Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 115: Ngả Bài (3)
Chỉ trong thoáng chốc Hoàng Vĩ đã tiếp cận người phụ nữ bằng tốc độ nhanh đến nỗi cô ta còn chẳng kịp chớp mắt. [ Lôi Pháp Thạch ] trên tay phát ra tia điện tím khiến người phụ nữ bị giật điện, b·ất t·ỉnh ngay lập tức.
Trần Chí Hùng sửng sốt vì đây là giọng nói rất quen:
Nghe vậy, Trần Chí Hùng cười khẩy:
"Đừng cố tỏ ra mình tốt đẹp thằng c·h·ó, việc gì tao phải hối hận. Sống ở đời thằng nào mà không muốn kiếm thêm tiền, kiếm được càng nhiều tiền chẳng phải càng sung sướng hơn sau. Mày có chắc...
"Trước khi quý giám đốc đây bị tống vào tù thì tôi muốn hỏi một điều. Sau khi làm những chuyện như trong tập tài liệu này, ông có cảm thấy hối hận không?"
Hoàng Vĩ lấy ra một tấm thủy tinh trắng trong suốt, bên trên vẽ hình một ma pháp trận bằng mực trắng. Hắn bóp nát nó rồi biến mất trong màn đêm. Để lại Trần Chí Hùng một mình đang khổ sở vì đau đớn.
Chát
Trên đường đi Hoàng Vĩ cho [ Mini Nano Bugs ] bay tới trước phá hủy hết toàn bộ camera cũng như hệ thống chống trộm của căn biệt thự.
Trần Chí Hùng đưa tay lên sờ vào mặt mình, chỗ vừa bị Hoàng Vĩ đánh sưng đỏ cả lên.
Bất chợt Hoàng Vĩ lên tiếng, hắn dùng giọng thật chứ không phải ép giọng như mọi khi:
"Tôi đã bảo ông im lặng kia mà!"
Biểu cảm trên mặt Trần Chí Hùng chuyển từ sững sờ sang vặn vẹo vì giận dữ, gã kích động hét lên:
Trần Chí Hùng mở to mắt, vẻ kinh ngạc lộ rõ trên mặt.
Mặc kệ gã, Hoàng Vĩ cúi xuống trước cái két sắt chứa các tập tài liệu mật bên trong.
"Dừng!" Hoàng Vĩ đưa tay ra bảo ngừng: "Tôi chỉ cần nghe vậy thôi là đủ rồi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 115: Ngả Bài (3)
Hoàng Vĩ cười khổ, hắn không tiếc rẻ gì đám bọ nano này. Chỉ là hắn sợ rằng người bên trong biệt thự phát hiện ra hắn do tình huống oái oăm vừa rồi mà thôi. Lúc đó thì sẽ mệt lắm!
"Hức..."
Giờ nghĩ lại thì đây là lần đầu tiên Hoàng Vĩ sử dụng kĩ năng này kể từ khi học nó.
Hoàng Vĩ đưa ngón tay lên miệng:
Cái thân hình béo ú không thể lẫn vào đâu được của Trần Chí Hùng đang nện từng bước nặng nề lên cầu thang. Một người phụ nữ lúi cúi trong bếp. Một bà già tóc bạc phơ nằm ngủ trong phòng và một người làm vườn đang ngồi trong toa lét h·út t·huốc.
...
Hoàng Vĩ chẳng thể hiểu nỗi tại sao Trần Chí Hùng lại giữ một trái bom nổ chậm ngay bên cạnh mình như vậy trong khi nó có thể nổ bất kỳ lúc nào. Làm Hoàng Vĩ tự hỏi liệu gã Trần Chí Hùng này có bị ngu hay không?
"Aaaaaaa..." Trần Chí Hùng đau đớn hét lên, gã lăn qua lăn lại trên mặt đất.
Đáng lẽ ra Hoàng Vĩ chỉ định phá mỗi camera thôi nhưng do lúc viết mã lệnh Hoàng Vĩ không ghi rõ là nên phá hủy loại thiết bị nào cho nên khi được thả ra thì [ Mini Nano Bugs ] cứ bay tới mấy cái bóng đèn điện trong vườn rồi p·hát n·ổ. Hậu quả là chưa gì mà hắn đã mất vài chục con [ Mini Nano Bugs ] rồi.
