Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 123: Thành Viên Mới (4)
"Xướng ca vô loài?"
[ "Đặc quyền của người xuyên không" nói nôm na là "bảo hiểm nhân mạng" của những cư dân vô tình rơi vào vết rách không gian. Nó giống như một nhánh cây cứu mạng họ thoát khỏi những nguy cơ đe doạ của dị giới. ]
Chương 123: Thành Viên Mới (4) (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Còn về tại sao lại có một thế giới có hệ sinh thái kỳ lạ như vậy thì vẫn còn là ẩn số.
Sau khi gõ các từ khoá cần thiết vào trong thanh tìm kiếm, lập tức một hàng dài các trang web thông tin xuất hiện trên điện thoại.
[ Kịch bản ấy đẹp, tiếc là đã không thể xảy ra được! Này nhá, nghĩ thử xem, sau nhiệm vụ vừa rồi ở thế giới Ma Pháp anh cảm thấy mục đích của hệ thống này là gì? ]
"Đoàn... Minh... Cường, học sinh cấp ba, m·ất t·ích... Đây rồi!"
Đúng, anh không phải cư dân bản địa mà là một người xuyên không. Ba năm, đó là khoảng thời gian mà anh đã sống ở thế giới này, một thế giới nơi chỉ có động thực vật cai trị mà không có bất kỳ một con người nào.
Cường mơ màng không biết mình đang tỉnh hay mơ, nhưng cơn đau mà Truck-kun mang lại khi nãy cho thấy rằng đây là hiện thực.
_ _ _ _
[ - Stella: Deja vu ]
Chú sói nhỏ sau khi ăn xong bữa ăn thì đã lon ton chạy lại gần và nằm vào lòng anh. Nhờ chú sói nhỏ này và vài con thú khác đã xoa dịu đi nỗi cô đơn mà anh vẫn thường giấu kín.
Nhận thấy vẻ kích động của Sinh Vật Đứng Đầu Chuỗi Thức Ăn - Đoàn Minh Cường (t/g: Moẹ viết mỏi tay vcl) Hoàng Vĩ đoán có lẽ đối phương có uẩn khúc gì đó.
Cũng từ đó, Cường phát hiện ra một khả năng đặc biệt của mình. Mỗi khi ăn sống (theo đúng nghĩa đen) một loài động vật nào đó thì anh sẽ nhận được năng lực và một phần sức mạnh của loài đó.
[ - Hoàng Vĩ: Không ]
Trong ảnh một người đàn ông râu tóc bù xù, trên người mặc tấm áo da dê đục ngầu ngồi xếp bằng dưới gốc cây lớn, làn da đen sạm do phải tiếp xúc nhiều với ánh nắng, cơ bắp lực lưỡng cùng với những vết sẹo trên cánh tay cho thấy người này thường phải vận động mạnh và thường xuyên phải đối đầu với thú dữ.
Không biết đã b·ất t·ỉnh được bao lâu, đến khi mở mắt ra thì Cường thấy mình đang nằm trong một khu rừng rậm.
Trong các câu chuyện đó, đàn ông (phái nam) được khắc hoạ như là những sinh vật ngoại lại xấu xí đáng ghê tởm, ham muốn t·ình d·ục cao ngất nên thường hay b·ắt c·óc và cưỡng bức phụ nữ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Một cái buff kinh dị" là những gì Hoàng Vĩ nghĩ về năng lực của Cường.
Sau một lúc suy tư, anh quyết định nhắn lên nhóm:
[ - Sinh Vật Đứng Đầu Chuỗi Thức Ăn: Chuyện dài lắm, để tôi kể... ]
Nhưng điều làm Hoàng Vĩ cảm thấy nghi hoặc, là tại sao một cậu học sinh bình thường như Cường khi xuyên không tới một thế giới khác lại có cho mình một năng lực đáng sợ như vậy.
[ - H: Đúng rồi đó, anh từng nói giống y hệt @Sinh Vật Đứng Đầu Chuỗi Thức Ăn ]
"Đặc quyền của người xuyên không! Đó là gì?" Hoàng Vĩ trố mắt, lần đầu tiên hắn nghe tới cái khái niệm này.
Thì ra thế giới của Hansa không có sự tồn tại của đàn ông, nói chính xác hơn là mọi loài sinh vật trên toàn cõi Feminae đều không có giới tính nam.
[ - Sinh Vật Đứng Đầu Chuỗi Thức Ăn: Đúng, đúng rồi. Tôi là người Việt ] (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hết chương 123
Sau khi tổng hợp lại các thông tin thì cuối cùng thành viên nhóm mới hiểu sơ bộ về thế giới của Hansa.
[ - Hoàng Vĩ: Nghe tên thì chắc là người Việt? ]
Người đàn ông khi này đã chứng kiến hết tất thảy những gì vừa mới diễn ra trong cái group chat này.
Để kiểm chứng cho suy đoán của mình, Hoàng Vĩ mở điện thoại lên và bắt đầu tìm kiếm trên Google.
Tuy nhiên, không hẳn là cư dân của thế giới Feminae không có khái niệm về nam giới. Nói chính xác hơn, họ biết về đàn ông nhưng là qua các câu chuyện truyền miệng của những người đi trước.
Nói là người đàn ông thì cũng không phải lắm, bởi anh ta thật ra mới có 20 tuổi thôi. Do bộ râu và mái tóc dài bù xù khiến anh trông già hơn so với tuổi thật.
[ - Stella: Người tối cổ hả ]
Hắc Linh nói:
Thế giới Hoang Dã.
