Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 169: Lâm Thiên Quân

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 169: Lâm Thiên Quân


Lâm Thiên Quân biến mất, mặt đất nơi y đứng ban nãy đã bị một lực cực mạnh làm cho nứt toát ra rồi sụp xuống.

"Chú cứ yên tâm, tôi sẽ nhận mọi trách nhiệm về mình, lão ta sẽ không làm hại gì chú đâu."

Chương 169: Lâm Thiên Quân

Với cơ thể dẻo dai của Võ Giả, chút kỹ thuật nâng cao này chẳng đáng để vào mắt.

Cũng giống như Ma Pháp Sư hay Dị Năng Giả (Esper) Võ Giả cũng là một trong ba thế lực ngầm đang thâu tóm thế giới này từ trong bóng tối. Họ không thường xuyên thể hiện sức mạnh của bản thân ra bên ngoài cho công chúng thấy ngoại trừ một vài cá nhân đặc biệt, còn lại thì ẩn mình dưới những lớp vỏ bọc khác nhau hòng che giấu hành tung.

Lâm Thiên Quân, con trai thứ bảy của gia chủ Lâm gia Lâm Hằng. Được xem như một đứa con ngỗ nghịch khi dám chống đối lại những luật lệ hà khắc vô lý mà cha mình đặt ra.

Đây là bước đánh dấu lần đầu tiên Lam Sắc Lôi Điện Rai và Nghịch Tử Lâm gia Lâm Thiên Quân gặp nhau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hết chương 169

Nhắc đến bốn chữ "Võ Đạo Thế Gia" giới thượng lưu ở Trung Quốc đều nghĩ ngay tới những gia tộc lớn có con cháu được tu luyện để trở thành Võ Giả. Võ Giả không chỉ là chiến lực, là tấm khiên, là thanh kiếm bảo vệ và phục vụ gia tộc mà còn là những tấm huy chương đính kèm thể hiện địa vị của gia tộc đó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ban nãy Rai đã dùng [ Bức Tốc ] một kỹ thuật mà anh đã sáng tạo ra dựa trên nguyên lý dùng điện cường hoá các khối cơ bắp ở chân giúp tăng tốc độ duy chuyển trong một khoảng thời gian ngắn. Bù lại, các cơ bắp sẽ phải chịu một áp lực rất lớn.

_ _ _ _

Nhận ra có vật thể lạ phóng về phía mình, Zorigtoi theo phản xạ đưa cả bốn cánh tay lên chéo trước ngực phòng thủ.

Nghe xong, người đàn ông khịt mũi khinh thường. Anh ta cởi áo khoác ngoài ra rồi ném cho quản gia Hà, xắn tay áo sơ mi trắng lên. Hắng giọng:

Banggg

"Nhưng làm vậy sẽ khiến gia chủ nổi giận, lúc đó người hứng chịu cơn thịnh nộ là tôi...

Ầm

Là người đã dành hai phần ba cuộc đời để phục vụ nhà họ Lâm, quản gia Hà biết rất rõ gia chủ Lâm gia là người như thế nào. Lâm Hằng, gia chủ đương nhiệm và cũng là cha ruột của vị thiếu gia kia rất hà khắc, ông không cho phép bất cứ ai làm trái ý mình kể cả đó có là người thân đi chăng nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Người đàn ông già lên tiếng, ông ta đầu tóc bạc phơ, mặc trang phục như một người quản gia, thái độ rất cung kính với người đàn ông trẻ tuổi.

Chiếc Ferrari màu bạc dừng lại trên đường, cửa bậc mở, có hai người bước ra từ ghế sau. Hai người đàn ông, một già, một trẻ.

Đúng lúc này, một tia chớp xanh loé lên đằng sau Zorigtoi. Ngay sau đó một tích tắc, bàn chân của Rai đã in vào phần giáp lưng của Zorigtoi, tiếp đến là một t·iếng n·ổ và theo sau là tiếng xẹt xẹt của điện.

"Ăn ngon không hả, đồ quái thú?"

Một khi Lâm Hằng bị chọc giận, ông ta sẽ tìm đủ mọi cách để khiến kẻ đó phải trả giá gấp trăm nghìn lần dẫu cho những gì người kia gây ra chỉ là một lỗi nhỏ không đáng bị trừng phạt.

Lâm Thiên Quân hạ thấp trọng tâm, dồn lực vào hai chân dưới làm trụ.

"Tôi thách lão ta đấy!!!" Anh lớn giọng: "Lão già gàn dở, biết bao người đã phải ngậm đắng nuốt cay chỉ bởi cái tính tình cổ quái đó của lão. Lần này tôi sẽ không nhượng bộ ông ta nữa đâu! Tôi cũng chẳng có chút hứng thú nào với cái ghế gia chủ Lâm gia cả, lão muốn nhường cho ai thì nhường, tôi không cần!"

Bằng cách truyền Võ Khí xuống hay chân và biến mặt đất thành bàn đạp, Lâm Thiên Quân đã phóng tới phía trước với tốc độ tiệm cận vận tốc âm thanh.