"Trần Chí Hùng à, ông đúng là thứ rác rưởi đáng khinh!"
Hoàng Vĩ không biết bà ấy có chức vụ gì trong căn biệt thự này nhưng nhìn qua thì hắn đoán bà lão chắc sẽ là người quản lý biệt thự thay cho Trần Chí Hùng mỗi khi gã vắng mặt.
"Hừ, vô ích. Nếu không biết mật khẩu thì đừng mong mở nó ra."
"Tốt nhất là ông nên im lặng, nếu không thì sẽ có chuyện xảy ra đó." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ựa..."
[ Hoả Nguyền (Cursed Fire) ] một ma pháp khiến cho kẻ trúng chiêu phải hứng chịu cảm giác đau đớn như bị thiêu đốt trong hoả ngục. Kĩ năng không có tính sát thương vật lý nhưng lại rất hữu dụng cho việc t·ra t·ấn.
Nhờ [ Thấu Thị Phù ] Hoàng Vĩ có thể đọc chữ trên các tập tài liệu mà không cần tới ánh sáng.
Hoàng Vĩ nhìn rất rõ, trong căn biệt thự lúc này có cả thảy bốn người tính cả Trần Chí Hùng. Hai nam hai nữ.
Nhà bếp.
Hoàng Vĩ đưa ngón tay ấn nhẹ vào trán Trần Chí Hùng, một vòng tròn ma pháp màu cam nóng với hoạ tiết hình các ngọn lửa sáng rực hiện lên.
"Fire Ball!"
Phòng ngủ.
"À với lại, tôi đã phá hết toàn bộ mọi chiếc điện thoại trong biệt thự bao gồm luôn cái trong túi quần ông. Tôi cũng đã cho những người kia ngủ hết rồi, sớm nhất là phải tới sáng mai thì ông mới được phát hiện. Tôi không có ý định g·iết ông nhưng tôi có thể khiến ông sống không bằng c·hết. Tôi nói hết rồi, tạm biệt!"
Hoàng Vĩ rút ra một tấm bùa màu vàng, bên trên vẽ một hình ngoằn ngoèo như giun đất không rõ là chữ hay hình gì.
Trong lúc Trần Chí Hùng còn đang ngơ ngác không biết làm cách nào mà Hoàng Vĩ có thể mở được chiếc két sắt mà gã tự hào là không ai phá nỗi thì Hoàng Vĩ đã vỗ vỗ vào gò má đang sưng đỏ lên của gã, nói:
Thế này cũng tiện cho Hoàng Vĩ, hắn không cần phải mất công chích điện cho bà ấy b·ất t·ỉnh. Nhìn liều lượng trên cái lọ thì phải tới 8 giờ sáng mai bà lão mới dậy được.
[ Hoả Ma Pháp Sơ Cấp • Cursed Fire (Hoả Nguyền) ]
_ _ _ _
Bà lão này có thể đã mắc chứng khó ngủ, cần phải có thuốc mới an giấc được.
Để tránh bị phát hiện, Hoàng Vĩ không sử dụng [ Phong Bộ ]. Nhờ có [ Thấu Thị Phù ] nên hắn cũng không cần phải mất thời gian tìm từng người một làm gì, cứ đi thẳng tới và khống chế họ là được.
"Ông ồn ào thật đó, tôi đã bảo câm mồm đi rồi mà, thứ rác rưởi như ông lấy đâu ra tự tin là tôi sẽ phải trả giá thế! Cứ yên tâm đi, tôi đã tạo dựng nên một bằng chứng ngoại phạm cực kỳ thuyết phục để loại bản thân khỏi diện tình nghi rồi. Còn giờ thì, nằm đó và tận hưởng khoảng thời gian đau khổ nhất của cuộc đời ông đi vì ông sẽ không bao giờ quên được nó đâu."
Lần đầu tiên chứng kiến cảnh tượng quái dị như vậy, cho dù Trần Chí Hùng có gan dạ tới mức nào đi chăng nữa cũng phải kh·iếp đảm.
