cũng là cảnh đẹp ý vui.”
Thịnh Dực thấy Cố Thần Vũ ở bên trong, ngạc nhiên nhìn người đang lấy đĩa xếp rau. Hơn nữa có vẻ còn làm rất quen tay.
“Này anh kia, làm ơn nhường đường một chút.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai người trong bếp nghe gọi quay lại, dù nhìn thấy người đến cũng không có biểu cảm gì, tiếp tục làm việc trong tay.
Topic #Được thiếu gia phục vụ sẽ có cảm giác gì#, dành riêng cho Thịnh thiếu lừng lẫy một phương. Trong bài có đăng ảnh chụp từ nhiều góc độ, nhìn vào ai cũng thốt lên soái.
“Sao lại đi một mạch vào như thế được. Mọi người đều đã chờ rất lâu rồi.”
Những người đang ngồi tròn mắt ngạc nhiên nhìn người cao lớn điển trai di chuyển trong sân. Không ngờ vừa được thưởng thức mỹ vị lại còn được ngắm mỹ nam.
Thịnh Dực bị nói mới tránh ra. Dương Anh Đào quay lại thấy người vẫn đứng như tượng.
Đám đông nghe vậy mới thôi không nói nữa mặc anh vào. Dù sao họ cũng nhìn thấy được bên trong. Nếu anh ta nói dối thì họ sẽ vào nói lại với bà chủ.
“Chào Đàm Đàm.”
“Anh gì ơi ở đây đang xếp hàng, chỗ của anh phía bên kia đường kìa.”
Anh chàng này soái quá, bộ quần áo trên người cũng không phải con số nhỏ. Nhìn vào đã biết là người có tiền.
Thịnh đại thiếu gia 10 ngón tay không chạm nước chứ đừng nói phục vụ người khác. Vậy mà bây giờ đã thay bộ đồ thoải mái, tay bê khay thức ăn đi sau Dương Anh Đào mang đồ ăn đến cho người ta. Lúc sau khi nắm được tình hình đã tự mình mang món ăn ra cho khách.
“Sao?”
“Đúng đó chàng trai, dù là soái ca cũng phải xếp hàng đó.”
[Các bạn ạ, đúng là trên đời chuyện quái gì cũng có thể xảy ra. Người vừa mới ở trước mắt tôi bước ra từ Bugatti Divo, ngay sau đó đã bưng món ăn mang ra phục vụ tôi. Cái cảm giác đó thật vi diệu.] (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.