Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 120: Thành Viên Mới
[ Chúc mừng bạn đã được mời vào nhóm chat ]
Làm xong việc, người kia tiến tới một gốc cây có tán lá rộng gần đó rồi ngồi xuống nghỉ ngơi và tránh nắng.
Bấy giờ mới có thể nhìn kỹ, vị thái tử này mặc trang phục truyền thống của người theo Hồi giáo, thân mặc áo trắng rộng, đầu quấn khăn, gương mặt điển trai với bộ râu đúng chuẩn dân Trung Đông. Điều đặc biệt nhất, đó là một phần khuôn mặt của anh ta có phần vảy giáp và đôi mắt giống như côn trùng.
Chương 120: Thành Viên Mới
Tiếng thông báo vừa dứt, cả nhóm chat ngay lập tức xôn xao như ong vỡ tổ:
Sự hoang sơ và kỳ vĩ của tự nhiên, thứ mà hầu như chẳng thể thấy ở bất cứ thế giới nào có sự tồn tại của một nền văn mình có thể so bì được.
Lạ thay, người đàn ông lại chẳng hề tỏ ra ngạc nhiên hay hoảng hốt gì. Trái lại, anh ta điềm tĩnh nói:
Mặt dù cách nhau tới tận một cái thế giới và giao tiếp với nhau qua văn bản nhưng Hoàng Vĩ vẫn có thể nhận ra được sự tức giận từ Carlyn, thậm chí hắn còn nghe được tiếng nghiến răng của cô.
...
Ở trong toà lâu đài này đã được 10 năm, cô sớm đã chán ngấy cái không khí buồn tẻ ở đây rồi.
[ - Toji Akira: Ông con? ]
"Một loại công nghệ mới hay là ảo giác do tinh thần quá mệt mỏi đây!?" Thái tử tự hỏi với bản thân.
'Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, dây vào bà chằn lửa này chỉ tổ thiệt thân. Tốt nhất là im đi cho đẹp trời.' Akira nghĩ.
"Tôi bảo trò ra ngoài, NGAY LẬP TỨC!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ực!"
[ - Stella: Chào thành viên mới ]
Thứ này rất giống với phần mềm trò chuyện trực tuyến do loài người tạo ra mà cô vẫn thường hay nghe những kỵ sĩ kể lại.
Khó hiểu trước câu hỏi của vị thái tử, chú ta đáp:
"Fuu, thật thú vị!" Cô nở nụ cười, nói.
"Dạ?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Người con gái đó da trắng như tuyết, mắt và môi đỏ như máu, mái tóc dài màu bạch kim xoả ngang lưng, chiếc răng nanh dài lộ ra nơi khoé miệng, nhan sắc trời phú cùng cơ thể tuyệt mĩ với những đường cong đầy gợi cảm, kết hợp với cái áo ngủ trong suốt càng làm tôn lên nét quyến rũ của cô.
"Hử...?"
[ - Hiền Triết Roland: Đúng, ngày nào cũng cãi cọ các ngươi không thấy chán à ]
[ - Toji Akira: Tất nhiên, cái mà người đang thấy cũng là cái mà ta đang nhìn thấy ]
Ngớ người trước câu hỏi ngớ ngẩn của Hansa, nữ giảng viên giương mắt nhìn xem có con ruồi nào bay lởn vởn trước mặt Hansa hay không, nhưng tuyệt nhiên chẳng thấy gì cả.
Rầm
Chỉ hy vọng rằng cái thứ gọi là nhóm chat kia sẽ giúp cô giải trí đôi chút!
Giật mình tỉnh lại, cô đưa khuôn mặt ngơ ngác lên nhìn như vẫn chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra.
Tác đăng sớm vì chiều phải đi học
[ - Carlyn: Có nói sai gì à ]
Nhưng Tần Tử thì không khôn ngoan như vậy:
"Vậy là ngoài mình ra thì chẳng ai thấy được cái thứ này cả à?" Hansa thầm nhủ.
Thế giới Vampire (Vampire: Ma cà rồng hoặc hấp huyết quỷ - quỷ hút máu. Ở đây tác sẽ dùng là vampire cho sát với nghĩa gốc).
"A đau, bộ cô không thấy có gì đang hiện ra trước mặt em hả?"
"Chẳng phải chuyện gì quan trọng đâu, đừng để ý. Chú có thể đi được rồi!"
Như mọi lần, trước khi xung đột mõm giữa các thành viên lên tới cao trào thì H đã đứng ra ngăn chặn nó:
Trong một toà lâu đài hoang sơ cổ kính, có một người phụ nữ, chính xác hơn là một người con gái đang nằm dài trên trường kỉ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Arab Saudi (Ả Rập Sê Út).
Thế giới Hoang Dã.
1 phút sau, Hansa đã đứng bên ngoài phòng học.
Mở cánh cửa được làm từ những thanh tre gắn cố định vào nhau bằng dây rừng, một bóng người bước ra từ trong căn nhà. Theo sau đó là một con c·h·ó sói nhỏ đang tung tăng từng bước sau lưng.