[ - Sinh Vật Đứng Đầu Chuỗi Thức Ăn: Nói sao nhỉ, lâu lắm rồi mới thấy lại được cái giao diện group chat này nên tôi không biết phải nói gì ]
[ - H: Bậy nào, người tối cổ thì làm gì biết tới group chat ]
[ - Sinh Vật Đứng Đầu Chuỗi Thức Ăn: Có, ngày 26 tháng 3. Tôi nhớ rất rõ ]
Nhưng đã lâu rồi anh chưa từng nói chuyện với con người nên không biết phải bắt đầu như thế nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
[ - Sinh Vật Đứng Đầu Chuỗi Thức Ăn: Tôi tên Cường, Đoàn Minh Cường. Đến từ thế giới Hoang Dã. Ảnh tôi không có được đẹp lắm cho nên có gì thì mọi người bỏ qua cho ]
Thông Tuệ hiện lên và nói:
Hắc Linh dội thẳng một gáo nước lạnh lên đầu Hoàng Vĩ:
Giờ thì ngoài các thành viên nữ ra thì không ai có thể trò chuyện bình thường với Hansa được. Mỗi lần như vậy cô đều tỏ ra khinh bỉ và kh·iếp sợ họ. Dĩ nhiên, chẳng có bất kỳ tấm ảnh nào được đăng lên cả.
Còn về phần làm thế nào mà cư dân của thế giới Faminea có thể sinh sản và duy trì nòi giống, chuyện này có phần hơi hơi n·hạy c·ảm nên là hãy để vào một khi khác.
[ - Hiền Triết Roland: Trước tiên ngươi cứ tự giới thiệu về bản thân đi đã ]
"Hô, nếu vậy thì chẳng phải anh và các thành viên khác (trừ Roland) cũng có khả năng sở hữu 'Đặc quyền' sao?"
[ Ting! Sinh Vật Đứng Đầu Chuỗi Thức Ăn đã đăng lên một ảnh ]
Hoàn toàn trùng khớp với câu chuyện mà Cường đã kể. Không còn nghi ngờ gì nữa, anh thật sự là người đến từ thế giới của Hoàng Vĩ.
...
Hiểu đơn giản là nếu Cường càng ăn nhiều sinh vật thì anh sẽ càng trở nên mạnh hơn.
[ Tùy theo mỗi cá nhân mà Đặc quyền cũng sẽ khác nhau, nó có thể liên quan tới một loại tài năng, sở thích sở ghét, một ký ức nào đó trong quá khứ hoặc có khi là chẳng liên quan gì tới cá nhân sở hữu. ]
Xương gãy gần hết, cơn đau khủng kh·iếp cứ kéo đến liên tục, Cường chỉ có thể nằm rên rỉ một chỗ, quanh đây lại chẳng có sự tồn tại của con người thì đào đâu ra bệnh viện với phòng khám.
[ Đúng, vậy còn "Đặc quyền của người xuyên không" thì sao? ]
"Ngăn không cho các thế giới bị sụp đổ và phá hủy bởi dị biến?" Hoàng Vĩ ngẫm rồi đáp.
[ - Hiền Triết Roland: Hai ngươi biết nhau à ]
[ Hiểu rồi chứ, hệ thống và đặc quyền có vai trò khác nhau. Anh không thể một chân đạp hai thuyền được đâu, kẻo lại bị xem là kẻ "xướng ca vô loài" đó! ]
"Ngày 26 tháng 3 năm 2018, một học sinh lớp 11 tên Đoàn Minh Cường sống tại quận Đống Đa thành phố Hà Nội đã m·ất t·ích bí ẩn khi đang trên đường từ trường trở về nhà...."
[ - Hoàng Vĩ: Cậu còn nhớ ngày cậu bị xe cán phải là ngày nào không? ]
[ Giải đáp: Đó là "Đặc quyền của người xuyên không" ]
Cứ ngỡ là Cường chắc chắn sẽ c·hết nhưng không, ý chí sinh tồn và khát vọng muốn được sống đã giúp anh vượt qua được khoảng thời gian khó khăn buổi đầu.
Cô đơn, lạc lõng, bơ vơ. Anh đã trải qua một khoảng thời gian không mấy dễ chịu gì vì vừa phải vật lộn sinh tồn vừa cố gắng giữ cho tâm trí không phát điên vì sự cô đơn.
Tuy nhiên, điều làm hắn chú ý là Cường tự nhận mình đến từ Trái Đất.
"Thì giúp dị biến (người xuyên không) có năng lực sinh tồn ở thế giới khác... A!"
Tuy nhiên, sự xuất hiện của group chat và những thành viên xuất thân từ các thế giới khác đã cho anh hy vọng tìm về quê hương mình - điều mà anh gần như đã định từ bỏ.
Cách đây ba năm trước, lúc mà Cuờng vẫn còn là một cậu học sinh lớp 11 đang tràn đầy sức sống của tuổi trẻ. Nhưng trớ trêu thay, không biết vì lý do nào mà Truck-kun (Thần Isekai trong văn hoá Quý Bửu) lại chọn Cường và tiễn đưa anh sang một thế giới khác. Còn bằng cách gì thì chắc ai cũng biết.
Hoàng Vĩ không biết liệu đó có đúng là Trái Đất - thế giới của mình không hay là một hành tinh hoàn toàn khác.
Là một người hiện đại, anh biết thứ trước mặt mình đây là một cái group chat.
Không biết có phải do Hoàng Vĩ tưởng tượng không mà Hắc Linh dạo này hình như ngôn ngữ càng lúc càng hiện đại hơn thì phải. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.