Xẹt
"Mày... Mày là Hoàng Vĩ?"
Viên đ·ạ·n được bắn ra từ họng s·ú·n·g thay vì ghim vào da thịt Hoàng Vĩ thì nó lại bị chặn lại ngay giữa không trung, thủ phạm là một tấm màn chắn trong suốt giống như quả cầu thủy tinh đang bao bọc lấy Hoàng Vĩ.
Hoàng Vĩ không muốn tốn thời gian với cô ta.
[ Ác giả ác báo! ] Hắc Linh trong trạng thái vô hình thả lại một câu nói rồi biến mất cùng với Hoàng Vĩ.
Cửa chiếc két sắt bật mở trước sự ngỡ ngàng của Trần Chí Hùng, biểu cảm của gã lúc này nếu mà nhìn cận cảnh thì sẽ rất... buồn cười.
"Mày nghĩ mày sẽ thoát sau khi làm tất cả những chuyện này với tao sao?"
May mắn thay, có lẽ do chỗ này quá lớn cộng thêm việc người trong nhà không nhìn ra ngoài cho nên không có ai thấy động tĩnh gì.
Ngay lập tức, một dòng năng lượng chảy trực tiếp vào trong người Trần Chí Hùng, khắp cơ thể gã như bị đốt nóng trong lò lửa.
"Tốt nhất ông nên im lặng, đó mới là sự lựa chọn khôn ngoan. Tôi không thích ồn ào đâu, thưa quý giám đốc!"
Trần Chí Hùng vừa nói dứt cầu thì ma pháp [ Hoả Cầu ] đã bay vụt qua mặt gã, sức nóng bỏng rát của chiêu thức khiến gã nhăn mặt lại.
...
Bằng chứng hối lộ, t·ống t·iền, buôn bán c·hất k·ích t·hích, vân vân... tất thảy mọi thứ đều có hết ở đây.
"Đúng thưa ông, tôi là Hoàng Vĩ. Người mà ông vừa mới gặp vào sáng nay."
Hoàng Vĩ dán tấm bùa lên trán, mặc kệ lớp [ Vật Chất Bóng Tối ] như khói mù đang bao phủ khắp khuôn mặt. Tấm bùa phát sáng rồi nhanh chóng tan biến vào hư vô, chỉ để lại một dấu hiệu hình con mắt đang phát sáng trên trán Hoàng Vĩ.
Chức năng của [ Thấu Thị Phù ] là cho phép người sử dụng tăng cường thị giác cùng khả năng nhìn xuyên tường trong một khoảng thời gian tạm thời.
Hết chương 115
Nói rồi Hoàng Vĩ sờ tay lên bảng nhập mật khẩu và để [ Mini Nano Bugs ] làm công việc của mình.
Hoàng Vĩ tuy vẫn chưa thực sự làm chủ được kĩ năng này, thế nhưng dùng nó để chống lại đ·ạ·n s·ú·n·g ống thông thường thì không phải vấn đề gì quá to tát. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giờ chỉ còn mỗi mục tiêu cuối cùng! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Thằng c·h·ó c·hết, rốt cuộc mục đích của mày là gì?"
Choang choang choang...
Hoàng Vĩ nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào, bà lão đầu hai thứ tóc đang nằm yên giấc trên chiếc giường ngủ êm ái ấm áp.
...
Người phụ nữ sợ hãi kêu lên khi trông thấy bóng dáng to lớn cùng với ngoại hình đáng sợ của Hoàng Vĩ, cô vội vàng lùi lại, trên tay thủ sẵn một con dao làm bếp.
Dù đang đau đớn do hiệu ứng của [ Hoả Nguyền ] nhưng Trần Chí Hùng vẫn còn đủ sức để đe doạ Hoàng Vĩ.
Tiếng bóng đèn vỡ vang lên liên tục kèm theo đó là tiếng xẹt xẹt của điện, toàn bộ ánh sáng bên ngoài vườn vụt tắt.
...
Sau khi hạ gục hai người vệ sĩ, Hoàng Vĩ mở cổng rồi hiên ngang bước vào trong biệt thự như chốn không người.
"Mày..."