[ - Carlyn: Nhóc con ]
"Hansa!"
[ - Elment: Chào thành viên mới ]
Ở một nơi (thế giới) khác.
Hansa xấu hổ đỏ mặt, vội vàng lấy tay áo chùi dãi trên khoé miệng.
[ - Tần Tử: Nhây nhớt? ]
[ - Toji Akira: Dạ không ]
"Cô không thấy thật hả, nó ngay đó kia mà. Cái tấm bảng màu xanh lam...
"Trong tiết của tôi mà ngủ ngon nhỉ? Mơ thấy gì mà chảy hết cả nước dãi thế cô nương?"
[ - Carlyn: Hai ông con nhây nhớt im lặng một tí cho người mới nói chuyện ]
Hiện giờ, cô đang chăm chú quan sát cái bảng màu xanh lam hiện ra trước mặt mà chỉ có mỗi mình cô thấy này.
[ - Tần Tử: Người đời thường nói: lòng tốt tỉ lệ thuận với độ to của ngực, đúng thật ]
Một căn nhà chắp vá từ cỏ cây nằm giữa cảnh rừng núi hoang vu, xung quanh là những cánh đồng rau củ quả được bao bọc bởi các hàng rào gỗ nhỏ nhằm tránh thú hoang phá hoại.
Người vừa được gọi là Thái tử vuốt sống mũi, nói:
[ - Tần Tử: Toji huynh có thấy cái mà ta đang thấy không ]
"Không, tôi không thấy có gì lạ hết. Mà ngài hỏi thế để làm gì?"
"Tới giờ rồi mà vẫn còn mớ ngủ, thôi đi rửa mặt đi cho tỉnh táo."
Nữ giảng viên bực mình, cầm quyển sổ đập lên đầu Hansa khiến cô kêu lên:
Chờ cho người hầu đi ra ngoài rồi, vị thái tử mới có thể thả lỏng tâm trí. Sau đó là đặt sự chú ý vào tấm bảng màu xanh lam hiện ra trước mặt mình.
...
[ Ting! ]
Cánh tay gân guốc, bàn tay và chân sần sùi, trên người có nhiều vết sẹo to nhỏ được che dưới tấm áo ghép từ da dê có hơi nhăn nhúm. Đôi mắt mở to chứa đầy sự hoang dã như một con thú săn mồi đích thực, râu ria lồm xồm, tóc ngắn ngủn cắt không đều.
Bỗng lúc này, một thanh âm máy móc vang lên trong đầu người đàn ông:
"Tôi không sao. À mà, chú Bahgat, chú có thấy gì trước mặt tôi không?"
Ấy vậy mà, tại một khu rừng lớn nằm bên rìa lục địa lại có sự xuất hiện của một con người.
"Ra ngoài!"
[ - H: Hình như chúng ta lại đang đi lạc đề nữa rồi thì phải, chẳng phải bây giờ điều quan trọng nhất là chào hỏi thành viên mới sao ]
_ _ _ _ (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Có chuyện gì sao, thái tử?" Một người đàn ông lên tiếng.
Thái tử xua tay:
Đây là thế giới mà chỉ có động vật và thực vật thống trị, không hề có sự tồn tại của bất kỳ một chủng tộc có đủ trí tuệ và khả năng phát triển nền văn minh nào tồn tại trên tinh cầu này cả.
...
"Rồi, lại tới cái gì nữa đây?"
...
Thành viên nhóm: (°o°)
Thôi thì cứ cầu nguyện cho Tần Tử tai qua nạn khỏi đi.
Đột nhiên, Hansa phát hiện có một tấm bảng màu xanh lơ lửng trước mặt mình. Cô kinh ngạc há hốc mồm, đưa tay lên tính sờ vào nó nhưng không hiểu sao lại thôi.
Xỏ tấm da trâu qua một thanh gỗ dài và treo lên sào phơi khô, người kia ném một miếng thịt sống nhỏ cho con c·h·ó sói đang quấn quýt dưới chân chân, con thú nhỏ nhai thịt một cách ngon lành.
Hoàng Vĩ nuốt nước bọt.
[ - Cao Thiết: Thành viên mới? ]
Rồi xong, kiếp này Tần Tử coi như bỏ!
Về điểm này thì Hoàng Vĩ hoàn toàn chẳng thể cảm thông nỗi cho Tần Tử nữa, ngu quá cỡ thì đỡ thế đếch nào được!
Tiếp sau đó là tràng cười liên hồi của những người xung quanh, điều đặc biệt là toàn bộ đều là phụ nữ, chẳng có lấy bóng dáng của một chàng trai hay đàn ông nào cả.
[ - Carlyn: Ý gì đây ]
Nữ giảng viên đập mạnh tay lên mặt bàn để đánh thức cô gái đang úp mặt xuống mà ngủ.
"Làm cái gì đấy hả?"
Xinh đẹp một cách tà mị là những từ ngữ phù hợp nhất để miêu tả cô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tại trung tâm của thế giới này, vị trí của Romania ở Trái Đất.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.