Zorigtoi hất tay đẩy kẻ vừa t·ấn c·ông mình ra, Lâm Thiên Quân nương theo lực đẩy lộn nhào một vòng đẹp mắt trên không trung rồi tiếp đất một cách đầy nghệ thuật.

Quản gia Hà cúi người một cách lịch thiệp rồi lùi về sau, đứng bên cạnh chiếc xe vừa chở hai người tới lúc nãy.

Lâm gia, một trong Ngũ Đại Gia Tộc lớn nhất đất nước tỷ dân này, thao túng hoàn toàn nền kinh tế các tỉnh phía Nam Trung Quốc, sở hữu khối tài sản khổng lồ và là gia tộc giàu thứ 9 châu Á.

Chính vì điều này mà Lâm Thiên Quân thường xuyên bị các anh chị khác trong gia tộc coi thường và khinh miệt, bởi y là người nhỏ tuổi nhất, cũng là kẻ bất tài nhất trong mắt Lâm gia. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Va chạm xảy ra, Lâm Thiên Quân mở màn bằng một cú song phi, cộng với lực được gia tốc bởi tốc độ khiến cho uy lực của chiêu thức sánh ngang hay thâm chí là hơn cả một viên đ·ạ·n. Ấy vậy mà Zorigtoi lại có thể đón đỡ nhẹ nhàng mà chẳng hề bị xê dịch dù chỉ một milimet.

Lâm gia cũng không ngoại lệ, mọi tài lực đều được dồn vào mục đích rèn luyện những đứa trẻ trong gia tộc trở thành Võ Giả tương lai.

Có lẽ vì tinh thần hào hiệp đó mà Lâm Thiên Quân là người khác biệt nhất trong số bảy người con của Lâm Hằng.

"Chú Hà, cái yến tiệc hội họp gì gì đó để sau đi. Hiện tại cứu người quan trọng hơn."

Ngay khi vừa ngẩng mặt lên, Rai đã chạm mắt với Lâm Thiên Quân, người cũng đang làm hành động tương tự.

Võ Khí, thứ lực lượng sản sinh trong cơ thể của người luyện võ, người luyện tập võ thuật càng lâu Võ Khí càng cường đại. Võ Khí tương tự nội công hay nội lực trong võ thuật Trung Hoa, chỉ khi kết hợp nó với [ Võ Thuật Nguyên Bản ] mới phát huy hết sức mạnh.

Rai: "Thằng éo nào đây?"

Anh ta đáp, ngón tay chỉ về phía Zorigtoi đằng xa kia:

"Thiếu gia, cần phải làm đến vậy sao? Rõ ràng chuyện này không liên quan gì đến người."

Bản thân Lâm Thiên Quân chẳng thèm quan tâm tới cái gia đình đó, bởi từ nhỏ đến lớn bên cạnh y chỉ có mỗi quản gia Hà. Vì lẽ đó Lâm Thiên Quân sẽ không để bất cứ ai làm hại chú ấy.

Nghe vậy, quản gia Hà chỉ đành thở dài bất lực. Chăm lo cho Lâm Thiên Quân kể từ khi còn là một đứa trẻ, ông hiểu rất rõ tính cách của vị thất thiếu gia này, Lâm Thiên Quân thà để bản thân chịu thiệt thòi còn hơn là làm khổ người khác. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Chú Hà, ý chú là tôi chỉ nên đứng ngoài xem và để tên s·ú·c sinh đó tàn sát người vô tội à?"

Không cần biết Zorigtoi có nghe hiểu hay không, Rai lại đạp thêm một phát nữa để đẩy bản thân lùi ra sau, kéo dãn khoảng cách với con ngựa điên.

"Trời à...?"

Lâm Thiên Quân nói:

Tuy nhiên, điều khiến Lâm gia trở thành gia tộc lớn mạnh bậc nhất Trung Quốc không chỉ dựa vào mỗi nguồn lực kinh tế. "Võ Đạo Thế Gia" một thuật ngữ chỉ những gia tộc có truyền thống võ đạo từ rất lâu đời.

"Vậy thì tôi sẽ không nói thêm gì nữa, cầu trời phù hộ cho cậu được bình an, thưa thiếu gia!"

Với bốn chân dưới cứng cáp, khả năng giữ thăng bằng của Zorigtoi đã được tăng lên đáng kể.

Lâm Thiên Quân: "Hửm?"

Người quản gia tên Hà giữ nét mặt không cảm xúc, nói:

*Từ chương này trở đi tác sẽ để tên chức nghiệp viết hoa cho dễ nhận biết!

"Tôi không có ý đó thưa thiếu gia. Chỉ là hôm nay Lâm gia họp mặt, gia chủ yêu cầu toàn bộ thành viên trong gia tộc phải có mặt trước 12 giờ trưa, nếu người không trở về thì sẽ rắc rối lắm."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 169: Lâm Thiên Quân