Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Nhật Lịch Thu Quý
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 115: Chương 115
“Em gái biết đua xe là gì không? Không phải so về chạy nhanh chạy chậm đến đích đâu. Còn phải có bằng lái tư cách rồi giấy phép nữa, không phải trò chơi nên đừng ngây thơ như vậy chứ.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhất Dã đứng bên cạnh nói. Anh đã học và có giấy phép sử dụng. Hơn nữa anh cũng không muốn bị động trong tay người cầm lái, cảm giác đó có chút không tốt.
Y Niên lúc đầu muốn lên xe của Thịnh đại thiếu gia, nhưng trong lúc vô tình nghe nói ghế phụ của anh trước giờ chưa cho người khác ngồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Chào anh, không biết như vậy có đủ tư cách không?”
Đàm Đàm không trả lời cúi xuống lấy gì đó trong túi đưa cho Nghiên Bắc. Cô không để ý đến ánh mắt đầy ý tứ của người bên cạnh anh ta đang nhìn mình.
“Tôi cũng vậy.”
Thịnh Dực tính toán để Đàm Đàmngồi trên xe mình nên thoải mái đồng ý. Nhóm tuyển thủ cùng Y Cơ đi lại chào hỏi những người còn lại.
Ngoài ra anh còn có dụng ý khác. Mắt không tự chủ nhìn người im lặng nãy giờ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Anh Nhất Dã cho em ngồi xe anh nhé.”
Đàm Đàmnhìn mặt trêu trọc của cô, từ tốn nói từng chữ một.
Họ bắt đầu chia cặp, Y Cơ biết xe của Nghiên Bắc nên đã chọn trước.
“Em Đàm chắc không biết, xe đua chỉ có hai ghế. Không phải như xe bình thường đâu. Còn có xe cũng chỉ có một ghế.”
Chương 115: Chương 115
Mọi người nghe đến đây đã hiểu ý của cô. Xong lại nhìn cô nghi ngờ. Nhìn bên ngoài cô không giống người biết lái xe đua cho lắm.
Y Cơ làm như nghe chuyện thú vị mà bật ra tiếng cười đùa, sau đó xin lỗi cười giải thích.
Đàm Đàmnhìn ánh mắt của cô cậu nhóc đáng thương chờ mong. Rất giống cảnh đứa nhỏ chờ mẹ đi chợ về để xin kẹo, dù hơi buồn cười nhưng cũng nhịn.
“Bành Nhiễm có muốn ngồi chung xe với chị không?”
Tạ Uyên chưa kịp mở miệng thì đã bị người khác cướp. Thấy vậy cậu chuyển ánh mắt đến Cố Thần Vũ, dù sao đua xe có chút sợ, nếu được cậu muốn chậm chậm một chút. Nhưng còn chị Đàm Đàmvà Bành Nhiễm là con gái, cậu không tranh được.
Y Niên rõ ràng muốn làm khó hai người, cô còn muốn thấy cảnh hai người khóc thét hoảng sợ trên ghế phụ, mất mặt trên màn ảnh, nghe đến đây làm sao để họ như ý.
Nghiên Bắc nhìn thấy thân hình cô trong bộ đồ bó sát là tâm đã nhộn nhạo. Lại không tự chủ được nhớ đến cảm giác nóng bỏng hôm qua. Hình như hắn chưa từng play trên xe với cô, không biết cảm giác ấy sẽ thế nào.
“Tôi có bảo tôi ngồi ghế phụ sao?”
Nhóm họ rõ ràng loại anh ấy ra khỏi vụ bắt cặp. Vậy không bằng cô ngồi xe Nhất Dã, không chừng ngày hôm nay lại lên hotsearch tạo nhiệt.
“Thịnh thiếu thấy sao, có muốn cho người khác mở rộng tầm mắt không?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vân Mộng Hạ Vũ (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Y Cơ giả bộ không quen đi đến nhóm người chuẩn bị đua hỏi nhóm họ có thể ngồi bên cạnh ghế lái không. Biết camera chỉ quay ở phía sau nên đã lén lút liếc mắt đưa tình với Nghiên Bắc.
Cố Thần Vũ không muốn Đàm Đàmngồi vào ghế xe đua của người khác. Môn thể thao tốc độ cao này quá nguy hiểm, nếu lần đầu ngồi đã lên xe đua thì chỉ sợ cô chưa kịp thích ứng không chịu được.
“Tôi biết lái xe, có thể tự lái không?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.