Một kĩ năng có thể tự động kích hoạt mỗi khi người sử dụng gặp nguy hiểm. Sức phòng thủ của nó tùy thuộc vào sự thành thạo của người sử dụng.
"Tiếp theo... là cái này!"
Hoàng Vĩ đứng dậy, hắn cho tất cả bằng chứng vào trong [ Găng Tay Trữ Đồ ]. Sau đó nhìn Trần Chí Hùng bằng một ánh mắt "âu yếm đầy tình cảm":
Hoàng Vĩ cho [ Mini Nano Bugs ] phá hỏng hệ thống bảo mật, thành công đột nhập vào căn biệt thự một cách dễ dàng.
Mọi thứ diễn ra quá nhanh, ngay khi người làm vườn cảm thấy có nguy hiểm thì ông đã bị giật điện cho b·ất t·ỉnh rồi.
"Xin lỗi nhá, ngủ tạm trong nhà vệ sinh một đêm đi!"
Cạch
"Rồi! Giờ thì... giải quyết nhanh gọn thôi!"
Bỗng cánh cửa khoá trái của nhà vệ sinh bật mở, một cánh tay rắn chắc cùng một viên đá màu tím thò vào trong trước sự kinh ngạc của người làm vườn.
Nhưng cùng nhờ cái ngu đó mà Hoàng Vĩ có thể thu thập được bằng chứng thuận lợi hơn hắn dự tính.
Nói thật, đây thực sự là một canh bạc của Hoàng Vĩ. Hắn không chắc rằng sau khi gặp mặt mình Trần Chí Hùng sẽ trở về kiểm tra và tiêu hủy mọi bằng chứng, nếu gã vẫn còn có còn bài khác nữa thì Hoàng Vĩ phải tốn công sức gấp bội. Có khi hắn phải hack cả hệ thống máy tính của gã chứ chẳng đùa.
Giọng nói rợn người của Hoàng Vĩ khiến Trần Chí Hùng dựng tóc gáy, gã linh cảm sắp có chuyện chẳng lành xảy đến với mình.
Phòng vệ sinh.
"Mày... mày định làm gì tao?"
Nghe thấy lời đe doạ trắng trợn của Hoàng Vĩ mà chẳng thể làm gì được, Trần Chí Hùng ngoan ngoãn im lặng nhưng vẫn ném cho Hoàng Vĩ một cái nhìn hằn học như muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
Rất nhanh sau đó, toàn bộ camera hướng ra ngoài đều đã bị phá hủy. Số lượng lên tới 12 cái cam.
[ Thấu Thị Phù (Bùa Nhìn Xuyên Thấu) ] một món vật phẩm có xuất xứ từ Tu Tiên giới. Lý Long có vẻ khá ưa thích sử dụng bùa chú, lần trước là [ Hoả Phù ] lần này là [ Thấu Thị Phù ].
Hoàng Vĩ muốn trừng phạt gã.
Trên cái bàn cạnh đầu giường ngủ có một lọ thủy tinh dán nhãn, bên trong chứa đầy những viên thuốc tròn dẹp màu trắng. Cầm lên Hoàng Vĩ mới biết đó là thuốc ngủ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vung tay chộp lấy khẩu s·ú·n·g vẫn còn đang b·ốc k·hói Hoàng Vĩ tiện tay tặng cho Trần Chí Hùng một cú bạt tai khiến gã muốn nổ cả đom đóm mắt.
[ Hoả Ma Pháp Sơ Cấp • Fire Ball (Hoả Cầu) ]
Thấy vậy, Trần Chí Hùng nói, giọng mỉa mai:
"Với đống tài liệu này thì ông có thể yên tâm mà lãnh án tù chung thân hoặc tệ hơn là tử hình, tất nhiên ông có thể chi tiền ra để giảm án hay thậm chí là thoát tội. Nhưng tôi nói trước, sau này ông sẽ sống không yên ổn gì đâu!"
Cú bạt tay thứ hai của Hoàng Vĩ lên bên má còn lại của Trần Chí Hùng, lần này còn mạnh hơn cú trước.
"Cậu... cậu là ai?"
[ Lá Chắn Năng Lượng ]
"Cái gì...?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.